Em không biết mình là gì của nhau…
Vậy là chúng ta đã xa nhau. Xa nhau mà không một lời từ biệt, một lời nói chia tay…
Anh – người đàn ông từng trải và thành đạt hơn em 12 tuổi. Em – cô gái 25 tuổi, qua rồi cái tuổi tuổi mộng mơ chập chững bước vào đời. Chúng ta đến với nhau rất nhanh. Chỉ sau vài lần gặp gỡ ở công ty,chỉ sau qua 2 buổi đi uống café và những tin nhắn bất tận… mình đã là của nhau..
Có đôi lúc em tự hỏi anh và hỏi chính bản thân mình: “Liệu như thế có nhanh quá không? Anh có coi thường em không?” Anh không trả lời mà thay vào đó là những chiếc hôn nóng bỏng của một người đàn ông từng trải và đầy kinh nghiệm. Em đã say trong những nụ hôn ngọt ngào đó và nghĩ hạnh phúc ấy sẽ là bất tận…
Thế nhưng, cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh. 1 tháng sau ngày mình là của nhau, em nhận thấy trong ánh mắt anh nhìn em vơi đi trìu mến, em cảm thấy những tin nhắn của anh không còn ngọt ngào và anh luôn có những gì lo thật hợp lý để không còn đến đón em đi chơi…
Video đang HOT
Phải chăng mình đã mất nhau?
Lòng tự trọng của em không cho phép em nói với anh rằng em đang nhớ anh đến cồn cào, đang mong được ở trong vòng tay đầy ấm áp của anh. Em gửi những tin nhắn lạnh lùng, trách móc anh.
Anh trả lời cũng lạnh lùng không kém.
Em nói lời chia tay dù trong lòng nhói đau.
Anh im lặng, không trả lời.
Sự im lặng đáng sợ đó kéo dài 2 tuần. Và em biết mình đã mất nhau.
Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh…
Một lần nữa, em lại kiêu ngạo không dám nói với anh rằng em đang nhớ anh da diết. Em thản nhiên đi tìm những niềm vui mới , em vẫn nói vẫn cười, vẫn vui…
Thế nhưng, khi đối diện với lòng mình, em nhận ra mình vẫn không thể quên được ánh mắt, dáng hình đầy ngạo mạn và tự tin của anh…
Em phải làm gì đây, Im lặng để chịu đựng những nỗi nhớ dày vò??? Hay dũng cảm nói cho anh biết sự thật, để rồi nhận lại câu trả lời đắng cay: “Xin lỗi, anh không còn yêu em nữa” hay lại một sự im lặng đáng sợ khiến em không biết mình là gì của nhau???
Bị người tình chơi xỏ...
- Khi tôi cần số tiền đã cho anh vay thì anh không hết lời mắng nhiếc tôi "Đồ đĩ thối", "đồ rắn độc"... Tôi không ngờ một con người làm trong ngành Giáo dục như anh mà lại có thể cư xử với một người phụ nữ như vậy!
Tôi là một người phụ nữ rất năng động, giỏi ngoại giao và có ngoại hình cũng rất khá. Công việc của tôi thường xuyên phải đi ngoại giao và tiếp xúc với nam giới nhiều hơn nữ giới. Tôi đã có một mái ấm gia đình hạnh phúc nhưng vì tôi luôn lấy chồng ra để so sánh với những người đàn ông khác có địa vị xã hội tốt hơn nên tôi đã vấp phải sai lầm trong suốt những thời gian qua!
Trong một lần công ty cử đi học, tôi đã gặp anh và yêu anh. Anh chính là thầy giáo của tôi ở khóa học ấy. Mặc dù tôi tiếp xúc và công tác với đa phần là nam giới nhưng tôi không có tính lẳng lơ và cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ngoại tình để có lỗi với chồng, cho đến khi tôi gặp anh. Tôi đã xem anh là thần tượng của tôi vì anh nói chuyện rất hấp dẫn. Hơn nữa, tôi là học viên được anh quan tâm nhất trong lớp học. Và cũng chẳng biết tự bao giờ, chúng tôi đã có những buổi gặp gỡ riêng để trao đổi chuyện công việc cũng như tâm sự, chia sẻ với nhau về chuyện gia đình của mình!
Anh luôn góp ý kiến cho tôi để giải quyết những khó khăn trong công việc, không những thế mà anh còn chăm sóc và quan tâm đến sức khỏe cho tôi rất chu đáo. Và tôi đã bị anh chinh phục hoàn toàn... chúng tôi đã đến với nhau với một suy nghĩ chung "Một góc trời riêng ta có nhau" vì cả hai người đều đã có gia đình.
Tôi yêu anh rất nhiều! Những gì tôi có được, tôi đều dành hết cho anh! Từ khi yêu anh, tôi luôn suy nghĩ rằng: "Chúng tôi có một sai lầm giống nhau là cả hai đều kết hôn quá sớm và người bạn đời không cân xứng với bản thân mình!" Vì chồng tôi và vợ anh đều là những người không có bằng cấp gì, nhưng tôi và anh không thể bỏ cái gia đình này được. Đây cũng là suy nghĩ hết sức sai lầm của tôi... vì anh đã dối tôi rất nhiều! Những gì anh kể cho tôi nghe về vợ anh và cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc của anh đều không đúng sự thật! Tất cả đều là kế hoạch mà anh đã dựng ra để có được tình cảm của tôi!
Tôi đã xem anh là một chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất mỗi khi tôi gặp khó khăn trong công việc cũng như trong cuộc sống!
Chúng tôi đã quan hệ với nhau gần ba năm. Năm đầu tiên, tôi được anh yêu thương và chiều chuộng rất nhiều, mỗi ngày dù bận thế nào anh cũng dành khoảng 30 phút để gặp tôi, điện thoại cho tôi ít nhất là hai lần trong ngày, cũng chỉ là việc nhắc nhở tôi ăn uống. Tôi đã xem anh là một chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất mỗi khi tôi gặp khó khăn trong công việc cũng như trong cuộc sống! Khi đã yêu thì tôi không ngại hi sinh vì người mình yêu. Tôi giúp đỡ cho anh về tài chính để anh phát triển sự nghiệp của mình... nhưng tôi thật không dám tin khi tôi cần lấy lại khoản tiền đó thì anh đã buông ra những lời lẽ rất nặng nề và thô tục để sỉ nhục tôi: "Đồ đĩ thối", "Đồ rắn độc"... trong khi tôi không hề được nhận từ anh bất cứ món quà nào trong suốt 3 năm gắn bó với nhau. Khi ấy, tôi mới nhận thấy mình quá khờ dại! Tôi đã dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho anh, luôn cố gắng làm anh vui, san sẻ, giúp đỡ anh những lúc anh khó khăn, thiếu thốn... Vậy mà, tôi không ngờ anh lại có thể đối xử với tôi tệ bạc như thế!
Tôi yêu anh nên tôi thương và chăm sóc hai đứa con anh như con của tôi vậy! Với vợ anh, tôi thấy mình có lỗi nên tìm đủ mọi cách để bù đắp cho những tội lỗi mà tôi đã gây ra cho chị ấy. Nhưng tôi không ngờ rằng, trước tôi và cùng lúc với tôi thì anh có rất nhiều phụ nữ khác... Đã có một lần, tôi bị anh đưa ra làm trò đùa để làm vui lòng một người phụ nữ khác nhưng rồi tôi cũng bỏ qua vì những lời giải thích ngọt ngào của anh...
Tôi đã phải trả giá quá đắt cho cuộc tình vụng trộm này!
Ngày chúng tôi hẹn gặp nhau để kết thúc mối quan hệ "vụng trộm" này và giải quyết vấn đề tiền bạc mà tôi đã cho anh mượn bấy lâu nay thì anh đã đưa vợ anh và bạn bè anh đến để sỉ nhục tôi. Tôi cảm thấy rất xấu hổ khi ngồi trước mặt mọi người với những ánh mắt khinh bỉ đang chăm chú nhìn tôi và anh ta không hết lời sỉ vả, chửi bới tôi như một người phụ nữ hư hỏng... Tôi giận mà không thể khóc và cũng chẳng nói được một lời nào trong lúc đó. Anh nói: "Cô luôn ganh tỵ với vợ tôi! Cô ấy không đập vào mặt cô vì tội ngoại tình với tôi thì đã may mắn cho cô rồi". Không ai có thể ngờ rằng, một người trong ngành Giáo dục lại có những hành động và bản chất xấu xa như thế!
Sau một tháng gặm nhấm nỗi đớn đau, xấu hổ đó... tôi đã đi tìm hiểu thì biết rằng: vợ chồng anh sống che đậy với vẻ bề ngoài khá hoàn hảo nhưng thực chất là "ông ăn chả , bà ăn nem". Vợ anh không ghen với bất cứ người phụ nữ nào có quan hệ với anh vì những mối quan hệ vụng trộm đó mang lại lợi ích cho cô ta về vật chất.
Mối quan hệ vụng trộm của tôi và anh đã được anh "chia sẻ" với vợ mình từ khi chúng tôi mới quen nhau! Và thật bỉ ổi khi cả vợ chồng anh đã vạch hẳn một kế hoạch hoàn mỹ để đưa tôi vào bẫy. Tôi thật quá ngu xuẩn khi bị lợi dụng mà không hay biết gì trong suốt ba năm. qua. Tôi cũng rất khâm phục vợ anh... vì vật chất, vì địa vị mà bà "phu nhân của giám đốc" sẵn sàng chia sẻ tình cảm của chồng với biết bao nhiêu người phụ nữ khác.
Tôi đã phải trả giá quá đắt cho cuộc tình vụng trộm này! Mong rằng sẽ không còn người phụ nữ nào rơi vào cái bẫy của anh để có lỗi với chồng con như tôi nữa!
Mong rằng đừng có ai sai lầm như tôi đã mắc phải trong suốt ba năm qua!
Trong cơn say... anh đã phản bội em! Tôi đau khổ khi biết rằng, anh uống rượu say và đã qua đêm với một người con gái khác... Nhưng càng đau đớn hơn khi biết rằng, cô ấy đã mang trong mình giọt máu của anh! Tôi quen anh khi còn là một cô nữ sinh lớp 12 vô tư, trong sáng. Còn anh khi đó đã là một thanh niên...