Em gái ngỗ ngược với người yêu của chị
“Không ngờ chị tôi lại đi ngược với đạo đức gia đình chỉ vì một người như anh!
Tôi hiện đang là cô sinh viên năm thứ ba và đã có người yêu. Anh ấy bằng t.uổi tôi, cả hai đều học chung với nhau từ thuở cấp ba. Chúng tôi yêu nhau tính đến nay đã được gần một năm nhưng số lần gặp nhau thì chỉ đếm trên đầu ngón tay (vì anh ấy là sỹ quan nên phải tuân thủ quy định nghiêm ngặt của quân đội).
Vừa qua, anh ấy có báo đến phòng trọ tôi chơi. Trước khi anh đến, em gái tôi rất hào hứng muốn biết mặt người yêu chị. Em gái hí hửng sắp xếp lại nhà cửa cùng tôi nhưng sau khi tôi ra bến xe buýt đón anh vào thì em tôi lại quấn chăn kín mít, coi như ngủ không biết gì.
Vì nghĩ em gái ngại nên tôi cũng chẳng hỏi han gì mà để yên cho em “ngủ”. Còn hai chúng tôi lâu ngày gặp lại nhau nên quấn quýt lấy nhau và nói chuyện rất vui vẻ. Nhưng vì biết có em tôi ở đấy nên hai chúng tôi chỉ dừng lại ở cái nắm tay và cái ôm vội vã.
Lúc ăn cơm, em tôi tỏ vẻ mặt lạnh tanh, không nói một câu nào với anh khiến tôi cảm thấy rất khó xử. Đã thế, biết người yêu tôi không uống được rượu, em tôi còn mang rượu ra mời. Thấy anh ấy từ chối, em tôi bảo: “Nếu như anh không uống thì coi như anh không thực lòng yêu chị gái em”.
Vì không biết uống rượu nên chỉ sau ba chén, người yêu tôi đã say xỉn. Đến lúc đấy, em tôi mới bật cười và vui vẻ trở lại cùng một câu nói xanh rờn: “Em thử anh thôi mà”. Cũng vì trước đây tôi có kể anh ấy không uống được rượu nên em tôi mới quyết định thử như vậy.
Đêm đó, hai chị em tôi ngủ một giường trên gác, còn người yêu tôi ngủ ở tầng một (Vì nhà tôi thuê có gác hai nên anh ở lại cũng không có gì bất tiện). Đến gần sáng, tôi và anh ngồi dậy nói chuyện ở dưới phòng anh ngủ. Vì hai phòng khá sát nhau nên dù có nói nhỏ đến đâu thì em gái tôi cũng nghe thấy. Nhưng tôi không ngờ em lúc đó em tôi đã tỉnh ngủ và cố ý làm những tiếng động để cho chị biết là em đang thức. Tuy nhiên, tôi và anh cũng không làm gì quá đáng, chỉ dám trao nhau những nụ hôn vội vã mà không làm bất cứ điều gì đi quá giới hạn.
Lúc hai đứa đang tâm sự với nhau thì tôi và anh bất ngờ khi thấy đèn trên gác hai bật sáng. Chúng tôi tự biết với nhau là em gái đã thức từ lâu và có lẽ những lời nói ngọt ngào dành cho anh, em đều nghe hết cả.
Khi tôi lên gác để chuẩn bị đồ đạc thì em tôi cố nói to: “Cái nhà này nói to hay nhỏ đều như nhau hết”. Câu nói đó quả là quá sức tưởng tượng của tôi… vì tôi không ngờ em gái chẳng giữ thể diện cho chị mà còn nói ra những lời sỗ sàng đó. Khi tôi hỏi: “Em dậy từ lúc nào vậy?” thì em trả lời lạnh tanh: “Từ lúc chị xuống nói chuyện với anh ấy”.
Video đang HOT
Cũng chỉ vì tối hôm trước anh say nên chúng tôi không có thời gian để đi dạo, tâm sự cùng nhau. Và sợ ảnh hưởng đến em gái nên chúng tôi đành ngồi nhắn tin cho nhau, cũng không dám có bất cứ hành động “khiếm nhã” nào.
Sau hai hôm ở nhà tôi chơi, anh lại vào trường để tiếp tục việc học của mình.
Thế nhưng, chuyện chưa dừng lại ở đó. Cách đây mấy hôm, vì lý do sức khỏe nên cuối tuần, anh xin được giấy ra ngoài và lần này, anh cũng ở nhà tôi. Cũng nhờ có thêm hai đứa em họ ở quê lên chơi mà tôi và anh mới có thời gian nói chuyện với nhau nhiều hơn.
Tôi rất buồn khi em gái tìm mọi cách gây khó dễ cho chúng tôi như vậy! (Ảnh minh họa)
Tối hôm đó, có một cô em họ kể lại: “Lúc tối thấy anh chị nói chuyện, chị H (tên em tôi) định xuống phá đám không cho hai người nói chuyện”. Một lần nữa, tôi sững sờ với thái độ bất nhã của em gái mình. Dường như em đang muốn ngăn cản tình cảm chúng tôi và cố tình gây khó dễ cho người yêu tôi, mặc dù anh là một người rất tốt, lành tính và luôn quan tâm đến hai chị em tôi. Nhưng tính em tôi rất ngang bướng nên tôi không thể nào thuyết phục được.
Hôm vừa rồi, khoảng chiều muộn thì anh gọi cho tôi. Vì lúc đó đang ngái ngủ nên tôi nói chuyện hơi to. Thấy vậy, anh bảo tôi nói nhỏ thôi “vì cái H vừa nhắn tin cho anh nói rằng anh nên lựa thời gian mà gọi cho chị em”. Không những thế, em tôi còn nói những lời lẽ rất khó nghe rằng: “ Sao anh hay phá giấc ngủ của em vậy?”; “Muốn yên cũng chẳng được yên”… Tôi tím tái mặt mày khi biết em gái lại tỏ thái độ hỗn láo với người yêu mình vậy.
Tối hôm đó, tôi nói chyện mà nhắc nhở em “Đừng ăn nói khó nghe như vậy!” thì em tôi vùng vằng khó chịu: “Đúng là nồi nào úp vung nấy”.
Ít hôm sau, người yêu tôi đã thẳng thắn nhắn tin hỏi tôi nên quyết định như thế nào về tình cảm của hai đứa. Bởi thực sự, anh rất buồn trước những tin nhắn đay nghiến của em gái tôi. Anh bảo rằng, hôm nọ, em gái tôi nhắn tin cho anh: “Không ngờ chị tôi lại thay đổi và đi ngược với đạo đức gia đình chỉ vì một người như anh” hay “Chị ấy lúc nào cũng bảo sau khi học tập xong mới được phép có người yêu, vậy mà mới năm thứ ba đã yêu đương toán loạn…”. Tôi không ngờ em tôi lại bịa đặt những điều đó để xúc phạm tôi và anh như vậy.
Tôi và anh yêu nhau, bố mẹ tôi đều biết và rất ủng hộ tình yêu của hai đứa. Nhưng chẳng hiểu sao em tôi lại tỏ thái độ khó chịu với người yêu tôi như vậy? Và người yêu tôi cũng rất sốc và bất ngờ trước lối hành xử ngỗ ngược của em gái tôi. Anh bảo rằng: “Nếu như em gái gây khó dễ với em như vậy, anh sẽ là người rút lui. Thật sự anh không muốn vì anh mà tình cảm chị em gái em bị sứt mẻ”. Nhưng tôi không chấp nhận buông xuôi tình yêu của mình mà động viên anh: “Chúng ta yêu nhau và hãy chứng mình cho mọi người thấy điều đó. Em và anh cũng sẽ cố gắng làm thay đổi cách nhìn nhận của em gái dành cho anh”.
Tôi và anh đều nghĩ rằng, có khi nào em gái thấy ghen tị khi người yêu của chị đến thăm và “bỏ mặc” em một mình? Dù em tôi rất xinh đẹp, có rất nhiều người theo đuổi nhưng em chưa yêu ai, cũng chẳng nhận lời hẹn hò, đi chơi với bất kỳ người nào mà chỉ biết học và học.
Người yêu tôi cảm thấy rất hụt hẫng “khi trước đây, ba chúng ta đi chơi, em em cũng coi anh như người một nhà, vậy mà sao giờ em ấy lại đối xử với anh lạnh lùng quá đỗi. Đã vậy, cứ mở mồm ra là em em như xát muối vào lòng anh vậy”.
Càng ngày, em càng can thiệp sâu vào chuyện tình cảm của tôi. Giá như em tôi khôn khéo hơn một chút thì tôi đâu đến nỗi khó xử thế này? Nếu không hài lòng về anh hay cách hành xử của chúng tôi thì em cũng nên nói trực tiếp với chị gái, đằng này lại nhắn tin gây khó dễ với bạn trai chị.
Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về những mâu thuẫn này. Em là em tôi thì suốt đời em vẫn là em gái tôi, vẫn cùng m.áu mủ, ruột thịt với tôi, còn anh là người tôi yêu, người tôi muốn chung sống suốt cuộc đời này… cả hai đều rất quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi không thể vì người yêu mà bỏ mặc em gái, cũng không thể chiều em gái mà chia tay người yêu của mình được.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Theo các bạn, tôi có nên nói chuyện thẳng thắn với em để em thay đổi thái độ của mình không? Và nếu nói chuyện, em vẫn không thay đổi cách nghĩ, cách nhìn về chuyện tình yêu của chúng tôi thì tôi biết làm sao?
Rất mong các bạn hãy cho tôi những lời khuyên đúng đắn để giúp tôi giải quyết vấn đề này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Hãy để trái tim em được ngủ yên!
Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Ngày đó khi em còn là cô bé tròn 20 với trái tim nhân hậu, căng tròn nhựa sống... những ước mơ trong em chất đầy trang nhật ký. Anh cùng em bước qua bao buồn vui, thăng trầm t.uổi học trò em yêu quý anh biết mấy. Em xích gần với anh hơn qua những câu chuyện gia đình anh kể: "Đ ước gia đình mình cũng có một giờ cơm sum vầy, vui vẻ vang tiếng cười nói như gia đình H, nhà Đ lúc nào cũng ăn cơm với nước mắt", em dường như hiểu và thương anh hơn. Ngày đó em đâu biết tình yêu là gì nhưng rồi em cũng cảm nhận được tình yêu thương anh dành cho em.
Anh đã cùng em vượt qua bao khó khăn trong thời sinh viên. Những chuyến xe buýt 2 tiếng đồng hồ mới gặp mặt được và cả những lần em đạp xe dường như một buổi sáng chỉ để lên thăm anh. Những năm tháng sinh viên của anh rồi cũng trôi qua, anh cố nán lại cho tới ngày sinh nhật của em mới đi ra Bắc làm việc. Em thật bình tĩnh, không rơi một giọt nước mắt nào khi tiễn anh lên xe, thế nhưng anh đâu biết khi em về với phòng trọ giọt nước mắt chực trào trên đôi mi thất thanh gọi: "anh ơi"... Những tháng ngày sinh viên em không có một người thân nào nơi thành phố chật hẹp ấy, nguồn động viên lớn nhất vẫn là anh. Em tự dặn bản thân cố gắng chăm ngoan học giỏi, không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ và anh.
Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu (Ảnh minh họa)
Bao nỗi nhớ em phải cất giấu vào trang nhật ký, đôi lúc em vừa viết và vừa khóc. Những lúc đó em cảm thấy mình thật nhỏ bé, cô đơn và lạc lõng nơi đất Sài Thành. Sinh nhật 22 ấy là lần sinh nhật không có bánh kem, không có nến nhưng có anh đón cùng em và cũng là ngày yêu thương trọn vẹn cuối cùng. Anh đã rời xa em mãi mãi không một lý do dành riêng cho em. Trái tim em quặn thắt nghĩ về anh, cảm giác như mình bị đối xử thật tê, em đã chạy xe một mình mỗi khi đi làm thêm về cùng những giọt nước mắt rơi lã chã trong đêm khuya. Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu. Thứ tình cảm mà bấy lâu nay em cứ dối lừa cảm xúc. Hay vì em sợ mất anh, ích kỷ giữ anh cho riêng mình? Hay em dặn lòng mình cố nắm giữ và quý trọng những gì mình đang có?
Đã bao giờ anh hiểu được cái cảm giác tiễn người mình yêu thương nhất lên một chuyến xe đi xa và sẽ rất lâu nữa mới gặp lại? Cái cảm giác người ở lại anh biết không? Một cô gái mạnh mẽ như em cơ mà, em vượt qua được. Em đã là nguồn động viên lớn nhất để anh cố gắng học thế nhưng anh đã để em ở lại lúc em cần những lời động viên nhất. Mọi chuyện đã qua và sẽ trở nên tốt đẹp, em đã gói gém tất cả vào quá khứ, khóa chặt lại những trang nhật ký em viết dành riêng cho anh. Em sẽ yêu một người khác, nơi ấy em thấy được bình yên, ấm áp. Trái tim em xứng đáng được như vậy anh à.
Em đã không sai khi gạt bỏ lòng tự trọng một bên để níu kéo anh, và giờ đây em nhận ra rằng người đáng phải khóc với những nỗi đau chưa kịp đặt tên ấy là anh bởi anh đã mất đi người hiểu và yêu thương anh nhất. Trong quá khứ anh vẫn mãi là anh nhưng hiện tại anh là người dưng anh ạ. Chúng ta không thể gặp mặt và cũng không thể là bạn thân như anh muốn. Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Theo VNE
Em đã ngã vào vòng tay người khác "Anh hãy quên em đi,em đã có người yêu mới, em không xứng với anh. Hãy tìm người yêu anh hơn em". Vậy là mình đã chia tay nhau được hơn một năm rồi em nhỉ? Chính xác là 1 năm 1 tháng 11 ngày rồi em à! Cái ngày định mệnh ấy anh không bao giờ muốn nghĩ đến.Thời gian mình quen...