Em chồng ăn sau lại không chịu dọn mâm, tôi nhắc nhở thì bị mắng ngược và chiêu độc khiến ả răm rắp nghe lời
Suốt một thời gian dài, em chồng không chịu tự giác làm việc nhà, tôi phải giúp mọi thứ. Nhưng tới khi bầu bí thì tôi quyết định không hộ nữa.
Ngày trước yêu nhau thì tôi nghĩ quan trọng nhất là chồng mình. Thế nhưng về chung sống với bố mẹ chồng, em chồng tôi mới thấy nhầm. Đúng là chồng là yếu tố tiên quyết, nhưng khi ngày ngày phải va chạm với những người thân khác nữa thì mọi chuyện không đơn giản.
Hân – em chồng tôi hiện đang học năm hai đại học. Con bé cũng đi làm thêm kiếm tiền tiêu vặt, mua sắm vì nói thật, gia đình tôi chỉ ở mức trung bình. Mặc dù mẹ chồng cũng chiều con gái nhưng Hải cũng muốn Hân học cách tự lập, va chạm nhiều hơn. Vậy nên anh đề nghị bố mẹ không được cho tiền tiêu vặt để con bé tự bươn trải.
Nó làm thêm cũng không quá vất vả, tùy hôm mà 8-9h tối sẽ về. Khi đó, cả gia đình đã cơm nước xong xuôi, phần riêng đồ ăn để con bé về thì quay lại. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng bàn nếu như nó ăn xong rồi tự giác dọn dẹp. Đằng này, Hân để nguyên mọi thứ lanh tanh bành trên bàn ăn như thế khiến tôi nhiều phen bị mẹ chồng mắng oan. Thế là 10-11h đêm tôi lại lọ mọ đi dọn thay phần cô em chồng.
Tôi nói Hải, anh cũng nhắc nhở em gái nhưng đôi ba hôm rồi đâu lại vào đấy. Mẹ chồng cũng bênh con gái ra mặt, bảo tôi thấy bừa bộn thì dọn dẹp đi, kêu ca gì: “10h tối con đã ngủ đâu, ra ngoài rửa giúp em chút chết ai”. Thật sự ngang ngược không đỡ được.
Hải cằn nhằn nhiều thì mẹ chồng cũng quay ra cạu, bà bảo: “Thôi, con hộ nó 1 chút đi, đợi khi tâm trạng con bé tốt lên mẹ sẽ nói. Dạo này công việc của nó có vẻ vất vả, mặt xanh xao, cứ buồn thỉu thiu ấy”.
Video đang HOT
Chán, tôi chẳng buồn nói nữa. Chẳng lẽ tôi thì không áp lực công việc, không mệt mỏi sao? Tuy nhiên, chồng đã ra mặt mà còn thế, tôi chẳng buồn đôi co làm gì. Đành nhịn một chút cho nhà cửa yên ổn.
Gần đây, tôi đang bầu bí nên nghén ngẩm. Thậm chí tới ăn tôi cũng chẳng thiết, người không có tí sức lực nào. Mẹ chồng cũng tốt, bảo chuyện cơm nước để bà lo. Nhưng dù bà tâm lý với con dâu thế nào thì vẫn phải xếp sau con gái. Những việc lặt vặt như mang đồ ra máy giặt, lau bàn, rửa bát, tưới cây… vẫn do tôi đảm đương. Cũng chẳng vấn đề gì nếu như em chồng của tôi không ỷ lại tới mức mâm cơm tối muộn nó cũng để lại.
Và tối hôm ấy, cô em chồng lại về ăn sau cùng. Như một thói quen, con bé lại để mọi thứ, thậm chí còn chẳng thèm xếp bát đũa lại cho gọn gàng. Hơn 10h, tôi ra ngoài bếp lấy nước ấm thấy thế thì gọi Hân lại nhắc nhở. Nó gào mồm lên bảo: “Cứ để đó, mẹ bảo mai mẹ rửa cho em”.
“Lần nào cũng là chị rửa chứ mẹ đâu có rửa? Em cũng lớn rồi, ăn xong tự rửa mấy cái bát đi” – Tôi bảo nó.
Nào ngờ mẹ chồng cũng từ trong đi ra, nghe tôi nói thế lại nghĩ con dâu bắt nạt con gái. Bà trách ngược tôi: “Bao nhiêu việc lớn việc bé trong nhà mẹ làm cho rồi, giờ rửa bát cho em mà cũng khó thế à? Thôi, không làm được thì để đấy, bà già này lo”.
Tôi vô cùng khó chịu với sự chiều con thái quá của mẹ chồng. Đúng lúc ấy, Hải đi ra. Chứng kiến sự việc ấy, anh bảo: “Đi phục vụ thiên hạ được mà về có mấy cái bát cũng không dọn được thì từ mai ăn ngoài nhé! Nói trước đấy, tối mai anh ra kiểm tra mà thấy còn tình trạng mâm bát lanh tanh bành thì anh sẽ đổ sạch đồ đi đấy.
M ẹ nữa, vợ con đang bầu bí, việc nhà vẫn làm đấy thôi. Riêng việc phục vụ con bé cỡ này thì chịu.”
Mẹ chồng chẳng bênh nổi con gái nữa. Hân tuy bực bội nhưng cũng tự bê đi rửa. Và từ sau hôm đó, em chồng chẳng chăm hơn nhưng ít nhất biết tự dọn đồ mình bày ra. Còn việc chồng tôi lên tiếng đương nhiên chúng tôi cũng bàn cả rồi. Chúng tôi biết là em chồng lười nhưng tiết kiệm, cứ đánh vào kinh tế nó mới nghe.
Kể từ ngày chồng qua đời, mỗi tháng em trai chồng lại gửi cho tôi 4 triệu, tôi vô cùng cảm động cho đến khi em dâu tìm tới tận cửa
Mỗi tháng, em trai chồng đều đặn chuyển cho tôi 4 triệu. Đến nay cũng đã 3 năm có lẻ và tôi đang băn khoăn không biết có nên nói chuyện với chú ấy để dừng việc này lại.
Nhà chồng tôi chỉ có 2 anh em trai. Hơn 3 năm trước, chồng tôi bị tai nạn qua đời tại chỗ. Tiền bồi thường chẳng được bao nhiêu vì người gây tai nạn cũng nghèo. Sau một thời gian suy sụp vì cái chết của chồng, tôi cũng vực lại được tinh thần để chăm sóc 2 con.
Tôi là công nhân may mặc, lương chẳng được bao nhiêu, lại không thể làm thêm giờ vì còn dành thời gian về nấu cơm nước và chăm con. Cuộc sống khá khó khăn, đúng lúc túng thiếu này thì em trai chồng bỗng gọi điện cho tôi và bảo sẽ thay anh trai giúp tôi nuôi con tới khi các cháu đủ 18 tuổi. Lúc đó tôi rất cảm động và đã nhận tiền. Bởi quả thật mẹ con tôi rất túng thiếu.
Em chồng là kỹ sư, tôi không rõ lương tháng của chú ấy được bao nhiêu nhưng nhìn gia đình có vẻ có điều kiện. Bằng chứng là em dâu ăn mặc rất mốt và sang chảnh. Họ cũng có 2 con, các cháu đều học ở trường tốt, đồ dùng học tập hay quần áo giày dép đều là hàng xịn. Thỉnh thoảng các cháu dư thừa cái gì thì em chồng lại gửi cho con tôi dùng.
Nhà em chồng ở cách nhà chúng tôi cũng tầm 30km, hiếm hoi lắm chú ấy mới sang thăm hỏi mẹ con tôi, nhưng hàng tháng thì luôn đều đặn gửi 4 triệu vào đầu tháng, chưa bao giờ trễ.
Tôi cứ tưởng chú thím ấy thương tôi cảnh mẹ góa con côi nên giúp đỡ. (Ảnh minh họa)
Tuần trước, em dâu đột nhiên đến tìm tôi. Kể từ ngày chồng qua đời, đây là lần thứ 4 tôi gặp em dâu. Chúng tôi trước giờ không thân thiết, bố mẹ chồng thì ở quê nên chúng tôi chỉ gặp nhau khi về quê có việc hoặc trong ngày giỗ của chồng tôi.
Em dâu đến thăm hỏi và nhìn ngó khắp nơi trong nhà tôi, ngồi một lúc thì em ấy về. Lúc đầu tôi thấy rất kỳ lạ, không hiểu sao bỗng dưng em ấy lại đến chơi và lạ lùng như thế. Cho tới khi tôi nghe được phong thanh rằng vợ chồng em chồng cãi nhau chính vì khoản tiền cho tôi mỗi tháng. Tôi cứ tưởng chú thím ấy thương tôi cảnh mẹ góa con côi nên giúp đỡ mà có ngờ đâu số tiền này em dâu hoàn toàn không biết. Tới tận giờ thím ấy biết nên cãi nhau ầm ĩ với chồng đến hàng xóm cũng tỏ tường sự việc.
Vậy mà hôm qua tôi vẫn nhận được 4 triệu từ em chồng chuyển khoản đến. Nhận được tiền mà tôi rất chông chênh. Một mặt tôi vẫn muốn giữ số tiền này bởi với hoàn cảnh bây giờ, nếu từ chối 4 triệu thì mẹ con tôi sẽ rất vất vả. 2 con đi học tốn kém chưa kể thực phẩm đắt đỏ rồi các chi phí phát sinh khác mà mức lương của tôi không thể đáp ứng. Nhưng nếu cứ im thế nhận thì tôi cũng ngại với em dâu. Tôi nên làm thế nào bây giờ hả mọi người? Có nên cứ coi như không có việc gì mà nhận tiếp 4 triệu ấy cho tới khi cuộc sống ổn định hơn, hay từ chối và tìm con đường khác? Mong mọi người tư vấn cho tôi!
Gửi con cho em chồng để đi chợ, khi quay về thấy con chảy máu cam, tôi bực bội trách mắng em, đến khi biết nguyên nhân thì hối hận vô cùng Vừa thấy con chảy máu cam, tôi đã lao đến xô em chồng ra rồi ôm con lên dỗ dành, vì tức giận mà tôi đã mắng em rất nặng lời để rồi em ấy khóc cả buổi trưa hôm ấy. Tôi về làm dâu mới 3 năm nhưng xốc vác nên được cả gia đình chồng quý mến và nể trọng. Quả...