Em có tham lam quá không?
Phải chăng là do em ganh tị hay em đã yêu anh thật lòng? Em không thể tiếp tục chịu đựng và đòi quay lại với anh. Anh vui vẻ đồng ý. Nhưng mà kì lạ quá, em vừa yêu anh mà vừa yêu anh ấy, em là hạng người gì đây? Em thật tham lam, ích kỷ, ngu ngốc.
Mỗi khi thấy hai người họ thân thiết thì em buồn lắm
Tình yêu là thứ có thể đến rồi đi. Nhưng với em, tại sao nó lại không thể đến và cũng chẳng thể đi vậy?
Video đang HOT
Em nhớ hồi đó, khi anh hỏi em: “Bạn có thích tôi không?”, em đã rất bất ngờ vì em không nghĩ 1 cô gái xấu xí, v.ô duyê.n, vụng về như em mà được 1 người như anh thích. Vì lúc đó do không có tình cảm gì nên em chỉ nói là: “không”. Em nhớ anh đã khóc nức nở khi nghe câu nói đó. Tối hôm đó, em nằm và suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng em nói là mình thích anh. Tình cảm lúc đó chỉ là thương hại thôi. Anh vui vẻ nhận câu trả lời và tỏ tình với em.
Chuyện gì đến rồi cũng đến. Chúng ta trở thành người yêu. Hằng ngày, ta trao nhau những cái ôm, hôn nồng nàn, âu yếm.
Rồi bỗng một lúc em cảm thấy dường như mình đang lừa dối anh và nói lời chia tay. Anh không đồng ý và năn nỉ em rất nhiều. Vì thấy thương hại anh nên em mới tiếp tục. Thật ra lúc ấy em đã thích 1 người khác rồi. Sau vài lần làm cho anh ghen, làm cho anh tức điên lên vì những lời nói dối của em, những lời xúc phạm của em, em lại nói chia tay 1 lần nữa và anh đã đồng ý.
Khi thoát khỏi anh em thấy thật thanh thản. Người em thích là bạn thân của anh. Anh ấy cũng có người yêu rồi. Mỗi khi thấy hai người họ thân thiết thì em buồn lắm. Nhưng vẫn cứ lặng lẽ yêu thầm anh ấy và lặng lẽ quan tâm, giúp đỡ anh ấy. Nhưng cảm xúc của em thật lẫn lộn. Thấy anh thân mật với người con gái khác, trái tim em như muốn vỡ vụn ra. Phải chăng là do em ganh tị hay em đã yêu anh thật lòng? Em không thể tiếp tục chịu đựng và đòi quay lại với anh. Anh vui vẻ đồng ý. Nhưng mà kì lạ quá, em vừa yêu anh mà vừa yêu anh ấy, em là hạng người gì đây? Em thật tham lam, ích kỷ, ngu ngốc.
Anh ơi, em phải làm gì đây? Em phải tiếp tục với anh và quên anh ấy hay bỏ anh mà yêu thầm anh ấy?
Theo Hanhphucgiadinh
Tôi muốn chiến đấu số phận để bảo vệ tình yêu với anh
Chúng tôi hợp nhau, cũng yêu nhau nữa, tôi lại là một người hiểu biết, không thích cam chịu số phận, nhưng liệu có cãi lại được "số phận"?
Tôi 23 tuổ.i, yêu anh được hơn một năm. Hai đứa tính tiến tới hôn nhân nên tôi về ra mắt nhà anh hai lần, không ngờ mới đây bố mẹ anh cấm cản chúng tôi khi anh quyết định phát triển sự nghiệp ở nhà. Mẹ anh, cô anh bảo nhìn tôi cứ thấy thế nào đó, không hợp với gia đình anh. Tôi hỏi anh, anh bảo không biết nói như nào, chỉ là cảm nhận thôi.
Ảnh minh họa
Tôi biết đã là cảm nhận rồi thì khó thay đổi. Tôi với anh hợp nhau, hiểu nhau, chắc chúng tôi khó có thể tìm được người thứ hai như vậy. Tôi muốn chiến đấu cho tình yêu của hai đứa, bản thân cũng đủ thông minh để làm điều đó nhưng "mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên", điều đó khiến tôi chùn chân. Anh mới ra trường, phải về quê kế tục sự nghiệp rẫy vườn của gia đình, vì với đồng lương trên này anh mãi chẳng phất lên được, nếu lấy nhau tôi phải "làm dâu" nhà anh.
Gia đình anh thấy tôi không hợp, sẽ không ở được với nhà anh nên cấm quen tôi. Anh phụ thuộc vào gia đình, không thể bất hiếu được. Giờ tôi muốn chiến đấu cho tình yêu, muốn gia đình anh thay đổi cái nhìn về tôi, nhưng một người bạn đã xem chỉ tay cho tôi và bảo cuộc tình này sẽ không đi đến hôn nhân, rồi cũng sẽ chia đôi ngả, điều đó khiến tôi nản.
Tôi không biết để nên vợ chồng có cần phải hợp duyên số không? Chúng tôi hợp nhau, cũng yêu nhau nữa, tôi lại là một người hiểu biết, không thích cam chịu số phận, nhưng liệu có cãi lại được "số phận"? Xin mọi người hãy tư vấn giúp.
Theo Giadinh
20 năm bên chồng không bằng 1 phút yêu anh Tôi năm nay 34 tuổ.i, đã lập gia đình được 10 năm và hiện giờ, chúng tôi đang có hai cháu nhỏ, một trai, một gái. Không chỉ mọi người nhìn vào khen vợ chồng chúng tôi thuận hòa, gia đình nhỏ rất hạnh phúc mà chính tôi cũng cảm nhận được điều đó trong suốt những năm tháng sống chung với chồng....