Em đã cố quên anh
Người ơi khi cố quên là khi lòng càng nhớ thêm. Câu hát ấy cứ in sâu trong tâm trí em, và dường như nó đúng với em thật. Em càng cố quên anh thì trong lòng bao hình ảnh của anh cứ hiện về đầy ắp trong em.
Chúng mình đã không bên nhau được 8 năm vậy mà em vẫn nhớ về anh thiết tha như ngày nào, nhớ cái ngày mình còn tay trong tay, em ngây thơ đi bên anh líu lo vui như đứa trẻ được đưa đi chơi. Hạnh phúc thật sự không đơn giản như mình nghĩ, ngày ấy em đã nói lời chia tay anh trong nước mắt và đau khổ, và không phải không có lý do, cái lý do đơn giản và duy nhất đó là anh đứng về phía gia đình và xa lánh em, khi ấy còn gì đau khổ hơn vậy mà anh vẫn một mực trách em không kiên nhẫn đợi anh, rằng em là người bỏ cuộc, nhưng anh ơi, anh đâu biết rằng con gái cũng có lòng tự trọng chứ, đợi anh bao lâu cũng được nhưng sao ngày ấy anh không nói với em, không một lời nào cả mà đáp lại chỉ là sự in lặng, khiến em lo sợ, hụt hẫng.
Giờ đây khi hai chúng ta đã có gia đình vậy mà sao mỗii khi gặp lại anh, em lại khóc, khóc vì quá khứ không trọn vẹn của chúng mình, khóc vì chuyện tình yêu dang dở, anh nói anh vẫn yêu em, nhưng giờ đây đâu còn ý nghĩa gì nữa, khi hai chúng ta đã có sự lựa chọn cho riêng mình, nhiều khi và ngay lúc này em chỉ muốn quên anh, nhưng sao khó quá, anh ngày xưa, bây giờ và mãi mãi về sau vẫn không làm em quên. Đã nhiều đêm, có lúc cô đơn em đã khóc, đã cầm điện thoại định gọi anh để tâm sự hay dù chỉ là nghe tiếng anh thôi, nhưng em lại sợ, sợ hình ảnh anh sẽ ám ảnh em. Thời gian vẫn trôi đi, em chỉ còn biết cầu chúc cho anh mãi mãi hạnh phúc bên gia đình bé nhỏ của anh, nhưng em vẫn luôn mong rằng anh vẫn nhớ về em như một kỷ niệm đẹp, như một người bạn được không anh? Tạm biệt tình yêu – mối tình đầu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm sao anh quên em
Cho đến bây giờ anh vẫn không hiểu tại sao anh và em lại như vậy? chắc là tại anh rồi, 100% là tại anh. Cũng bởi tại vì những điều anh nói với em trước đây bây giờ nó là sự thật.
Ngày quen em anh chỉ biết em là cô hành xóm nói nhiều, nói đến độ anh không thích một chút nào. Nhưng đến một ngày anh cảm giác không được nghe em nói là anh nhớ, không nhận được tin nhắn là anh buồn và không được nghe em điện thoại là thấy thiếu. Phải chăng anh đã yêu em? Giờ anh đang ở nơi rất xa, công việc bận nhiều nhưng trong sâu thẳm trái tim anh, anh vẫn nhớ hai chữ HN. Biết rằng tình yêu không thể đến từ một phía nhưng em biết không khi nhìn em đi bên cạnh người khác, tim anh nát vụn mặc dù anh vẫn tu an ủi chúc mừng em vì đã tìm được người hiểu em hơn anh hiểu em.
Đúng là cuộc sống em nhỉ? Phải công nhận là từ ngày anh quen em, biết em, thân thiết với em thì chính em là người đã khôi phục phần tình cảm trong con người anh, nó đã khô cạn từ bao giờ anh cũng không biết chính xác, nhưng hình như là lâu lắm rồi. Anh cảm thấy cuộc sống ý nghĩa hơn nhiều, sau tất cả những gì đã đến với anh trước đây.
Cảm ơn em nhiều lắm, nhưng biết làm sao khi trong anh hai chữ tính yêu đã và đang lớn hơn nhiều hai chữ anh em, tình bạn. Em là cô gái đỏng đảnh trong con mắt của nhiều người nhưng với anh thì hình như dáng vẻ bên ngoài và việc làm thực tế dường như để che khuấn một góc tâm hồn, chuyện gia đình ư?lo cho người thân yêu trong gia đình? hay công việc sau này?.
Tất cả hình như là đúng. Anh biết điều đó, anh hình dung được điều em suy nghĩ, lo âu. Phải nói thực có trăm vạn điều ước giản dị trong cuộc sống đầy bon chen này thì em hãy tin rằng anh vẫn ước sao một điều tốt đẹp sẽ đến với em với mẹ của em và em trai của em. Một điều anh vẫn muốn nói với em HN, anh sẽ không quên em. anh LTH
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi nhớ lạc đường Em đã quen rồi mỗi sáng thức dậy với nỗi nhớ anh bơ vơ trong lồng ngực. Một nỗi nhớ lạc đường, mãi mãi lạc đường. Bởi sẽ không bao giờ nỗi nhớ trong em tìm thấy trong anh... Em biết nhớ đến anh vào một chiều đông muộn. Bàng rụng lá. Màu huyết dụ trải ngập gót chân em. Nhìn lên, xuyên...