Em đa tình hay em dễ dãi?
Cơ thể ấy, mùi nước hoa ấy, đôi mắt ấy, thân hình ấy… tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ từ bỏ được nó!
Tôi hỏi em “Mới quen anh chỉ có 3 ngày sao em lại quyết định đi chơi riêng với anh vậy?”. Em trả lời rằng, em xem anh như một người anh trai. Anh có một điểm gì đó khiến em rất tin tưởng.
Em có một hoàn cảnh rất đặc biệt. Ba mẹ em đã chia tay nhau từ lúc em 4 tuổi. Em sống với ba nhưng em lại thương mẹ nhiều hơn. Những lúc buồn nhất em luôn đến bên mẹ để được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ. Những lúc đó, em mới thấy tâm hồn được bình yên và vỗ về… Em nói với tôi rằng, em chưa bao giờ tâm sự với ai về chuyện gia đình ngoài anh. Em xem anh như một người anh trai vậy!
Em có một vóc dáng cao ráo và quyến rũ như những cô người mẫu. Lần đầu gặp em, trái tim tôi đã đập loạn nhịp khi nhìn vào đôi mắt em! Rồi sau 7 ngày quen nhau, chúng tôi đã đi chơi riêng cùng nhau… và em đã trao cho tôi nụ hôn đầu nồng ấm. Tôi ngỡ ngàng vì cảm giác đó như một giấc mơ vậy! Tôi bỗng thấy mình là người hạnh phúc nhất khi có được trái tim yêu thương cua em… Nhưng rồi tôi giật mình khi nhớ đến câu nói của cậu bạn “Easy come, easy go”. Em đến bên tôi nhanh như một cơn gió thì chắc chắn, em cũng sẽ ra đi như một cơn gió!
Rồi chúng tôi bên nhau mỗi ngày. Cho nhau những giây phút hạnh phúc nhất. Tôi vẫn luôn giữ gìn điều cần thiết nhất để giữ hạnh phúc. Nhưng những gì mà em đem tới cho tôi làm tôi không thể kiềm chế được bản năng của một người con trai tuổi 22. Và rồi chuyện đó cũng đến. Em đã trao tôi tất cả. Và em vẫn còn là một cô gái. Tôi cũng ngỡ ngàng. Tại sao mọi chuyện lại dễ dàng đến vậy chứ? Em nói với tôi rằng một khi em đã yêu em sẽ yêu người ấy hết lòng, không cần toan tính, không vụ lợi và cũng chẳng cần suy nghĩ…
Video đang HOT
Tôi cứ ngỡ em sẽ là của tôi suốt đời
Nhớ lại những ngày đầu bên nhau. Điện thoại của em reo liên tục. Đọc những tin nhắn ấy, tôi biết rằng em đang trốn tránh người mới vừa chia tay. Nhìn cái cách em chia tay người khác thật lạnh lùng, vô tâm. Tôi nghẹn ngào, không biết có khi nào đó mình cũng giống người đó? Nhưng rồi, tôi lại gạt ngay cái suy nghĩ đó. Bởi vì tôi đã sở hữu em, sở hữu tấm thân con gái của em. Bởi vì, em đã nói với tôi rằng những người trước chỉ là em đa tình, em yêu như một đứa con nít, giờ em đã lớn, em đã hiểu tình yêu là gì, em yêu anh thật lòng và sẽ là lần cuối cùng em yêu. Và tôi đã tin em, tin vào tình yêu em dành cho tôi!
Em quan tâm đến cuộc sống của tôi chu đáo chẳng khác gì mẹ tôi cả! Ba tháng trôi qua, tình yêu của chúng tôi vẫn nồng nàn như thế! Em ở bên tôi mỗi ngày, không đi chơi với ai, không nhắn tin cùng người con trai nào… Em nói rằng “Em là một cô gái sống nội tâm và rất ít bạn”, chính điều đó khiến tôi càng yêu và tin tưởng em hơn!
Rồi đến một ngày, em nói với tôi rằng em đi chơi với một người bạn. Em đi xem phim với người đó đến 11h khuya trong khi chỉ đi với tôi tới 9h tối. Và tôi đã buồn thực sự khi biết rằng em cũng chỉ mới quen người đó có 3 ngày. Chắc chắn em cũng sẽ nói rằng em chỉ xem người đó là bạn. Lúc ấy, tôi đã nghĩ đến việc xa em. Tôi không thể chấp nhận điều đó… Nhưng rồi nó không đủ để chiến thắng tình yêu lớn lao của tôi dành cho em!
Tôi đã yêu em nhiều hơn khi em nghe lời tôi cắt đứt liên lạc với người đó. Dường như tôi sống chỉ vì em. Tôi làm mọi thứ. Và em cũng rất cố gắng đi làm thêm, đi học… và mọi chuyện cứ dần dần trôi qua như thế!
Rồi em cũng phải theo lớp của mình đi thực tập ở một nơi rất xa. 21 ngày xa vắng em, nỗi nhớ, khát khao đến cháy bỏng khiến tôi lao vào ôm em siết thật chặt như sợ em sẽ xa mãi tôi. Nhưng em thì khác … em nói rằng “Em cũng nhớ anh nhiều lắm”. Nhưng ánh mắt ấy đủ để nói cho tôi biết rằng em đang nói dối. Trong một đêm bên nhau, tôi lại lấy điện thoại của em đọc tin nhắn. Sự nghi ngờ của tôi đúng là có thật. Trong chuyến đi vừa rồi cũng có một chàng… dắt em đi ăn kem vào 11h đêm. Dưới tin nhắn đó là tin nhắn của tôi. Lúc đó, tôi nhắn hỏi “E m ngủ chưa?”. Và em trả lời là “ Em đang ngủ“. Tôi gọi điện em tắt máy và nhắn lại cho tôi rằng “ em đang ngủ anh đừng làm phiền“…
Tôi đã bắt đầu không còn tin em từ lúc đó. Rồi những lần cãi nhau, những lần không hiểu nhau, không tin tưởng ở nhau đã khiến 2 đứa dần dần rời xa nhau. Đến một ngày… tôi phải nói lời chia tay trong nước mắt. Nhưng em lại nói rằng, “em yêu anh rất nhiều, em không muốn xa anh”. Và em đã hôn tôi mà nói rằng “ chúng ta hãy hôn nhau lần cuối“. Chính nụ hôn nồng ấm ấy khiến tôi không thể nào rời xa em được. Tôi biết mình rất yêu em, cần em trong cuộc sống này… Không có gì có thể giết chết tình yêu của tôi dành cho em…
Không có gì có thể giết chết tình yêu của tôi dành cho em…
Từ đó, em đã lấy lại được niềm tin nơi tôi! Dù không còn như lúc đầu nhưng khi nào chúng tôi cũng thân mật bên nhau. Những nụ hôn, những lời nói ngọt ngào, những ái ân… không thể tìm ở đâu có. Tôi cứ ngỡ em sẽ là của tôi suốt cuộc đời này!
Em đi bán hàng ở siêu thị và thường đi làm về trễ hơn những ngày bình thường. Dường như có một người con trai nào đó hay đưa em về tận nhà? Tôi lại bắt đầu nghi ngờ em… Cũng vì chuyện đó mà chúng tôi đã cãi vã nhau và tôi đã chủ động nói lời chia tay! Lần này, tôi cương quyết rời xa em… Em hiểu được điều đó nên lại gọi điện cho tôi và nói rằng, em muốn ở bên tôi một ngày ở một nơi xa xôi nào đó. Và, tôi lại đồng ý!
Đêm đó, khi em đang nằm ngủ ngon trong vòng tay của tôi thì điện thoại reo. Một cái tên lạ hoắc mà tôi chưa nghe em nhắc đến bao giờ. Kèm theo đó là một tin nhắn “ Em ngủ chưa. Em về quê có mệt lắm không. Có nhớ anh nhiều không“. Tôi lặng người… không nói được gì nữa! Đọc tin nhắn đã gởi đi của em “ Em về quê. Hôm nay anh đừng gọi cho em nhé. Hôm sau mình gặp nhau”. Tôi không dám tin vào những dòng chữ đang hiện ra trước mắt tôi nữa… Tôi buông em ra, mặc cho em đang ngủ rất ngon với vẻ mặt ngây ngô của mình! Tôi ra ngoài và đốt thuốc cho đến sáng. Tôi im lặng… vì dù sao đi nữa, đây cũng là đêm cuối cùng hai đứa ở bên nhau!
Trước khi chia tay em muốn hôn tôi một lần nữa… Nhưng tôi đã từ chối. Tôi không thể chấp nhận một người con gái đa tình như em!
Thời gian trôi qua. Mỗi ngày em đều nhắn tin cho tôi mặc dù tôi không hề nhắn lại. Nhưng con tim yếu đuối và tình yêu sâu sắc tôi dành cho em bấy lâu nay đã chiến thắng lý trí của mình! Chúng tôi lại lao vào nhau đầy khao khát, cháy bỏng trong niềm đam mê bất tận… Cơ thể ấy, mùi nước hoa ấy, đôi mắt ấy, thân hình ấy… tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ từ bỏ được nó! Em lại đến bên tôi mỗi ngày, lại chăm sóc và chiều chuộng tôi, lại chia sẻ cùng tôi những điều rất nhỏ nhặt… và em luôn nói “Em chỉ yêu mỗi mình anh thôi“. Tôi cứ ngỡ tình yêu ấy đã quay trở lại bên mình!
Cơ thể ấy, mùi nước hoa ấy, đôi mắt ấy, thân hình ấy… tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ từ bỏ được nó!
Mùng 8-3, tôi rủ em đi chơi. Em nói với tôi rằng “ Không có ai ở nhà nên em phải ở nhà trông nhà”. Tôi nghĩ em ở nhà một mình nên đến nhà chơi cùng em cho đỡ buồn… Nhưng tôi nào đâu ngờ, trên đường đến nhà em… Tôi như chết lặng đi khi nhìn thấy em đang tay trong tay với người khác! Và tất cả đã chấm hết với tôi ngay tại giây phút ấy!
Trái tim tôi như vỡ nát… Lòng tự trọng của người đàn ông trong tôi bị xúc phạm ghê gớm! Và trong lúc ấy, tôi đã tát em một cái rất mạnh. Đấy là cái tát duy nhất trong cuộc đời tôi dành cho một người con gái và đó cũng là sự giả dối lớn nhất trong cuộc đời mà tôi nhận được!
Không gì có thể giết chết tình yêu của tôi dành cho em… Nhưng có một người, chỉ một người thôi, người làm trái tim tôi tan nát, người đã đánh mất niềm tin và hi vọng trong tôi, người đã dối trá và dẫm đạp lên tình yêu bấy nay tôi dành cho em… chỉ có một người, đó là em thôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam