Em có thai nhưng bạn trai đã chối bỏ
Em biết mình có bầu khi đã chia tay bạn trai. Anh ta bắt em phải phá thai và đổ lỗi hoàn toàn do em. Gia đình em lại không có điều kiện nuôi bé.
Hiện tại, em đang rất lo lắng và sợ hãi không biết phải làm sao trong tình huống của mình. Năm nay em 21 tuổi, chỉ vừa mới tốt nghiệp, chưa có công việc ổn định. Lúc trước, em có quen một bạn trai, người đó hơn em 1 tuổi, tình cảm của chúng em rất tốt. Nhưng sau 3 năm quen nhau, vì một số lý do mà chúng em đã chia tay, mà chia tay chủ yếu là do em, vì vậy nên anh ta rất hận em.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Video đang HOT
Sau khi chia tay, em mới ngỡ ngàng biết mình đã có thai với anh ta. Sau đó, em cố gắng liên lạc và nói mình đã có thai nhưng anh ta không tin và nói rằng em bịa chuyện vì muốn anh ta quay lại. Trong một lần tình cờ gặp lại nhau, anh ta đã tin rằng em thực sự có thai. Anh ta bắt em phải đi phá thai, nhưng vì cái thai đó lớn rồi, phá thì rất nguy hiểm nên em muốn giữ lại.
Anh ta nói rằng rất ghét em và lỗi hoàn toàn là ở em. Em là người đã cản trở con đường đi đến tương lai của anh ta vì hiện giờ anh ta đang hạnh phúc cùng bạn gái mới và không quan tâm gì đến mẹ con em. Anh ta đã không chịu trách nhiệm thì em không còn cách nào khác, đành chấp nhận và không nói gì thêm.
Nhưng điều em lo lắng hiện tại là làm sao để nói với gia đình thông cảm vì lâu nay bố mẹ em rất nghiêm khắc. Hiện tại, tài chính em cũng không có, gia đình em lại không có điều kiện để nuôi em bé. Em đang rất lo sợ, mỗi ngày đều sống trong sự sự hãi và lo lắng. Mong anh chị hãy cho em lời khuyên nên làm thế nào?
Theo VNE
Bố mẹ ra sức cấm cản tình yêu tôi
Nghe lời thầy bói bảo rằng chúng tôi sẽ ly tan nếu lấy nhau, bố mẹ tôi ra sức cấm cản khiến tôi đau khổ.
Tôi và anh quen nhau qua một người bạn cùng quê tôi. Tôi và anh tính từ thời gian quen biết rồi yêu nhau đến bây giờ cũng đã hơn 4 năm rồi. Mỗi người đều đã có công việc ổn định. Anh là công chức nhà nước, còn tôi thì làm doanh nghiệp tư nhân bên ngoài. Chúng tôi dự tính sang năm tới sẽ tính đến chuyện tổ chức đám cưới vì cả hai công việc cũng ổn định chút ít, hơn nữa anh cũng đã 30 tuổi rồi. Nhưng mọi chuyện đâu được như ý muốn của chúng tôi.
Gia đình tôi không thiện cảm với anh, các anh chị em của bác trong gia đình thì bảo tôi vội vã chọn người như anh. Vấn đề này thì tôi cũng không quan trọng lắm, chỉ hơi buồn vì sự lựa chọn của mình không được mọi người ủng hộ. Nhưng mọi người và anh không tiếp xúc nhiều, chỉ nghe từ một phía thôi. Điều mà tôi buồn lòng hơn cả là mẹ tôi. Mẹ tôi ở quê có nhờ một cụ ông xem sách, xem tuổi cho tôi và anh. Cụ ông đó nói với mẹ tôi rằng phải ngăn cấm tôi và anh không được yêu nhau nữa vì nếu như hai chúng tôi đến với nhau thì sau này cũng sẽ ly tan, con cái ốm đau và thậm chí chết (Tôi sinh năm 1989 còn anh sinh năm 1984).
Mẹ tôi gọi điện cho tôi nói những điều đó khiến tôi buồn và cũng thấy sợ. Sao lại có thể như thế được nhưng tôi cũng cố trấn an mẹ rằng đó là chỉ là họ xem sách nói chung thôi. Tôi nói vậy nhưng lòng cũng rối bời lắm. Tôi không phải tuýp người tin vào bói toán. Từ bé đến giờ cũng chẳng biết đi bói toán là gì và gia đình tôi cũng vậy. Nhưng chuyện lập gia đình là chuyện hệ trọng cả đời người nên phải kỹ lưỡng. Tôi không trách gì mẹ tôi cả vì mẹ cũng lo nghĩ cho tôi thôi.
Không dừng lại ở đó, bây giờ cứ gọi điện là mẹ lại nhắc chuyện và cấm tôi không nên yêu anh nữa. Mẹ tôi cũng nói với bố để bố bảo tôi. Tôi chẳng biết phải làm sao, ngoài nghe rồi vâng dạ mà buồn ứa nước mắt. Tôi thật sự rối bời tâm trí. Bao năm yêu nhau, chia sẻ với nhau, giờ nói chia tay là chia được sao?
Chúng tôi rất yêu nhau. Tôi thậm chí không biết phải thế nào trong cái luẩn quẩn này nữa. Trong khi gia đình anh nói với anh rằng tuổi tôi và anh là hợp nhau, còn gia đình tôi thì vậy. Thời gian này tôi hay cáu gắt với anh. Tôi biết anh đang buồn nhưng tôi thật sự căng thẳng. Tôi muốn chúng tôi được ở bên nhau trong sự chúc phúc của bố mẹ, mọi người thân. Giờ tôi phải làm sao đây? Mọi người có thể cho tôi một lời khuyên?
Theo VNE
Chồng lạnh nhạt chuyện chăn gối Tôi đòi hỏi, anh có đáp ứng nhưng không thể thỏa mãn, mọi thứ vậy là kết thúc và không xảy ra lần nào nữa. Tôi chỉ biết nằm đây và khóc. Chồng nằm đấy mà sao thấy xa lạ như người dưng. 7 năm yêu nhau, trong đó ba năm bị bố mẹ anh phản đối, cấm đoán bởi nhà tôi nghèo,...