Em cũng chẳng cần ở anh quá nhiều, chỉ cần yêu em hết lòng, yêu em thật sự…
Và anh cũng có thể là một chàng trai bình thường trong số những chàng trai khác đang tồn tại hoặc cũng có thê là một “chàng trai” trong thân xác một cô gái nhưng quan trọng hơn hết, anh yêu em, yêu em bằng chính cả trái tim của mình, yêu em hơn tất cả những gì anh có, yêu em hết lòng, và yêu em thật sự.
Anh là ai giữa hàng tỉ người đang tồn tại trên thế giới và thật sự, ở nơi đó anh có đang tìm kiếm em? Cô gái bên cạnh anh lúc này có thật sự cho anh hạnh phúc? Hãy sống thật tốt vào vì hiện tại của anh lúc này là quá khứ của chúng ta ở tương lai đấy.
Em đang chờ một ngày nào đó, một ngày anh xuất hiện. Một ngày Sài Gón đầy nắng. Em và anh vô tình gặp nhau trên những con đường chật chột người một cách thật vô tình rồi mình lại cố tình nắm tay nhau đi đến hết con đường còn lại. Lúc đó, em sẽ nhìn anh bằng đôi mắt to tròn và đầy hi vọng. Em sẽ vô tư đi cạnh anh, vô tư vui đùa cùng anh chẳng cần nghĩ đến đoạn đường tiếp theo sẽ như thế nào. Nhưng cũng có thể là một ngày Sài Gòn đầy mưa. Mưa đến ướt cả thành phố như chính mưa trong lòng em. Anh đứng cạnh bên em, một cô gái đang nấc nghẹn lên từng tiếng với những nỗi đau và ấm ức trong lòng. Một cô gái khi nhìn thấy anh, lại khẽ quay sang chỗ khác để lau nước mắt rồi cười chào anh một cách gượng gạo. Đó là con người thật của em! Lúc đó cũng là lúc em vứt bỏ vẻ bọc mạnh mẽ bên ngoài, nép vào lòng anh mà khóc như một đứa trẻ rồi bên cạnh dựa dẫm vào anh. Và đó cũng là lúc em bỏ cuộc, chấp nhận buông bỏ những thói quen cũ để bắt đầu một cuộc sống mới với tình yêu đích thực của mình.
Con gái sinh ra có ai mạnh mẽ đâu. Mạnh mẽ cũng là để tự vệ trước những con sóng của cuộc đời. Đến khi họ gặp một người ban cho họ cảm giác được yêu thương, che chở, họ sẽ tự động yếu đuối mà nằm gọn trong vòng tay người đó. Con gái là thế đấy! Ngày gặp anh, là ngày mà đôi mắt em không còn chứa đựng những vô tư, bồng bột của tuổi mới lớn, cũng chẳng còn những lời nói bông đùa, trêu ghẹo mà thay vào đó là một người con gái đã trưởng thành, đã quá quen với những biến cố và có khi còn chẳng thèm nhìn vào mắt anh vì em sợ, em sợ khi nhìn vào, em lại nhìn thấy hình ảnh thật đáng thương trong đôi mắt long lanh ấy. Nhìn em lúc đó có vẻ lạnh lùng nhỉ? Là một người bản lĩnh, anh thử làm tan vỡ trái tim em xem! Vì lúc đó, em cần một người đánh thức em dậy sau cơn ác mộng, em cần một ánh nắng làm tan chảy tản băng trong lòng.
Và anh à, em cũng chẳng cần ở anh quá nhiều. Lúc đó, em đã chẳng còn trẻ con mà mơ mộng đến một chàng hoàng tử đẹp trai, hoàn hảo đến bên đời mình. Em đã đủ lớn mà nhìn thẳng vào thực tế để rồi kiếm tìm một người hiểu và hết lòng yêu thương mình hơn bất cứ điều gì khác. Đó có thể là một người chẳng mấy điển trai nhưng khi nhìn vào, em luôn bị mê hoặc bởi ánh mắt ấm áp và một nụ cười dịu dàng, trìu mến. Em cũng chẳng mong anh là một người giàu có, thành đạt. Chỉ cần anh có thể tự kiếm ra tiền bằng chính đôi tay của mình qua những công việc chân chính, thì dù vất vả và số tiền có ít ỏi, em cũng cảm thấy mình là một người giàu có.
Video đang HOT
Em cũng không ép anh phải nói em nghe những lời nói yêu thương sến sẩm vì thứ em muốn nghe là ba tiếng “Anh yêu em” xuất phát từ chính trái tim của anh một cách chân thật nhất. Em cũng không cần anh là một người có đôi vai rộng, một người mạnh mẽ vì người em cần chỉ là một người ôm chầm lấy em khi em sợ hãi, bên cạnh em khi em yếu lòng và che chở, bảo vệ em trước cuộc sống. Và anh cũng có thể là một chàng trai bình thường trong số những chàng trai khác đang tồn tại hoặc cũng có thê là một “chàng trai” trong thân xác một cô gái nhưng quan trọng hơn hết, anh yêu em, yêu em bằng chính cả trái tim của mình, yêu em hơn tất cả những gì anh có, yêu em hết lòng, và yêu em thật sự.
Và em cũng xin lỗi vì hiện tại lúc này, em đã làm tổn thương cô vợ bé bỏng của anh. Em xin lỗi vì cứ để cô ấy thức thật khuya với mớ cảm xúc hỗn độn. Em xin lỗi vì cứ để mắt cô ấy sưng húp lên vì khóc. Em xin lỗi vì cứ để cô ấy mệt mỏi khi cứ phải giả vờ rằng mình đang ổn dù thật sự trong tim đã vỡ vụt ra lúc nào. Em xin lỗi vì đã để cô gái của anh nhìn cuộc sống bằng đôi mắt vô hồn đến nỗi khóc cũng chẳng thể, cười cũng chẳng xong. Nhưng anh à, sau này gặp anh, em sẽ dùng chính sự trưởng thành của mình để yêu thương anh, sẽ dành cho anh nụ cười trọn vẹn và những yêu thương tuy không nống nhiệt nhưng lại chân thật nhất chỉ cần anh yêu em thật lòng và bên em đến cuối đời là được.
Theo Blogtamsu
Chúng ta có đủ giàu để mua lại ký ức không anh?
Vốn dĩ ký ức vô hình, nó chỉ trở về trong mỗi người bằng một con đường duy nhất: là trí nhớ. Có phải rằng người có nhiều ký ức là những người giàu có không anh, vì họ biết cách cất và sắp xếp ngăn nắp mọi thứ vào một góc riêng.
Vốn dĩ ký ức vô hình, nó chỉ trở về trong mỗi người bằng một con đường duy nhất: là trí nhớ. (Ảnh minh họa)
Có những ngày cuộn tròn trong một chiếc kén, phố nằm im lìm lặng lẽ đếm từng hạt mưa bé xíu rơi hoài không ngớt, em ngoan ngoãn dựa lưng vào tường đếm thời gian trôi và đếm ký ức mình còn giữ được bao nhiêu.
Nhưng em đếm mãi, đếm mãi mà không đếm nổi kỷ niệm mình từng có anh à! Em không giàu có để mua lại quá khứ cũng như không giàu có để mua lại những thứ giờ không thuộc về mình. Mà thực ra không phải chỉ riêng em, tất thảy chúng ta dường như đều không giàu có để có thể mua lại ký ức.
Vốn dĩ ký ức vô hình, nó chỉ trở về trong mỗi người bằng một con đường duy nhất: là trí nhớ. Có phải rằng người có nhiều ký ức là những người giàu có không anh, vì họ biết cách cất và sắp xếp ngăn nắp mọi thứ vào một góc riêng. Nhưng đến lúc này, em nhận ra họ không phải kẻ giàu có nhất mà ngược lại là kẻ nghèo nhất. Giữ nhiều thứ của quá khứ nhưng lại không sở hữu được nó ở hiện tại cũng giống như cảm giác giữ khư khư hình bóng của một người nhưng lại không có được người đó.
Giờ đây chúng ta chỉ là quá khứ của nhau, không hơn không kém, những điều chúng ta có thể nhắc cho nhau nghe cũng chỉ là chuyện của tháng cũ, năm xưa mà thôi.
Chẳng ai có thể can đảm bảo rằng: "Giàu có ư, tôi có thừa để mua tất cả", vì quá khứ là điều mà dù anh có nhiều tiền bạc đến đâu cũng không bao giờ mua nổi.
Chúng ta đã có những tháng năm giàu có nhất, bởi vì nó từng đẹp nhất trong trái tim mỗi người. Dù không trọn vẹn đối với cả hai nhưng là sự trọn vẹn cho một lựa chọn mới.
Tuổi trẻ, chúng ta rất giàu có vì đã bỏ ra hàng triệu giây phút để bên nhau suốt nhiều năm tháng. (Ảnh minh họa)
Tuổi trẻ, chúng ta rất giàu có vì đã bỏ ra hàng triệu giây phút để bên nhau suốt nhiều năm tháng. Bây giờ nhắc lại, nhớ lại để hạnh phúc và chấp nhận chứ không phải để mua lại nó. Bởi rằng hạnh phúc không thể mua lại được, nó chỉ có thể ở lại trong trái tim của mỗi người.
Anh bảo rằng anh không thể tìm lại được mình của ngày đó, không tìm lại được mối tình đầu mà thời gian đã phong ấn, không tìm lại được tuổi thanh xuân từng không bao giờ muốn nó trôi đi. Là bởi vì anh không đủ giàu, là bởi vì anh đang bận với những thứ thuộc về hiện tại.
Ký ức là điều chúng ta không nên chối bỏ hay bằng mọi giá vứt toạch vào một góc nào đó, rồi lãng quên. Vì nó là thứ gia vị làm nên cuộc sống hiện tại. Điều đó có nghĩa là chúng ta chỉ nhớ về nó thôi, chứ đừng tìm lại. Cũng như một người, một quãng đời đã đi qua thì cũng dằn vặt tháng năm mà để hiện tại phải gánh chịu. Và cũng bởi vì không ai giàu có để mua lại tất cả những điều từ quá khứ.
Nếu giàu có, thì chúng ta hãy dành tài sản đó để thêu dệt nên hiện tại bằng những gam màu tươi sáng hơn. Để ngày sau nhìn lại mỉm cười và mãn nguyện cho những điều đã qua.
Theo blogtamsu
Thư gửi chồng sắp cưới của bạn gái cũ Hãy nắm chặt bàn tay, thổi hơi ấm cho cô ấy khi trời lạnh nhé. Hãy nhét tay vào trong túi áo khoác của mình, đừng để cô ấy lạnh, dễ cảm lắm đấy. Ảnh minh họa Tôi không biết anh là ai và tốt như thế nào nhưng chắc có lẽ phải tốt hơn tôi rồi. Tôi không biết anh có hay...