Em cởi đồ ra đi!
Em cởi đồ ra đi! – Chàng trai nhẹ nhàng nói với nàng, rồi sau đó quay lưng về phía gương như cố tránh nhìn vào bóng hình phản chiếu của mình. Nàng vẫn ngồi im, không động đậy. Rồi từ từ, bàn tay nàng kéo dây váy mỏng tang xuống vai. Co ro trong chính thể xác đẹp tuyệt vời của mình, nàng héo hon vì thứ cảm xúc cô đơn lạc lõng.
Chàng nhẹ nhàng tiến đến bên nàng, sau đó ôm nàng từ đằng sau. Chút hơi ấm đàn ông làm nàng thấy ấm áp lạ kì. Họ hôn nhau. Không quay người lại, nàng vòng hai tay ra phía sau, kéo gương mặt xa lạ ấy lại gần. Bờ môi lạ cuồng nhiệt tìm đường đến những chốn bí ẩn của người con gái. Ngửa cổ ra sau, nàng đón chiếc hôn cuồng nhiệt của chàng.
Nhẹ nhàng và thuần thục, chàng đưa nàng lên đến đỉnh của khoái lạc, nơi giải tỏa mọi căng thẳng, mọi ưu phiền, mọi lo âu.
Sau cuộc mây mưa, họ nằm bên nhau. Không một mảnh vải trên người, nàng vòng tay qua thắt lưng chàng, hôn lên bộ ngực vạm vỡ ấy. Chàng nhìn nàng, sau đó thở ra làn khói thuốc đang quyện chặt lấy họ.
- Làm tình thật tuyệt! – Nàng nói.
- Ừ! – Chàng đáp hờ hững.
- Anh có thấy thỏa mãn không?
- Có.
- Vậy sau khi chúng ta rời khỏi khách sạn, đường ai nấy đi, em và anh không còn là của nhau nữa… thì anh có thấy thỏa mãn không?
Ảnh minh họa
Chàng trai im lặng. Cả hai chìm trong không gian ngột ngạt. Chẳng biết nói gì. Bởi ngoài làm tình, họ còn điểm gì chung?
Sau đêm nay, khi bình minh lên, chàng sẽ đến công ty, tiếp tục đóng vai một giám đốc trẻ tuổi thành đạt và độc thân. Hàng loạt những cô gái sẽ ve vãn chàng như loài công khoe ra cái đuôi rực rỡ màu sắc cuốn hút bạn tình. Còn chàng vẫn thế, kiêu ngạo và luôn thách thức, đứng lặng yên nhìn lũ người ấy xu nịnh mình. Quá nhiều mặt nạ. Qúa nhiều thị phi. Sự giả tạo có mặt ở khắp nơi mà chẳng có điều gì chân thật. Chàng quá mệt mỏi với hàng loạt khuôn mặt trắng trẻo, hồng tươi nhưng đằng sau là sự mục nát, tuyệt vọng. Những toan tính vây lấy chàng, cơ hồ màn sương dày đặc mà mặt trời chẳng thể xua đi.
Còn nàng thì sao?
Sau đêm nay, nàng sẽ về nhà, lo cho đứa con gái bé bỏng mồ côi cha. Khi gửi bé vào nhà trẻ xong, nàng đến công ty. Trong chiếc váy sang trọng, mùi nước hoa sực nức, nàng cười tươi đón chào những vị khách lịch lãm nhưng vô cảm. Vài kẻ trong số đó đưa cho nàng số điện thoại và một cuộc hẹn. Có gã đã yên bề gia thất. Số khác thì độc thân, nhưng khi thấy nàng dắt theo một đứa bé, họ liền lẳng lặng biến mất như chưa hề tồn tại trong cuộc đời của nàng.
4c820e49-9909-41a7-98a3-9950d443420e
Video đang HOT
Đời cứ thế, xoay vần như vậy, chẳng có điểm dừng.
Họ mệt mỏi trong thế giới hào nhoáng giả tạo này. Vậy mà, họ vẫn sống ảo, sống dối trá với chính mình. Bởi, đó là cách duy nhất để tồn tại.
- Trả lời em đi anh! – Nàng tiếp tục – … khi làm tình anh thỏa mãn. Vậy khi rời khỏi đây, anh có thỏa mãn không?
- Không. Chưa bao giờ! – chàng đáp, lạnh lùng, dứt khoát.
- Vậy… ta bên nhau để làm gì, hả anh? – Cô hỏi.
- Đừng hỏi nữa! – Chàng gắt gỏng.
- Trả lời đi!
- TÔI BẢO LÀ EM ĐỪNG HỎI NỮA!
Chàng gào lên. Nàng lặng người đi. Dòng nước mắt câm lặng của kẻ lạc đường ấy rơi xuống. Phía đối diện, tấm gương in ngần bóng người con gái không một mảnh vải đang rơi lệ. Như sợ hãi chính sự yếu đuối của mình, nàng lấy hai tay che mặt lại. Vội vã bước xuống giường, nàng nhanh chóng mặc lại quần áo rồi chạy nhanh ra khỏi khách sạn hào nhoáng.
Bên ngoài, trời mưa to.
Chàng chìm trong ánh đèn vàng nhạt nhòa…
Màu vàng xa hoa…
Màu vàng bội phản…
Màu vàng cô đơn…
Ấy mà thiên hạ cứ hoài thích được sống trong sự sang trọng như chàng và nàng, mà đâu biết đằng sau nó là gì…
Có lẽ chàng đã hiểu người con gái ấy muốn nói gì. Chàng và nàng đang mục rữa dần. Và ngay cả tình dục cũng không thể giúp họ thoát khỏi cái chết đó.
Tình dục là sự giao thoa…
Tình dục là sự đắm chìm…
Nhưng ngay đến cả nó cũng không thể làm lành vết thương của cô đơn.
Ai có thể hiểu được điều đó? Những người con gái tuyệt đẹp ở công ty chàng nhưng tâm hồn lại mục rỗng, khô cạn. Hay là nàng, đơn giản, yếu đuối cùng với một tâm hồn đang chết.
Đừng để mất nàng! Đừng để mất tình yêu thật sự.
Đợi anh với! Chàng gào lên trong tâm thức. Mặc kệ dáng vẻ luộm thuộm của mình, chàng lao ra màn mưa để tìm nàng.
Đêm ấy, có hai con người rượt đuổi nhau trong mưa để không lạc nhau giữa dòng đời.
Đêm ấy, có hai người làm tình rồi khóc.
Theo Iblog
Hoang mang vì thân phận kỳ lạ của người phụ nữ và đứa trẻ giống chồng như đúc
Trong lúc tôi đi lấy nước uống, người phụ nữ và đứa trẻ cứ ngồi im, nhìn ngắm hết cả căn nhà. Người phụ nữ còn nhìn chằm chằm vào hai bức ảnh cưới lớn tôi treo trong phòng khách.
Lần gặp hai bác, tôi chẳng có cảm tình gì cả. (Ảnh minh họa)
Tôi gặp và yêu chồng trong một lần đi du lịch. Chồng tôi là hướng dẫn viên. Sự dịu dàng, ga lăng, chu đáo cộng với vẻ ngoài điển trai của anh khiến tôi bị đổ gục. Suốt chuyến đi 3 ngày 2 đêm đó, chúng tôi thường xuyên nói chuyện, đi ăn đêm.
Kết thúc, tôi và anh trao đổi số điện thoại cho nhau. Chúng tôi giữ mối liên lạc trong cả năm sau đó. Ngày sinh nhật 22 tuổi của tôi, anh tỏ tình bằng một món quà đắt tiền và bó hoa hồng lớn.
Yêu nhau gần 1 năm nữa, nhưng chồng tôi chưa một lần dẫn tôi về ra mắt gia đình. Lúc thì anh nói nhà anh nghèo, lại cách phố hơn 120km, sợ tôi chê cười. Lúc lại nói bố mẹ đang bệnh nên dẫn tôi về không tiện. Nói chung anh viện đủ lí do để ngăn cản tôi về thăm bố mẹ anh. Dù những lúc đó, anh vẫn hay mượn tiền tôi để gửi về quê.
Bản thân tôi là con gái một của gia đình khá giả. Nhưng tôi luôn quan niệm yêu là phải chân thành, hết lòng vì người yêu. Thế nên mỗi lần anh mượn tiền, tôi đều đưa mà không nghi ngờ.
Rồi tôi cũng gặp bố mẹ anh, hai ông bà được anh mời lên thành phố chơi, tiện thể xem mắt con dâu tương lai và gặp gỡ thông gia. Lần gặp hai bác, tôi chẳng có cảm tình gì cả. Bố mẹ tôi thì nhiệt tình nhưng thấy họ cứ lạnh nhạt sao ấy. Anh giải thích là bố mẹ anh ở quê ngại tiếp xúc với người thành phố. Ngày hôm đó, hai bác lấy lý do bận việc đồng áng để về quê luôn.
Đến ngày cưới, cả nhà trai lên dự cưới được gần 20 người, nhưng nhìn rất khác nhau. Đặc biệt, có một người, ban đầu chồng tôi giới thiệu là dì anh. Nhưng khi tôi hỏi thì người đó lại tự xưng là bác anh. Tôi cũng thắc mắc, nhưng ngày vui nên cũng không bận tâm nhiều.
Cưới về, vợ chồng tôi được bố mẹ tôi cho tiền mua nhà, mua một chiếc xe ô tô để đi làm. Hàng ngày, chồng lái xe đưa tôi đến trường, sau đó anh mới đi đến công ty. Tuy bận rộn nhưng tôi luôn cố gắng làm tốt bổn phận làm vợ của mình.
Nhiều khi, tôi thấy chồng ngồi ngẩn người nhìn ảnh một đứa bé trong điện thoại. Tôi hỏi, anh nói đó là cháu họ, nó mới 4 tuổi, lại giống giống anh nên anh rất thương. Giờ nó theo bố mẹ chuyển vào Nam, anh không gặp được nên càng nhớ nhiều hơn. Nhìn qua, đúng là đứa bé có nhiều điểm giống anh, đặc biệt là đôi mắt và nụ cười.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi đang mang thai 2 tháng. Vì bị động thai nên tôi xin nghỉ dạy không lương để dưỡng thai. Chồng tôi chiều tôi từng chút một, không cho tôi động cả vào cây chổi quét nhà.
Cách đây 2 ngày, tôi đang ngủ trưa thì nghe tiếng chuông cửa. Nghĩ chồng về, tôi vui vẻ chạy ra mở cổng.
Lạ thay, người bấm chuông là một người phụ nữ trẻ, có vẻ kham khổ và một đứa bé tầm 5 tuổi. Tôi nhìn kĩ thì nhận ra, đây là cháu họ chồng tôi hay nhắc đến. Đoán người phụ nữ này là chị dâu anh nên tôi vui vẻ mở cổng, mời họ vào nhà.
Trong lúc tôi đi lấy nước uống, người phụ nữ và đứa trẻ cứ ngồi im, nhìn ngắm hết cả căn nhà. Người phụ nữ còn nhìn chằm chằm vào hai bức ảnh cưới lớn tôi treo trong phòng khách.
Khi tôi xởi lời mời "Chị dâu và cháu uống nước", thì người phụ nữ mới bật khóc.
Nếu sự thật đúng như những gì cô ấy nói, tôi phải đối diện thế nào bây giờ? (Ảnh minh họa)
"Tôi biết cô cũng bị lừa. Tôi là vợ anh Khang, đây là con trai anh ấy. Anh ấy dối cả dòng họ, dối mẹ con tôi để cưới cô. Chúng tôi đúng là chưa đăng kí kết hôn, nhưng tôi làm vợ, làm dâu nhà anh ấy gần 7 năm rồi".
Ly nước trên tay tôi rơi. Tôi không còn nhớ cảm xúc của mình khi đó nữa. Nó hỗn loạn, đau đớn, vừa nghi ngờ, tự biện minh...
Phải mất mấy phút sau, tôi mới bình tĩnh lại được. Chúng tôi có một cuộc nói chuyện nghiêm túc. Cô ấy đưa tôi xem những tấm ảnh cưới ít ỏi. Rồi nói nếu tôi muốn, tôi có thể xét nghiệm ADN để xác định sự thật.
Cô ấy nói chồng tôi hàng tháng vẫn gởi tiền về cho vợ con. Nhưng anh viện đủ lý do để không về nhà nữa. Cô ấy hàng ngày làm ruộng, chẳng lên phố, và tin tưởng anh tuyệt đối nên không hề biết chuyện anh cưới vợ cho đến khi có người trong làng nói. Họ bảo anh đã có ô tô riêng, có vợ mới giàu có.
Hiện giờ, tôi đang thuê cho mẹ con cô ấy ở ngay gần nhà tôi. Càng nhìn đứa bé, tôi càng thấy nó giống chồng tôi. Tôi đang hoang mang tột độ. Tôi đã đợi kết quả xét nghiệm ADN. Nếu sự thật đúng như những gì cô ấy nói, tôi phải đối diện thế nào bây giờ? Tôi tuyệt vọng quá.
Theo Afamily
Về nhà không báo trước tôi chết trân thấy ô sin vừa cởi đồ vừa í ới gọi chồng... "Hôm nay anh thích 1 hay 2 nháy để em còn chiều nào? Mà thôi, hẳn 2 nháy đi mấy khi anh trốn làm ở nhà vui vẻ với em thế này". Ô sin vừa đi vừa cởi áo ra mà ưỡn ẹo đến trước mặt chồng (ảnh minh họa) Từ hồi chị ô sin cũ nghỉ làm, việc gì cũng đến tay...