Em chỉ yêu được những người “đểu”
Em biết anh ấy không tốt, nhưng không thể bỏ anh ấy để đi đến với những tử tế được. Em còn nghe nói anh ấy đã có vợ và 3 con. Em phải làm sao đây?
Em đã trải qua 2 mối tình, mối tình đầu của em khi em còn là sinh viên, em đã yêu và yêu rất chân thành tình yêu chúng em rất trong sáng và nghiêm túc nhưng cũng chỉ kéo dài được 8 tháng, người ấy ra đi vì lý do rất là tự ti đó là sợ không bằng em (xét về mọi mắt thì anh ấy có vẻ kém hơn em) nhưng em không quan trọng điều đó. Em tìm cách níu kéo nhưng không có tác dụng gì, sau một thời gian em cũng nguôi ngoai (khoảng 3 tháng), khi em bắt đầu quen với việc không có anh thì anh muốn quay lại nhưng lúc đó em cương quyết không đồng ý mắc dù 1 năm sau đó anh vẫn theo đuổi em, lúc đó em mạnh mẽ dứt khoát như vậy nhưng không hiểu vì sao với mối tình thứ 2 này em không thể nào quên được, hình ảnh của anh ấy luôn ở trong tâm trí em mặc dù họ làm em đau khổ.
Sau khi kết thúc mối tình đầu 2 năm, em tình cờ quen một người trên mạng, anh hơn em 1 giáp và có 1 công việc rất ổn định, khi nói chuyện em và anh rất hợp nhưng em không nghĩ sẽ yêu anh vì khoảng cách xa xôi và vì em sợ anh không thật lòng. Chúng em liên lạc bằng điện thoại và yahoo hàng ngày, anh nói anh rất thích nói chuyện với em và anh muốn được tìm hiểu em nhưng em chỉ nghĩ đó là cảm xúc khi được chia sẻ với nhau thôi.
Gần 2 tháng sau đó, anh đi đám cưới của một người bạn thân ở nơi em sống (một thành phố di lịch ở miền Trung), anh nói em xin nghỉ làm 1 hôm để làm hướng dẫn viên cho anh, nhưng em không thể nghỉ vì công việc em không cho phép, em làm theo ca nên khi ra ca (lúc 2h chiều), anh đã đợi em trước công ty em làm và em đã dẫn anh đi chơi tại một khu vui chơi giải trí rất lớn. Có lẽ vì phải dậy sớm, đi làm, rồi sau đó lại đi chơi những trò cảm giác mạnh nên người em hơi mệt, lúc này em mới thấy anh là một người rất chu đáo, anh quan tâm lo lắng cho em làm cho em bắt đầu rung động nhưng em vẫn giữ được khoảng cách là bạn bè.
Ngày hôm sau em được nghỉ buổi sáng, anh nói đưa anh đi chơi nơi khác, nhưng em không biết làm sao bởi lúc đó em chỉ nghĩ không nên tin anh ta, em sợ những người lớn tuổi, sợ sự từng trải của họ sẽ làm mình không kiềm chế được và cũng không biết họ thế nào, em từ chối đi chơi với anh, anh thất vọng em vì điều đó. Anh nói hãy cho anh được tìm hiểu em nhưng em nói chúng ta là bạn bình thường thôi và em quyết định không gặp anh, anh nhắn tin, gọi điện cho em liên tục nhưng em không trả lời, em không biết lúc đó em làm sao nữa.
Buổi chiều hôm đó em đi làm (em làm từ 2h chiều – 10h đêm), 6h30 chiều bạn bè anh đều vui vẻ dự đám cưới nhưng anh thì bỏ qua công ty đòi gặp em, anh đứng dưới công ty 1 lúc lâu, em chạy xuống anh chỉ hỏi em tại sao lại muốn tránh xa anh? Em nói em xin lỗi và anh bỏ đi, đến 9h tối hôm đó anh lại đến trước công ty và nhắn tin bảo em xuống gặp anh 1 lúc thôi để 10h anh phải lên tàu về lại Sài Gòn (quê anh).
15p sau em vẫn thấy anh đứng đó, em xuống và bất ngờ anh ôm và hôn em, sức em không thể cản nỗi anh, nhưng em vùng vẫy anh cũng buông ra, em thấy mắt anh bắt đầu ngấn đỏ nhưng kiềm nén không để rơi xuống, em vẫn kiên quyết sẽ từ chối anh rồi em bỏ lên công ty, khi em quay mặt đi không biết nước mắt từ đâu cứ tuôn ra và em không lý giải được. Anh đứng đó một lúc rồi cũng đi, 5 ngày liên tiếp sau đó anh gọi điện nhắn tin cho em liên tục nhưng em vẫn im lặng, anh không trách móc em, anh chỉ nói những lời yêu thương và động viên em trong cuộc sống, em cũng không biết mình phải làm gì, em tâm sự với những chị lớn tuổi có kinh nghiệm, các chị đó nói nếu như vậy thì anh ta rất thật lòng.
Ban đầu anh ấy rất tốt và thật lòng với em (Ảnh minh họa)
Rồi bắt đầu em cho anh 1 cơ hội, lần thứ 2 anh ra anh đã đến gặp ba mẹ em, tuy không đả động gì đến chuyện tình cảm 2 người nhưng anh rất lịch sự và thoải mái. Rồi lần thứ 3, (vì công việc và anh còn phải học thạc sĩ nên anh chỉ bay ra ở trong 1 ngày và cách 2 tuần anh mới ra 1 lần), em bắt đầu tin và yêu anh.
Video đang HOT
Cho đến một ngày anh ra 2 ngày nên phải thuê khách sạn, ngày hôm sau em chạy xe ra khách sạn đón anh, lúc đó trời còn sớm và bắt đầu mưa anh bảo em lên phòng anh 1 tí, em nhất quyết không lên em đợi anh ở quầy lễ tân nhưng anh đã chạy xuống kéo em lên, em miễn cưỡng và bước lên, anh vẫn để cửa trống em cũng yên tâm hơn, nhưng được một lúc thì những người đi qua lại cứ tò mò nhìn vào phòng. Chúng em đang xem dở một bộ phim rất hay và thấy khó chịu những ánh mắt tò mò đó nên em đóng cửa lại và tiếp tục xem phim, khi phim hết anh quay lại hôn em rất nhiều và rất say đắm. Lúc đó cảm giác của anh cũng đã muốn được “gần gũi” em nhưng em quyết không để đi quá giới hạn, anh cũng đồng ý và cũng không làm gì quá giới hạn với em.
Rồi lần thứ 4 anh ra một cách tình cờ, em đang làm không thể nghỉ được, anh ra lúc 8h sáng nhưng đến 2h chiều em mới về, anh đi dạo đợi em lâu quá nên anh thuê một khách sạn mini gần đó, hết giờ làm việc em qua đón anh, cũng vì khoảng cách xa xôi 1 tháng mới gặp một lần nên chúng em chỉ muốn được ở bên nhau và đi chơi cùng nhau, nhưng đúng là cảm xúc của con người không thể kiềm chế được chỉ một chút yếu mềm em đã trao anh cái quý giá nhất của đời con gái, máu chảy ra em khóc rất nhiều anh ôm và an ủi em. Sau đó tình yêu của em vẫn tiến triễn tốt đẹp và dĩ nhiên vẫn có những giây phút tuyệt vời.
Đến một ngày em có chuyến đi SG, em thông báo và anh rất vui vì điều đó, anh đón em đưa em đi chơi gặp gỡ bạn bè và người quen của anh, mọi người rất vui vẻ vì em là một cô gái rất hòa đồng. Em chỉ ở lại được 2 ngày, sau ngày về mọi thứ vẫn bình thường nhưng sau đó vài ngày linh cảm của em cho thấy đang có gì đó, anh có vẻ không mặn mà với em như trước, em hỏi anh không nói, em trách anh cũng im lặng, em bực em nói chia tay anh chỉ “uh” rồi tắt máy luôn, em gọi lại không được, em nhắn tin vẫn tắt ngấm, sau đó 1 tiếng anh mở máy có lẽ thấy tin nhắn của em, anh nhắn tin hỏi han như những ngày bình thường, anh xem chuyện vừa rồi như không có gì nhưng em giận không trả lời.
2 ngày em không liên lạc, anh gọi liên tục, lúc em gọi lại thì anh đang nhậu với bạn bè và tụi em hòa nhau, nhưng không hiểu sao bắt đầu từ ngày hôm sau anh tắt máy im lặng, anh không dùng sim hay liên lạc với em nữa (anh có 1 sim riêng để làm việc em có biết nhưng anh rất ít liên lạc với em bằng sim đó). Em nhắn tin vào số hay liên lạc với em không được nên em nhắn vào số anh dùng cho công việc, em nhắn rất nhiều và nhắn tin mỗi ngày cho dù anh không nhắn lại, 1 tháng sau anh mở sim cũ và nhắn tin cho em nói hãy xem anh là bạn thôi, em hỏi vì sao thì anh nói anh có nhiều viêc mệt mỏi lắm, em nói nếu như vậy em sẽ đợi anh học xong, anh không trả lời và lại khóa sim đó đi .
Mộy lần khác, tình cờ gặp anh trên yahoo, em hỏi thăm anh trả lời tuy em không nhắc gì tới chuyện tình cảm nhưng anh đã chủ động hỏi: “Em có nhớ anh không, anh thì nhớ em rất nhiều”. Anh làm con tim lại thổn thức, em nói : “Anh nhớ em tại sao lại cứ im lặng để em sự thắc mắc”, anh bảo:”Em cứ thắc mắc đi” rồi lại out. Em không thể hiểu nổi anh nữa.
Một tuần sau cuộc nói chuyện trên yahoo, sáng sớm em mở máy và gọi thử vào sim cũ của anh thì có đổ chuông nhưng em tắt đi, sau đó là tin nhắn của anh hỏi: “Chuyện gì vậy?” một câu hỏi rất hờ hững, em nói: “Không có gì, em chỉ nhá máy thử anh có dùng không thôi”. Anh nói: “Đang ở với vợ con”, em đơ người ra nhưng em cũng bình tĩnh vì em biết anh đang nói dối, em đùa với anh vài câu, và em nói: “Em biết chắc anh chưa có gia đình”.
Anh im lặng và bắt đầu nói với em những câu rất khó nghe, những câu dộng tới lòng tự trọng của em, em nói: “Sao anh có thể nói những câu đau lòng nhau như vậy, có nhiều cách chia tay chỉ cần anh nói rõ lý do là được thôi mà” anh không nói gì. Sáng hôm sau, em đi làm có một người phụ nữ gọi cho em và hỏi bâng quơ như nhầm số em không suy nghĩ gì.
Đến hôm sau nữa lại người phụ nữ ấy gọi (nhưng dùng số khác), chị ta nói chị là vợ của người em đang yêu, chị ta yêu cầu em hãy tránh xa anh ấy ra, lúc này em như người chết đứng, em không đi nổi, em cũng nói với chị ta là: “Nếu chị đúng là vợ của anh ta thì em cũng xin nói với chị, em không hè biết anh đã có vợ, vì khi quen nhau anh nói anh còn độc thân, nếu em biết anh ta đã có gia đình thì em đã không quen, em không hề muốn phá hoại gia đình ai cả, em biết chị đau buồn vì có người chồng như vậy nhưng em cũng đau khổ không kém chị, em hiểu chị thì mong chị cũng hiểu và thông cảm cho em, đừng gọi cho em nữa, chúc anh chị hạnh phúc”.
Chị ta đã cảm ơn em rất nhiều, chị ta nói: “Anh ấy còn 3 đứa con nữa”, em thật sự rất sốc sau chuyện đó, em tiều tụy đi rất nhiều, sau đó em bắt đầu suy nghĩ lại có đúng chị ta là vợ của anh hay chỉ là màn kịch anh dựng lên để em từ bỏ ý định chờ đợi anh? Nếu như anh đã có vợ sao anh cho em biết địa chỉ nhà của anh, anh còn chỉ rất rõ nó có dặc điểm gì và nó có kỷ niệm gì với anh em của anh thời còn nhỏ?
Tại sao anh đưa em đi gặp bạn bè và người thân của anh (không phải về nhà anh), như cách chị vợ anh nói thì chị ta luôn ở bên cạnh anh (không phải ở một nơi xa) thì làm sao anh có thể thường xuyên chat với em, gọi điện thoại nói chuyện với em vào nửa đêm, làm sao đêm 14/2 anh gọi điện cho em suốt cả buổi tối (có lúc anh cũng ghen em với một số bạn bè ở Nha Trang) và nếu anh đã có vợ và 3 con thì sao trong chuyện “yêu” anh không như những người sành sỏi (theo cách em nghĩ) và còn nhiều cái làm em rất thắc mắc .
Từ sau chuyện đó em tuyệt nhiên không hề đá động gì đến anh nữa mặc dù em nhớ anh hàng ngày, lâu lâu anh lấy số lạ gọi cho em nhưng không nói chỉ như muốn được nghe giọng em nói, anh cứ làm như vậy trong 4 tháng nay. Em không liên lạc lại cho anh nhưng thật sự em vẫn rất nhớ anh, em nhớ anh và lo lắng cho anh hàng ngày, bạn thân em bảo em là khờ dại, tại sao phải nhớ một người như vậy nhưng em cũng biết nữa, linh cảm cho em thấy anh vẫn còn rất thương em, em biết anh là một người có chút bao thủ và sĩ diện, khi anh đã nói ra điều đó chắc chắn anh sẽ rất khó để nối lại với em nhưng em thì không đủ can đảm để liên lạc với anh.
Bên cạnh em có 2 người đang theo đuổi em, họ cũng là những người chín chắn và thành đạt (là mẫu người em thich) nhưng không hiểu sao em không có cảm xúc gì với họ cả, bên ai em cũng chỉ nhớ về anh. Em phải làm sao đây? (em gái miền Trung).
Theo VNE
Gia đình cấm tôi yêu bạn trai kém 4 tuổi
Em năm nay 24 tuổi, ban trai nhỏ hơn 4 tuổi. Ba mẹ em cũng đã già nên khi nghe em chia sẻ về người bạn này, ba mẹ hoàn toàn phản đối.
Bạn em đang học năm nhất, còn em là giáo viên. Giờ em không biết phải làm như thế nào. Ba mẹ kiểm soát và giam em không cho ra khỏi nhà, em cảm thấy quá gò bó. Ba mẹ cấm không cho em gặp bạn trai nữa.
Nhiều lúc em đặt vị trí ba mẹ nhưng vẫn không hiểu tại sao lại hành xử như thế. Có lẽ ba mẹ không muốn em giống chị em, ngày xưa chị em quen anh kia không có nghề nghiệp gì, nhưng giờ thì anh ấy đi lái phà và cũng hạnh phúc. Em không biết nói sao với ba mẹ nữa, xin chuyên mục tư vấn giùm em. (Hồng Như)
Ảnh minh họa: Yourtango.
Trả lời:
Chào Hồng Như,
Người ta nói rằng, tình yêu không phân biệt tuổi tác, giai cấp, màu da... để xác định quyền tự do chọn lựa trong tình yêu của mỗi người.
Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là ta cứ nhắm mắt yêu say đắm mà không nghĩ gì về tất cả thế giới quanh mình. Và trường hợp của bạn, bạn hãy bình tĩnh suy nghĩ xem bố mẹ phản đối chuyện tình yêu của mình vì những lý do gì.
Hãy bắt đầu từ chuyện dễ nhìn thấy nhất bạn nhé: sự chênh lệch về tuổi tác. Quan niệm xã hội thường dễ chấp nhận một mối tình trong đó người nam hơn tuổi người nữ nhưng hơi khó chấp nhận điều ngược lại. Điều này, một phần xuất phát từ quan niệm văn hóa phương Đông của chúng ta thể hiện trong cách xưng hô "anh - em". Bên cạnh đó, còn một phần quan trọng hơn mà ít bạn trẻ để ý đến đó là vấn đề nhịp sống sinh học.
Qua quan sát thực tế, người ta nhận thấy ngay cả khi đồng tuổi thì các bạn nữ bao giờ cũng có vẻ chín chắn, sâu sắc và già dặn hơn bạn nam. Vì vậy, sự chênh lệnh về mặt tuổi tác (đặc biệt là trong trường hợp nữ hơn tuổi) sẽ dễ dẫn đến sự lệch pha trong hôn nhân về các mặt: cách nhìn nhận vấn đề, sở thích, thậm chí ngay cả về mặt sức khỏe tình dục... Bên cạnh đó, bạn trai của bạn còn quá trẻ, mới 20 tuổi, đang là sinh viên năm thứ nhất, liệu rằng tình yêu của hai bạn có đủ bền chặt qua năm tháng không?
Tất nhiên, là cha mẹ, với kinh nghiệm sống bao năm trên đời, ba mẹ bạn có thể nhìn thấy trước những khó khăn, rủi ro trong cuộc sống mà bạn sẽ gặp phải khi yêu một chàng trai nhỏ tuổi hơn mình. Bố mẹ không muốn bạn gặp những rủi ro ấy trên đường đời sau này.
Dù vậy, kinh nghiệm không phải lúc nào cũng đúng phải không bạn? Chính vì thế, điều bạn cần giải quyết nằm ở bản thân bạn. Bạn phải tự đánh giá được liệu rằng mối tình của bạn có thể bền vững theo thời gian, bền vững trước dư luận trêu chọc của những người chung quanh không? Liệu chàng trai ấy có đảm bảo là người đồng hành tin cậy cho bạn trong suốt quãng đường đời sau này? Chỉ khi nào có được câu trả lời tương đối chính xác cho những vấn đề đó, bạn mới có thể bảo vệ tình yêu của mình trước sự cấm cản của bố mẹ.
Bố mẹ và người lớn, bằng kinh nghiệm sống của mình, có thể chia sẻ, cảnh báo với bạn về những điều bạn sẽ gặp trong cuộc sống. Nhưng người đưa ra quyết định cuối cùng chính là bạn chứ không phải ai khác. Bạn mới chính là người quyết định số phận của mình.
Chúc bạn bình tĩnh, sáng suốt và có được sự chọn lựa đúng dựa trên những lời góp ý của người thân. Và quan trọng hơn cả là trong chính trái tim của mình.
Theo VNE
Yêu người cùng huyết thống Bà ngoại của cô ấy là em của ông nội tôi. Chúng tôi bị gia đình phản đối kịch liệt khi đến với nhau, nhưng hai đứa đã yêu chân thành, không thể xa nhau được. Tôi quen cô ấy khi mới vào trường đại học. Hai đứa cùng tuổi nên khá hợp nhau. Chúng tôi thuê chung một căn trọ, cũng đã...