Em là gái “ngoan”!
Tôi hét lên hàng trăm lần với anh rằng: “Tôi chưa quan hệ với người đàn ông nào cả!” nhưng anh vẫn không chịu buông tha cho tôi về mối nghi ngờ ấy!
Anh hơn tôi 4 tuổi, hiền lành nhưng hơi gia trưởng. Anh nghi ngờ tôi không còn là “con gái”, anh tự dằn vặt bản thân và đau khổ vì điều này. Anh bảo mười cô gái xinh đẹp thì cả mười cô không còn giữ được mình. Rồi anh toàn “bắt bóng” để tôi “khai” ra quá khứ của mình.
Anh không tin rằng trước đây tôi và những người yêu trước chưa làm “chuyện ấy”. Dù tôi đã nói hết lời, cố gắng để anh hiểu nhưng anh vẫn không chịu tin lời tôi. Anh bảo là có điên tôi mới công nhận mình “hư hỏng”. Anh muốn chúng tôi quan hệ trước để “thăm dò” tình hình nhưng tôi nhất quyết từ chối. Tôi không muốn quan hệ trước hôn nhân nhưng đây lại là cái cớ để anh khẳng định tôi đã “mất” thật nên mới không dám để anh đụng vào người.
Đã hơn một lần tôi chủ động chia tay nhưng được hơn 3 tuần là anh lại đến, bơ phờ và mệt mỏi. Chúng tôi lại tiếp tục, dai dẳng với mối quan hệ ấy. Cái gọi là tình yêu trong tôi chỉ còn lại nỗi chán chường và đau khổ. Anh nói thẳng là dù vẫn rất yêu tôi nhưng không làm sao tin lời tôi nói được.
Sau dạo anh đưa tôi về nhà anh chơi vào dịp 20 tháng 11, anh gọi điện nói với tôi rằng “mẹ anh nhìn thấy cái dáng của em nên bảo em là người sống buông thả, không còn ngoan nữa…”. Nghe những lời ấy, tôi gần như nghẹt thở vì đau đớn.
Tại sao anh phải cứ dò hỏi về chuyện quá khứ của em?
Anh hết lời dò hỏi tôi chuyện ngày xưa yêu người này, người nọ đã “làm gì chưa”? Tôi hét lên rằng “chưa…”. Tôi đã nói đi nói lại điều này đến hàng trăm lần rồi mà anh vẫn hỏi, vẫn nghi ngờ và vẫn khẳng định chắc như đinh đóng cột là tôi đã bị “mó tay” vào rồi. Tôi ngồi thụp xuống, thất vọng và cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm.
Video đang HOT
Có lần đang hôn nhau, anh ấy đã đưa tay vào trong áo của tôi, nhưng tôi không muốn anh ấy đánh giá thấp về mình nên né tránh. Vậy mà anh ấy bảo tôi sợ bị anh phát hiện ra sự thực, chứ nếu không “có tật” thì việc gì phải “giật mình”?
Hai năm yêu nhau như thế đã trôi qua, gia đình tôi nhắc đến đám cưới. Anh đã xin phép bố mẹ tôi để hai đứa tìm hiểu nhưng rồi sau đó thì anh lại nói với tôi rằng: “ Mẹ anh đi xem tuổi nói hai đứa không hợp, lấy nhau sẽ khổ”.
Hết mẹ anh bảo nhìn dáng tôi không còn “ngoan” lại đến việc không hợp tuổi. Tôi chán nản và muốn kết thúc. Nhưng khi tôi bảo chia tay thì anh không đồng ý và lại trốn tránh.
Anh bảo tôi đang cố gắng che giấu anh về chuyện ngày xưa. Từng lời của anh đay nghiến khiến tôi thấy rất nhục nhã. Thực sự khi ở bên anh, tôi thấy bị tổn thương ghê gớm. Tôi đã cố giải thích với anh ấy là chưa hề để mất cái quý giá nhất của người con gái nhưng anh lại phản ứng lại là: “Thanh minh là thú tội”.
Anh ấy bảo nếu còn con gái thì vòng một của tôi sẽ không chảy sệ như thế. Tôi thật sự rất xấu hổ khi nghe người mình yêu nói những lời tàn nhẫn ấy. Mặt tôi đỏ bừng, vừa đau khổ vừa tổn thương.
Tôi thật sự rất xấu hổ khi nghe người mình yêu nói những lời tàn nhẫn ấy
Tôi khóc vì bị anh ấy xem thường nhân cách và khóc cho sự cố gắng của tôi bị phụ tình. Nhất là khi tôi đang cố gắng vun vén cho tình yêu của hai đứa thì anh lại đi tán tỉnh người khác. Tôi chia tay…
Tôi đã sống không có anh, đã gần hòa nhập được với cuộc sống xung quanh thì anh lại xuất hiện. Anh bảo không thể quên tôi được, những nghi ngờ lẫn dằn vặt trước đây, anh sẽ không đề cập đến nữa. Chúng tôi lại lao vào nhau.
Tình cờ tôi đọc được những dòng tin nhắn mà anh gửi cho một cô bạn thân nhất của anh. Anh hỏi cô ấy về việc làm sao để nhận biết con gái còn trinh tiết hay không? Anh đang tìm cách để biết đích xác tôi còn “ngoan” hay đã “hư hỏng” như thế đấy. Tôi thực sự rất sốc. Anh không tin tôi như lời anh nói. Anh chỉ biết nói lời xin lỗi và mong sau này sẽ bù đắp và đem lại hạnh phúc cho tôi.
Cách đây hai ngày, anh tìm đến tôi để nói lời cầu hôn. Đây có phải là điều mà tôi đã mong chờ bấy lâu nay? Tôi cũng đã 27 tuổi rồi, nhưng không hiểu sao tôi thấy băn khoăn trong lời cầu hôn ấy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên cưới em?
Chẳng nhẽ... tôi bỏ mặc em lại một mình như vậy trong khi, chúng tôi đã suýt có con với nhau? Nhưng nếu cưới em thì liệu chúng tôi có được niềm hạnh phúc trọn vẹn hay không?
Tôi và em tình cờ quen nhau trong một cuộc đi chơi dã ngoại của công ty một người bạn. Trong lúc đi, tôi được phân công chở em, khi ấy cả hai chúng tôi đều đã có người yêu và đều rất hài lòng với cuộc sống riêng của mình! Mặc dù khi ấy, mọi người đều trêu chọc và gán ghép hai chúng tôi lại với nhau nhưng chúng tôi vẫn tươi cười, trò chuyện như không có chuyện gì xảy ra...
Nhưng chuyện đời đôi khi thật tréo ngoe và tình yêu cũng giống như một trò sấp ngửa. Tình cờ tôi và người yêu tôi giận dỗi nhau, sau đó, tôi đã liên lạc với em rồi hai đứa cùng đi uống cà phê và tâm sự với nhau rất vui vẻ. Bất chợt, em nói em và người yêu cũng mới chia tay cách đây vài tháng!
Thế rồi, chúng tôi đã gặp nhau nhiều hơn, tâm sự với nhau những khó khăn trong công việc cũng như trong cuộc sống. Cuối cùng, tôi cũng quyết định tỏ tình với em... vì lúc đó, tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi có em bên cạnh! Ban đầu, em không chấp nhận lời tỏ tình của tôi vì em nói, em còn gánh nặng gia đình... nhưng với sự chân thành của mình, tôi đã thuyết phục được em!
Tôi có nên cưới em làm vợ không... khi em vẫn ngày đêm mong nhớ đến người con trai khác?
Em chấp nhận lời yêu tôi... và chúng tôi đến với nhau không hề có một chút ngần ngại, e dè nào cả! Thế rồi, chuyện gì đến cũng phải đến khi chúng tôi đã đi quá giới hạn cho phép của tình yêu! Và cuối cùng, em cũng phát hiện ra mình đã mang trong bụng giọt máu của tôi! Khi đó, tôi và em đều chưa ổn định trong công việc và tương lai nên hai đứa quyết định phá bỏ cái thai ấy! Nhưng tôi và em vẫn động viên nhau là sẽ kết hôn vào đầu năm tới.
Sau khi phá bỏ đứa con của mình, chúng tôi vẫn giữ được tình cảm thắm thiết ấy! Nhưng có những bất ngờ đến như là sự sắp đặt trước... Một lần tình cờ, tôi mở mail của em và đọc được những dòng tâm sự của em gửi cho báo. Cũng vì tò mò nên tôi muốn biết được nội dung trong bức thư của em như thế nào... và tôi không dám tin vào mắt mình khi đọc được những dòng tâm sự của em: "Em sắp kết hôn rồi anh ạ! Người đó rất yêu em và cũng biết anh qua lời em kể! Khi ở bên người ấy, em nhận ra một điều: Anh và người ấy khác nhau nhiều quá! Em ở bên người ấy chỉ là vì trách nhiệm, vì một lời hứa với anh ấy... nhưng trong sâu thẳm trái tim em, chỉ có duy nhất hình bóng của anh ngự trị!"...
Đọc xong những dòng chữ ấy, tim tôi như chết lặng! Mặc dù cuối thư, em vẫn nói rằng sẽ quên người ấy... nhưng trái tim tôi như bị bóp nghẹt khi biết mình bị xúc phạm, bị em lừa dối!
Trái tim tôi như bị bóp nghẹt khi biết mình bị xúc phạm, bị em lừa dối!
Tôi không biết làm gì bây giờ nữa! Nếu cưới em, liệu chúng tôi có được hạnh phúc trọn vẹn không... khi trong trái tim em vẫn canh cánh bóng hình của người con trai cũ? Nhưng nếu chia tay thì tôi có đáng mặt đàn ông hay không khi chúng tôi đã hứa hôn với nhau... và cũng chẳng bao lâu nữa sẽ làm đám cưới! Nhưng giờ đây, khi biết được sự thật này... lòng tôi rối như tơ vò vì không biết nên quyết định ra sao nữa?
Các bạn à! Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên để tôi quyết định sáng suốt hơn nhé! Cảm ơn các bạn rất nhiều!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con gái cần tình yêu, con trai cần tình dục? Con gái chỉ quan hệ với người họ yêu thương, còn con trai, họ có thể quan hệ với bất cứ cô gái nào... chỉ để thỏa mãn những ham muốn dục vọng đang trỗi dậy trong họ! Đàn ông là thế sao? Mặc dù họ không có tình yêu nhưng họ lại sẵn sàng lên giường với cô gái họ không yêu?...