Em chồng vay 120 triệu trước khi đi du học, nợ 4 năm không chịu trả còn thèm khát 1 thứ khiến tôi tức điên
Tôi nói thẳng với chồng nếu em gái anh không thu xếp trả hết nợ trong vòng 1 tuần, tôi sẽ ly hôn và lấy luôn cả thứ mà cô ấy đang vòi vĩnh.
Cái câu “Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng” quả không sai các chị ạ. Em lấy chồng được 5 năm thì 4 năm không phải ở với cô em gái của anh xã, nhưng vẫn tức không chịu được vì mặt nó quá dày. Càng quen càng lèn cho đau, nó coi thường chị dâu đến mức cướp tiền của em trắng trợn luôn.
Hồi đầu mới về nhà chồng, em cũng quý con P. lắm vì nó xinh xắn dễ thương, lại khéo mồm. Em rất hay mua đồ ăn thức uống, cho nó tiền mua quần áo, thi thoảng nó xin tiền tiêu vặt cũng không ngại cho nó vài ba trăm. Vợ chồng em còn bỏ tiền cho nó đi du lịch cùng, toàn ăn ngon mặc đẹp chẳng phải làm gì cả, dù nhà em chẳng thuộc hàng vương tôn quý tộc nhưng P. nó cũng được chiều không khác gì tiểu thư.
Học xong cấp 3 thì P. đòi đi du học. Bố mẹ chồng em cũng chiều ý nó, cho xách vali sang trời Tây không cấm cản gì. Trước khi lên máy bay khoảng 2 tuần, P. nó gọi em vào phòng ngủ riêng để nói chuyện, sau đó nó hỏi vay khoản tiền lớn mà em không hiểu tại sao lúc ấy em lại ngu ngốc cho một đứa trẻ con dắt mũi như thế!
Lấy lý do cần vốn sang bên Mỹ “khởi nghiệp”, vừa học vừa tự kinh doanh riêng để kiếm tiền sinh hoạt phí, P. đã khiến em mủi lòng, khâm phục ý chí mạnh mẽ của một cô gái 17 tuổi. Rồi em giấu cả chồng lẫn bố mẹ 2 bên, rút tiền tiết kiệm cho “giặc bên Ngô” vay hẳn 120 triệu! Nó cảm ơn rối rít, dặn em nhất định không được nói với ai, sau khi sang bên Mỹ nó sẽ trả em dần dần mỗi tháng vài triệu.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau khi sang Mỹ được 4 tháng, P. bắt đầu khiến em thấy lo vì không làm đúng như thỏa thuận. Nó bán đồ ăn online thấy khá ổn, khách đặt đơn ầm ầm, chưa biết lời lãi ra sao nhưng cũng không đến mức chẳng có xu nào. Thế mà mấy lần em nhắn tin hỏi khéo là “Có tiền thì gửi chị trừ nợ dần nhé”, nó chẳng thèm quan tâm. Mấy lần đầu nó còn xin lỗi em rất khéo, hứa hẹn vài hôm sẽ chuyển trả, nhưng sau mấy tháng thì nó bắt đầu thái độ hẳn, gọi điện nó cũng “bơ”. Người cùng nhà với nhau nên em không nỡ bóc phốt nó, cũng tại em ngu không hỏi ý kiến chồng nên giờ chẳng biết phải làm sao để đòi.
Bẵng đi 4 năm, nghe tin P. học xong về nước em mừng lắm, chỉ chờ nó bước chân về nhà là đòi nợ ngay. Trông P. lột xác hẳn, không còn mặc quần áo kiểu trẻ con nghịch ngợm như xưa nữa, tóc tai cũng sành điệu hơn, đổi phong cách khoe ngực khoe mông nhìn như hot girl. Hàng xóm cũng xôn xao không nhận ra con bé P. tóc búi đeo kính cận ngày nào, nên em chắc mẩm nó đã có đủ vốn để trả lại mình.
Em đang cần tiền để chuẩn bị đổi xe ô tô mới, nên tối hôm ấy sau bữa ăn mừng thì em quyết định phải đòi nó ngay. Chẳng ngờ, P. nó lật mặt nhanh hơn chảo chớp!
- Em chẳng nợ gì của chị cả, chị có giấy tờ gì chứng minh em cầm 120 triệu không?
Nghe nó nói xong câu ấy mà em cứng họng! Đã lươn lẹo lại còn muốn ăn quỵt, 120 triệu không quá to nhưng cũng chẳng nhỏ chút nào, thế mà P. nó dám lừa em. Giận run người, em quyết định nói hết với chồng để đòi bằng được khoản tiền kia. Biết chuyện em gái, anh xã em tỏ ra khá bất ngờ, rồi sau đó anh tiết lộ thêm chuyện nữa khiến em choáng váng.
- P. nó đang đòi bố mẹ cho nó căn nhà ở trong ngõ mà ông bà cho vợ chồng mình định sửa lại để ở riêng đấy. Mẹ anh đồng ý nhưng bố thì bảo để suy nghĩ, bố nói với anh nhưng anh cũng chưa quyết định, muốn hỏi ý kiến em trước. Thế sao nó vay số tiền lớn như thế mà em giấu anh? Đã dặn bao lần là nó ghê gớm đành hanh rồi, lại còn dây vào.
Nghe chồng quay sang trách vợ ngược, em tức sôi cả máu các chị ạ! Dù chồng em không đến mức nhu nhược, nhưng anh vẫn bênh cô em ruột trong khi nó sai rành rành ra thì thực sự không chấp nhận được. Em tuyên bố thẳng thừng luôn:
- Nó thèm khát tiền bạc tài sản như thế thì tống nó ra đường tự mà kiếm! Từ trước đến giờ em vẫn quý nó thương nó, nhưng cái trò ăn quỵt thì đừng hòng em tha! Nếu anh không bảo được nó thu xếp trả 120 triệu trong vòng 1 tuần, em sẽ gửi đơn ly hôn, cái nhà kia nó cũng không bao giờ có phần, loại tham lam thì đừng mong được toại nguyện!
Chồng em im lặng không nói gì. Nghĩ nó bực không chịu được, trời thì nóng. Chị nào nhà có em chồng hãm như thế không?!?
'Nhà anh trai tôi thì tôi đến, sao chị cấm?'
Tôi thật thấm thía với câu nói "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng". Biết rằng đó là lời ví von của các cụ xưa và không phải cô em chồng nào cũng thế nhưng với gia đình tôi thì điều đó lại đúng.
Tôi yêu chồng tôi 4 năm rồi mới đi đến hôn nhân. Khi cưới anh tôi biết anh còn gánh nặng gia đình khi phải chăm sóc mẹ già và hai đứa em, một trai một gái. Quê chồng tôi ở một tỉnh miền núi, chúng tôi lấy nhau và lập nghiệp dưới thành phố. Ở quê khó khăn nên chồng tôi đưa cả 2 em xuống thành phố học tập và xin việc. Khó khăn vậy nhưng tôi chấp nhận và cùng anh gánh vác chuyện gia đình.
Tôi đưa em trai anh vào công ty bảo hiểm của tôi làm đại lý, mọi mối khách hàng tôi đều tìm cho cậu ấy. Được một năm thì cậu ấy thu phí của khách mà không nộp vào công ty, lấy tiền đó ăn chơi đua đòi. Để không ảnh hưởng đến công việc cũng như danh dự của mình tôi đã phải bỏ tiền tiết kiệm của mình ra bù trả cho công ty. Tôi nói chuyện với chồng, anh quyết định cho cậu ấy nghỉ việc và về quê mở quán sửa xe tự xoay xở. Tôi cũng như trút được gánh nặng.
Rồi chồng tôi đưa cô em gái xuống học một trường trung cấp, ra trường tìm cho cô ấy việc thu cước ở bưu điện. Cô ấy có công việc và lấy chồng cách nhà tôi 2km, tôi cứ tưởng mọi trách nhiệm của vợ chồng tôi đến đây là xong, không ngờ...
Cô ấy làm gần nhà tôi nên rất hay ghé qua. Mỗi lần ghé qua là lại xin một vật gì đó, không cần biết chúng tôi có đang dùng hay thế nào không. Chồng tôi thì dễ tính, hay bù đắp cho em nên cô ấy xin là năn nỉ chồng tôi, không hỏi qua ý kiến tôi và anh đồng ý cho. Nhiều lần tôi không hài lòng, góp ý với chồng thì anh gạt đi, anh bảo tôi so đo, chấp nhặt, cô em chồng càng được thể. Có lần tôi đã nói thẳng với cô ấy, chúng tôi đã cãi nhau, cô ấy bảo tôi xin anh trai tôi chứ tôi không xin của chị.
Từ đó cô ấy hay soi mói tôi, đến nhà là chê nhà cửa bừa bộn. Tôi đi làm cả ngày, chiều về vội tranh thủ dọn dẹp cơm nước. Có nhiều lúc bận quá tôi chưa kịp dọn thì chồng tôi về, cô ấy thấy chồng tôi thì kích vài câu, nào là tôi lười, để nhà như nhà hoang. Đã có lần chồng tôi nói tôi, tôi nói lại thì hai vợ chồng giận nhau.
Cô em chồng vẫn hay đến, vẫn soi mói và chọc ngoáy vào chuyện gia đình tôi. Tôi yêu cầu cô ấy bớt đến thì cô ấy nói nhà anh tôi tôi đến, sao chị cấm? Không muốn lại bất hòa nên tôi coi như không nghe, không thấy cô ấy.
Quá quắt hơn nữa là cô ấy hay vào facebook của tôi xem ảnh rồi to nhỏ với chồng tôi rằng chị dâu bảo bận mà vẫn có thời gian đi tán gẫu với bạn bè. Nào là kêu kinh tế khó khăn, em xin gì cũng khó chịu mà nay mua bộ đồ này mai mua bộ đồ kia. Rồi có chồng rồi mà ngồi với cả nhóm mấy ông đàn ông cười tít mắt (ảnh phòng tôi đi liên hoan và chụp).
Chồng tôi vốn không để ý facebook tôi đăng gì hay viết gì bởi anh tin tôi nhưng cô em chồng nói nhiều quá khiến chồng tôi phát cáu. Anh đã từng to tiếng với tôi, nói tôi bớt sống ảo mà lo cho gia đình. Tôi hỏi anh tôi thế nào mà anh bảo sống ảo? Anh bảo anh nghe nhiều người nói, tôi biết không có ai nói ngoài cô em chồng.
Bực mình quá tôi chặn facebook của cô em chồng để khỏi soi mói thì cô ấy bảo tôi chắc có gì khuất tất không muốn cô ấy biết nên mới chặn. Rồi còn bảo chồng tôi quản lý tiền lương và tài khoản của tôi, tất nhiên tôi không đồng ý cho chồng làm điều đó.
Càng ngày cô ấy càng oái oăm. Tôi không muốn cuộc sống vợ chồng tôi bị ảnh hưởng, tôi không biết nên làm gì lúc này?
Thấy ngăn kéo đựng mỹ phẩm bị mở toang, tôi bực bội gọi điện cho chồng thì anh lạnh nhạt đáp trả một câu "sốc toàn tập" Tôi giận em chồng một thì giận chồng tới mười. Anh không bao giờ chịu hiểu cho vợ. Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về...