Em ghen với người tình cũ của anh!
Có những ngày bình lặng, yêu thương vẫn cứ thế quấn quýt cạnh nhau. Nhưng thảng hoặc đôi khi, em lại buồn lòng vì trót để mình trôi theo những điều không đáng nghĩ…
Để em nói anh nghe…
Ghen tuông như con dao hai lưỡi sắc ngọt trong tình yêu. Em tin là anh hiểu điều đó . Trong khi ghen với người đang đứng trước mặt mình đã đủ khó chịu, thì em lại tự lao vào vòng bế tắc khi tự làm khó mình với những ký ức đã xưa.
Em không muốn chì chiết hay chúng mình mỏi mệt vì nhau. Em lại càng không muốn vì những chuyện này mà tình yêu có lỗ hổng. Em chỉ mong sau khi nghe hết những điều mà em nói, anh sẽ biết cách để làm em thêm tin.
Anh này,
Em biết, em biết mà… Trước em anh đã từng có rất nhiều người yêu.
Em biết, em biết mà… Rằng việc ghen với người yêu cũ của anh là một điều ngu xuẩn.
Video đang HOT
Những bức ảnh ngày xưa anh không xóa… Những lần nhắc về ngày đó trước em anh cũng không hề hà… Thi thoảng đi trên đường thấy thấp thoáng bóng quen anh vẫn ngoái lại, dù là trong vô thức… Những mẩu chuyện con con anh vẫn còn nhớ rõ…
Em biết, em biết mà… Càng bận tâm về điều này thì em càng mệt mỏi.
Em biết, em biết hết… Nhưng sao em vẫn không vui?
Công bằng mà nói, lúc anh môi kề môi với cô gái khác chúng mình vẫn chẳng biết nhau là ai. Em khi ấy, cũng đang tay trong tay với một người sau này thành xa lạ. Cả hai chúng mình, đều đã từng yêu một người nào đó trước khi đến với nhau!
Nhưng em ích kỷ, em nhận, rằng em ích kỷ! Em vô lý, em nhận, em quá vô lý khi trong lòng chỉ muốn anh quên hết cô gái kia. Em nghĩ ngợi không đâu, em nhạy cảm thái quá nên cứ lắng lo những điều chỉ khiến anh thở dài và than trách.
Tất cả mọi đứa con gái đều có một nỗi sợ mơ hồ nào đấy về người cũ của người yêu mình, anh có tin không?
Có nói biết bao lời thương nhớ nữa cũng thế mà thôi. Vì cái nỗi ghen tuông kia như đã được cài đặt mặc định rằng ai rồi cũng mắc. Anh giải thích, em gạt đi rồi mình cãi cọ. Anh im lặng, thì em lại nghi ngờ.
Có những ngày bình lặng, yêu thương vẫn cứ thế quấn quýt cạnh nhau. Nhưng thảng hoặc đôi khi, em lại buồn lòng vì trót để mình trôi theo những điều không đáng nghĩ…
Em tin anh, nhưng lắm lúc em chẳng thể tin nổi cuộc sống. Chỉ mong những ghen tuông của em là vô nghĩa, anh vẫn luôn ở đấy, toàn vẹn với riêng em…
Theo Guu
Em vẫn chúc phúc cho anh người tình cũ...
Chúng ta đã từng có tháng ngày hạnh phúc. nhưng vì tiền tài anh đã từ bỏ hạnh phúc đó. Giờ đây mình em ngôi đây góp nhặt từng mảnh vỡ của hạnh phúc...
Người con gái yếu đuối trên nền sỏi đá, dám khóc, dám đau, dám yêu anh. Anh biết không khi còn là người yêu cũ đã hơn một lần, trong vòng tay anh cô ấy khao khát là cả một thế giới. Em nhớ, khi cuộc tình của chúng ta còn được chúc phúc. Mọi thứ quá ồ ạt khi mà em chưa kịp tỉnh ngộ.
Có những lời xin lỗi chưa kịp tha thứ, người ta đã buông tay...buông ra rất nhẹ nhàng...chỉ vì chính những người trong cuộc, hơn bất kì ai thấu hiểu đến tột cùng...họ thật sự đã bất lực.
Buổi sớm ngày không còn anh bầu trời vẫn xanh. Em mắng mình đồ ngốc, đồ hèn rồi ghì lấy vai tê tái. Cảm giác đó rồi anh sẽ hiểu, hoặc từng chịu đựng với em... Nói sao nhỉ? Gọi là buồn thì nhẹ nhàng quá, gọi là đau vẫn chưa đầy đủ. Ừ thì...đến vô cùng, tận cùng. Bỗng chốc em lại có một đứa bạn không mời. Nó sợ hãi tìm em khi đêm xuống và thi thoảng lại nấc lên khiến em trở mình không thành đoạn. Trông con nhỏ đó thật tội nghiệp đến hao gầy. Em thương em, xót xa cho cả nó. Chừng biết có ngày mai, để có người khâu lành vết cắt cho nó và em... Vâng chào anh! Người bạn đó của em là một cái bóng...
Từ sau lần chia tay vội vàng, hơn một ngàn lần em ôm điện thoại để chờ đợi một tín hiệu gì đó. Dù biết trong lòng linh cảm mãnh liệt rằng sẽ không có phép màu nào dành cho em. Những nỗi hụt hẫng cứ thế mải miết nối tiếp nhau thành con đường dài.
Em cố gắng tin rằng quả đất hình cầu, đi tới cuối con đường chúng ta sẽ gặp lại! Nhưng em đã sai anh ạ! Quả đất đích thị hình cầu, và vẫn quay đều theo mỗi nhịp thở. Vòng tuần hoàn của nó rất công bằng cho anh và em. Chúng ta quen nhau rồi xa nhau va bỏ đi mãi mãi. Trải qua bao chặng tới lui, ít nhiều chúng ta cũng nợ nhau tình nghĩa, phải không anh? Tuổi trẻ của anh còn rất dài, anh hãy hạnh phúc và làm cho nhiều người hạnh phúc. Em cầu chúc cho anh, như buổi đầu mình còn lắm tay đi dưới buổi bắn pháo hoa đêm giao thừa.
Chắc chẳng còn dịp nào nữa để anh gọi em dậy đi học, để trao vội cho em cái vòng tay lúc tiễn em đi xa, để chở em đi đây đi đó... Anh có nhớ, anh rất giỏi an ủi mỗi khi em thút thít, nhưng vào lân cuối em gọi cho anh, anh đã không làm điều đó. Và anh đã chọn con đường của riêng anh, em không thể nào chạm vào được nó.
Em ra đi đúng như lời đã hứa
Về với người, trên mảnh đất xa xăm...
Theo Guu
Nếu có thể hãy quên hết tất cả... Ngày nỗi nhớ cứ theo mãi bên đời, thấy lòng chơi vơi, mệt nhoài vô tận, em muốn tìm quên, chẳng còn muốn nặng mang hay vấn vương những niềm đau xưa cũ, quên hết đi để mạnh mẽ bước tiếp.. Khi yêu thương không trọn vẹn, khi lòng tin bị đặt nhầm chỗ, khi cả thế giới quay lưng với chính mình...