Em không xấu hổ khi làm người thứ ba
Em xin lỗi chị, xin lỗi anh. Chỉ có điều em tự hào vì được anh yêu và cũng hạnh phúc suốt quãng thời gian yêu anh.
Em biết, mình đã sai rồi khi chọn và yêu anh. Dù anh không bỏ vợ để đến bên em nhưng sự xuất hiện của em đã khiến trái tim anh xáo trộn và nhiều lần anh cãi nhau với chị ấy. Và sự xuất hiện của người thứ ba như em đã khiến chị ấy nhiều lần phải khóc, phải đau khổ vì anh.
Chị ấy gọi cho em, em cũng không biết vì sao chị có số của em nữa. Em chờ đợi những lời lẽ lăng mạ, chờ đợi cả sự xúc phạm mà em xứng đáng phải gánh chịu. Vì em đã chen vào cuộc sống của anh chị, chiếm mất một phần trái tim anh. Nhưng chị không mắng không chửi rủa em mà chị dùng những lời lẽ sâu cay, đay nghiến để em phải nhục, phải xấu hổ vì trót yêu anh.
Em hiểu đứng trên lập trường của người làm vợ, ai cũng có quyền hành động như thế. Chị đã không sai, thậm chí chị chửi em, em cũng chấp nhận. Trong chuyện này anh sai, em sai, nhưng có lẽ người chịu đau khổ nhất là em. Anh có thể từ bỏ em bất cứ lúc nào vì anh đã còn người khác đón nhận, còn em, nếu từ bỏ anh, em chẳng còn gì hết, mình phải chia tay nhau vĩnh viễn.
Em hiểu đứng trên lập trường của người làm vợ, ai cũng có quyền hành động như thế. (ảnh minh họa)
Nhưng chị nói em nhục, em xấu hổ vì yêu anh, em không nghĩ như vậy. Người đời có thể chửi em, họ cũng có thể khinh bỉ và coi thường em, em không quan tâm. Em yêu anh và yêu anh rất nhiều. Chỉ khi nào họ đứng trong hoàn cảnh giống như em, họ mới thực sự hiểu có thứ tình yêu khiến người ta có thể hi sinh nhiều thứ. Em là co gái còn trong trắng, chưa từng vấy đục cuộc đời, không có lý do gì khiến em phải dại như vậy khi yêu người có vợ. Em có thừa điều kiện về ngoại hình, cách ứng xử để yêu được người đàn ông chưa có gia đình. Em tự tin nói điều đó nhưng em chọn anh, chỉ bởi tình yêu mà thôi.
Thế nên, chị không hiểu, chị cho em là loại con gái không ra gì. Em chấp nhận vì em sai rồi. Em xin lỗi chị, xin lỗi anh. Chỉ có điều em tự hào vì được anh yêu và cũng hạnh phúc suốt quãng thời gian yêu anh. Hôm nay, em không xấu hổ cũng chẳng thấy nhục vì đơn giản đó là tình yêu. Ai cũng có lý lẽ riêng của mình, anh cũng vậy. Em yêu anh, cảm ơn anh về tất cả và chúc anh trở về bên chị, hạnh phúc bình yên.
Theo Eva
Chịu nhục để được làm người thứ ba
Khi đã trao cho anh 'cái ngàn vàng', tôi phát hiện ra anh càng ngày càng xa lánh tôi.
Nếu nói tôi là người phụ nữ đang yêu người có gia đình, chắc chắn một số người sẽ bĩu môi mà quay đi, họ thậm chí không thèm hỏi tôi một lời nào nữa. Tôi cũng cảm thấy tự xấu hổ với bản thân mình. Nhưng xấu hổ là người thứ ba thì ít, xấu hổ vì không được anh yêu nhiều, thậm chí bị anh lợi dụng tình cảm mà tôi vẫn lao vào như con thiêu thân thì nhiều hơn.
Và nếu ai không ở trong hoàn cảnh của tôi, các bạn sẽ không thể hiểu được sự mệt mỏi của tôi lúc này. Than thân trách phận thì người ta nói là quả báo. Nên cái việc tôi trót yêu đàn ông có vợ, tôi nào dám nói ra, chị câm lặng, cam chịu một mình.
Ngày ấy, anh buông lời tán tỉnh tôi. Tôi nào hay biết anh có gia đình. Thế là, sự từng trải và cả ga lăng, hiểu chuyện và nắm bắt tâm lý con gái của anh đã khiến tôi chết mê chết mệt. Tôi yêu anh như chưa từng được yêu, nguyện hi sinh hết mình vì anh.
Khi đã trao cho anh 'cái ngàn vàng', tôi phát hiện ra anh càng ngày càng xa lánh tôi. Tôi đã nghĩ, nếu anh có gia đình thì không biết tôi phải làm thế nào, vì khi ấy tôi hơi nghi ngờ anh. Khi sự nghi ngờ chưa nguội, tôi bị sốc nặng vì biết anh có vợ con. Tôi đau khổ vô cùng tưởng chừng chết đi được. Tôi hận bản thân mình, hận anh, chua chát và khổ đau, cảm thấy nhục nhã ê chề. Nhưng tôi không thể nào từ bỏ anh vì tôi đã yêu anh quá rồi. Chỉ cần anh không gọi điện hay nhắn tin cho tôi là tim tôi đau buốt. Và khi ấy, tôi nào dám gọi cho anh vì sợ anh đang ở gần vợ. Nếu bị vợ anh phát hiện, mà đó lạ là người đàn bà ghê gớm thì tôi đeo mo vào mặt. Chỉ cần thế là tôi lại run lên vì sợ hãi.
Khi sự nghi ngờ chưa nguội, tôi bị sốc nặng vì biết anh có vợ con. Tôi đau khổ vô cùng tưởng chừng chết đi được. (ảnh minh họa)
Giá như anh có thể cho tôi cảm giác hạnh phúc như ngày đầu thì tốt biết mấy. Giờ đây, mỗi khi anh cần tôi chiều chuộng, anh mới tìm đến tôi rồi lại về ngay với vợ. Tôi như cô gái qua đường, anh muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Anh còn đưa tiền cho tôi. Thật sự tôi cay đắng quá. Nhưng đứa con gái mê muội như tôi vẫn hi vọng một ngày anh sẽ cảm nhận được mối chung tình của mình và chấp nhận tôi, dù làm vợ bé.
Đó, tôi là thế đó, người thứ ba đáng thương. Nhưng tôi vẫn nhịn nhục, vẫn chấp nhận vì tôi đã không còn đường nữa. Tôi sợ, nếu từ bỏ anh, tôi không thể tự tin để yêu người đàn ông khác. Tôi đáng trách hay đáng thương? Các bạn hãy giúp tôi lúc này!
Theo Eva
Dặn lòng quên đi người có vợ Chia tay nhau, em biết người đau sẽ chỉ là em thôi nhưng như thế là tốt hơn phải không anh? Anh à! Em đã suy nghĩ thật nhiều, và khóc cho quyết định này cũng thật nhiều, em phải rời xa anh, mãi mãi! Em rất yêu anh, vẫn yêu khi biết mình là người thứ 3 trong cuộc đời anh. Nhưng...