Em gửi đến anh những nụ cười
Một cái Tết như bao cái Tết đã đến, rồi đi và sẽ lại lui vào quá khứ, như vòng đời mãi luân hồi. Mình có biết không? Cây đào đầu ngõ nhà em đang chúm chím nụ, bằng giờ năm ngoái thì hoa đã nở tưng bừng, rắc đầy sân như xác pháo.
Mình ơi, có biết điều gì thật lạ không hả mình? Cô bé hàng xóm hay nhõng nhẽo, hay khóc nhè hay hờn dỗi thì năm nay đã vươn mình ra dáng lắm rồi! Tuổi thiếu nữ đẹp mộng mơ với những đường cong “chết người” mà mình cứ đùa trông “đâu ra đấy”, “to bé rõ ràng”… mình đúng là con trai có khác.
Mình ơi, giao thừa năm nay mình sẽ đưa em đến đâu hái lộc? Năm nào chúng mình cũng ở đồng bằng rồi, năm ngoái thì mình đi ra biển. Hay năm nay mình đến vùng cao nguyên hay vùng núi nào đi. Em thích cái lạnh của SaPa, cái se se của Tam Đảo, cái nồng nàn của Đà Lạt, cái chân chất của Tây Nguyên,…ở đâu cũng được mình à, chỉ cần đó là một nơi khác với mọi lần và nơi đó có mình.
Mình này, mình biết tại sao lần này em thích đi đến vùng cao hay không? Vì chúng mình đã đính ước rồi. Em thích cái cảm giác được từ trên cao nhìn xuống, nơi đó tầm mắt của chúng mình sẽ phóng vút ra thật xa, mênh mông cảnh quan thiên nhiên và con người thì bé tí, bé tẹo. Em vẫn sợ độ cao, nhìn xuống đã chóng hết mặt, nhưng em thích cái cảm giác đất dưới chân mình vững chắc, đứng ở trên đỉnh cao, khẽ dựa vào vai mình…
Lời hẹn yêu của chúng mình- hãy nhớ quay về mình nhé! (Ảnh minh họa)
Ôi, sẽ tuyệt vời biết bao nhiêu cái cảm giác mạo hiểm nhưng rất an toàn khi có mình làm điểm tựa, và cũng thật là thích thú khi cảm giác hạnh phúc xen chút lo lắng, sợ sệt… và gió thì thế nào mình nhỉ? Gió sẽ vờn trên tóc em, lướt qua vai anh. Gió đôi khi cũng chẳng thể coi thường vì xô chúng mình chao đảo, liêu xiêu. Nhưng khi chúng mình yêu nhau, thì gió cũng thật dễ thương, gió sẽ thổi làn hơi nhè nhẹ, se se chút lạnh man mác, để em chợt rùng mình, cho vòng tay của mình ôm em thêm chặt hơn, chặt hơn…
Video đang HOT
Mình ơi, Tết này chúng mình thật là vui. Hạnh phúc đến không giản đơn nhưng cho em hiểu hết giá trị của tình yêu. Giờ mình còn đang ở đâu? Mình có nghe trong gió lời em thầm thì, tiếng hát em vút cao, tiếng lời yêu em nhắn gửi và tham lam hơn nữa là nỗi nhớ khao khát về mình…..
Mình ơi, em đang cười thật tươi và nắng xuân đang tưng bừng vẫy gọi. Em biết tìm mình ở đâu? Để em gửi anh những nụ cười… Lời hẹn yêu của chúng mình- hãy nhớ quay về mình nhé!
Ngoài kia xuân đang tràn về, tiếng cười khúc khích đón xuân của những bé con. Và có cả nụ cười của chúng mình ở nơi vùng cao ấy, nơi đất dưới chân em vững chắc, chúng mình dựa vào nhau và nhìn xuống từ trên cao….
Thật diệu kỳ mùa xuân đến!
Theo 24h
Ai đó để yêu, ai đó yêu bạn
Em cứ mải miết đi tìm điều gì là quan trọng nhất của cuộc đời...
Chẳng phải người cả nghĩ hay lắm mộng mơ, nhưng đôi khi em lại băn khoăn không biết đâu là điều quan trọng nhất trong cuộc đời chính mình. Là con đường học vấn dẫn lối em về với ánh sáng và một tương lai không quá chật vật. Là thành công em đong đếm mỗi ngày bằng những bước tiến trên lộ trình sự nghiệp...
Thật không dễ dàng và càng chẳng thể nhanh chóng đưa ra một câu trả lời.
Bất giác em nghĩ về buổi sáng thức giấc, nhận được tin nhắn của người em thương yêu, nói khi nào tỉnh bảo anh để anh gọi lại, em vội vàng nhắn tin trả lời. Và khoảnh khắc đó, em biết đâu là điều quan trọng nhất của cuộc đời.
Không phải chuyện đi đâu xa thật xa, không phải chiếc ôm hay cái hôn dịu ngọt, mà chỉ là khoảnh khắc nằm trên giường, đọc một cuốn sách thật hay và nghe anh chơi đàn qua tai nghe điện thoại. Cảm giác gần kề, thân thiết và nhiều yêu thương.
Chỉ cần nghe những bản nhạc của anh qua tai nghe điện thoại cũng đủ khiến em ấm áp (Ảnh minh họa)
Em thích những khi được nghe anh chơi đàn như thế, rồi tự tưởng tượng ra cả cách anh phiêu cùng nhạc, thỉnh thoảng lại nhìn em thiết tha. Ngày ấy em nói em yêu đàn, nên thương cả những chàng trai biết chơi guitar. Anh lận đận học ngày học đêm, bản đầu tiên anh chơi cũng là bài ca em thích nhất. Em ngả đầu lên vai anh, những nốt nhạc vang lên khe khẽ. Kể từ lần ấy, đàn theo chân chúng ta tới những địa điểm hẹn hò.
Em thích những lúc được ngồi bên anh, nhìn sâu vào mắt anh và trong cái lặng im của cả hai, em yêu cả những bình yên như thế. Em sẽ nói với anh đủ thứ trên đời, những điều thầm kín em e ngại khi đứng trước người khác nhưng sẽ chẳng ngại ngùng mà bộc bạch trước anh.
Em thích những lúc anh cuống cuồng ra đón em ở sân bay sau mỗi chuyến đi. Anh nhìn em lo lắng và hỏi han bao chuyện trên đường. Anh bảo anh thương cô gái nhỏ nhắn thấm bụi đường xa, anh bảo anh thương đôi chân gầy guộc dảo bước đường dài. Nhưng ngày em lên máy bay, rong ruổi cùng những hành trình, anh đã không nắm tay em và giữ lại. Anh muốn em được sống với ước mơ và dự định của mình. Có lẽ vì thế mà em không xa anh được. Đi mãi, đi miết, rồi cũng khao khát được trở về. Mệt nhoài nhưng vẫn chạy thật nhanh lao vào vòng tay anh, rồi thầm tự nhủ: Em đã về.
Ở bên cạnh anh em biết bình yên là gì (Ảnh minh họa)
Em cứ mải miết đi tìm điều gì là quan trọng nhất của cuộc đời. Vất vả học hành và chăm chỉ kiếm việc, mỏi mệt đổ đầy trên vai, nhưng luôn có anh ở bên. Anh bảo "Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi". Em vùi mình trong cánh tay anh, hít hà mùi hương ở ngực áo anh và rồi quên hết.
Tình mình đã đi qua bao mùa nắng mưa, bao tháng ngày dịu ngọt như thế. Để tới sáng nay, đọc được một câu nói thật hay trong trang sách em vẫn thích.
"Để con thuyền cuộc đời được nhẹ nhàng, hãy chỉ đem theo những thứ bạn cần: một mái nhà êm ấm, những niềm vui đơn giản, ai đó để yêu và ai đó yêu bạn".
Và em nghĩ đến anh, ý nghĩ ấy khiến tim em không thôi thổn thức và rộn ràng. Vì em luôn có ai đó để yêu và được yêu. Và thật tuyệt vời khi người ấy là anh, người sáng sáng vẫn qua nhà đặt lên trán em một nụ hôn buổi sớm. Bình an. Mặc những sóng gió bên ngoài, em chỉ cần thế thôi là đủ. Yêu anh!
Theo Tiin
Ly kem ngày gió lạnh Lúc này cũng vậy, trời thật lạnh và tự nhiên tôi muốn ăn kem... Thời tiết Hà Nội luôn rất thất thường. Mới hôm qua nắng thu vẫn còn trải đều trên các phố, hôm nay gió rét đã tràn về. Tôi đã không kịp nhận ra trời chuyển lạnh nhanh đến thế. Ngồi trong lớp, tôi bất giác run lên. Đưa ánh...