Em chồng dưới quê lên xin ở nhờ, được 1 hôm bỗng dưng tôi thấy cả đám người lạ dọn vào rồi đuổi tôi đi chỗ khác
Tôi bức xúc gọi điện cho bố mẹ chồng thì ông bà đáp tỉnh bơ: “Em nó lớn rồi muốn làm gì là việc của nó!”.
Ngày xưa khi còn đi học tôi được cả trường gọi là “chị B. đầu gấu”, nhưng đến lúc kết hôn thì tôi vớ ngay phải cô em chồng bất trị, toàn gây sự giở trò khiến tôi không thể chịu đựng được. Nếu không phải vì mê trai ham cưới chồng thì chẳng đời nào tôi dính dáng đến một đứa con gái dở hơi như thế, chồng tôi suốt ngày trêu là “kiếp trước em có lỗi với nó nên kiếp này mới bị nó bán hành cho!”.
Mới làm chị dâu được hơn 1 năm mà tôi cảm giác mình già hơn cả chục tuổi chị em ạ. May là con em chồng ở quê xa nên tôi không phải nhìn thấy mặt nó suốt ngày, nhưng 1 tuần nó không làm phiền tôi thì không chịu được. Nó mới 17 tuổi mà ăn chơi đua đòi hết sức, cứ dăm bữa nửa tháng lại nhắn tin xin tôi tiền mua son phấn váy vóc. Nó cao hơn mét 6 nên cũng gọi là chân dài, da lại trắng, mặt mũi cũng xinh nên đám con trai phố huyện qua nhà bố mẹ chồng tôi rình rập suốt.
Chồng tôi làm việc rồi định cư trên thành phố luôn, có mỗi đứa em gái ở nhà nên cưng chiều lắm. Mấy lần cô em lên nhà tôi chơi, nó khen chung cư anh chị đẹp quá, đòi bố mẹ mua 1 cái ở cạnh luôn nhưng ông bà lấy đâu ra tiền! Nó hay tự tiện vào phòng ngủ của tôi để lục bàn trang điểm, có lần nó lấy trộm luôn cây son hơn triệu bạc khiến tôi tức phát điên. Tôi khóa cửa phòng lại thì nó gọi về mách bố mẹ, bảo tôi đối xử tệ với nó không cho nó tự do đi lại trong nhà. Thế là vợ chồng tôi được phen đau đầu gần chết, tôi còn phải cắn răng mua tặng nó cái túi xách cho yên.
Rồi cái trò xin tiền tiêu vặt của nó cũng ma mãnh. Làm gì có đứa học sinh cấp 3 nào được cho tận 5 triệu mỗi tháng không hả các mẹ? Nhưng con em chồng tôi thì dám xé áo ăn vạ để đòi chồng tôi chu cấp bằng được 5 triệu cho nó đấy! May là tôi cứng rắn cầm hết các loại thẻ của chồng, đồng ý mỗi tháng cho nó 2 triệu thôi không thì lại bị chê là “chị dâu keo kiệt”.
(Ảnh minh họa)
Về quê có cỗ bàn gì thì tôi xác định tự mình làm tất ăn cả, vì cô em “giặc Ngô” không bao giờ đụng tay vào việc gì. Mẹ chồng tôi cũng cưng chiều nó hơi lố, kêu con gái chỉ việc học hành giỏi giang rồi cưới chồng giàu là được, không cần phải vất vả mó tay vào chuyện dọn dẹp nấu cơm. Ô hay, thế tôi cũng là con gái cưng của bố mẹ, mắc mớ gì tôi phải làm hùng hục như trâu còn nó thì ngồi mát ăn bát vàng?!?
Video đang HOT
Nhiều lần tôi bóng gió nói chuyện với gia đình chồng về chuyện nuông chiều hư hỏng đứa em gái, cơ mà mọi người đều bênh nó với lý do “em còn nhỏ”. Nhỏ quái gì nó, nó còn đi đong trai thả thính đầy trên mạng kia kìa, có lần nó còn tag nhầm tên tôi vào cái post yêu đương nhảm nhí vô cùng.
Và người ta bảo ghét của nào trời trao của đó, tôi đã được tận hưởng cảm giác cay cú vô cùng khi con em chồng dọn đến nhà mình ở cách đây mấy hôm. Nó toàn chơi bời vớ vẩn thế mà cũng đỗ đại học, nhận được giấy báo trúng tuyển là nó tuyên bố lên ở với anh chị luôn khiến tôi sợ phát ốm! Nhưng vì dịch bệnh kéo dài nên mãi nó chưa phải đi học, đến mấy hôm trước nó mới đòi xách vali xuống đây.
Nhà có 2 phòng ngủ nên tôi dọn dẹp sẵn cho nó phòng bên cạnh, chuẩn bị sẵn cả bản nội quy để tránh bị nó làm phiền. Anh trai nó cũng sợ tan cửa nát nhà nên dặn nó lớn rồi phải có ý thức, nó vâng dạ rồi ở rịt trong phòng. Hôm sau tôi yên tâm đi làm, nghĩ không ai gây sự thì cuộc sống sẽ bình yên thôi, nhưng mà tôi sai hoàn toàn luôn các mẹ ạ! 6h bước chân về đến cửa, tôi tưởng mình nhầm nhà vì thấy đồ đạc lanh tanh bành, toàn cái không phải của mình xếp đầy trước hành lang.
Tôi vội chạy vào thì thấy một đám người lạ, 2 cậu thanh niên đẩy tôi ra, hỏi tôi là ai mà dám tự ý xông vào nhà người khác. Tôi bực tức nói mình là chủ nhà thì mấy người tỏ vẻ ngạc nhiên, kêu tưởng chủ là người khác. Bốc máy gọi ngay chồng về nhà, tôi linh cảm thủ phạm chính là cô em chồng.m Y rằng bước vào phòng ngủ thấy nó đang nghịch chai nước hoa, tôi giật lại rồi tra hỏi:
- Chuyện là như nào đấy? Bạn bè em à?
- Không, bạn gì đâu. Em thấy anh chị còn trống 1 phòng nên em đăng cho thuê, vừa đăng tối qua xong có người chốt luôn. Em lấy giá 3 triệu thôi, kiếm ít tiền tiêu vặt.
- Em bị điên à? Em đã hỏi ý kiến anh chị chưa?!? Ai cho phép em tự ý cho thuê thế, phòng đó chị để dành cho con chị sau này đẻ ra mà!
- Ơ hay chị cáu cái gì, chị đã có bầu đâu mà đòi đẻ em bé? Phòng không ở thì để người khác ở, em quản lý thay chị là được chứ gì?
Tôi tức đến nghẹn họng, để nghị đám thanh niên lạ mặt chuyển đi chỗ khác ngay lập tức. Chúng cự cãi không đồng ý vì con em chồng tôi đã cầm tiền cọc 3 tháng rồi, tôi liền chuyển khoản trả lại ngay lập tức. Anh xã tôi về nhà nghe chuyện xong cũng sốc, anh lôi cô em ra mắng mỏ ầm ĩ. Lũ thanh niên kia cũng bực, cãi nhau ầm ĩ cả hành lang đến nỗi hàng xóm thò đầu ra phàn nàn.
Giải quyết xong xuôi tôi liền gọi về cho bố mẹ chồng để mách, nói ông bà kiếm chỗ trọ ngoài cho con gái chứ tôi không chấp nhận ở chung với đứa em quái gở như vậy. Tưởng ông bà sẽ xin lỗi thay con, nhưng ngờ đâu họ nói câu ráo hoảnh: “Em nó lớn rồi muốn làm gì là việc của nó!”. Ôi vừa hôm trước còn bảo tôi là em nó nhỏ dại, xuống thành phố học nhờ các con quan tâm giúp đỡ, giờ đã quay sang kêu lớn rồi?!?
Tôi thực sự muốn phát điên, làm thế nào để đuổi con em chồng này đi ngay lập tức cho bớt lên máu não hả các mẹ???
Cô em chồng đòi đi làm móng "ké", nhìn 7 con số trên hóa đơn mà tôi xụi lơ còn cô em thì bốc hơi không tăm tích
Con bé mới 16 tuổi mà đã khôn ranh như thế này, sống chung với nó thêm vài năm nữa chắc em phát điên!
Buồn bực quá các mẹ ạ. Nay em vừa đi sắm bộ móng để chuẩn bị dự tiệc công ty, đáng lẽ ra làm xong em sẽ chụp ảnh khoe tùm lum lên Facebook như mọi lần nhưng hôm nay thì tâm trạng em chán đến mức không thiết tha ăn uống. Tất cả là vì cô em chồng tương lai, nó vô duyên đến nỗi không còn gì để tả mọi người ạ.
Con bé tên là Duyên, tréo ngoe thế cơ chứ. Năm nay nó mới 16 tuổi, vẫn đang là học sinh nhưng nhà có điều kiện nên cũng ăn chơi lắm. Trừ những lúc mặc đồng phục ra, Duyên toàn ăn diện kiểu trễ nải "thả thính", đi dép guốc như người lớn, trang điểm như nhân vật hoạt hình xong tay chân thì sơn lá đính hoa nổi bần bật.
Lần đầu đến nhà bạn trai chơi, nhìn thấy Duyên ngồi ở phòng khách em nhỡ mồm chào nó bằng "chị", nó mặc bộ đồ ngủ bằng lụa xong tóc thì uốn xoăn nhìn già thực sự. Bạn trai bảo mọi người trong nhà góp ý suốt, bố mẹ cũng cáu giận bắt Duyên phải sửa lối ăn mặc quá tuổi đi nhưng nó bướng không chịu nghe. Nó còn hẹn hò với một anh cắt tóc hơn nó tận 10 tuổi, cả ngày chỉ rình tót đi chơi.
Em không hề ghét Duyên, cơ mà nó toàn gây chuyện khiến em bực mình. Con bé từ nhỏ đã quấn anh trai nên khi bọn em yêu nhau nó suốt ngày đòi "bám càng". Nếu ngồi cafe hay ăn uống vỉa hè thì không sao, nhưng nhiều lúc bọn em muốn hẹn hò riêng tư, đi nhà nghỉ "đổi gió" một tí nó cũng kêu gào đòi theo, thậm chí lăn ra dỗi khi bọn em cố bắt nó ở nhà. Trần đời con gái lớn đùng thế rồi còn vô ý thức, sau này bọn em cưới nhau liệu đêm tân hôn nó có đòi ngủ chung không nhỉ?!?
(Ảnh minh họa)
Yêu nhau hơn 1 năm thì bạn trai ngỏ lời muốn rước em về làm vợ. Bữa nửa đêm anh qua đón ra hồ Tây rét run, em ngồi trong xe của anh mà vẫn lạnh, đang càu nhàu thì tự dưng anh chìa ra hộp nhẫn, hỏi mỗi câu "Có muốn ghi tên vào gia phả nhà anh không?". Theo đúng kịch bản thì em sẽ phải khóc tùm lum vì xúc động, nhưng chả hiểu sao em lại lăn ra cười như con điên, vừa chìa tay ra cho chồng tương lai xỏ nhẫn vừa run lập cập.
Đáng lẽ ra bọn em tổ chức lễ cưới từ giữa năm, nhưng do dịch nên hoãn sang mùa xuân năm sau. Bố mẹ chồng kêu em dọn về ở trước, làm lễ ăn hỏi rồi nên cũng không phải ngại. Duyên bị bắt chuyển lên phòng áp mái ở tầng 3, còn tầng 2 bố mẹ chồng đập thông sửa 2 phòng ngủ của anh em Duyên thành phòng mới, sau đẻ con thì có thêm chỗ cho nó chơi đùa. Duyên giãy đành đạch lên không chịu, nhưng bố mẹ mắng gắt quá nên nó im.
Từ ngày trong nhà có thêm bà chị dâu, Duyên bỗng dưng xa cách hẳn. Nó không đòi theo bọn em đi ăn chơi các kiểu nữa, ban đầu em thấy hơi lạ nhưng sau lại mừng vì đỡ phiền và đỡ tốn tiền. Nói thì bảo em ki bo chứ nhiều khi trong túi còn có vài trăm, nó cứ bám theo đòi ăn ké em cũng xót ruột lắm. Câu cửa mồm của Duyên là "Em vẫn là học sinh nên phải nuôi em chứ". Vâng nuôi, nuôi xong toàn thấy không biết điều, hở tí là xin tiền bố mẹ anh chị để đua đòi mua hết cái này đến cái khác.
Ngày mai cuối tuần công ty tôi có bữa tiệc nội bộ, hôm nay em quyết định về sớm để làm móng gội đầu. Chạy về nhà thay quần áo xong ra ngoài thì đụng con Duyên, chắc nó nghe lỏm em nói chuyện điện thoại với chồng nên biết anh trai nó cho em hẳn 1 triệu đi làm móng. Tự dưng nó ôm vai bá cổ, bảo em đợi để nó đi cùng. Hơi bất ngờ những em cũng đồng ý.
Ra quán quen thì cuối tuần đông khách quá, em đành vào tạm một quán nails nhỏ mặt phố gần nhà. Duyên hí hửng đòi đắp bột đính đá, lồng lộn như đi liên hoan phim. Ngồi làm nails díu quá nên em ngủ gật, lúc xong xuôi nhân viên gọi dậy thì thấy cô em chồng đã mất tích. Chủ quán cầm bill ra, em suýt ngất vì giá 2 bộ móng: tận 3 củ các mẹ ạ! Em sơn bình thường nên quán tính 500k, còn con Duyên nó sơn cả tay lẫn chân, đòi dùng toàn hột xoàn với đá gì tận 50k 1 viên. Xong còn nhặt da, sơn ombre, đắp bột cao cấp các kiểu, hết hơn 2 triệu lận. Em hốt quá vội hỏi chủ quán tính nhầm không, nghĩ bụng tiệm bé tí teo mà lấy giá đắt, chị chủ mặt sưng lên bảo chỗ chị uy tín nên giá cao bình thường.
Em bấm bụng quẹt thẻ mà tiếc đứt ruột, nhưng cay hơn là đi ra thấy con Duyên nó xách xe chạy về trước, báo hại em phải đi bộ gần 1km về nhà! Đã làm móng ké còn không biết điều, nên dạy cho cô em chồng tinh quái một bài học như nào đây, các mẹ giúp em với!
Về nhà thấy giỏ hoa quả nằm trong sọt rác, tôi ngơ ngác hỏi thì vợ cười khẩy rồi đe dọa một câu khiến tôi sững sờ Tôi không ngờ vợ lại ứng xử kiểu "giang hồ" đến vậy. Vợ và em tôi không hòa thuận. Đây cũng là chuyện đau đầu nhất trong nhà tôi hiện tại. Hai người họ ghét nhau đến mức có người này thì không có mặt người kia và ngược lại. Vì thế, cuối tuần sum họp, thường vợ tôi sẽ không về nhà...