“Em có còn là con gái nữa đâu, phải dạng rộng 2 chân ra thì anh mới làm được chứ”
Hường nhát lắm, chẳng thế mà mãi mới dám yêu. Nhìn các bạn lũ lượt lên xe hoa hết rồi, Hường bụng thì sốt ruột nhưng tâm thì lại sợ lỡ mình không may lấy phải một người chồng tồi thì đời còn khổ hơn. Sợ qua sợ lại nên mấy cái đuôi bám đuổi Hường 3, 4 năm nay cũng đành phải dứt tình mà đi tìm nơi chốn mới. Mẹ Hường cứ mắng Hường suốt:
- Trong cái nhà này không hiểu nó giống ai mà cái gì cũng nhát, cái gì cũng sợ thế không biết!
Bố Hường vui tính, hay đùa, thấy con gái bị mắng liền bênh vực:
- Thì nó giống tôi chứ còn giống ai nữa. Mà tôi, trên đời này tôi sợ nhất là bà.
Nhìn bố mẹ bao nhiêu năm rồi vẫn hạnh phúc bên nhau như vậy, Hường ngưỡng mộ lắm. Hường cũng muốn có được một tình yêu, một cuộc hôn nhân như vậy. Và rổi…
Rầm…
Hường ngã dúi dụi. Tú hốt hoảng vứt xe đó lại đỡ Hường lên. Trời xui đất khiến thế nào mà lúc bốn ánh mắt chạm phải nhau lại phát ra tia lửa tình thế không biết. Sau cuộc va chạm định mệnh đó, Hường và Tú đã thành đôi chỉ sau 2 tháng quen biết. Tú thấy mến một người con gái đặc biệt như Hường. Còn Hường, sự mạnh mẽ của Tú khiến cho Hường cảm thấy thật bình yên khi ở bên cạnh. Hôn lễ của cả hai được tổ chức trong sự vui mừng, phấn khởi của cả hai họ. Cả Tú và Hường cũng chẳng thể ngờ được rằng sau này, cuộc sống hôn nhân của mình nhiều hạnh phúc nhưng cũng lắm sự bi hài đến như vậy.
Điển hình nhất là đêm tân hôn. Tính Hường đã nhát, lại còn lần đầu tiên làm chuyện người lớn. Hường hồi hộp quá nên vừa thấy Tú cởi hết đồ leo lên giường thì lăn đùng ra ngất xỉu. Tú đành hoãn tân hôn lại. Đêm thứ hai, Hường đã có sự chuẩn bị vững vàng hơn nhưng cả hai vẫn không làm ăn được gì vừa Hường đau quá, la oai oái rồi đạp Tú xuống giường, hại Tú đau ê ẩm hết mình mẩy. Rồi quá tam ba bận, sau bao vất vả, cuối cùng thì Tú và Hường cũng có được đêm tân hôn mang nghĩa trọn vẹn khi cả hai đều trong tình trạng say sỉn. Đúng là bi hài hết sức.
Còn khó tin hơn nữa, Hường nhanh chóng đậu thai 1 tuần sau đó. Nhìn chiếc que thử thai hai vạch, Hường hốt hoảng. Hường còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần làm vợ thì đã phải làm mẹ rồi sao. Hường rơi vào tình trạng khủng hoảng mất một tháng đầu chỉ vì sợ hãi. May mắn, nhờ có sự động viên tinh thần của Tú, mọi sự cũng nhanh chóng ổn định lại.
Vợ mang bầu mà Tú còn vất vả hơn cả chính bản thân Tú mang bầu. Hường cái gì cũng sợ. Khi thì sợ không tốt cho mình, khi thì sợ không tốt cho con. Bác sĩ đã dặn chuyện vợ chồng vẫn có thể diễn ra được trong thời gian mang bầu nhưng Hường nhất định không cho Tú động vào mình. Khổ thân Tú, mới được làm chồng đâu như có 5 lần thì đã bị cấm vận đến 9 tháng.
Rồi đúng ngày Hường trở dạ thì Tú phải đi công tác nước ngoài đột xuất. Không có Tú bên cạnh, Hường càng thêm lo lắng, căng thẳng như muốn nổ tung.
- Chào em, anh là Bình, bạn của Tú. Anh làm bác sĩ sản khoa ở bệnh viện này. Thằng Tú nó vừa gọi điện nhờ anh chăm sóc, quan tâm em giúp nó.
Hường đang trong cơn đau vẫn cố mỉm cười chào Bình. Người bạn này của Tú, Hường đã được nghe kể rất nhiều mà hôm nay mới có dịp gặp vì anh chàng thường xuyên đi nước ngoài học. Có người quen, Hường cũng thấy yên tâm phần nào. Vậy mà vừa trấn an bản thân được một chút thì:
Theo Afamily
Video đang HOT
"Em dạng rộng rồi anh cứ thoải mái cho 'cái ấy' vào đi..."
Em ây cư hôi: "Anh cho cai ây vao đi nhanh lên, em dang rông rôi đây". Em thê khi nghe cai câu đo cua cô ây em sơ đên mưc run băn ngươi luôn chi muôn biên mât khoi hanh tinh nay mây phut.
ảnh minh họa
Lân đâu em găp con vơ em la luc no đang đi đa bong cac bac a. Con gai con đưa ro xinh vây ma quân ven tân đui, tay ao ven lên vai rôi het:
- Đa manh lên, chuyên qua đây, bên nay bên nay.
Em ha hôc môm luôn, thu thât em thây minh ma đa co khi con không băng cô ây. Chăng hiêu sao cai ve đep nư tinh cua khuôn măt va cai net ca tinh toat ra tư ngươi cô ây khiên em mê mân, thê rôi em lân la do hoi rôi trông cây si, kêt qua sau gân 1 năm chinh chiên nang cung chiu gât đâu.
Thê rôi yêu nhau đươc tâm nưa năm thi em đoi vươt rao cac bac a. Hôm đo em uông 2 côc bia đê lây tư thê rôi, đang hôn nhau em đưa tay lên ngưc no run run mua may, em nghi đang phiêu chăc no không đanh đâu ai de:
(Anh minh hoa)
Bôp, bôp bôp...
- Cut ngay thăng cho, vê ngay cho bô ngu, đinh dơ tro a, ba đây tinh lăm.
- Vơ a, anh xin lôi tai cai tay chư anh thưc sư không co y gi đâu.
- Ơi giơ, không tin sơ khanh thanh minh, em bao anh co vê không ha?
- Ư vê thi vê, mai anh lai đên.
Con vơ em khi đo no ghê gơm lăm, em manh đông la no đe bep di ngay tưc khăc chư chăng đua đâu. Em nin nhin ren luyên công phu chiu đưng mai cuôi cung 2 năm sau em mơi đươc lam đan ông thưc sư. Đêm đo la đêm tân hôn, con vơ em tăm xong rôi bao:
- Hôm nay thi cho anh chiên thoai mai khoi rinh râp nưa, cung gân 3 năm phai nhin rôi. Du sao vơ cung cam ơn chông yêu nha.
- Gơm hôm nay không cho thi tôi cung lam, cô khoi to ve hao phong.
- Ha ha, thê lam nhanh cho em con đi ngu.
Noi rôi hai đưa ruc rich vao nhau, thu thât đươc nêm mui trinh nguyên cua vơ ngươi em cư như đi trên mây vây. Cươi nhau vê em cư nghi se luôn yêu thương chơ che cho chông vây ma cang sông vơi nhau cang thây nhiêu khi minh đươc vơ chơ che thi đung hơn. Đi chơ bi lưa em tăc lươi cho qua cho êm chuyên vây ma con vơ em hung hô đưng ra bao vê công ly khi đo trông no thât đang nê.
Rôi vơ em dinh bâu cac bac a, đên chuyên nay mơi kinh nay. Trơi ơi ngươi ta bâu thi dăt deo con con vơ em bâu cư đi phăng phăng trôm via ghê, co hôm thây mây chi ơ cơ quan giao lưu bong chuyên vơi đôi ban nhưng đanh chan qua. Em ngôi bên thây con vơ cơi ao xăn quân la em lo lo rôi:
- Em đinh lam gi đây.
- Thi em ra đanh hô cư thê nay đôi em thua mât.
- Ha, em điên a, anh van anh lay em thăng Teo cua anh đang năm trong bung em đây. Đe xong em muôn đanh đâm kiêu gi cung đươc gi thi tuyêt đôi không?
- Em đanh 1 xiu thôi, anh đưng can em.
- Anh cau đây, vơ gi ma chăng nghi cho con, em bi lam sa đây ha?
Thây em cau con vơ em mơi chiu thôi, khô lăm em đi lam chi sơ sơ hơ phat vơ em no phai lên cơn no vac bung bâu no chơi thê thao manh thôi. Rôi cuôi cung cai bâu cua vơ em cung cham môc 9 thang, con hơn tuân nưa mơi sinh vây ma hôm đo đang nưa đêm em nghe thây vơ kêu oai oai.
- Anh ơi co khi em săp đe, không kip đên bênh viên nưa rôi. Aaaaaaaaaaaaaaa....
- Em đưng doa anh, vơ ơi em binh tinh đi.
- Anh xem hô em, hinh như chô ây cua em đang mơ, anh tho tay vao kiêm tra xong.
- Hư hư anh sơ lăm, thôi chơ xe câp cưu đên đi em. Em cô nhin đi đưng sinh con ơ đây anh không biêt đương nao ma lân đâu.
- Anh la ngay đi, em dang rông rôi anh cư thoai mai cho &'cai ây' vao đi, vơi kinh nghiêm cua em chăng lo đau đâu. Anh xem cưa minh cua em co phai đang mơ không, nhanh lên.
- Anh sơ em đau.
- Không sao đâu, em co kinh nghiêm đưa 3 ngươi đi đe rôi em thây bac si vân hay đưa tay vao đê ngoăng ngoăng kiêm tra thôi. Ma em đau chư anh đau đâu ma sơ, hinh như con săp ra rôi, nhanh lên.
- Ôi ôi vơ ơi, anh không biêt đơ đe đâu, em khoan hay đe xe săp đên rôi.
Vơ em đau qua chup lây đâu em keo rôi bu, em đau vơ em cung đau ca 2 cung het lên:
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.................
Em sơ qua nươc măt gian giua, nhin vơ đau đơn vât lôn vơi cơn chuyên da em thương hơn bao giơ hêt. Cung may xe đên kip, trên đương đi đên bênh viên thăng con em toi ra, vơ em ngo dây noi đươc 1 câu:
- Em thê không bao giơ mang bâu nưa.
Rôi ngât lim, chưng kiên toa bô em cung sơ qua nên em bao:
- Thôi đe 1 đưa thôi, giơ chi mong vơ khoe lai la anh mưng rôi không đe đai gi nưa hêt, khiêp rôi.
Em nin thơ chơ đơi bac si câp cưu khâu va, cuôi cung vơ em cung tai qua nan khoi. Con em chui ra sơm nhưng cung may no khoe manh cac bac a. Bây giơ nhăm măt lai em lai tương tương đên canh vơ em bao:
- Anh cho cai ây vao đi, em dang chân ra rôi.
Ôi lang nươc ơi xin thê luc đo em run săp chêt, co bac nao chưng kiên canh vơ đe như em chưa, đơi nay chăc em không quên nôi. Tư nay em xin yêu vơ thương con lên gâp 10, nghi đên vu đe đai thôi em đa sơ xanh măt rôi, thât khung khiêp va cung thât vi đai.
Theo blogtamsu
"Kéo váy lên, dang rộng hai chân ra, thở đều đặn thì anh mới vào được chứ" "Yên tâm, không có hắn còn có anh cơ mà. Người em cần lúc này là anh chứ có phải hắn ta đâu" - Bạn chồng cô cười nhăn nhở. Yên tâm, không có hắn còn có anh cơ mà. Người em cần lúc này là anh chứ có phải hắn ta đâu. (Ảnh minh họa) Ai cũng nói họ rất ngưỡng mộ...