Em đã dâng hiến cho mối tình thứ hai
Tôi đã thực sự thất vọng khi em thú nhận, đã dâng hiến tất cả cho mối tình thứ 2
Tôi hiện đang là sinh viên của một trường đại học ở Hà Nội. Tôi có yêu một cô bạn cùng trường, cô ấy không xinh nhưng rất đáng yêu và dễ thương, bên cạnh cô ấy lúc nào cũng có rất nhiều chàng trai theo đuổi.
Hai chúng tôi khá hợp nhau về quan điểm sống nên chúng tôi cũng rất hiểu nhau trong tình yêu. Dù mới yêu nhau nhưng hai đứa đều mong muốn giữ gìn mối quan hệ này, để đợi vài năm nữa ra trường, có công việc ổn định, chúng tôi sẽ cùng nhau tổ chức đám cưới.
Thế nhưng, tôi chưa kịp vui mừng trong niềm hạnh phúc ngọt ngào của tình yêu thì tôi đã vô cùng hụt hẫng khi biết được tất cả về quá khứ của cô ấy. Các bạn biết không? Cô ấy là mối tình đầu của tôi nên khi yêu nhau, tôi luôn trân trọng tình cảm của cô ấy dành cho mình và nghĩ rằng, tôi cũng là mối tình đầu của cô ấy. Nhưng tôi nào đâu ngờ được, khi tôi hỏi: “Trước đây, em đã từng yêu ai chưa?” thì cô ấy thành thật: “ Em đã từng yêu hai người rồi nhưng em chưa tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn cùng họ. Chỉ khi đến với anh, yêu anh, cảm nhận được tình yêu của anh, em mới cảm nhận được niềm hạnh phúc thật sự của tình yêu”.
Tôi vẫn yêu cô ấy… nhưng dường như không còn sự tôn trọng dành cho cô ấy nữa (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng các bạn biết không? Tôi đã rất bất ngờ, hay nói đúng hơn là tôi thực sự sốc khi cô ấy tiếp tục thú nhận: “Cũng vì quá tin tưởng vào mối tình thứ hai nên em đã dâng hiến cho anh ấy tất cả. Nhưng không ngờ… sau khi có được em rồi, anh ấy lại cư xử lạnh lùng và không muốn tiếp tục mối quan hệ với em nữa“. Cô ấy đã khóc khi kể cho tôi nghe tất cả quá khứ của mình.
Khi biết tất cả sự thật về người yêu mình, tôi dường như không còn niềm tin vào tình yêu này nữa. Tôi tự hỏi, chẳng nhẽ chỉ mới yêu thôi, cô ấy cũng đã dễ dãi dâng hiến cho người ta như vậy ư? Và biết đâu cô ấy đã qua tay cả hai chàng trai đó, chứ không phải chỉ là mối tình thứ hai như cô ấy nói? Tại sao con gái bây giờ yêu đương lại có thể dễ dãi lên giường với người ta như vậy?
Thật sự mà nói, tôi rất yêu cô ấy. Trước khi mới bắt đầu tình yêu, tôi đã nghĩ rằng, hai chúng tôi sẽ cùng nhau đi đến hết cuộc đời này. Nhưng khi biết được tất cả quá khứ không mấy tốt đẹp của cô ấy, tôi đã dần mất hết niềm tin vào người con gái mình yêu thương. Tại sao người yêu tôi, một cô sinh viên năm ba nhìn bề ngoài rất trong sáng, thánh thiện… nhưng trong tình yêu sao lại dễ dãi trao thân như vậy?
Các bạn ạ! Bây giờ tôi phải làm sao? Tôi vẫn rất yêu cô ấy… nhưng dường như tôi không còn có sự tôn trọng cho cô ấy nữa. Nhưng nếu vì chuyện quá khứ mà tôi bỏ rơi cô ấy thì tôi có quá phũ phàng không?
Mong các bạn độc giả của chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống hãy cho tôi những lời khuyên chân thành, bổ ích nhất để giúp tôi vượt qua sự khủng hoảng tinh thần này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tìm anh trên những con phố dài
Hôm nay đi trên con đường quen thuộc của mình, em vẫn dành một chỗ cho anh bên cạnh mình, vì em tin rằng sẽ có anh - người chưa tới.
Đêm qua, em mơ về ngôi nhà với vườn cây và những khúc nhạc dịu êm, em cảm nhận, hoà hợp và sống với khu vườn quá khứ. Thật là vui phải không anh, chỉ tiếc đó không phải là anh mà là hình ảnh của em đã gửi gắm bao nỗi vu vơ t.uổi bé. Anh sẽ như thế phải không, hài hước, vui nhộn, tâm lý, biết quan tâm... và cũng rất biết bất cần, cái kiểu kiêu kiêu của một anh chàng nhỏ bé. Và nữa sự mạnh mẽ, dựa dẫm vào anh sao em nhỏ bé vô cùng.
Còn anh đấy, sao anh chưa xuất hiện, em đang chờ anh tới, không phải chỉ là trong mơ. Hôm trước nữa, em lại gặp anh, nhanh nhẹn, và năng động, dịu dàng và tinh tế, lãng tử và cũng đáng sợ lắm. Đôi khi, em sợ anh nhiều hơn em tưởng mất rồi.
Em tạm biệt anh trong giấc mơ, bằng cái tin nhắn bâng quơ mà chẳng bao giờ anh có thể biết được rằng của em!
Anh chia tay em bằng một tin nhắn, bằng một cuộc gặp ngọt ngào. Em lại ngây thơ rồi, anh hổ báo và âm mưu lắm, chứ đâu chỉ là cái vẻ nhẹ nhàng của buổi đầu gặp mặt. Bạn ý là gì nhỉ, là bạn tốt của em, và anh là gì nhỉ, là người yêu của bạn. Còn em là gì nhỉ, là một người chen ngang, là một kẻ xấu, hay là người giúp anh hiểu vì sao, anh chưa hạnh phúc với người yêu của mình. Và cũng thật lạ, rời xa anh mà em đâu có buồn, đâu có oán trách, có chăng trong lòng em là một sự mất mát, mất cái không thuộc về mình, mãi không là của mình.
Giờ em mới đủ dũng cảm để hé mở cánh cửa trái tim mình (Ảnh minh họa)
Em đã không nghĩ tới sai lầm hay là vội vã, không cảm thấy hối tiếc hay là chạnh lòng, em chỉ thấy mình đang lớn lên trong cảm xúc, và lớn lên trong suy nghĩ của chính mình anh à.
4 năm rồi anh nhỉ, giờ em mới đủ dũng cảm để nói chuyện với anh như một người bạn. Giờ em mới đủ dũng cảm để hé mở cánh cửa trái tim mình, để tìm cho mình một người em yêu và yêu emhơn thế.
Hôm ấy, em gặp anh, một người lạ mà quen, em có thể hát sau anh, nhìn ngó mọi thứ một cách vô tư hơn chính bản thân mình, nhưng có lẽ em đã đ.ánh mất cơ hội ấy, để kéo anh về bên em. Em chỉ biết một mình hỏi han về anh, mà không thể vẽ ra con đường vào cho anh. Có lẽ là anh phải tự làm thôi anh ạ! Em chờ anh đấy, và cũng rất muốn hỏi, anh có muốn vào không... em sẽ không thắc mắc vớ vẩn như vậy nữa, vì không thể ép buộc ai làm những điều họ chưa nghĩ tới.
Em lại chờ anh, à, không phải, em chờ một nửa của em chứ, là anh hay là ai em cũng không bận tâm nữa, vì cuộc sống còn nhiều điều thú vị, em đang xây đời mình, bắt đầu thôi anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Toát mồ hôi chạy trốn người yêu liên tục đòi...dâng hiến Tôi hoảng hốt đẩy mạnh. Cô gái vốn luôn hiền lành của tôi lại nhanh tay cầm tay tôi đặt sâu vào ngực cô. Lần này tôi lại bỏ chạy. Đằng sau lưng là tiếng kêu của Hương: "Anh không muốn em sao?" Tôi cứ nghe người đời ca ngợi hết lời về thứ gọi là tình yêu nhưng khi bước vào, tôi...