Em hạnh phúc không khi lấy chồng Tây?
Anh biết, ngày đó anh say sưa học ngoại ngữ cũng chỉ vì em có mơ ước làm hướng dẫn viên du lịch.
Mỗi người có một đam mê, một nghề, anh không cản trở ai cả. Anh cũng không có ý ngăn cản em, chỉ là anh góp ý với em, muốn em suy nghĩ thật kĩ. Làm hướng dẫn viên du lịch nghe có vẻ thích thú nhưng với con gái, nó rất vất vả. Em có thể phải đi rất nhiều nơi, với sức của em, chắc gì em đã chịu được.
Nhưng em vẫn kiên quyết theo cái nghề ấy, em bảo, làm nghề đó năng động con người, có thể nói được ngoại ngữ như gió và sau này, nếu không làm nữa thì có nhiều cơ hội để tìm việc khác hơn. Em nói không sai, anh cũng không phủ nhận chuyện đó, nhưng với tư cách là người yêu em, anh thật lòng không muốn em phải vất vả như vậy.
Con gái làm phóng viên và hướng dẫn viên du lịch là điều anh không hài lòng nhất. Bởi phụ nữ là phải ở nhà, chăm chồng chăm con chu đáo. Em cứ đi liên miên, cứ vài tuần đi một lần mấy ngày thì anh làm sao chịu nổi. Anh ở nhà đợi em giống như người vợ chờ chồng.
Anh đã nói với em nhiều lần như vậy, nhưng em vẫn không nghe. Thì anh tôn trọng em, tôn trọng công việc của em. Vô tình, vì yêu em, anh đã đổi vai, đã là người đàn ông giống như người phụ nữ, cứ chờ đợi em sau những chuyến công tác dù chỉ để đón đưa nhau. Chúng mình đã yêu được 3 năm, thời gian đó cũng khá dài để hiểu và yêu thương nhau. Anh vì không có cách nào khiến em thôi yêu thích công việc đó nên đành chấp nhận. Nhưng anh muốn chúng mình có một đám cưới, khi đó, em sẽ có bầu và như vậy, có thể vì bận bịu chăm con mà em sẽ quên việc đó đi. Rồi dần dần, hi vọng, em sẽ nghĩ cho con, cho gia đình này mà bỏ nghề, theo con đường khác.
Nhưng em nhất định không đồng ý cưới. Em nói, muốn chờ đợi thêm thời gian nữa, muốn đi làm, tích cóp kinh nghiệm, vốn sống và tích tiền, khi đó em mới lấy chồng. Em bảo anh cho em thêm 2 năm nữa, vì em muốn được bay nhảy, được đi đây đi đó. Khi đó, em sẽ cưới anh, và đó cũng là lúc em bỏ nghề.
Nhưng em nhất định không đồng ý cưới. Em nói, muốn chờ đợi thêm thời gian nữa, muốn đi làm, tích cóp kinh nghiệm, vốn sống và tích tiền, khi đó em mới lấy chồng. (ảnh minh họa)
Có lẽ, anh đã quá dễ dãi với em khi chấp nhận yêu cầu đó. Và anh không biết rằng, chấp nhận chuyện này là cơ hội cho em xa anh, là lý do khiến chúng mình vĩnh viễn xa nhau.
Video đang HOT
Em đã khác từ những ngày em lao vào công việc, say mê và quên cả người yêu. Anh yêu em, lẽ ra phải được em quan tâm chiều chuộng, nhưng giờ thì, anh giống như một gã khờ, chỉ biết trông ngóng và chờ đợi người yêu. Còn em càng ngày càng lạnh lùng, khó chịu với anh. Lâu rồi, anh không được một lời động viên, an ủi của em.
Rồi một ngày, khi anh nhắc lại chuyện cưới xin, em nói, em không muốn lấy anh. Anh bẽ bàng trước mặt bao người, anh thảng thốt hỏi em tại sao. Em nhẹ nhàng, em đã có người mới. Đó là một người ngoại quốc, người mà em đã gặp trong những cuộc hành trình chỉ của riêng em. Em nói, em có ước mơ được xuất ngoại, được ra nước ngoài sống. Em học ngoại ngữ cũng vì những khát khao ấy, giờ người ta nói yêu em, có thể lo thủ tục cho em sang nước ngoài và chung sống cùng người ta, em không đành lòng từ chối.
Em muốn lấy chồng Tây, như thế, sau này con cái em sẽ đẹp hơn, có cuộc sống tốt hơn. Sống ở nước mình em đã chán, em muốn có được một thế giới mới, một cuộc sống sang trọng và hiện đại hơn, chỉ có người đó mới lo được cho em. Còn lấy anh, em mãi chỉ chôn vùi đời mình, mãi chỉ sống với người chồng chỉ biết đi làm, kiếm lương 3 cọc 3 đồng, cho vợ vài đồng lo tiền sữa cho con. Người đàn ông ngoại quốc kia giàu, có thể cho em nhiều tiền, cho em một cuộc sống xa hoa.
Em bảo, nếu em làm dâu nước ngoài, bố mẹ em sẽ được nhờ, cả họ nhà em được nhờ. Cứ ai ra nước ngoài cũng giàu hết, nên có em, sau này gia đình em sẽ có nhiều cơ hội hơn. Và em sẵn sàng nói lời chia tay tôi.
Đó, một người đàn ông hết lòng yêu thương, chấp nhận em, chờ đợi em để cuối cùng nhận được những thứ này đây! Em bỏ tôi theo người chỉ vì hám danh, hám lợi. Em không thương tiếc, không luyến lưu, không đoái hoài gì tới tôi cả. Em cho rằng tôi là một người chỉ là vui qua đường sao. 3 năm tình nghĩa giờ em phủi sạch. Em lấy chồng Tây trong tiếng gieo hò hạnh phúc của mọi người, chỉ có riêng tôi đứng lặng nhìn em, buồn không tả.
Em à, giờ em bên thế giới ấy, có hạnh phúc không, có sang trọng không? Có lẽ em đang được sống trong nhung lụa nhỉ, nhưng cả đời này, em chỉ có một người chồng như vậy, em sẽ cô đơn, sẽ là con người hoàn toàn mới, quên hết người cũ và cả anh.
Thôi thì chúc em hạnh phúc, mong em sống đúng với sự lựa chọn của mình. Tạm biệt em!
Theo VNE
Cưới xong mới biết chồng là 'con nợ'
Khi lấy anh về, được 1 tuần thì tôi bắt đầu phát hiện ra bí mật của anh. Anh có hàng tá người gọi điện đòi nợ, nào là khoản 5 triệu, chục triệu, khoản nợ có cả trăm triệu.
Yêu 2 năm mặn nồng hạnh phúc
Từ ngày tán tôi, anh đã tỏ ra mình là một người đàn ông ga lăng, chịu chơi và không tiếc tiền khi đưa tôi đi đâu đó cùng bạn bè. Anh luôn là người chủ động trả tiền dù là số tiền lớn trong những cuộc chơi với bạn bè mình và cả bạn bè của tôi. Chính điều đó đã khiến tôi có cảm tình và thấy yêu anh.
Mẫu người đàn ông lý tưởng của tôi phải là người thoáng tính, ít nhất là về khoản tiền nong, vật chất. Không tính toán, ki bo, không cò kè từng đồng một. Người đàn ông như thế ít ra đã đạt một chút tiêu chuẩn nào đó của tôi.
Tôi là cô gái xinh xắn, có nghề nghiệp đàng hoàng, thế nên việc chọn một người chồng kĩ lưỡng cũng không có gì khó hiểu cả. Tôi mong muốn có được người như ý và khi gặp anh, được anh chăm sóc, quan tâm, tán tỉnh lại ga lăng, buông những lời đường mật, khiến tôi cảm thấy hài lòng. Sau nhiều lần như vậy, tôi dần yêu anh và tình cảm của tôi cứ lớn lên như thế, mãnh liệt và cuồng dại.
Sau nhiều lần như vậy, tôi dần yêu anh và tình cảm của tôi cứ lớn lên như thế, mãnh liệt và cuồng dại. (ảnh minh họa)
2 năm yêu nhau, tôi được anh đưa về nhà 5 lần. Bố mẹ anh cũng rất hài lòng, ưng ý vì thật ra, tôi cũng chẳng thua kém ai. Nhà anh có vẻ cơ bản, gia giáo, bố mẹ anh cũng rất cưng chiều anh. Tôi nhìn vào gia cảnh nhà anh lại càng yên tâm hơn. Lúc nào anh cũng lo lắng cho bố mẹ, ngay cả khi đi cùng tôi, biết mẹ mệt, anh cũng gọi điện về cho mẹ, và bảo mẹ chịu khó uống thuốc. Những cử chỉ nhẹ nhàng đó của anh cũng đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ rồi! 2 năm đó, tôi đã sống với trọn vẹn hạnh phúc của tình yêu.
Lấy về mới biết chồng là 'con nợ'
Sau đó, chúng tôi xác định lấy nhau. Tôi cảm thấy mình là cô dâu hạnh phúc vô cùng. Nhưng ngày đi chụp ảnh và chọn váy cưới, tôi thấy anh đã khác nhiều. Anh bảo tôi, chọn váy ít tiền thôi cũng không cần cầu kì quá. Tôi muốn mặc hai váy để cho lộng lẫy thì anh bảo, mặc một váy là được. Tôi chọn hiệu chụp ảnh cưới, anh nhất định không đồng ý và muốn tôi tới hiệu của bạn anh, là một người bạn anh quen, có năng khiếu chụp ảnh, rất bình thường không giống một tiệm ảnh cưới.
Thấy thái độ của anh như vậy, tôi lấy làm lạ. Vì trước giờ, tôi đòi gì được nấy. Tôi mà đòi là có ngay, còn có cả cái đẹp, cái xịn dù anh cũng chảng đại gia gì. Nhưng anh yêu tôi và muốn chiều tôi nên luôn chấp nhận những yêu cầu của tôi. Vạy mà lần này anh khác thế.
Khi tôi nói với anh về chuyện cưới cần những gì thì anh liên tục nhắc tôi tiết kiệm. Thường là phải làm một album ảnh lớn, còn lại là 2 ảnh to treo ở hai nhà. Nhưng lần này anh bảo, cứ làm 2 ảnh lớn thôi, còn album không cần thiết, cứ lưu file vào máy tính là được. Nghe anh nói mà tôi buồn vô cùng. Anh bảo sau này thích chụp thì đi trăng mật hay đi đâu đó đầy ảnh, không cần thiết phải chụp lúc này.
Khi tôi nói với anh về chuyện cưới cần những gì thì anh liên tục nhắc tôi tiết kiệm. Thường là phải làm một album ảnh lớn, còn lại là 2 ảnh to treo ở hai nhà. (ảnh minh họa)
Tôi nghi ngờ về thái độ của anh. Đám cưới cũng không được sang trọng như anh hứa. Chỉ có 1 xe hoa, còn lại là một chiếc xe to như xe khách. Vậy mà trước khi cưới, anh hứa sẽ có tới 5 xe hoa. Tôi hơi thất vọng.
Khi lấy anh về, được 1 tuần thì tôi bắt đầu phát hiện ra bí mật của anh. Anh có hàng tá người gọi điện đòi nợ, nào là khoản 5 triệu, chục triệu, khoản nợ có cả trăm triệu. Nghe người ta nói mà tôi rùng mình. Họ bảo tôi bị lừa rồi. Anh ăn chơi như vậy cũng vì lấy tiền của họ, vay mượn của bạn bè để tán gái, theo sát tôi. Chứ anh nào có tiền. May mà tôi chưa nhận ra anh ta là con nợ, nên là tôi đã nhận lời cưới anh ta. Giờ thì đúng, chồng tôi chính là con nợ. Trước đây anh chơi bời, bài bạc thành ra vay nợ, rồi gán nợ. Bố mẹ anh cũng &'ăn dây' với anh, giấu tôi chuyện anh nợ nần. Ông bà cũng đã cố gắng giúp đỡ anh trả được rồi, nghĩ là có vợ con sẽ tu chí làm ăn, ai ngờ anh lại chơi bời ở đâu.
Giờ thì tôi đau khổ quá, tá hỏa vì chồng là con nợ. Tôi không biết mình phải đối mặt với sự thật kinh khủng này. Thực lòng, tôi đang chán nản, muốn từ bỏ tất cả, muốn bỏ cuộc hôn nhân này luôn. Thế này, tôi có lẽ thành người gán nợ cho anh mà thôi!
Theo VNE
Trẻ mà giàu, toàn tiền của bố mẹ Nhiều chàng &'công tử bột' cứ vỗ ngực giương oai rằng ta giàu, ta hào hoa, ta lắm tiền, nhiều của nên con gái ắt phải theo ta. Nhưng chẳng biết mấy anh chàng ấy kiếm tiền ở đâu ra, với bàn tay của họ, mới có tí tuổi đầu, liệu họ có thể kiếm ra tiền mua nhà lầu, xe hơi hay...