Em đi đã bỏ lại con đường
Ngày nghe tin em cưới chồng lòng anh quặn thắt nhưng anh vẫn xin số điện thoại để gọi điện nói câu: “chúc em hạnh phúc”.
Anh không trách em, không giân em vì sao em lại bỏ anh để tìm bến đỗ mới. Vì hơn ai hết anh hiểu lý do. Anh không tốt khi không tạo cho em niềm tin rằng, anh sẽ mang lại hạnh phúc cho em. Và anh biết lúc còn yêu nhau, anh đã từng làm em đau khổ. Chỉ đơn giản vì em là mối tình đầu của anh và vì anh là bộ đội. Chỉ sau khi em đi anh mới hiểu, anh đã sai khi đẩy em xa anh, anh đã sai khi bao lần làm tồn thương trái tim yếu đuối của em.
Anh là 1 người con trai sinh ra và lớn lên từ 1 vùng quê nghèo khó của miền đất Quảng Bình, lại là con 1 gia đình truyền thống hiếu học nhưng nghèo khó. Sự nghèo khó ấy càng thôi thúc anh học tập tốt nhưng vì nó mà anh không thể theo ước mơ của mình là vào 1 trường kinh tế. Cuối cùng anh đã chọn cho mình là trở thành 1 sĩ quan Hải Quân.
Anh đã cố gắng học thật tốt để không phụ lòng ông nội và ba mẹ. Cũng vì thế mà 23 tuổi đầu anh chưa biết thế nào là tình yêu. Em đã xuất hiện trong 1 lần liên hoan của ông anh cùng quê học trước anh 2 khóa. Anh còn nhớ như in hình ảnh cô gái bé nhỏ hay ngại ngùng ít nói, chăm chỉ làm phụ bếp cho cô Vân. Cô Vân là nguời cùng làng với em còn chồng cô là cùng làng với anh. Bác lại là thầy giáo của anh, mỗi lần họp mặt liên hoan lại ra tụ tập ở nhà bác.
Anh đã cố gắng học thật tốt để không phụ lòng ông nội và ba mẹ. Cũng vì thế mà 23 tuổi đầu anh chưa biết thế nào là tình yêu. (ảnh minh họa)
Em cũng hay về đó chơi vào cuối tuần vì em học ở trường Thủy Sản Nha Trang còn anh ở Học viện Hải Quân Nha Trang. Nhớ lần đó mọi người rủ nhau đi uống cafe sau khi xong việc, ai cũng gán ghép em cho anh. Mà anh rất ngại nói chuyện với con gái nên đã đỏ mặt. Anh cũng không dám xin số điện thoại của em mà lại đi xin cô bạn gái của ông anh cùng làng. Sau mấy lần chuyện trò cùng em qua điện thoại, anh đã có ấn tượng rất tốt.Và tình yêu trong anh bắt đầu được nhen nhúm từ đó.
Video đang HOT
Vì là học viên nên chỉ có thứ bảy hoặc chủ nhật tụi anh mới được ra ngoài. Ngày trước khi ra ngoài anh chỉ vào nhà các thầy đồng hương chơi thôi.Nhưng không hiểu sao lần ấy anh chỉ muốn lao nhanh xe để đi về hướng về nơi em. Hơn hết là có em, cô gái anh vừa mới quen đang học ở đó.
Lần đầu tới phòng em chơi anh ngại lắm, cả 2 đứa nhìn nhau không biết nói gì nhiều, chỉ hỏi thăm sơ sơ. Rồi cũng quen dần.,Anh còn nhớ em đã tặng anh 1 món quà mà có lẽ sau này anh không bao giờ quên được.,Đó không phải là 1 vật gì đáng giá, cũng không phải 1 nụ hôn, mà đơn giản là 1 cái thơm trên má. Hay hơn là em bắt anh nhắm mắt mới thơm và thơm xong 2 má em đỏ ửng. Chia tay em ra về anh biết phải 1 tuần nữa mới được gặp. Nhưng may mắn thay hôm ấy là 31 tháng 5, mai là ngày 1 tháng 6 ngày quốc tế thiếu nhi.Tối đó có cuộc giao lưu với mấy em nhỏ trong đơn vị nên anh đã hẹn và gặp em dù trong chốc lát: “Anh cũng có quà 1-6 cho em đó, em nhớ xuống nha”.Tình yêu chúng ta bắt đầu như vậy đó.
2 năm 10 ngày yêu nhau anh đã làm cho em bao lần rơi nước mắt. Em phải vất vả biết bao khi cuối tuần nào cũng phải đạp xe cả chục km xuống chỉ để gặp anh chốc lát. Sau khi quen em anh cũng được đề đạt lên làm lớp trưởng vì vậy mà anh ít có thời gian dành cho em hơn.
Là bộ đội nên anh biết mình không có thời gian gặp em, chăm sóc cho em những lúc em mệt, đưa đón em những khi đi học thêm làm thêm buổi tối. Anh biết em chịu nhiều thiệt thòi khi yêu bộ đội, hông được nhận quà và đi chơi những ngày lễ tết. Đã vậy anh còn là người rất khô khan, không biết lãng mạn, quá thực tế. Còn em nhiều lúc như con nít rất dễ thương nhưng rất dễ ghét. Nhiều khi anh giận vì em trẻ con quá, lãng mạn quá, mà anh thì không vậy.
Em đã lựa chọn cho mình con đường mà ở đó không có dấu chân của anh, còn anh ở lại con đường mà đáng lẽ ra 2 chúng ta cùng gặp nhau cuối con đường đó. (ảnh minh họa)
Thời gian quen nhau không phải ngắn để không hiểu nhau, vậy mà anh vẫn hay làm em khóc, và em đôi khi không thông cảm cho anh. Anh yêu em nhiều lắm em có biết không? Anh cũng muốn được chăm sóc em suốt cả cuộc đời, mang lại cho em cuộc sống đầy đủ nhất.Vì thế mà anh quyết tâm ra trường ở lại làm giảng viên. Lúc mới ra trường anh được phân công làm ở Cam Ranh, vùng đất nắng và gió, khoảng cách địa lý của chúng ta trở nên xa hơn nhưng tình yêu lại nồng thắm hơn. Cuối tuần em lại bắt xe bus đi cả tiếng đồng hồ chỉ để vào thăm anh chốc lát, anh cũng chỉ xin ra ngoài trong buổi nhưng không đi được đâu xa.
Thời gian quá ngắn để chúng ta tâm sự nỗi niềm những ngày xa nhau phải không em? Rồi anh được cấp trên cho đi học ở Hà Nội tiếp 1 thời gian, và có dự định sang Nga học tiếp Tàu ngầm. Vì thế mà anh đã để tuột mất em. Anh đã cố tình dựng nên 1 câu chuyện để đẩy em đi, để em quên anh. Mà chỉ có anh mới biết sự thật là gì.Thế là mình xa nhau. Em cũng đã ra Hà Nội nhân chuyến nghỉ hè để gặp anh nhưng anh đã chối gặp em. Em ra trường và vào Nam lập nghiệp. Chúng ta có liên lạc nhưng anh biết mình đã không còn cơ hội. Vì anh đã đánh mất cơ hội mà em đã cho anh. Và rồi em đã gặp và đồng ý lấy nguời ta giờ là chồng em.
Anh đã rất đau khổ khi nghe tin em sắp lên xe hoa. Nhưng đó là sự thật. Anh đã mất em mãi mãi. Tất cả do lỗi của anh. Em đã lựa chọn cho mình con đường mà ở đó không có dấu chân của anh, còn anh ở lại con đường mà đáng lẽ ra 2 chúng ta cùng gặp nhau cuối con đường đó. Đã gần 2 năm kể từ ngày mình chia tay, nhưng hình bóng của em vẫn trên con đường mà anh đang đi. Mỗi lần về lại Nha Trang học là anh lại tìm về những nơi mà chúng mình đã đặt lên. Dường như mọi thứ vẫn còn nơi đây.Nhưng em đã đi về con đường khác, con đường mà anh mãi không thể bước lên nó.
Theo VNE
Khốn khổ vì bồ không chịu buông tha
Anh ta cứ khăng khăng đòi tôi phải duy trì quan hệ, cho tới khi nào anh ta lâý vợ mới thôi.
Thực sự lúc này tôi đang rất hoang mang và lo sợ. Tôi sợ mọi chuyện vỡ lở thì không còn gì trong tay nữa. Tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh ta không chịu. Liệu tôi có nên thú nhận mọi chuyện với chồng trước khi một ngày nào đó mọi chuyện bị bại lộ hay không?
Tôi đã kết hôn được gần 10 năm. Nhìn chung cuộc sống của tôi khá bình lặng. Chồng tôi tốt, cũng yêu thương vợ con nhưng nhiều khi vô tâm khiến tôi buồn. Sinh xong đứa con đầu lòng, tình cảm vợ chồng cũng không còn được mặn nồng như thời kì mới cưới nữa. Đôi lúc tôi cũng góp ý với chồng nhưng anh nghe xong để đó, lại không thay đổi. Mãi rồi cũng thành quen, tôi cũng chấp nhận vì nghĩ anh tốt với tôi là đủ rồi. Nhưng từ sâu thẳm trong tâm hồn, vẫn luôn có một nỗi buồn không biết tâm sự cùng ai.
Thế rồi tôi đã mềm lòng, để để cho mình đi lạc lối khi ngoại tình với một người cùng công ty. Anh ấy chưa vợ, là người hóm hỉnh, hài hước và rất hiểu tâm lí phụ nữ. Trong công ty có nhiều cô mê anh ấy lắm, nhất là những cô gái trẻ trung, ngây thơ lại càng thích vẻ phong trần và từng trải của anh. Nhưng không hiểu vì sao, anh lại có phần hợp với tôi và luôn muốn gần tôi.
Tôi ngoại tình vì chồng quá khô khan (Ảnh minh họa)
Ban đầu chỉ là những lần đi uống cà phê dưới căng tin cùng nhau, sau đó là ăn ngoài, uống cà phê bên ngoài và rồi tôi với anh ngoại tình lúc nào không biết. Chúng tôi đi nhà nghỉ, khách sạn với nhau. Tôi cũng biết như thế là không đúng nhưng lúc đó cứ mê muội vì tình. Giống như một người đã sống quá buồn chán bên chồng khô khan nên khi gặp anh tôi được hồi sinh và bất chấp tất cả để chạy theo thứ cảm giác mê muội đó. Chúng tôi si mê nhau, không rời nhau, mỗi khi có thể là lại hẹn hò.
Hơn 4 tháng qua đi, tôi thực sự giật mình vì mình đã đi quá xa. Tôi muốn dừng lại nhưng anh níu kéo. Anh nói cũng không hiểu vì sao lại "cuồng" tôi đến vậy. Tôi quả quyết sẽ không bỏ chồng để lấy anh vì tôi còn con. Hơn nữa, dù sao chồng tôi cũng là người tốt, có thể anh còn hạn chế một vài điều nhưng tôi không muốn đánh đổi. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì tôi sẽ mất hết. Nhưng anh không chịu. Anh cầu xin tôi hãy ở bên anh, cứ giấu giếm chuyện tình cam này. Anh cũng không bắt tôi phải ly hôn với chồng. Anh hứa khi nào tìm được người bạn đời, anh kết hôn thì sẽ chấm dứt tất cả. Nhưng bây giờ xin tôi đừng rơi xa anh.
Bồ không chịu buông tha cho tôi, khăng khăng đòi tôi phải giữ quan hệ (Ảnh minh họa)
Tôi đã chần chừ và bị anh gây sức ép nên lại đồng ý. Chuyện đó lại tiếp tục kéo dài thêm vài tháng nữa. Anh vẫn chưa có ý định lấy vợ vì cũng chưa tìm được ai cả. Tôi quyết tâm nói dừng lại thì anh nói nếu tôi làm thế sẽ không để tôi sống yên ổn vì anh đang rất cần tôi. Thực sự chồng tôi đã bắt đầu nghi ngờ, tôi không muốn mình vụng trộm mãi thế này. Tôi muốn quay về bên chồng, tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh không chịu buông tha cho tôi.
Bây giờ tôi sợ lắm. Tôi vừa sợ vừa thương anh vì anh gần như kiệt quệ khi tôi nói rời xa anh. Tôi không biết mình phải làm gì nữa. Hay là tôi nói tất cả với chồng mình, để anh giúp tôi thoát khỏi người tình này? Nhưng liệu chồng tôi có tha thứ hay không hay sẽ chấm dứt tất cả với tôi? Tôi phải làm sao? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Không quên được tình cũ vì nhớ sex Dù biết anh đã có người yêu mới nhưng em vẫn rất yêu anh về mặt thể xác, em phải làm sao? Chị Thanh Bình thân mến! Em đang cảm thấy rất bối rối không biết những gì em làm và nghĩ có đúng hay không? Mong chị cho em một lời khuyên! Em và anh ấy yêu nhau gần 4 năm. Em...