Em chồng mua xe ô tô, mời cả nhà đến dự tiệc mừng nhưng không mời tôi, tôi liền gửi món quà khiến em hốt hoảng xin tha lỗi
Tôi gửi món quà nhỏ cho bố mẹ chồng cầm đến mừng em chồng mua xe ô tô. Tối đó, em chồng đã gọi điện, xin lỗi không ngừng.
Tôi và Linh, em chồng không hợp tính nhau. Tính Linh thích chưng diện, ăn mặc luôn là đồ hiệu, phụ kiện, trang sức, giày dép nhiều vô số kể. Em ấy có tới 3 tủ quần áo và 2 tủ giày nhưng vẫn chật kín đồ đạc. Trong khi đó, mức lương hàng tháng của em chồng chỉ hơn 10 triệu đồng, để có tiền tiêu xài, em toàn xin tiền chồng tôi.
Sau đó, em chồng kết hôn với con trai chủ tiệm vàng trong huyện. Gia đình tôi cứ tưởng lấy được chồng giàu thì Linh sẽ được thoải mái tiêu xài mà không cần lo lắng về tiền nong. Không ai ngờ, nhà chồng Linh tuy giàu có nhưng họ rất tính toán và dè sẻn từng đồng một. Theo như lời em chồng kể thì mẹ chồng là người quản lí toàn bộ việc chi tiêu trong nhà. Dù đã cưới vợ nhưng em rể vẫn phải giao nộp đủ tiền lương cho mẹ. Ngay cả tiền lương của Linh cũng phải đưa cho mẹ chồng với lý do “tiền cần quy về một mối, tránh bị thất thoát ra ngoài”. Mỗi sáng, bà phát lại cho vợ chồng em 200 nghìn, đưa cho bác giúp việc 200 nghìn để lo cơm nước, chợ búa. Bà có một quyển sổ để ghi chép cụ thể mọi khoản chi tiêu chứ không phải thích gì mua đó.
Sau đám cưới, Linh thường về nhà khóc kể, xin xỏ tiền bạc của chồng tôi để mua sắm. Tôi bực tức bảo chồng nên tiết chế việc cho tiền em gái, đừng để em ấy về nhà ngoại bòn rút tiền đem về nhà chồng. Trong khi nhà chồng rất giàu có chứ không phải dạng nghèo hèn gì. Chồng tôi nghe lời, liền cắt hết các khoản tiền cho em gái. Linh gọi điện nài nỉ, xin xỏ, anh cũng không động lòng nữa.
2 tháng trước, em chồng tìm gặp tôi, hỏi vay tôi 300 triệu để làm ăn. Linh kể chuyện vợ chồng em đang tập khởi nghiệp nhưng vốn liếng không đủ. Tôi bảo em vay mẹ chồng thì Linh hừ một cái dài, rồi bảo mẹ chồng tính toán, chẳng thể xin nổi một xu của bà. Nghĩ em chồng mượn tiền để gây dựng sự nghiệp nên tôi cũng cho em mượn.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thế mà trong một tháng sau đó, tôi nghe bố mẹ nói Linh mời ông bà đến nhà chồng để ăn tiệc mừng Linh mua xe ô tô. Tôi bất ngờ lắm, chính em chồng than thở không có tiền làm ăn, tại sao bây giờ lại có tiền mua xe. Mẹ chồng tôi thở dài, nói con gái dại khờ quá, vay mượn nhiều người, gom góp được 700 triệu mua xe ô tô cho chồng lái để nở mày nở mặt với thiên hạ. Mà chiếc xe lại đứng tên chồng chứ không phải tên Linh.
Tôi nghe mà bực mình. Càng quá đáng hơn là em chồng không hề mời tôi đến dự tiệc. Đến ngày bố mẹ chồng đi, tôi liền gửi theo một món quà, dặn dò ông bà phải đưa tận tay cho em chồng.
Ngay tối đó, Linh gọi điện, rối rít xin tôi tha lỗi và hứa sẽ thu xếp tiền bạc để trả lại cho tôi ngay trong tháng sau. Chồng hỏi tôi gửi quà gì mà khiến em chồng sợ đến thế? Tôi bảo bên trong là giấy vay nợ có chữ ký của Linh, tôi đã photo ra làm mấy bản và gửi cho Linh một bản. Trong giấy có ghi rõ, Linh phải dùng tiền để đầu tư làm ăn, nếu không thì phải trả cho tôi gấp đôi số tiền đã mượn.
Thật ra lúc cho em chồng vay tiền, tôi đã đắn đo rồi. Một người chỉ biết tiêu xài như Linh thì làm sao biết khởi nghiệp đầu tư? Tôi hỏi khởi nghiệp mảng gì cũng không nói được. Tôi ghi câu đó với ý nhắc nhở nhưng Linh vẫn kí vào giấy vay nợ.
Chồng bảo tôi cứ cho em chồng thêm một thời gian nữa, dồn ép quá có khi em ấy vay nóng vay nguội thì càng chết dở. Nhưng tôi bực mình quá, vay tiền tôi mua xe ô tô mà lại không biết ơn, mời mọi người xung quanh lại không mời tôi. Tôi đòi tiền lại có phải là quá đáng không?
Em chồng tiết lộ khoản tiền em ấy cho vay 10 năm trước làm vợ chồng tôi quỳ sụp xuống bàn thờ mẹ xin tha thứ
Thì ra ngày nào mẹ chồng cũng nghĩ cho các con, còn chúng tôi lại giữ mối hận thù bà hơn 10 năm nay.
Ngày chúng tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ chồng chê tôi xấu không xứng với chồng. Họ cũng không muốn con trai lấy vợ xa quê, thế là phản đối gay gắt chuyện cưới xin của chúng tôi.
Với mong muốn chúng tôi chấm dứt qua lại, mẹ chồng đến tận nơi tôi làm để mắng mỏ và nói những từ khó nghe. Vì bị bà làm loạn ở cơ quan, tôi xấu hổ không dám đối mặt với đồng nghiệp và buộc phải nghỉ việc.
Cuối cùng vợ chồng tôi bỏ đi đến nơi thật xa để bố mẹ không thể chia tách chúng tôi được nữa.
Ở nơi đất khách quê người, chúng tôi bắt đầu từ con số 0, cuộc sống rất khó khăn khổ cực. Cũng may em trai chồng cho vay 500 triệu, chúng tôi mới có tiền mua nhà và cuộc sống mới dần ổn định.
Suốt 12 năm qua, chúng tôi rất hận bố mẹ chồng, vì họ mà vợ chồng tôi mất việc, phải đến 1 nơi không có người thân thích, chịu bao cực khổ tủi nhục. Chồng tôi còn nói sẽ không bao giờ quay trở về quê hương nữa.
Nghe em chồng kể mà vợ chồng quỳ sụp xuống trước bàn thờ mà khóc thương mẹ. (Ảnh minh họa)
Tuần vừa rồi, mẹ chồng bị qua đời đột ngột do bị não, chồng tôi vẫn còn hận nên không muốn về chịu tang. Tôi phải thuyết phục mãi anh ấy mới chịu đưa cả gia đình về quê.
Sau khi hoàn tất đám tang mẹ, chồng tôi muốn chuyển trả 500 triệu khoản tiền em trai cho vay 10 năm trước. Thế nhưng em ấy nói:
"Sau ngày anh chị bỏ đi bố mẹ rất lo lắng và hối hận. Bố mẹ luôn mong ngày anh chị về đoàn tụ. Nhưng khi biết 2 người muốn mua nhà mà không có tiền thì ông bà quyết định rút 500 triệu tiền dưỡng già cho anh chị. Trước lúc mất mẹ bảo bố không được lấy lại số tiền đó của anh chị".
Nghe em chồng kể mà vợ chồng quỳ sụp xuống trước bàn thờ mà khóc thương mẹ. Thì ra nhiều năm nay, lúc nào mẹ cũng lo lắng cho chúng tôi, còn chúng tôi luôn giữ hận thù và không muốn quay về quê.
Vợ chồng tôi phải làm sao để chuộc lại lỗi lầm đã gây ra đây?
Chúng tôi vừa nói ra ý định mua xe, em chồng liền phản đối kịch liệt Khi chồng tôi nói ra ý định mua xe ô tô đẹp như của em gái, nào ngờ bị em ấy phản đối. Bởi em chồng muốn chúng tôi chi tiền đúng mục đích, không nên lãng phí vô ích. Ảnh minh họa Hiện tại con trai tôi đang học năm nhất đại học. Lúc đầu cháu ở nhà em gái chồng tôi...