Em đã ngủ với anh rồi, chiều bố anh 1 lần có sao đâu
Em đã ngủ với anh rồi, chiều bố anh 1 lần có sao đâu. Đang đêm tỉnh dậy, còn lơ ngơ chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì tôi đã thấy mình nằm trên giường của anh và không một mảnh vải che thân. Kinh hãi hơn, người nằm bên cạnh tôi không phải là anh mà là bố của bạn trai mình.
Khi đọc bài của tác giả Minh Nguyệt với tâm sự: “Bồ của chồng trơ trẽn tới tận nhà để lấy tiền phá thai” mà tôi chẳng mấy kinh hãi như nhiều bạn đọc đã comment bên dưới. Bởi vì những con người trơ trẽn như vậy, tôi cũng từng được người thân, hàng xóm, bạn bè kể lể rất nhiều. Nhưng chỉ có 1 điều, tôi không bao giờ ngờ được, người đàn ông mà tôi yêu thương nhất cũng là người quá ư khốn nạn đối với tôi. Đời này chắc tôi chỉ dám tin bản thân mình và bố mẹ mình. Ngoài ra, tôi không dám tin bất cứ ai đó nói khác.
Thật sự, khó khăn lắm tôi mới có thể viết những dòng tâm sự này. Nhiều ngày nay, sau khi sự việc kinh hoàng ấy xảy ra, tôi thật sự bế tắc. Vì thế, tôi rất cần một lời khuyên thiết thực để vực dậy được tinh thần của mình mà sẵn sàng đối mặt và sống tiếp. Do đó, tôi xin bạn nào có ý định ném đá tôi thì đừng buông ra những lời như vậy. Bởi tôi biết để xảy ra sự việc này, tôi là người sai trước hết.
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm. Chúng tôi đến với nhau khi tôi học năm cuối đại học. Anh hơn tôi một tuổi và là bạn với cô bạn thân cùng phòng trọ của tôi. Anh hay đến chơi rồi chẳng biết từ bao giờ tôi cũng nảy sinhtình cảm.
Với dáng vẻ thư sinh bên ngoài, lại có học thức nên chỉ mới ra trường một năm nhưng anh đã làm ở một công ty xây dựng nổi tiếng và cũng leo lên một chức vụ đáng mơ ước. Vì thế mà khi anh ngỏ lời, tôi chỉ nhìn cái trước mắt mà đồng ý. Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình khổ cũng bởi quyết định sai lầm này.
Yêu nhau đã lâu mà chưa thấy anh ngỏ ý lâu dài, khi ra trường đi làm được hai năm, tôi chủ động bàn bạc với anh tính chuyện cưới xin. Anh ừ đại cho qua rồi bảo đợi thêm một năm nữa cho anh củng cố vị trí trong sự nghiệp rồi mới “yên bề gia thất”.
Gia đình anh chỉ có mình anh là con trai. Mẹ anh mất đã lâu vì bệnh cao huyết áp biến chứng. Mấy năm yêu nhau, cũng có đôi lần tôi về nhà anh chơi. Những lúc ấy, tôi vẫn thường thấy dáng vẻ lầm lũi ít nói của bố. Khi ấy, tôi còn nghĩ vì sớm mất vợ nên ông trở nên khó gần như vậy. Vì thế, khi đã lên thành phố, mấy lần tôi còn mua thuốc bổ rồi gửi về cho bố anh.
Video đang HOT
Vì công việc, nên có đợt tôi phải đi công tác trong Nam hơn ba tháng. Thời gian bạn gái đi công tác xa, anh đối xử với tôi khác hẳn. Anh ít nhắn tin hay gọi điện. Tôi gọi hỏi thăm anh thì anh chỉ nói qua loa vài câu rồi anh kêu bận công việc. Tôi cũng sinh nghi và hỏi anh, song anh bảo mọi chuyện vẫn bình thường.
Chuyến công tácấy theo lịch sẽ kéo dài 3 tháng 2 tuần. Nhưng rồi vì nhớ anh và không yên tâm về anh, nên tôi tăng tốc thời gian làm việc và hoàn thành công việc sớm trước 1 tuần. Vì muốn gây sự bất ngờ cho anh nên tôi về lại Hà Nội mà không báo trước. Những tưởng anh sẽ vui mừng đến phát điên lên khi thấy tôi lù lù xuất hiện ở công ty anh. Nhưng không, khi đứng bên dưới công ty đợi anh, tôi đã nhìn thấy một sự việc đáng ra tôi không nên nhìn để tim không đau.
Đang đợi dưới cổng công ty anh giờ đi ăn trưa, khi thang máy mở ra, từ xa tôi đã nhìn thấy anh tay trong tay với một cô gái lạ. Nhìn vẻ quấn quýt, tình tứ của 2 người, mắt tôi mờ đi. Tôi còn không tin ở những gì tôi nhìn thấy. Không đủ dũng khí để đối mặt với anh lúc này, chân tôi lại lùi lại phía sau để anh không nhìn thấy tôi.
Tôi chẳng nhớ mình đã về nhà như thế nào. Chỉ biết tôi đã gọi một chiếc taxi để đưa tôi về căn phòng nơi anh đang ở. Tôi muốn hỏi cho ra hết sự tình và muốn nghe lời thú nhận thật lòng từ anh.
7 giờ tối, anh và cô gái đó dìu nhau vào nhà. Anh vừa mở cửa bật đèn thì khá sốc khi thấy tôi đang ngồi trong căn phòng khách tối om để đợi anh. Cô ta cũng bước vào và trân trân hỏi tôi: “Chào cô, cô là ai mà ở nhà bạn trai tôi?”.
Chẳng cần phải trả lời cô gái ấy, tôi liền giơ điện thoại mình lên cho cô ấy xem hết những bức ảnh tình tứ, những tin nhắn yêu thương của anh gửi cho tôi. Càng xem những hình ảnh này, cô gái ấy càng xanh mặt. Và như hiểu ra mọi chuyện, cô ấy đứng phắt lên và tát cho anh mấy cái trời giáng. Trước khi ra khỏi nhà, cô ấy còn gào lên bảo: “Anh là một thằng đàn ông lừa dối. Rồi anh sẽ phải trả giá cho những gì anh đã lừa dối tôi. Ba tôi sẽ không tha cho anh đâu”.
Ngay ngày hôm sau, sau cuộc chạm trán 3 người tối ấy, anh đã bị đuổi việc. Giờ tôi mới biết, cô gái ấy là con của giám đốc nơi anh làm việc. Cứ tưởng tôi sẽ căm hận anh ta thấu xương tủy vậy mà tôi vẫn mềm lòng khi anh ta nói lời xin lỗi và cho anh ta một cơ hội mong sửa sai và làm lại từ đầu. Đó là quyết định sai lầm thứ hai của tôi.
Và cái ngày anh ta lộ bản chất khốn nạn cũng đến. Cuối tuần ấy. biết tôi đang nghỉ phép, anh ta rủ rê tôi về quê nhà anh chơi. Tối ấy, tôi và 2 bố con anh đã có bữa cơm thân mật, đầm ấm với nhau. Ăn tối xong, 3 chúng tôi còn ngồi uống trà, nói chuyện rất vui vẻ. Tôi nào có ngờ, lúc này anh đã én lút bỏ thuốc mê vào cốc nước trà của tôi.
Đang đêm tỉnh dậy, còn lơ ngơ chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì tôi đã thấy mình nằm trên giường của anh và không một mảnh vải che thân. Kinh hãi hơn, người nằm bên cạnh tôi không phải là anh mà là bố của bạn trai mình.
Tôi ê chề vơ vội quần áo và chạy ra khỏi nhà anh. Vừa bước chân ra khỏiphòng khách, tôi đã thấy anh ngồi đó đang chơi điện tử. Chẳng cần quay lại nhìn tôi, anh lạnh lùng nói: “Em đã cho anh đời con gái rồi thì chiều bố anh một lần có sao đâu. Đừng trách anh. Anh chỉ trả thù lại cú em đã chơi anh mất việc, mất mặt mới đây thôi”.
Những ngày phải giam mình trong căn phòng nhỏ này, tôi thực sự thấy hận tận xương tủy người đàn ông khốn nạn ấy (Ảnh minh họa)
Trời đất như sụp đổ xuống dưới chân tôi khi nghe anh nói vậy. Bao ê chề, nhục nhã khiến tôi muốn ngã quỵ. Thì ra, anh ta nào có xem tôi là người anh yêu thương mà chỉ xem tôi như con búp bê tình dục của anh. Và khi không vừa ý, hận thù, anh sẵn sàng cho người khác dày vò cơ thể tôi một cách hèn hạ nhất.
Tôi chạy ra căn nhà ấy với bao uất ức không thể nói với ai. Vì quá nhục nhã và ê chề, tôi chỉ biết tự trách cứ mình. Tôi cứ khóc nhiều đến nỗi, không thể đi làm được nên phải xin nghỉ phép thêm 1 tuần nữa.
Mấy hôm nay, thấy con gái đau khổ như vậy, bố mẹ tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại như thế. Rồi họ đoán già đoán non là tôi đã chia tay anh nên mới thế và càng không dám hỏi han gì chuyện tình cảm của tôi vì sợ tôi buồn.
Những ngày phải giam mình trong căn phòng nhỏ này, tôi thực sự thấy hận tận xương tủy người đàn ông khốn nạn ấy. Tôi đang muốn tìm cách trả thù lại người đã từng là bạn trai cũ của tôi để anh ta phải chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần cái nhục, cái đau đớnanh ta đã gây ra cho tôi.
Theo VNE
Chồng "yếu", vợ bị hàng xóm đề nghị: "Để anh giúp cho"
Người hàng xóm đối diện rất hay viện cớ để sang nhà những lúc chồng cô vắng nhà. Mỗi lần nhắc khéo chồng về thái độ của ông hàng xóm thì lại bị chồng gạt đi: "Anh Khánh chứ ai mà em phải ngại."
Từ ngày về làm vợ Tuấn, Mai biết Tuấn chơi khá thân với người hàng xóm tên Khang. Thi thoảng anh này vẫn qua ngồi nhậu với chồng cô, hoặc thi thoảng mấy ông gần nhà lại rủ nhau lập hội nước chè tán phét. Vì là hàng xóm ngày nào cũng đập mặt nhau nên Mai vẫn chào hỏi thưa gửi theo lệ thường. Nhưng gần đây cô thấy cách cư xử của anh hàng xóm bỗng nhiên thay đổi. Cô phát hiện Khang rất hay để ý mình, cứ thấy cô là anh ta kiếm cớ lại gần nói chuyện rồi tiện thể động tay động chân khiến cô không khỏi chột dạ. Sau đó, để tránh mặt Khang, mỗi khi ra ngoài Mai lại ngó trước ngó sau để khỏi phải đụng mặt ông hàng xóm có máu &'35'. Không hiểu có phải việc Mai hay nhớn nhác ngó xung quanh mỗi khi gặp Khang làm Khang tưởng bở cô có ý gì với anh ta hay không, nhưng với sự nhạy cảm của người phụ nữ cô biết anh ta nghĩ gì, cô thấy sợ những lúc tối muộn khi chồng đi vắng.
Có lần cô thấy Khang còn đang ngồi với chồng mình mà lát sau lúc đang lúi húi trong bếp Mai giật thót người khi anh ta lù lù đứng sau lưng cô, cười nham nhở, còn anh chồng quý hóa thì không biết biến đi đâu. Cô nhướn mày lên định hỏi thì anh ta đã mau miệng: "bác Chương gọi chồng em sang nhờ gì ấy. Mà Mai này, anh thấy Tuấn kêu là hơi bị "yếu khoản kia" nhờ anh tìm giúp mấy phương thuốc "tráng dương".
"Anh nói thật, uống mấy thứ đó thì cũng có tác dụng, nhưng phải chờ đợi lâu lắm. Mà anh biết phụ nữ mà thiếu khoản đó là trong người bứt rứt, mặt mày không tươi tỉnh... Em thấy cần thì anh giúp cho. Em đừng ngại, mình đi nhà nghỉ, em bịt mặt kín vào là không ai nhận ra đâu...". Nghe xong Mai trợn mắt, há miệng, may lúc đó đầu óc cô còn linh hoạt, vội lùi xa rồi nói: "Anh có cần em gọi chị nhà anh sang để chị ấy nghe những lời anh vừa nói với em không?", nghe cô dọa, Khang ngay lập tức thu nụ cười lại liếc cô một cái rồi nhanh chóng cất bước về nhà.
Từ hôm đó Mai luôn tránh ngồi nói chuyện với chồng chị hàng xóm khi chỉ có một mình. Thế nhưng lâu lâu anh ta lại viện cớ vợ đi vắng, sang xin bữa cơm. Ngồi với Tuấn mà ánh mắt lại cứ liếc sang Mai. Tuấn chồng Mai thì có thói quen ăn cơm rất nhanh, ăn xong ra ngay sân ngồi hóng mát để vợ ngồi với ông hàng xóm mà không biết vợ mình ngồi ăn mà nuốt không trôi nổi. Cô đứng dậy ra sân trách khéo chồng thì anh lại bảo: "Anh Khánh chứ ai đâu mà em ngại, anh ăn nhanh quen rồi, ăn xong chả ra đây ngồi cho mát thì ở trong đó làm gì cho nóng." Mai tức lắm những đành chịu, vì cô cũng không biết mở lời với Tuấn như thế nào để chồng hiểu. Không lẽ nói: "Anh không thấy hàng xóm nhà mình đang có ý đồ xấu với vợ anh hay sao mà còn tạo điều kiện cho họ lấn tới"!
Đã mấy lần cô định sang gặp vợ Khang để nói chuyện nhưng cô sợ, không biết chị ấy có hiểu cho mình không hay lại quắc mắt lên: "không có lửa sao có khói", chồng tôi như vậy biết đâu lại chả vì cô đong đưa...
Cứ cái tình hình này, cô đến stress mất thôi. Có lẽ phải chơi bài liều, đã mấy lần Mai định quăng vào mặt anh ta câu: "Anh nói năng cho đàng hoàng, muốn gặp chồng em thì phiền anh điện thoại trước, chồng em có nhà thì hãy qua, còn không anh có thể mời chồng em ra ngoài giao lưu bia bọt gì đó em không cấm. Mong anh tự trọng với lời nói và hành động của mình, đừng để em phải nói chuyện này đến tai vợ anh, ầm ĩ lên mất tình hàng xóm." Cũng chả thấy ai ngố như chồng cô, không đâu lại đem chuyện trong phòng ngủ đi kể với ông hàng xóm để giờ đây cô phải khổ sở đối phó như thế này!
Theo VNE
Đêm tân hôn, chồng vừa động vào là vợ cười rũ rượi Khi chị H.T cố gắng nhịn cười, xua chồng ra thì anh lại ngỡ rằng vợ đùa với mình để cả hai có màn "dạo đầu" cuồng nhiệt. Đêm tân hôn thường là đêm thiêng liêng nhất với rất nhiều cặp vợ chồng. Nhưng cũng có nhiều cặp đôi khi nhớ về đêm tân hôn lại cười đến sái cả quai hàm. Chồng...