Em hân hoan báo có bầu hai tháng mà không biết tôi giấu một bí mật tày trời
Gần gũi nhau chẳng được bao lâu, em hớn hở thông báo với tôi chuyện có bầu 2 tháng. Tôi cười chua chát vì một sự thật đã giấu em bao lâu nay…
Tôi và cô ấy không phải mới quen nhau mà bị rơi vào âm mưu tình yêu này. Mối quan hệ của chúng tôi tính đến giờ cũng đã ngót gần chục năm… Nhưng trước đây, chúng tôi chỉ coi nhau là bạn. Nói đúng ra, tôi đã từng yêu thầm nhưng cô ấy không đáp lại, về sau, tôi giữ khoảng cách chừng mực vì không muốn làm cô ấy phải khó xử.
Cuộc sống với nhiề thay đổi, cô ấy lên thành phố học tập và làm việc, tôi thì làm ở quê. Thi thoảng chúng tôi vẫn gặp nhau trong những bữa liên hoan đám bạn cũ… Tôi nghe mấy cô bạn gái nói cô ấy có người yêu trên thành phố, nghe đâu giàu có, đẹp trai lắm. Nhưng vì mối quan hệ ngày xưa như vậy nên tôi ngại chẳng bao giờ dám hỏi vì sợ lại tọc mạch quá.
Về phần tôi, gần 30 tuổi tôi chưa lập gia đình. Bố mẹ và bạn bè đều giục tôi lấy vợ, nhưng… có một nỗi buồn tôi chẳng thể nào nói ra. Nó cũng là li do tôi chưa yêu thêm ai kể từ mối tình đơn phương với cô ấy cách đây vài năm.
Tôi và cô ấy không phải mới quen nhau mà bị rơi vào âm mưu tình yêu này. Mối quan hệ của chúng tôi tính đến giờ cũng đã ngót gần chục năm… (Ảnh minh họa)
Thế rồi đùng một cái, cô ấy chuyển về quê làm. Tôi cũng không biết điều đó cho tới khi tình cờ gặp ở chỗ làm. Tối đó, cô ấy hẹn riêng tôi đi uống nước (mọi khi chúng tôi chỉ đi chơi cùng với nhóm chứ không đi riêng bao giờ). Hôm đó, cô ấy tâm sự với tôi nhiều điều và nói rằng lí do về là vì thương bố mẹ, không muốn lấy chồng xa…
Video đang HOT
Khoảng 2 tuần sau đó cô ấy tấn công tôi dồn dập, hết nhắn tin, điện thoại lại đến chát chít trên mạng… Tình cảm năm xưa cũng lại được nhen nhóm lên mặc dù tôi còn có những nỗi khổ tâm phải giấu trong lòng.
Chính cô ấy là người đề nghị dến với nhau khiến tôi hơi ngạc nhiên. Đặc biệt là khi tốc độ quá nhanh như thế… Cô ấy cứ lấy lí do hai đứa đều có tuổi rồi, lại biết nhau lâu chứ không phải mới ngày 1, ngày 2 nên muốn nhanh chóng tiến đến quan hệ yêu đương, tìm hiểu để nếu hợp thì cưới nhau sớm cho bố mẹ hai bên vui lòng.
Tôi cứ thế bị cuốn vào cuộc tình này một cách vội vã… Và rồi, chuyện gì đến cũng phải đến, nhất là khi đàn bà họ chủ động. Chúng tôi vượt quá giới hạn với nhau vài lần, tình cảm nhờ thế cũng lại khăng khít hơn.
Khoảng 2 tháng sau cô ấy báo với tôi đang có bầu. Chỉ mới nghe thế thôi tôi đã bật cười chua chát vì hiểu bản chất và cả âm ưu của cô ấy là thế nào. Cô ấy nghĩ tôi sẽ bị dắt mũi bởi cái thai, sẽ cưới cô ấy làm vợ và trở thành bố của cái thai trong bụng dù nó chẳng phải con tôi.
Có lẽ cô ấy không biết được rằng, tôi đến giờ chưa yêu thêm ai, chưa kết hôn là vì bản thân gặp khó khăn trong chuyện sinh sản. Tôi mắc bệnh và nó di chứng gây không thể có con. Chuyện này chỉ bản thân tôi biết, đến bố mẹ tôi còn giấu. Vậy mà giờ, mới chỉ sau vài lần gần gũi, cô ấy đã báo tôi có thai ư?
Tôi biết mình chỉ là người “chữa cháy” cho cái thai trong bụng cô ấy mà thôi. Thực ra, tôi không bận tâm lắm về điều này dù biết mình là người đổ vỏ. Tôi không thể có con thì việc này đâu đáng để cay cú. Tôi chỉ băn khoăn một điều, tôi có nên nói ra sự thật về bản thân mình để cô ấy hiểu rõ rằng, tôi không ngốc mà chỉ đang chấp nhận. Tôi không muốn cô ấy nghĩ tôi bị dắt mũi, là thằng khờ đi đổ vỏ. Nhưng rồi ngẫm lại lo sợ, nhỡ bị phát giác, cô ấy lại xấu hổ quá mà từ bỏ thì mọi chuyện cũng đều lỡ dở. Tôi phải làm sao? Hay là cứ lẳng lặng cưới nhau và chôn giấu mọi bí mật. Tôi có bí mật của tôi, cô ấy có bí mật của mình… Như thế, có hạnh phúc hơn không?
Theo Afamily
Điên à, bây giờ không có bầu, ai ngu gì mà cưới?
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại rơi vào thảm kịch thế này. Thật tình, tôi thấy sợ, sợ ánh mắt lạnh lùng, lời nói như dao sắc, sợ cảm giác thờ ơ, lãnh đạm của anh.
Không một cái nhìn, không một nụ cười, anh quay mặt đi và nói với tôi điều đó giống như lời chia tay, kết thúc cuộc tình vẻn vẹn 3 năm của chúng tôi. Thế là hết, tôi không còn đường níu kéo anh nữa, cũng không còn cơ hội bên cạnh anh nữa.
Không một cái nhìn, không một nụ cười, anh quay mặt đi và nói với tôi điều đó giống như lời chia tay, kết thúc cuộc tình vẻn vẹn 3 năm của chúng tôi. Thế là hết, tôi không còn đường níu kéo anh nữa, cũng không còn cơ hội bên cạnh anh nữa. Quãng thời gian qua tôi đã cố gắng quá nhiều, đã vun đắp vì anh quá nhiều, đã kiên trì ra sao, anh đều không hay biết. Vì điều anh quan tâm duy nhất là, tôi có sinh con được hay không.
Yêu nhau 1 năm đầu, khi chưa trao thân cho anh, tình cảm của chúng tôi vẫn thắm đượm. Anh tỏ ra là người đàn ông nhiệt tình, là người yêu tốt. Tôi luôn tin tưởng anh, thậm chí còn rất tự hào về anh. Vì tôi cảm nhận được sự chân thành anh dành cho tôi.
Nhiều khi tôi tự hỏi, tại sao chúng tôi không dọn ra sống cùng nhau cho tiết kiệm. Như thế cả hai sẽ có thời gian gần nhau, hiểu nhau hơn. Cũng không phải đi lại nhiều tốn kém, lại không mất thời gian đi chơi hay hẹn hò nhau để tiết kiệm tiền nong cho tương lai. Khi tôi đề nghị với anh chuyên này, anh đồng ý ngay. Anh bảo tôi rằng, đó là một ý tưởng tốt, chúng tôi sẽ cùng nhau vun đắp hạnh phúc, cố gắng tiết kiệm để mua nhà cửa, sau này còn lo cho con cái. Cái câu anh nói "sau này còn lo cho con cái", tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Đó là anh đã nghĩ tới chuyện tương lai của chúng tôi, nghĩ đến mối quan hệ vợ chồng tốt đẹp của chúng tôi trong thời gian tới. Tức là anh nghiêm túc với tôi, anh thật đúng là một người đàn ông tốt, tôi không chọn lầm anh.
Thời gian sau đó, chúng tôi dọn về sống thử cùng nhau. Cuộc sống vợ chồng như thế thật sự hạnh phúc. Tôi cảm thấy rất vui vì anh đã trở nên đĩnh đạc hơn. Thời gian đó, chúng tôi đã có quan hệ vợ chồng với nhau. Khoảng nửa năm đầu, chúng tôi giữ an toàn vì chưa muốn có thai. Nhưng thời gian sau đó, anh bảo là muốn có con, nếu như có bầu thì khoảng tầm 3-4 tháng sau, chúng tôi tiến hành làm đám cưới là vừa. Có con rồi sẽ yên tâm ổn định hơn. Dù sao hai đứa cũng về ở với nhau nên không còn gì bận tâm nữa.
Tôi đồng ý, yêu anh rồi tôi đâu còn do dự gì. Tôi quyết định tính chuyện có bầu. Anh cũng bảo tôi, có bầu được thì tính ngay chuyện cưới nên không phải lo lắng. Tôi quyết định chuyện này, chấp nhận có bầu trước khi cưới.
Chúng tôi sống với nhau và &'thả' để mong muốn có bầu. Nhưng chẳng hiểu sao, đến tận nửa năm sau đó, tôi vẫn không có con. Tôi mong ngóng lắm, anh cũng vậy. Anh cứ thúc giục tôi vì sao lại không thể có con. Chúng tôi quyết định đi khám, và bác sĩ kết luận, chuyện khó có con là nguyên nhân do tôi. Tuy nhiên, không phải là không có khả năng mang thai, chỉ là khó mà thôi. Vợ chồng cố gắng thuốc thang kiên trì thì sẽ có thể có con.
Anh nghe có vẻ buồn, còn tôi thì thất vọng. Tôi cố gắng uống thuốc theo đơn của bác sĩ, rồi tự mình có chế độ ăn uống phù hợp. Nửa năm sau, chúng tôi vẫn không có con, anh càng ngày càng tỏ thái độ với tôi vì lúc này, anh sốt sắng lắm rồi. Anh cũng muốn lấy vợ. Tôi thì cũng quá mệt mỏi vì chuyện này.
Tôi hỏi anh: "Hay là mình cứ cưới anh nhỉ, cưới xong biết đâu lại thoải mái, không lo lắng gì rồi có con thì sao?". Thấy tôi nói vậy, anh trừng mắt, anh bảo: "Điên à, bây giờ không có bầu, ai dại gì mà cưới?", còn lâu mới cưới. Khi nào có bầu thì mới làm đám cưới, còn không thì chia tay".
Ban đầu, tôi tưởng anh nói đùa nhưng nhìn ánh mắt, nét mặt của anh, tôi biết, anh đang nói chuyện nghiêm túc. Anh bảo, cưới nhau về không có con thì làm khổ nhau à, nên tôi cũng biết thân biết phận.
Tôi không nói gì, quay mặt đi và lặng lẽ khóc. Tôi hiểu, anh cũng suy nghĩ, cũng áp lực nhiều. Tôi sẽ chờ thêm một thời gian nữa, tầm 3 tháng nữa, nếu như không có tín hiệu gì, nhất định tôi sẽ ra đi, không làm phiền anh nữa, để anh không phải khó xử vì tôi. Thật lòng, tôi mệt mỏi quá rồi. Tôi bây giờ không biết nên làm thế nào. Tôi phải làm sao đây, có phải là ông trời quá bất công với tôi, đã muốn đẩy anh ra khỏi tôi?
Theo Afamily
Cố tình có bầu để ép cưới và cái kết đắng cho cô nàng vì tham vọng bất chấp thủ đoạn Kể từ khi biết mình bị gài bẫy, anh đâm ra ghét chị. Anh giận mình tham lam, dại dột, anh giận chị lưu manh xảo trá đã khiến anh buộc phải chia tay người con gái mình yêu... Chị là một cô gái tỉnh lẻ cá tính và đầy tham vọng. Từ thời còn học phổ thông chị đã ấp ủ dự...