“Em đã chờ sẵn má cho chị tát rồi!”
Tôi đi đánh ghen mà còn bị nhân tình của chồng cho ăn tát ngược mới nhục chứ!
Chồng tôi và tôi bằng tuổi nhau. Hồi xưa, ai cũng ngăn cản tôi lấy anh vì anh đẹp trai. Mọi người nói, về sau này tôi già nua xấu xí thì anh vẫn trẻ trung. Đến lúc đó, chắc chắn tôi sẽ bị cắm sừng lên đầu. Nhưng tôi chẳng thèm quan tâm những lời tào lao. Vì lúc ấy tôi cũng có vẻ ngoài đáng yêu và được khá nhiều chàng đeo đuổi. Vả lại, tôi rất yêu anh.
7 năm qua đi, sau khi có với anh một bé gái kháu khỉnh, tôi già và xấu đi thật. Cái mặt bầu bĩnh khi xưa nay béo ú, mắt híp lại. Dáng người tôi trở nên sồ sề. Còn chồng tôi, anh vẫn rất phong độ. Và đúng như những lời dự đoán của mọi người trước đây, anh đã cắm sừng lên đầu tôi thật.
Bồ của anh là cô gái làm cùng cơ quan, trẻ đẹp, sexy, đàn bà nhìn vào còn thích mắt. Nhưng tôi cũng chẳng phải là một người vợ hiền lành, nhu nhược để mặc chồng “ăn phở”. Sau khi biết chuyện, tôi lập tức lên một cái hẹn với cô nhân tình của chồng.
Lúc tôi bước vào quán cà phê, cô ấy đã ngồi sẵn chờ. Trái với sự căng thẳng của tôi, khuôn mặt cô ta điềm tĩnh như thể đang chờ một người bạn chứ không phải bị vợ của người tình đến đánh ghen. Tôi bước đến và tự giới thiệu: “Chào em! Chị là Hương, vợ anh Thắng làm cùng cơ quan em”. Cô ta “Vâng” một tiếng tỉnh queo như không hề có chuyện gì.
Tôi đi ngay vào chủ đề: “Chị nghe nói, em và chồng chị đang yêu nhau”. Cô ta chối phắt luôn “Đâu ạ!”. Nếu không phải đã có bằng chứng trong tay, có lẽ tôi đã xin lỗi cô ta vì nhầm và đi về.
Tôi tung ra đống ảnh tình tự của cô ta và chồng tôi ra. Thế rồi cô ta thao thao bất tuyệt: “Có yêu gì đâu chị, em cặp cho vui còn chồng chị chắc say nắng tí thôi. Chị đừng vội trách em, về xem lại mình có gì không ổn để chồng chán không. Còn nếu chẳng có gì mà chồng vẫn chán thì chồng chị là loại chả ra gì. Em đã chờ sẵn má cho chị tát rồi, nếu chị có tạt 1 ca a xít vào mặt thì em cũng thấy đáng”.
Cô ta còn tiếp tục nói: “Nhưng em biết chị cũng không đến nỗi như vậy, chồng chị kể chị hiền lắm. Anh ấy vẫn yêu chị nhưng chắc say nắng 1 tí. Chị cũng nên rộng lượng nếu còn yêu chồng, không thì bỏ đi. Loại đàn ông dễ say nắng thì dù có yêu mình, nó cũng còn say nhiều cái nắng khác nữa. Em cũng chỉ là 1 cái nắng quái thôi”. Tôi ngỡ ngàng. Lần gặp đầu tiên với cô bồ của chồng, tôi thua bét trước sự lý luận có tình có lý của cô ta.
Tôi về tuyên bố thẳng với chồng là đã gặp nhân tình của anh và khen đểu là “Bồ anh xinh quá, thông minh quá. Nó còn dám vặn lại cả em!”. Chồng tôi tím mặt khi biết tôi đã tỏ tường tất cả, anh xin lỗi rối rít và hứa không dính dáng gì đến cô nhân tình kia nữa. Vì con, vì gia đình, tôi tha thứ cho anh.
Video đang HOT
Nhưng khoảng một tuần sau, tôi nhận được điện thoại của cô nhân tình của chồng hẹn gặp tôi. Lần này thì tôi đến sớm hơn ngồi chờ xem cô ta định diễn trò gì. Tôi ngồi được khoảng 15 phút thì cô ta đến.
Chưa kịp ngồi ấm chỗ, cô ta đã ngước đôi mắt ướt ướt nói với tôi bằng giọng thảo mai: “Chị về nói với chồng đừng nhắn tin gọi điện cho em nữa, em thấy phiền lắm, Đây, chị xem anh ấy nhắn cho em thế này có chấp nhận được không &’Em ơi, con vợ anh phát hiện ra và làm phiền em à? Thương em yêu quá! Chúng mình bớt đi chơi lại để anh sắp xếp mọi chuyện. Em chịu khó làm người yêu anh một thời gian, khi nào con anh lớn chút, anh li dị vợ già rồi lấy em nhé!”.
Cô ta còn lần đọc lại mấy tin nhắn nữa của chồng tôi rồi mặt mũi ra vẻ hiền lành: “Chị xem, toàn anh Thắng tán tỉnh em chứ em có làm gì đâu. Em chỉ thích làm vợ chứ không thích làm bồ người ta đâu chị à”.
À, thì ra con ranh này đang giục tôi chia tay với chồng để nó và chồng tôi đến với nhau. Lần thứ hai này, tôi tỉnh đòn và còn lâu mới để lép vế như lần trước. Tôi tỉnh rụi đáp lại cô nhân tình của chồng: “Em thích thì đi mà nói thẳng với anh Thắng là tránh xa em ra chứ chị không có thói quen xen vào việc người khác. Mà chị nghĩ, chắc em cũng thế nào thì chồng chị mới nhắn tin cho em. E không đáp lại thì chồng chị thừa hơi mới theo em làm gì cho mệt. Mà lần sau em đừng hẹn chị vì những chuyện vớ vẩn như này nữa, chị không rảnh nghe chuyện tào lao của em”. Nói xong, tôi đứng dậy trả tiền và đi về.
Sau cuộc gặp thứ hai với nhân tình của chồng, máu tôi sôi đến tận đỉnh đầu. Điên cô nhân tình kia trơ tráo, láo xược là một lẽ, tôi còn điên chồng tôi nữa. Không ngờ, mồm anh ta leo lẻo là “Yêu con, yêu em, yêu gia đình, sẽ bỏ bồ”, thế mà sau lưng anh dám gọi tôi là “con vợ già”, lại còn định rước gái về làm vợ.
Không thể nhịn được cả hai con người đốn mạt ấy, tôi quyết tâm ném đá giấu tay cho cả hai đứa nó một bài học thích đáng. Với hạng người khốn nạn, tôi không việc gì phải khổ.
Tôi về gặp em gái kể tất cả và bàn kế hoạch tác chiến. Thứ hai đầu tuần, cơ quan chồng tôi họp giao ban. Giữa cuộc họp, em gái tôi xông vào, ném tất cả bằng chứng ngoại tình của chồng và con bé kia cho mọi người xem rồi làm ầm lên với giám đốc.
Theo bài tôi đã gài sẵn, em gái tôi nói: “Chị cháu đang phẫn uất, ngất lên ngất xuống ở nhà vì chuyện này. Cháu đề nghị chú khẩn trương giải quyết, không thể để hai người vô đạo đức này làm trò mèo. Nếu chú không giải quyết được, cháu sẽ có biện pháp. Nếu có làm ảnh hưởng gì đến uy tín công ty, mong chú thứ lỗi”.
Sau vụ lùm xùm ấy, chồng tôi và cô nhân tình kia bị một quả tím mặt ở công ty. Cô ta còn bị chuyển công tác về một chi nhánh ở tỉnh lẻ. Tôi hả hê vì đã trị được cả chồng và nhân tình của chồng một vố.
Nhưng vài ngày sau, cô ta dẫn theo một đám bạn toàn con gái rất du côn kéo đến nhà tôi. Chúng bấm chuông, tôi vừa mở của thì cả lũ xông vào nhà, đập phá đồ đạc. Tôi hoảng quá chỉ biết chạy ôm con vào lòng, lo bọn chúng đánh con tôi. Sau khi biến nhà tôi thành một đống hoang tàn bọn chúng kéo nhau về.
Nhưng trước khi đi, nhân tình của chồng đã tát tôi một cái rất đau trước mặt con gái tôi. Cô ta còn hăm dọa “Nói lời tử tế mày không thích, lại thích đâm sau lưng tao. Chuyện hôm nay mới chỉ là mở màn thôi. Tao và chồng mày yêu nhau, mày biết điều thì nhẫn nhịn, không chịu được thì li dị, đừng có chơi bẩn với tao. Mày động vào tao là tới số rồi con ạ!”.
Tôi được một phen hú vía. Mấy ngày hôm nay, nghĩ tới nhân tình du côn của chồng mà tôi lo sợ. Tôi cay cú, cũng muốn cho cô ta một vố lắm nhưng nó dùng cái phương thức bạo lực này thì tôi chơi không lại được. Mà chẳng lẽ để yên cho nó hành hạ mình và con mình. Có chị em nào đã rơi vào hoàn cảnh bị ghen ngược, bị bồ của chồng dọa dẫm thế này chưa thì góp ý cho tôi với.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nặng một chữ tình
"Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng", chồng Hương vẫn chứng nào tật ấy. Kết quả là một đứa bé đã thành hình và chuẩn bị chào đời trước sự ngỡ ngàng của Hương.
Tan tầm chiều, Hương đi xe máy đến trường học để đón cậu con trai, thì đã thấy Khâm dựng xe máy chờ sẵn. Như thường lệ, hai người từng hẹn nhau tại đây. Nếu ai rảnh việc, không gặp tắc đường, đến sớm hơn thì đợi người đến sau, để lúc tan trường thì cùng đón bé Hải, con trai đầu lòng của Hương. Sau đó cả ba cùng đi ăn quán, hay tạt qua chợ. Khâm đứng ngoài trông cu Hải để Hương vào mua đồ ăn, rồi cùng về nhà Hương nấu cơm. Đến khuya, Khâm mới ra về.
Mối quan hệ tình cảm thắm thiết, gắn bó, cùng với sự hy sinh vì nhau với những cặp nam nữ bình thường thời nay đã khó và không còn là phổ biến thì với một phụ nữ từng có chồng, hiện đang nuôi con riêng như Hương, càng khó gấp bội. Hương cũng nghĩ rằng, với một chàng trai chưa vợ như Khâm, anh cũng không dễ vượt qua mặc cảm. Nhưng Hương cũng biết, vì một ân tình sâu nặng với Hương cùng với sự đắm đuối trước một nhan sắc khá hút lòng người nên Khâm hết sức cảm phục và tha thiết yêu cô. Nhưng anh cũng hiểu những khó khăn mà anh phải đối mặt trong mối quan hệ với bé Hải - kết quả của cuộc hôn nhân thứ hai của Hương với biết bao trắc trở, truân chuyên. Nếu lấy Hương, chắc chắn anh sẽ phải hy sinh, nhường nhịn trong tình cảm bởi Hương sẵn sàng đánh đổi tình cảm vợ chồng vì con, vì những năm tháng cô từng chịu bao đau khổ.
Ngày cô gặp và được Quảng tỏ tình khi hai người còn học đại học. Quảng đẹp trai, thông minh. Còn Hương xinh đẹp, ngoan hiền. Ai cũng khen cặp đôi trai tài, gái sắc thực sánh duyên đôi lứa cùng nhau. Đôi bên cha mẹ đều vui mừng, ưng ý. Ra trường, Quảng được phân công về một Viện nghiên cứu, Hương đi dạy học, rồi hai người làm đám cưới, sống với nhau rất hòa hợp, hạnh phúc. Ngay từ những ngày đầu chung sống, Hương đã luôn mong sớm được trở thành người mẹ như bao người phụ nữ khác. Quảng lại là con trai duy nhất, sự thừa kế, nối dõi tông đường càng trở thành áp lực khi họ chỉ mong sớm có cháu đích tôn.
Nhưng năm sau, lại năm sau, năm sau nữa... Hương vẫn mãi chưa có thai. Nhu cầu có một đứa con càng cháy bỏng trong Hương. Thuốc men chạy chữa cũng đã nhiều nhưng vẫn không kết quả. Càng nghe thấy những tiếng thở dài của chồng, sự mong ngóng, những câu nói bóng gió của mẹ chồng và những người thân trong gia đình chồng, cô càng thắt lòng. Giữa lúc đó, có người nói đến tai cô về sự trăng hoa của chồng. Cô quyết định nói chuyện thẳng thắn với chồng. Sau một hồi quanh co, cuối cùng chồng cô cũng đành thú nhận về mối quan hệ ngoài luồng của mình, nhưng vẫn khăng khăng chỉ yêu một mình Hương, còn mối quan hệ với cô gái nọ chẳng qua chỉ là muốn thử khả năng đàn ông của mình mà thôi.
Dù trong lòng rất giận nhưng Hương vẫn gắng bình tĩnh và hóa giải mối quan hệ tay ba này. Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng đừng", chồng Hương vẫn chứng nào tật ấy. Kết quả là một đứa bé đã thành hình và chuẩn bị chào đời trước sự ngỡ ngàng của Hương. Không chịu nổi cú sốc lẫn nỗi đau về tinh thần, cô gục ngã và bỏ lại phía sau lưng những ước mơ dang dở và những nỗ lực trên đường tìm kiếm một hài nhi bé nhỏ.
Những năm tháng sau ly hôn, Hương tránh xa mọi lời tỏ tình, cầu hôn của đàn ông. Nhưng rồi ông cậu giới thiệu cho Hương người cháu bà mợ, tên là Phán là một vận động viên bán chuyên nghiệp, tuổi chưa đến 30, to cao, đẹp trai. Phán đã qua một đời vợ, có một đứa con, song vợ cũ nhận nuôi. Được cậu mợ nhiệt thành vun đắp, Hương với Phán thành hôn. Hương cảm thấy thật mãn nguyện vì cưới tháng trước, tháng sau Hương đã có thai. Tuy mới mang thai lần đầu, song qua sách báo, cô cũng đã biết cách để bảo vệ thai nhi. Nhưng điều khó nhất là làm sao giữ được Phán trong thời gian bầu bí khi Phán đang ở độ tuổi tràn đầy sinh lực.
Cô đem chuyện khó nói tâm sự với bà mợ. Bà mợ cười bảo, chỉ còn cách đuổi dê khỏi đàn, điệu hổ khỏi núi một thời gian. Nhân lúc ông cậu đang xây nhà ở ngoại thành, cần người trông nom, bà mợ nhờ Phán đến ngủ trông giúp. Được độ hơn tuần lễ, thì chồng Hương bị ông cậu đuổi về vì bắt được quả tang thằng cháu dẫn gái về hú hí và lấy trộm vật liệu xây nhà của cậu bán lấy tiền bao gái.
Việc ngoại tình của Phán, dĩ nhiên là cô giáo Hương không thể chấp nhận, cô đã đưa đơn ra tòa ly hôn, đem bụng vượt mặt về nhà mẹ đẻ sinh con. Trải qua 2 lần đò, Hương tự nhận thấy mình không thể vấp tiếp được nữa. Lần này cô đã rất thận trọng, định bụng sẽ ở vậy suốt đời. Nhưng ngày qua ngày, sự kiên trì, nhẫn nại cùng với tình yêu và sự hy sinh của Khâm, cuối cùng Hương đã tìm thấy "một nửa" của mình, bến đỗ bình an cho chặng đường còn lại của mình.
4 năm đã qua kể từ những chiều Hương cùng Khâm đi đón bé Hải tại cổng trường học. Bây giờ Khâm và Hương đã là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Niềm vui của họ còn nhân lên gấp bội khi Hương vừa sinh thêm một bé gái bụ bẫm, kháu khỉnh
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi "vệ tinh" không còn ở bên bạn Bỗng một ngày "vệ tinh" không còn ở bên cạnh bạn nữa, bạn sẽ cảm thấy thế nào? Bạn đã quen với những buổi sáng ra khỏi cổng đi học thấy "vệ tinh" đã chờ sẵn, quen với việc chiếc điện thoại lúc nào cũng trực rung lên vì những tin nhắn hay cuộc gọi của người ta, thậm chí đôi lúc bạn...