“Em cứ khư khư giữ mình làm anh chán nản!”
Anh bảo: “Em cứ khư khư giữ mình thế làm anh nản, có cảm giác 2 đứa là bạn bè chứ không phải là người yêu…”
Ảnh minh họa
Năm nay em 21 tuổi, là sinh viên của 1 trường đại học ở Hà Nội. Anh là mối tình thứ 2 của em. Hai chúng em mới yêu nhau chỉ 4 tháng nhưng anh ấy liên tục đã có những hành động muốn khám phá cơ thể em, thực sự điều này làm em rất hoang mang.
Mối tình đầu của em kéo dài được 10 tháng và người yêu đã nói lời chia tay với em vì khoảng cách 2 đứa quá xa (anh ấy quê ở Phú thọ, là con tai duy nhất trong gia đình và em ở Quảng Ninh, cũng là con một). Sau 2 tháng chia tay tình đầu, em quen với người yêu của mình bây giờ.
Anh ấy đã rất quan tâm đến em những lúc em buồn, nói chuyện với anh ấy, em cũng cảm thấy rất vui và thoải mái. Vì anh ấy cùng quê với em nên chúng em tạm thời phải xa nhau, chúng em vẫn thường xuyên gọi điện và nhắn tin với nhau. Anh ấy cũng đã sắp xếp công việc lên Hà Nội thăm em. Thực sự, chúng em vẫn chưa đi quá giới hạn. Khi ở bên nhau, chúng em chỉ trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào mà thôi.
Video đang HOT
Tuy mới yêu nhưng anh cũng luôn tạo được niềm tin cho em. Anh ấy dẫn em đi giới thiệu với bạn bè, nói chuyện với bố mẹ anh ấy (cho dù anh ấy vẫn chưa dẫn em về ra mắt bố mẹ vì em chưa chuẩn bị tâm lý). Em cũng đã ra mắt anh với người nhà của em, mẹ em cũng quý anh vì anh hiền lành và có công việc ổn định.
Rời Hà Nội, em về nghỉ hè 2 tháng, thực sự em cảm thấy rất háo hức vì được về chơi với bố mẹ và được gặp anh. Nhưng dạo này khi chúng em đi chơi, anh thường có những hành động muốn khám phá cơ thể em. Nhiều lúc em cũng nói rõ với anh là làm như thế 2 đứa sẽ đi quá giới hạn vì em còn học 1 năm nữa mới tốt nghiệp.
Anh luôn miệng nói yêu nhau khám phá cơ thể nhau là chuyện bình thường. Anh luôn có tư tưởng giữ gìn cho em nhưng anh nói là muốn cưới em song em phải có em bé trước (vì đồng nghiệp của anh lấy vợ 2 năm rồi mà chưa có con). Nhiều lúc em cũng nói rõ với anh là muốn trao hết cho anh trong đêm tân hôn và anh không nói gì cả.
Đợt vừa rồi, anh có xin nghỉ làm 1 hôm để đưa em ra biển chơi. Thực sự em cảm thấy rất thoải mái nhưng ở bên em, ngoài những nụ hôn anh luôn đưa tay khám phá cơ thể em. Em gạt anh ra nhưng anh vẫn tiếp tục, và em đã tát anh. Anh nói không giận em, vì yêu em nên anh mới muốn thế. Tối về nhắn tin cho em, anh nói anh không hài lòng với thái độ của em.
Anh bảo: “Em cứ khư khư giữ mình thế làm anh nản, có cảm giác 2 đứa là bạn bè chứ không phải là người yêu”. Em thực sự rất buồn và hoang mang không biết anh có yêu em thực sự không? (người yêu cũ và em yêu nhau rất trong sáng). Anh nói với em là anh chỉ nói ra những điều anh suy nghĩ thôi. Em cứ nghĩ là anh giận dỗi em nhưng hôm sau anh vẫn gọi điện nói chuyện hỏi thăm em.
Bây giờ em rất khó nghĩ, người lớn trong nhà luôn khuyên em nên biết giữ mình và em cũng biết nên phải thế khi yêu. Người yêu em rất chăm chỉ làm ăn và quan tâm đến em, em phải làm gì để cho anh ấy hiểu mà thôi đòi hỏi chuyện ấy?
Theo Afamily
Tôi van xin chồng những 'phút giây hạnh phúc'
Tôi van nài anh, van anh ngủ cùng tôi, cho tôi giây phút hạnh phúc nhưng nhất định anh không làm. Anh đã coi tôi là người ngoài, giờ ăn không nói, ngủ không chung giường. Tôi năn nỉ, van xin anh, anh cũng mặc kệ, bỏ ngoài tai tất cả những gì chỉ cần là lời tôi nói.
Nước mắt tôi chảy dài khi nghĩ đến những ngày tháng vợ chồng trong tương lai. Tôi đã tưởng anh yêu tôi hết lòng, hết dạ. Thì ra, anh chỉ coi tôi là người đàn bà mà anh sở hữu, không hơn không kém.
Ngày cưới tôi, nhìn nụ cười rạng rỡ của anh, tôi tin, đó là tình yêu thực sự. Tôi nghĩ, chắc chắn mình sẽ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc như ý. Nhưng thật chẳng ngờ, mọi chuyện đã thay đổi chóng mặt. Ngày đó, anh lấy tôi nhưng không phải thực sự anh yêu thương tôi hết lòng. Anh vẫn tơ tưởng tới người con gái khác, đó là người tình cũ của anh. Vì hận cô ấy, anh đem lòng yêu tôi và cưới. Thế mà anh đóng đạt vai, đóng như thật chuyện chúng tôi trở thành vợ chồng hạnh phúc.
Phát hiện ra anh còn hay nhắn tin tình cảm với người cũ, tôi bốc hỏa. Tôi làm um mọi chuyện lên, nói anh ngoại tình này kia. Cả nhà anh biết chuyện nói anh không ra gì. Ai cũng nghĩ anh phản bội tôi vì đúng là, anh có cô bạn gái cũ tên như vậy, cũng làm ở chỗ đó, theo như tôi biết và gia đình anh biết. Nghe tới tên cô ta, họ đoán là tôi biết chuyện, họ cũng nghĩ &'không có lửa làm sao có khói' nên anh là đối tượng tình nghi. Chúng tôi trở thành hai người bằng mặt không bằng lòng.
Anh hận tôi, cau có khó chịu vì tôi nói chuyện của anh với cả nhà. Anh khăng khăng không ngọai tình, chỉ là nhắn tin tình cảm khi cô ấy kêu than với anh về gia đình mình. Chứ anh chưa từng làm chuyện gì với cô ấy từ khi anh cưới tôi. Anh thừa nhận là mình còn yêu người con gái đó, nhưng họ cũng có gia đình rồi. Còn anh thì đang cố gắng vun vén tình cảm với tôi. Nhưng tôi đã bị anh chơi cho một vố, giờ cả làng biết anh ngoại tình này kia. Trong mắt họ, anh là một gã đàn ông vô liêm sỉ, không ra gì. Anh hận tôi vì tôi đã bêu xấu anh, đặt điều cho anh.
Thú thực là, tôi chưa từng thấy anh ngoại tình, chỉ là tôi đọc được tin nhắn mùi mẫn của anh. Điều đó cũng không thể khẳng định anh ngoại tình. Nhưng máu ghen tuông nổi lên trong người tôi, tôi bực bội đã nói anh như vậy. Kể ra chỉ là nhắn tin tình tứ, tôi nghĩ, anh cũng không nên làm như vậy khi anh đã có vợ rồi. Nhất là, đó là người con gái anh yêu thương tha thiết.
Bây giờ, tôi nói với anh rằng, đó là sai lầm của tôi, hi vọng anh hiểu và thông cảm cho tôi. Phụ nữ ghen tuông là vậy. Nhưng anh đã lạnh lòng với tôi, anh nhất định không tha thứ. Từ hôm đó, anh coi tôi như người dưng nước lã. Anh ra ngoài nằm, không nằm chung giường với tôi. Anh ghét bỏ tôi, coi tôi không ra gì. Tôi nói gì anh cũng phớt lờ như tôi không tồn tại. Nhưng anh không đề cập chuyện ly hôn, có lẽ vì chúng tôi mới cưới.
Tôi mệt mỏi vì cuộc sống vợ chồng như vậy. Không chung giường, cả bữa ăn không nói câu nào. Anh coi tôi không ra gì. Tôi cô đơn vô cùng, và thấy mình đã quá đáng. Tôi van nài anh, van anh ngủ cùng tôi, cho tôi giây phút hạnh phúc nhưng nhất định anh không làm. Anh đã coi tôi là người ngoài, giờ ăn không nói, ngủ không chung giường. Tôi năn nỉ, van xin anh, anh cũng mặc kệ, bỏ ngoài tai tất cả những gì chỉ cần là lời tôi nói.
Anh hận tôi như vậy, tôi phải làm sao? Tôi chán lắm rồi, sống thế này thì thà không sống còn hơn! Liệu tôi sai hay là anh sai.
Theo VNE
Gửi anh- chàng bộ đội sắp 'đeo gông' cho em Bạn bè của vợ hay cười mà trêu vợ rằng "Giờ phải phong danh hiệu bà vợ anh hùng cho những người lấy bộ đội", có lẽ thế thật, bởi làm vợ bộ đội, nhất là bộ đội đóng quân xa nhà thì chịu nhiều thiệt thòi lắm. Vợ cũng bắt đầu thấy mình "thiệt thòi" rồi chồng à. Nhưng vợ chấp nhận,...