Em chồng nhất quyết đòi bán đất thờ tự và pha xử lý cao tay của mẹ chồng
Nếu mẹ chồng không có mặt lúc ấy, vợ chồng tôi đúng là không biết phải làm sao.
Tôi đang hì hục đứng nấu cơm trong bếp thì thấy tiếng em chồng có vẻ rất gay gắt ngoài phòng khách. Vốn dĩ xưa nay chuyện nhà chồng tôi rất ngại tham gia vào nên lần này càng cố tình ở trong bếp chứ nhất quyết không đi ra ngoài.
Ấy vậy mà cũng đâu có được yên, cậu em chồng hùng hổ bước, kéo tay tôi lôi đi xềnh xệch.
- Chị ra đây, chị mở két nhà lấy ngay sổ đỏ đất nhà thờ cho em. Đấy không phải của chị thì chị cầm làm gì. Đưa ngay đây!
Đến cái tầm mà đã động vào vợ mình rồi thì chồng tôi không nhịn nữa, anh ấy chạy vào bếp lôi cổ thằng em giời đánh ra khỏi nhà, khóa trái cửa mặc cho cậu ta đứng ngoài đập rầm rầm.
Cả nhà đang vui vẻ chuẩn bị ăn tôi thì bỗng nhiên cậu Tuấn, em út bên chồng tôi sang mà loạn hết cả lên. Nhìn chồng tôi vừa bực mình vừa chán nản thất vọng ngồi trên ghế sofa mà tôi xót hết cả ruột gan.
Mọi chuyện bắt đầu từ việc cuối năm ngoái bố chồng tôi quyết định sang tên cái miếng đất thờ tự. Miếng đất gần 500 mét vuông giữa trung tâm thành phố. Nói là đất thờ tự nhưng thực chất là miếng đất bố chồng gom góp cả đời vào mua. Giờ ông có tuổi rồi muốn sang tên lại cho con trai trưởng với điều kiện không được phép bán, chỉ được ở và thờ cúng mà thôi.
Thậm chí trong giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, bố chồng tôi còn cẩn thận ghi rõ ràng mục đích sử dụng là “đất nhà thờ” để sau này tránh tranh cãi không nên có. Về vấn đề này chồng tôi và cả nhà đều hoàn toàn đồng ý.
Miếng đất cứ ở đấy đến cả 30 năm rồi chẳng sao, đợt này khi ông quyết định sang tên cho chồng tôi thì mới bắt đầu nảy sinh ra đủ thứ chuyện.
Mặc dù đã nói đi nói lại rất nhiều lần, miếng đất kia không ai được phép bán và sẽ không thể sử dụng vào bất kỳ mục đích giao dịch nào. Chồng tôi và cô em chồng thì không sao thế nhưng cậu út thì có vẻ không đồng tình với chuyện này.
Phải nói rõ là trước đó bố mẹ chồng tôi đã cho 3 anh chị em mỗi người một khoản tiền không hề nhỏ để mấy đứa tự xây dựng cuộc sống riêng. Vợ chồng tôi và vợ chồng cô em đều gây dựng được cả cơ đồ dựa trên vốn liếng ông bà cho rồi. Chúng tôi xưa nay đều nghĩ miếng đất thờ tự kia cứ hết đời này rồi lại đến đời kia tiếp quản mà thôi chứ chẳng bao giờ dám nghĩ đến chuyện bán chác đất nhà thờ cả.
Video đang HOT
Riêng cậu Tuấn thì lại khác hoàn toàn tính cách của cả nhà. Tiền bố mẹ cho thì cả ba anh chị em đều như nhau nhưng cậu Tuấn đốt hết tiền vào đầu tư tiền ảo mặc cho cả nhà khuyên can.
Thời gian đầu thì cũng có lãi đấy nhưng càng về sau càng chẳng còn gì. Giờ đi làm công ăn lương, công việc cũng là anh chị xin cho nhưng cậu ấy đâu có chú tâm làm ăn đâu, trong đầu lúc nào cũng chỉ mong “phục thù” đợi thời cơ đến là tiếp tục đầu tư vào tiền ảo kia.
Có lẽ vì vậy mà khi cả nhà thống nhất sẽ sang tên miếng đất thờ tự cho chồng tôi thì cậu Tuấn liền phản đối. Cậu ấy cho rằng ông bà cố tình dấm dúi để cho hết con trai trưởng nên nhất quyết không đồng ý.
Lý do cậu ấy đưa ra là đất ấy là đấy bố chồng mua chứ có phải đất từ đời các cụ để lại đâu mà gọi là đất thờ tự. Bây giờ bán đi chia cho ông bà một phần, ba đứa con ba phần là xong. Còn ông bà có nhà riêng rồi, thích thì kiếm miếng nhỏ hơn mà xây nhà thờ.
Bố chồng tôi hiện tại tuổi cao sức yếu nên không muốn đôi co với cậu con trai không biết thế nào là đúng thế nào là sai. Ông cứ vậy mà sang tên miếng đất nhà thờ cho chồng tôi. Khi biết mọi chuyện đã rồi thì cậu Tuấn mới đùng đùng sang nhà tôi làm loạn như thế này đây.
Chồng tôi tuy là trưởng nhưng anh hiền lành lắm. Xưa nay nhiều khi anh cũng cứ chấp nhận chịu thiệt đi một tí để nhường các em. Thế nhưng cái gì cũng phải có giới hạn của nó và chuyện nhà thờ tự thì anh kiên quyết bảo vệ đến cùng.
Bẵng đi vài hôm tưởng chừng đã yên ổn thì cậu Tuấn lại tiếp tục tìm đến nhà tôi để nằng nặc đòi sổ đỏ. Đúng lúc này, mẹ chồng tôi cũng đang có mặt tại nhà để thăm cháu. Trong khi tôi hốt hoảng và chồng tôi thì khó xử không muốn mẹ chứng kiến cảnh không hay thì bà lại có pha xử lý khiến cậu Tuấn đành lẳng lặng bỏ về.
- Cái Lan lên nhà lấy sổ đỏ xuống cho nó. Nó thích cầm cứ cho nó cầm.
Tôi và chồng ngơ ngác nhìn nhau.
- Còn thằng Tuấn muốn cầm sổ chứ gì, cứ cầm thoải mái. Nhưng con nên nhớ rằng sổ không đứng tên con thì chẳng có ai dám giao dịch với con đâu. Và chỉ cần con cầm sổ bước ra khỏi cánh cửa kia thì mẹ và anh sẽ lập tức báo công an con xâm nhập gia cư bất hợp pháp và chiếm đoạt tài sản của người khác.
Cậu Tuấn chuẩn bị mở miệng lên tiếng nói gì đó nhưng mẹ chồng tôi cắt lời ngay lập tức.
- Con đừng trách mẹ cạn tình, bản thân con có coi đây là cái gia đình đầu mà yêu cầu người ta phải đối xử tình cảm với mình. Đây sổ đây! Cầm đi đâu thì đi đi!
Sau đó cứ mỗi lần cậu Tuấn định nói gì đấy thì mẹ liền có hành động từ chối không muốn nghe. Cho đến tận lúc cậu ấy bước chân ra khỏi nhà thì vẫn chẳng thể nói được tiếng nào với mẹ.
Ngay khi cậu Tuấn vừa đi bà mệt mỏi thở dài nhưng không bàn luận thêm về chuyện kia nữa. Tôi và chồng thương mẹ nhưng cũng chẳng biết làm sao. Chắc hẳn để có thể kiên quyết xử lý cậu con trai ương bướng, bà cũng đã phải nặng lòng rất nhiều rồi…
Biết chuyện mẹ hầm gà cho con dâu mang bầu, chị chồng nói tôi không ra gì
Biết tôi có thai, mẹ chồng chăm sóc đủ đường nhưng chị chồng tôi thì lại không đồng ý với điều đó.
Tôi là con dâu út trong nhà chồng và chồng tôi cũng là con út luôn. Nhà có đến 7 anh chị em, ai cũng có gia đình hết rồi, các anh chị lớn làm ăn khấm khá nên cũng lần lượt dọn ra ở riêng. Hiện tại, chỉ còn vợ chồng tôi là vẫn đang ở chung với ông bà nội thôi.
Mẹ chồng tôi cũng có tuổi rồi nhưng chắc là trời thương bà phúc đức cả đời nên dù tuổi có cao nhưng sức bà không hề yếu chút nào. Lắm khi vợ chồng tôi còn đùa rằng con dâu út còn hay ốm vặt hơn cả mẹ chồng.
Vợ chồng tôi mải mê làm ăn, lấy nhau 7 năm vẫn chưa lên kế hoạch sinh con đẻ cái. Tôi đang trong giai đoạn phấn đấu sự nghiệp nên luôn luôn cẩn thận để tránh việc có con ngoài ý muốn. Chuyện này chúng tôi cũng có ngồi nói rõ ràng với bố mẹ hai bên để mọi người hiểu và thông cảm.
Trong khi nhà ngoại tôi giục chuyện sinh cháu đến mức tôi ù hết cả tai thì bố mẹ chồng chưa từng gây cho tôi một chút áp lực nào. Mẹ chồng hay đọc báo chí trên mạng xã hội nên chỉ giục con dâu nhỡ nó trầm cảm ra đấy thì khổ. Thành thử về nhà chồng bao nhiêu năm trời mà tôi vẫn tưng tửng như gái chưa chồng vậy đó.
Thế nhưng đúng là người tính không bằng trời tính, dù có cẩn thận đến mức tự tin vô cùng thì không hiểu bằng cách nào đó mà đầu năm nay tôi vẫn có thai. Khi biết được chuyện này, tôi hơi ngỡ ngàng một chút nhưng cũng vui vẻ chấp nhận. Con cái là lộc trời cho mà, vả lại tôi nghĩ rằng trăm tránh ngàn tránh mà con vẫn về được thì chắc chắn là con có duyên với mình rồi.
Mẹ chồng biết chuyện con dâu có bầu thì mừng ra mặt nhưng cũng lo lắng sợ tôi đang đảm nhận công việc khá quan trọng ở cơ quan, giờ có em bé sợ sẽ không tránh được ảnh hưởng. Cuối cùng, người phải đi xoa dịu lại là tôi, tôi phải liên tục trấn an và sức khỏe và công việc của tôi đều ổn cả, bà đừng quá lo lắng.
Ấy vậy mà chưa nói dứt lời tôi bắt đầu ốm nghén, tôi chưa bao giờ nghĩ việc mang thai lại mệt mỏi đến như vậy. Lúc đầu, tôi còn mạnh miệng nói với cấp trên rằng mình không cần nghỉ thai sản luôn, đẻ xong sẽ làm việc luôn được!
Còn bây giờ thì tôi ăn không ăn được, mỗi ngày đi làm về đều như người đi mượn. Mẹ chồng lo lắng, ngày nào cũng lo tẩm bổ cho con dâu, cứ thấy tôi chạy vào phòng tắm nôn ói là bà lại căng thẳng vô cùng.
Cũng may, bước sang tam cá nguyệt thứ hai thì mọi chuyện ổn hơn một chút, thấy con dâu ăn được mẹ chồng tôi liên tục bày vẽ đủ thứ trên đời để bồi bổ. Mẹ còn dặn dò là cứ mỗi tuần mẹ sẽ làm cho tôi một con gà tần để em bé phát triển xương nữa cơ.
Nhưng cũng vì chuyện gà tần này mà nhà tôi bỗng nhiên có biến!
Cuối tuần vừa rồi, chị chồng tôi có về nhà thăm nhà. Vốn dĩ tôi vẫn biết là chị rất khó tính nhưng bản thân chẳng có gì khuất tất nên tôi chưa bao giờ sợ hãi hay khúm núm trước mặt chị. Tôi rất lễ phép vì được bố mẹ giáo dục đàng hoàng chứ không phải như người ta xun xoe với chị vì biết chị nhiều tiền nhiều của.
Chị mở tủ lạnh ra và phát hiện bên trong có rất nhiều gà ác đông lạnh, đã làm sạch sẽ và bọc trong túi hút chân không đàng hoàng. Chị tò mò hỏi thì mẹ chồng tôi cũng không nghĩ ngợi gì mà trả lời là làm sẵn để tần cho con dâu ăn.
Mẹ vừa dứt lời, chị liền gọi tôi xuống nhà.
- Chị chẳng biết em được ăn học hay bố mẹ em dạy dỗ em thế nào mà thanh niên khỏe mạnh bắt bà già hơn 70 tuổi phải hầu ăn hầu uống mình thế hả em? Em chân tay lành lặn, thích ăn thì tự làm sự hành hạ mẹ chị thế? Hay bà già không phải mẹ đẻ của em nên em coi như người dưng nước lã, khác máu tanh lòng?
Chị nói một tràng giang đại hải khiến tôi mắt chữ A mồm chữ O còn chẳng kịp hiểu vì sao mình lại bị mắng mỏ như vậy. Có lẽ do đang mang thai nên tâm trạng cũng phần nào bị ảnh hưởng, tôi chẳng cãi đến nửa lời, uất ức đến độ nước mắt chảy dòng dòng.
Lúc này mẹ chồng mới biết con gái mình gọi con dâu ra để mắng mỏ. Bà vội vàng mở cửa vào phòng để can thiệp.
- Cái con giời đánh này nữa! - Mẹ vừa nói vừa đánh vào tay chị - Con bé nó đang có bầu, tao làm cho nó ăn thì làm sao? Chúng mày ngày xưa có đứa nào tao không chăm sóc như thế không? Có mỗi mấy con gà, tao cũng không xin của nhà mày mà mày về đây làm loạn nhà lên thế hả?
Lúc này chị chồng tôi mới tròn mắt ngơ ngác. Hóa ra, chị không hề biết tôi đang có thai. Cũng vì tôi khá gầy gò thấp bé nên mặc dù đã được 4 tháng rồi nhưng nếu chỉ bằng mắt thường thì không mấy người nhận ra. Chị chồng thì ít khi về nhà nên cũng chưa nắm được thông tin.
Sau đấy thì hai chị em xin lỗi nhau. Mẹ chồng vẫn còn lo con dâu tủi thân nên cứ chạy ra an ủi tôi mãi thôi. Chẳng biết kiếp trước tôi tu tập thế nào mà được gả vào gia đình tình cảm đến như thế này nữa!
Cứ đến Tết là bố về nhà nội, mẹ con tôi đành lủi thủi đón năm mới một mình Từ năm lên 10 tuổi, tôi bắt đầu nhận thức được Tết đến chẳng thiếu gì, chỉ không có bố đón năm mới cùng mà thôi. Tôi là con một, mặc dù là con gái nhưng bố mẹ tôi cũng không có kế hoạch sinh thêm em cho "đủ nếp đủ tẻ". Cũng bởi vì chỉ có một mình tôi nên bố mẹ...