Em mất trinh rồi, anh có lấy em không ?
Em yêu anh đến giờ cũng được gần 2 năm rồi. Anh luôn tôn trọng em nên chúng em “chưa làm gì cả”. Ngày cưới càng đến gần thì em càng lo sợ vì mình không còn t.rinh nữa.
Hỏi
Em 23 tuổi. Em yêu anh đến giờ cũng được gần 2 năm rồi. Anh trầm tính, ít nói và rất trưởng thành dù chỉ hơn em có 2 tuổi. Em là mối tình đầu của anh, không biết có phải vì thế mà anh rất chiều chuộng em. Anh luôn tôn trọng em và nói muốn cho em một đám cưới hạnh phúc và một đêm tân hôn đáng nhớ nên anh và em “chưa làm gì cả”. Trước khi yêu anh, em có yêu một người khác, có 8 tháng thôi nhưng em giấu chưa cho anh biết nên anh vẫn nghĩ hai đứa là mối tình đầu của nhau.
Ngày cưới hai gia đình đã định sẵn rồi nhưng càng đến gần thì em càng hoang mang. Liệu đêm tân hôn sau khi quan hệ mà không thấy máu t.rinh, anh có coi khinh và hắt hủi em không? Em cũng định nói với anh sự thật mấy lần nhưng không đủ can đảm mở lời. Em cũng đã nghĩ đến việc đi vá t.rinh nhưng lại sợ. Em thực sự không muốn lừa anh nhưng nói ra sự thật thì liệu anh có nghĩ khác về em?
Thư độc giả gửi từ email: huyenl…@…
Ngày cưới càng đến gần thì em càng lo sợ vì mình không còn t.rinh nữa.
Video đang HOT
Trả lời
Bạn đang lo lắng lắm phải không? Ngày cưới đã cận kề, biết bao chuyện phải lo nhưng đây là điều làm bạn trăn trở nhất đúng không? Bạn lo sẽ ảnh hưởng đến tình cảm, thái độ của chồng tương lai, hạnh phúc của gia đình.
Yêu nhau 2 năm, nhiều điều kiện thuận lợi, tình cảm hai bên cũng đã đủ “chín” vậy mà hai bạn (đặc biệt là người yêu bạn) vẫn giữ gìn, không “đòi”, chứng tỏ bạn ý là người rất nghiêm túc, tôn trọng bạn. Nhưng, điều đó cũng có thể người yêu bạn là người rất coi trọng “chuyện đó”, không biết có chấp nhận bạn gái “không phải là lần đầu tiên” với mình không?
Có một số bạn trai coi chuyện “lần đầu” rất quan trọng, đối với họ, vợ “không nguyên vẹn” là tổn thất rất lớn, họ không chấp nhận bất kỳ lời giải thích hay lý do gì, nhất là khi họ biết bị lừa thì sẽ “thù lâu, nhớ dai”. Mỗi khi có chuyện họ lại đem ra đay nghiến, làm khổ mình, cuộc sống rất ngột ngạt bạn ạ.
Dạng khác, bạn trai rất “thoáng”, coi “chuyện đó” là bình thường, quan trọng là tư chất, tính cách, hoàn cảnh, quan niệm sống, nghề nghiệp… của người mà họ sẽ lấy làm vợ. Nếu thấy “hợp” họ vẫn thấy hạnh phúc khi quyết định kết hôn, không vì “cái màng sinh học” mỏng manh mà làm mất đi người bạn đời (có phải lúc nào cũng tìm thấy được đâu).
Vậy, chính bạn là người hiểu người yêu mình nhất, xem người ấy thuộc “dạng nào”. Có thể tìm hiểu qua một câu chuyện, đoạn phim hoặc chuyện của một người nào đấy có hoàn cảnh tương tự như mình. Qua đó sẽ biết quan điểm của bạn ấy về “chuyện đó” như thế nào. Có thể “giả sử vợ anh mà…” thì anh “sẽ xử lý” thế nào?… một số cách để bạn “thăm dò”.
Theo tôi, có lẽ bạn phải nói thật với anh ấy. Típ người này khi họ phát hiện ra bị lừa là sự xúc phạm rất lớn, khó tha thứ bạn ạ. Khi biết “sự thật” chính bạn ấy sẽ là người quyết định mối quan hệ này. Bạn phải là người chờ đợi thôi, trong trường hợp này mình phải chịu và chấp nhận quyết định của bạn ấy. Nếu bạn ấy không vượt qua được chính mình, không thấy nhiều cái khác ở bạn quan trọng hơn thì bạn cũng phải chấp nhận. Cũng còn may các bạn chưa làm đám cưới đấy.
Phương án “vá màng t.rinh” rất mạo hiểm bạn ạ. Hiện nay cơ các cơ sở y tế công lập chưa thực hiện dịch vụ này, đây không phải là bệnh lý phải điều trị. Nếu bạn thực hiện ở các cơ sở tư nhân thì nguy cơ rủi ro cao. Kỹ thuật, điều kiện vô trùng, chất lượng, nguồn gốc “đồ thay thế”… đều là những yếu tố có thể gây tai biến, biến chứng, viêm nhiễm cơ quan sinh dục. Chưa kể đến yếu tố tâm lý, lúc nào mình cũng mặc cảm là lừa dối, có lỗi, cuộc sống không thanh thản.
Tôi biết, quyết định lúc này đối với bạn là rất khó, nhưng có lẽ cũng nói. Thà “đau một lần” nhưng mình sẽ thoải mái. Nếu may mắn gặp được người tốt, quảng đại, coi trọng nhiều yếu tố có giá trị khác ở bạn, bạn sẽ “có kết cục có hậu”, hạnh phúc. Nếu người yêu là người “có quan niệm cứng rắn và duy nhất”, mình cũng thấy thanh thản chấp nhận quyết định của bạn ấy. Bạn là người tốt, bạn sẽ gặp được người hiểu bạn, tôn trọng và yêu thương bạn.
Chúc bạn bình tĩnh, sáng suốt và tìm được cách xử lý tốt nhất nhé.
Theo Khampha
Người đàn ông đeo nhẫn
Tôi gặp anh trong một vụ đụng xe giữa chiều mưa. Tôi ngã lăn trên đất. Tôi vội đi và chưa kịp biết người đàn ông đó là ai, chỉ biết bàn tay anh đeo nhẫn.
Tùng - người đàn ông ấy có số điện thoại của tôi. Chúng tôi gặp nhau, nói chuyện rồi yêu nhau. Anh kể cho tôi nghe về người vợ đã bỏ đi theo tình mới và để lại đứa con chưa đầy 7 tuổi. Tôi đến nhà anh sau khi nhận lời làm vợ và làm mẹ của con anh.
Tôi về nhà thăm anh và bé Xu. Con bé không thích tôi. Nó bảo nó cần mẹ của nó chứ không cần tôi. Đứa con nào chẳng cần mẹ. Tôi không trách nó, chỉ trách người đàn bà nhẫn tâm đã bỏ mái ấm này ra đi, để nỗi đau của anh ở lại và những giọt nước mắt trẻ thơ cứ lăn hoài trên má.
Tôi nghe về chuyện "say nắng" của chị, về gã Sở Khanh đã cướp mất đi gia đình và sự yên ấm, để giờ chị thành kẻ trắng tay. Chị ta cầu xin tôi buông anh ra. Chị ta vẫn là người đàn bà mà Tùng từng yêu và vẫn là mẹ của bé Xu. Nhưng vì lí do gì tôi phải buông hạnh phúc của mình cho chị? Tôi cũng cần anh và cũng yêu bé Xu. Tôi sẽ làm một người vợ, một người mẹ tốt.
Tôi không tự tin để trở thành vợ, thành mẹ và xoa dịu những vết thương trong hai con tim bé nhỏ kia (Ảnh minh họa)
"Nhưng... chị đã làm mẹ chưa? Bé Xu cần tôi!" - câu nói của người đàn bà ấy rên xiết trong lòng khiến tôi tê điếng. Làm mẹ - nỗi khát khao của bao người phụ nữ, trong đó có tôi.
"Bé Xu cần chị? Chị có chắc anh Tùng cũng cần chị không?", tôi nghĩ nhưng không nói. Tôi cũng không biết chắc anh có thực sự cần chị nữa không. Nhưng tôi biết anh yêu tôi và cũng từng yêu người đàn bà này như thế.
Tình yêu của chúng tôi có chướng ngại quá lớn, khi tôi biết anh vẫn còn giữ chiếc nhẫn trong ngăn tủ. Từ khi yêu tôi, anh không đeo nhẫn, nhưng anh vẫn cất nó cẩn thận. Chút say nắng của tôi có đủ với tình yêu ngần ấy năm và bé Xu - kết tinh tình yêu của hai người? Khi người phụ nữ đó đã lầm lỡ để ra đi nhưng lại có lí do để trở về. Tôi hiểu, vì ai cũng có những phút lạc lòng và lầm lỗi. Với bé Xu, để bé mất bố hay xa mẹ đều là tàn nhẫn.
Tôi quyết định chia tay anh. Tôi không biết mình có phải là người tốt bụng hay rộng lượng hay không. Tôi chỉ không muốn mình phải sống dằn vặt trong những ngày tháng sau này, khi tôi không tự tin để trở thành vợ, thành mẹ và xoa dịu những vết thương trong lòng hai con tim bé nhỏ kia.
Tôi đi và không trở về. Tôi nói tôi không chịu đựng nổi việc yêu anh và nuôi bé Xu. Tôi có người khác rồi. Anh tát tôi rồi quay lưng đi. Mối tình của tôi với người đàn ông đeo nhẫn kết thúc, dù có níu kéo hay làm gì nữa, tôi cũng không thể trở về. Bởi khi tôi chấp nhận buông tay thì sẽ chẳng bao giờ quay lại.
Theo VNE
Đứa con hư gửi ba mẹ! Ba mẹ à! Con hư nhưng con biết ba mẹ chưa bao giờ bỏ rơi con. Ba mẹ yêu dấu! Con đã không có đủ cách hành văn để có thể gửi đến cho ba mẹ một bức thư đầy trau chuốt, nhưng con lại có đủ thời gian và dũng cảm để viết lên những dòng tâm sự này. Con muốn nói...