Em chỉ là… người đàn bà đẻ thuê
“Dù chỉ một lần xin hãy coi em như là vợ anh, là mẹ của con anh, chứ không phải là một người đàn bà đẻ thuê”.
Tiếng cổng sắt vang lên làm Phượng giật mình. Hàng ngày, cứ vào khung giờ quen thuộc này là anh lại đến. Có lẽ vì mải nghĩ về những điều cô vừa biết nên Phượng không nhận thấy anh đã tới. Thấy tiếng động, Phượng hốt hoảng nhìn ra ngoài. Cái bóng dáng vất vả đầy tội nghiệp của Trực bước vào làm Phượng không khỏi xúc động:
- “Gà tần này, em ăn đi cho nóng. Tan làm anh đi mua rồi vào đây thật nhanh để em ăn đấy. Ăn đi.”
Không để Phượng nói câu trả lời, Trực đon đả chạy lại lấy bát và thìa. Anh lúc nào cũng hấp tấp, vội vàng và dường như luôn không có phút giây ngơi nghỉ từ khi anh đến cho tới lúc về. Một cái hắt hơi, một chút mệt mỏi bộc lộ trên gương mặt, một cảm giác buồn vu vơ của Phượng cũng khiến anh lo sốt vó.
- “Em ăn đi, hay để anh đút cho em nhé!” – Trực ngồi lại bên Phượng, anh muốn tự tay chăm sóc cho người phụ nữ mang trong mình giọt máu mà anh yêu thương.
- “Thôi được rồi, để em tự ăn được mà. Anh đút em lại ăn lâu hơn đấy chứ. Mà từ giờ, anh không phải mua cho em nữa đâu. Tan làm, chẳng được bao nhiêu thời gian, anh đi vội vàng như thế khéo mà có chuyện gì thì sao?”
- “Em có khéo lo, anh đi cẩn thận làm sao mà có chuyện được. Thôi em ăn đi, anh chờ em ăn xong mới về”.
Sự âu yếm, ân cần, chăm sóc của anh khiến Phượng cảm động và yêu anh lúc nào không biết (Ảnh minh họa)
Phượng bưng bát đồ ăn nóng hổi mà anh mua về lên miệng, nước mắt cô cứ trực trào ra. Cổ họng nghẹn lại, cô quay mặt vào trong để che giấu đi nước mắt đang lăn dài. Thấy dáng vẻ khác thường của Phượng, Trực lại sốt vó lên vì lo lắng:
- “Em sao thế, nghẹn không ăn được à? Hay là nóng, hay là nó nấu không ngon? Hay em bị nghén thấy khó chịu. Không sao, nếu em không thích anh mua cái khác. Em thích ăn gì, em cứ nói đi anh sẽ đi mua về cho em…”
Anh càng nói thì Phượng càng khóc. Cô cứ thế mà òa lên nức nở. Giá mà cô có thể nói cho anh hiểu cảm giác trong lòng cô lúc này. Nhưng làm sao có thể đây? Bởi vì cô chỉ là danh phận của một người đàn bà đẻ thuê.
- “Em không sao cả, chắc tại có bầu… em hơi khó chịu chút thôi. Anh để đồ ở đây, lát nguội em ăn, giờ anh về đi kẻo muộn. Dù sao cũng tối rồi. Chị ấy chắc cũng đang đợi anh”.
- “Nhưng…”
- “Không nhưng gì cả, em ổn mà. Em tự biết lo cho thân mình…”
Vậy là Trực về. Anh có vẻ không an tâm lắm khi chưa nhìn thấy tận mắt Phượng ăn đồ mà mình mua về. Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, anh phải ra về vì có một người cần anh trong căn nhà khác. Đó là vợ anh.
Nhìn bóng Trực khuất dần khỏi con ngõ vắng người qua lại, cứ thế Phượng bật khóc với chính mình. Cô ôm bụng, nơi có đứa con sắp chào đời của mình… Cái ước ao, khao khát về một gia đình chưa bao giờ mạnh mẽ và nhiều đến như vậy. Nhưng đạo đức của một con người khiến Phượng không thể làm gì hơn ngoại trừ việc im lặng.
Phượng bước vào căn phòng của mình. Mọi thứ đều trống trải và cô liêu. Những món đồ, những tiện nghi mà Trực sắm cho cô không làm cho căn phòng này có chút gì đó ấm áp. Cô khao khát một tổ ấm thực sự, một người đàn ông làm chỗ dựa cho mình, một người đàn ông không cần chăm sóc cô tận tình đến thế nhưng người đàn ông đó không ghé lại như cách mà Trực làm. Người đàn ông đó sẽ ở lại, sẽ coi căn nhà này là tổ ấm và coi cô là… vợ.
Cả đêm hôm ấy Phượng không sao ngủ được. Cô cứ thổn thức và nghĩ mãi về người đàn ông mà vì anh cô đang mang bầu. Cô nhớ lại, lời hứa, một vụ mua bán, đổi trác mà “hàng hóa” thật sự khác thường: một đứa con.
Phượng đã khao khát một gia đình, một người chồng thực sự. Nhưng không thể, vì cô là người đến sau (Ảnh minh họa)
Vợ anh không thể sinh được con. Gần 10 năm rong ruổi, chạy chữa khắp nơi nhưng kết quả gần như vô vọng. Giữa lúc đó, anh gặp cô, một cô gái vừa trải qua mối tình đầu cay nghiệt với gã đàn ông Sở Khanh, lừa tình. Cô phá bỏ đứa con của mình, sống kiệt quệ không biết đến ngày mai. Và khi ấy, anh đã nhờ cô giúp, một sự cầu cứu thực sự chứ không phải là một bản hợp đồng.
Anh mong cô hãy giúp anh, cho anh có một đứa con của riêng mình. Nhưng anh cũng nói, anh không thể bỏ vợ. Anh không để cô thiệt thòi điều gì, chỉ cần cô muốn anh sẵn sàng đáp ứng. Miễn sao cô chấp nhận sinh cho anh một đứa con, thế là được.
Và cuối cùng Phượng đồng ý. Suy nghĩ lúc đó trong cô là gì? Đơn giản là để có tiền, để có một cuộc sống đỡ vất vả hơn những tháng ngày mà cô đã trải qua. Đơn giản vậy thôi. Còn tình yêu, cô đã nhận đủ những đớn đau từ nó, vậy nên, cô không nghĩ mình cần yêu thêm một lần nữa.
Nhưng đứa bé, sợi dây vô hình đó đã khiến cô yêu thực sự. Hay là vì anh – một người đàn ông quá tử tế, hiền lành và cái cách mà anh chăm sóc Phượng đã khiến cô không thể nào ngừng yêu anh. Cô không còn nghĩ đứa bé là kết quả của một bản hợp đồng mà hai bên cùng có lợi. Với cô, nó là kết tinh của tình yêu, dù chỉ là một mối tình đơn phương từ cô mà thôi. Bởi lẽ với anh, tình yêu lớn nhất đã dành cho vợ mất rồi.
Phượng im lặng một thời gian dài sau đấy. Cô luôn tự nhủ với chính mình rằng những gì mà anh làm vì cô là vì anh đang thương đứa con trong bụng. Với anh, cô chỉ là một người đàn bà làm nhiệm vụ đẻ thuê. Chỉ là một người đẻ thuê, không hơn, không kém. Phượng nghĩ thế, để không thấy tim mình đau đớn, để có thể chôn chặt thứ tình yêu cứ mỗi lúc một lớn dần.
Phượng trở dạ giữa đêm. Cô đi sinh con, cô đã chờ đợi ngày này suốt 9 tháng qua. Cô muốn bấm số gọi cho anh nhưng rồi cô không làm thế. Cô cầu cứu một người bạn thân. Hai người vào bệnh viện. Đêm hôm ấy, trời trở gió. Cơn gió lạnh đầu mùa. Phượng bế bồng trên tay đứa con trai. Nó là tình yêu của cô… Của cô với Trực và của cô với chính mình.
“Dù chỉ một lần xin hãy coi em như là vợ anh, là mẹ của con anh, chứ không phải là một người đàn bà đẻ thuê” (Ảnh minh họa)
2 ngày sau Trực đến bệnh viện. Người bạn của Phượng bồng đứa bé và ngồi đợi anh.
- “Phượng xin chuyển đi rồi. Phượng gửi lại cho anh lá thư này và cả đứa nhỏ nữa. Anh hãy chăm sóc cháu bằng tất cả những gì tốt nhất nhé. Em tin là Phượng rất đau khổ nhưng có lẽ cô ấy sẽ không đặt niềm tin nhầm người. Hi vọng anh lo được cho cháu một tương lai tốt đẹp”.
Trực run run lần mở bức thư. Lá thư chỉ có vài dòng ngắn ngủi:
- “Em đã từng nghĩ em chỉ là một đứa đẻ thuê, chỉ đơn giản là sinh cho anh một đứa con và kiếm cho mình một khoản tiền. Nhưng không phải thế. Anh mang tới cho em nhiều thứ hơn là món tiền ấy. Đó là tình yêu. Em gửi lại con cho anh, gửi lại tình yêu lớn nhất cuộc đời em. Hi vọng rằng, anh sẽ coi em, dù chỉ một lần, như là vợ, như là mẹ của con anh, chứ không phải là một người đàn bà đẻ thuê”
Theo Ngoisao
Chuyện đời không muốn kể: Đứa con đẻ thuê
Những ngày qua, suốt đêm, tôi không thể nào chợp mắt. Tôi chỉ có một mình Tiến. Lẽ ra nó cũng có đứa em gái, nhưng năm lên 4 tuổi, em nó bị bệnh sởi không qua khỏi.
ảnh minh họa
Từ đó, do quá nghèo mà tôi không dám đẻ thêm. Chồng tôi làm nghề thợ mộc, luôn đi làm ăn ở xa, nhưng không kiếm đủ ăn. Ngày trước, tôi làm nghề đi cấy mướn. Hai vợ chồng cố gắng lắm mới nuôi được thằng con trai sống qua ngày. Từ khi già yếu, chúng tôi chỉ ở nhà chăm nuôi đàn lợn, gà và làm vườn.
Nguồn trông cậy chủ yếu vào khoản tiền thằng Tiến kiếm được. Nó lái xe chở hàng cho một công ty trên tỉnh. Thương bố mẹ mà năm nay đã trên 30 tuổi nhưng nó vẫn chưa dám lấy vợ, vì nghĩ không đủ tiền nuôi vợ con.
Nó tằn tiện, không bia, rượu, thuốc lá. Có đồng nào ky cóp đưa hết cả cho tôi. Nhưng tôi đã nói với nó là nếu thương bố mẹ thì phải lấy vợ, rồi trời sinh voi ắt sinh cỏ, khéo ăn thì no, khéo co thì ấm. Nó chỉ cười và hứa sẽ nghe lời. Nhưng rồi hết ngày này sang tháng khác vẫn chẳng thấy gì.
Song, bây giờ thì mọi thứ đã tan thành mây khói, bởi một tai hoạ vừa ập đến gia đình tôi: Trong một lần lái xe trên đường, hai đứa trẻ con đuổi nhau ở trong ngõ đã đột ngột chạy ra đường, một đứa lao ngay vào xe thằng Tiến đang điều khiển. Mặc dù lúc ấy nó điều khiển xe chạy chậm, nhưng vì đứa trẻ lao ra quá nhanh, nên phanh vẫn không kịp. Vội đưa đến bệnh viện, nhưng đứa bé đã tắt thở trên đường.
Nguy cơ phải ngồi tù đã rõ. Dẫu không cố ý gây chết người nhưng người ta sẽ khép nó vào tội không quan sát kỹ, vô trách nhiệm. Sau vài năm tù, nó sẽ bị tước bằng lái xe, trở nên thất nghiệp. Tương lai của nó quá mờ mịt, trong khi hai vợ chồng tôi không biết trông cậy vào đâu để sinh sống hằng ngày. Đó là nỗi lo lớn.
Nhưng vẫn chưa phải là điều chính khiến tôi mất ăn mất ngủ, mặc dù từng giây phút thương nó đang trong trại tạm giam, chờ ngày xét xử. Lý do khiến tôi đau đớn, không thể yên chính là một điều khác. Điều này tôi đã nguyện với người ta là không bao giờ hé lộ với bất cứ ai, chỉ có tôi và họ biết. Khi tôi cầm tiền của người ta, lời hứa ấy đã được họ tin và suốt hơn 30 năm qua, tôi đã giữ được trọn vẹn.
... Ngày ấy, khi thằng Tiến vừa cai sữa, chồng tôi bỗng đổ bệnh. Con nhỏ, chồng ốm, nhà quá nghèo không biết trông cậy vào đâu, tôi đành gửi con cho mẹ đẻ để đi cấy thuê. Tôi cấy vào loại giỏi nhất làng, lại hiền lành, chịu khó nên được nhiều người mướn. Tuy công xá không cao, nhưng chịu khó cũng nuôi được chồng con. Một lần đi cấy thuê ở xã bên cách nhà 10 cây số, tôi được người chủ đối xử tử tế và ngỏ ý muốn lấy làm vợ.
Ông ta từng có vợ, nhưng cách đây mấy năm đã chết vì bị băng huyết, chưa kịp sinh cho ông đứa con nào. Từ đó, ông ở một mình, muốn đi bước nữa nhưng chưa gặp được ai ưng ý. Nay ông nói rất muốn tôi làm vợ ông. Nếu điều này xảy ra thì cuộc sống của tôi sẽ rất thuận lợi: Ông có nhà cao cửa rộng, ruộng vườn đầy đủ.
Thông cảm với ông nhưng tôi không thể phản bội chồng con để nhận lời. Ông đành bàn "phương án 2": Thuê tôi đẻ con cho ông. Mức giá tiền công đẻ được ấn định cụ thể tuỳ theo đứa trẻ là trai hay gái. Tôi thấy ông ta đưa ra một con số quá lớn, cả đời nằm mơ cũng không thể có.
Với số tiền đó, tôi có thể nuôi con trong nhiều năm và chữa bệnh cho chồng. Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi đã đồng ý. Chỉ còn cách suy tính thế nào để chồng tôi không thể biết việc này, vì nếu biết sẽ không bao giờ chấp nhận, dẫu có là bao nhiêu tiền chăng nữa.
Trước khi thực hiện việc đẻ thuê, tôi về nhà dặn chồng là có nơi ở xa mướn làm đồng cả năm mới về, tiền công rất hậu, khi về sẽ xây được nhà thay cho căn nhà tranh dột nát vợ chồng tôi phải ở bao năm nhưng không có tiền làm lại. Đứa con lên 2 tuổi, tôi cũng nhờ bố mẹ nuôi hộ, hàng tháng sẽ tìm cách gửi tiền về đều đặn. Vì quá nghèo mà cả chồng lẫn bố mẹ tôi đều đồng ý.
Rồi việc đẻ thuê có kết quả. Bàn giao lại đứa con trai cho ông chủ, tôi cầm một khoản tiền lớn đúng như thoả thuận ban đầu để về mà tuôn trào nước mắt. Tôi quặn đau khi nghĩ đứa con mình rứt ruột đẻ ra sẽ mãi mãi là con thiên hạ, không bao giờ mình được gặp lại. Phải cam kết với ông chủ như thế mới nhận được khoản tiền lớn. Việc thoả thuận này được ông chủ viết ra giấy và tôi phải ký.
Ông ta nói sẽ thuê người nuôi nó bằng sữa ngoài. Tuy nhiên, tôi đã đề nghị ở nấn ná thêm ít ngày để cho nó bú. Đó là một người đàn ông khá lạnh lùng. Ông ta chỉ cần con mà không có bất cứ biểu hiện "tình cảm" gì với tôi ngoài mấy đêm ăn nằm để thụ thai. Đến ngày tôi rời khỏi nhà ông, mắt sưng vù vì khóc do thương đứa con phải để lại.
Về nhà, tôi phải cố vui để che giấu sự thật. Do kiếm được khoản tiền quá lớn mà cả chồng và bố mẹ tôi chẳng để ý gì. Rồi chúng tôi bắt tay vào làm lại nhà. Cuộc sống từ ngày đó được cải thiện hơn. Tất nhiên, với riêng tôi còn có nỗi buồn vô hạn mà không ai có thể chia sẻ. Nhưng tôi phải chấp nhận vì đã dấn thân.
Do đã ký vào giấy cam kết nên tuy chỉ cách nhà hơn 10 cây số, mà tôi không thể gặp lại đứa con. Không hiểu ông ta đặt tên nó là gì. Rất nhiều lần tôi nảy ý nghĩ sẽ lén trở lại nơi ông ta ở, đứng từ xa nhìn vào nhà xem nó thế nào. Nhưng rồi lại không dám thực hiện ý định vì sợ ông ta biết, sẽ rầy rà. Đàn ông người ta làm sao có thể thấu nổi nỗi đau của người đàn bà phải lìa bỏ con.
Có lần tôi đã đi được nửa đường rồi nghĩ thế nào lại quay về. Phần vì sợ ông ta biết, phần sợ khi nhìn thấy con thì không hiểu sẽ ra sao. Tôi sẽ không làm chủ được bản thân, không thể kiểm soát được mình.
Rồi thì năm tháng cũng trôi đi. Thời gian luôn làm cho mọi thứ trở nên bình thường. Đối phó với cuộc sống hằng ngày, nuôi con ăn học, chồng tôi khỏi bệnh này lại phát sinh bệnh khác đã khiến tôi buộc phải quên quá khứ để tập trung cho cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên, tôi vẫn biết được ở nơi cách mình 10 cây số, đứa con tôi đẻ thuê đã trưởng thành. Và thật may mắn, nó đã thoát khỏi cuộc sống ruộng đồng do được cha cho ăn học đầy đủ. Tôi nghe nói nó kiếm được một công việc tại cơ quan gì đó ở huyện, cũng đủ sống. Sau khi nó lấy vợ, sinh được 2 con thì cha nó qua đời. Thế là tôi có cháu nội. Nhưng không bao giờ được nhận chúng...
***
Nhiều người mách nước cho tôi là hãy gặp người cha đứa trẻ thương lượng, đằng nào thì đứa trẻ cũng đã chết, hãy biếu anh ta một khoản tiền để họ bãi nại, đề nghị miễn truy cứu trách nhiệm hình sự cho con tôi.
Dùng hết nghị lực và dũng khí, tôi mới có thể gặp anh ta. Khi tôi đề xuất nguyện vọng, anh ta gạt phăng: "Ai cũng vậy thì làm sao ngăn chặn được tình trạng đi ẩu, vô trách nhiệm?". Tôi năn nỉ gần như van xin, nhưng anh ta vẫn một mực từ chối: "Bà nói vậy hóa ra là tôi tham tiền. Không! Tiền thì cần thật nhưng còn vong linh con tôi nữa chứ. Làm cha, sao tôi nỡ nhận tiền của bà để nó oán tôi. Hãy cứ để pháp luật phán xét. Mong bà thông cảm, tôi không thể chiều ý bà được".
Tôi thất vọng và sụp đổ hoàn toàn. Lúc ấy, tôi chỉ muốn quỳ trước mặt anh ta mà kêu thật to: "Con ơi! Sao con nỡ đẩy anh con vào tù? Mẹ cũng đau xót lắm chứ, vì đứa trẻ chết chính là cháu nội của mẹ. Đằng nào thì nó cũng không còn nữa. Mà anh con hiền lành, lại lái xe rất cẩn thận, chạy chậm. Cháu mẹ từ trong ngõ đột ngột chạy ra rất nhanh, làm sao có thể xử lý kịp. Con hãy thương anh con, thương mẹ mà có đơn với toà án...".
Nhưng tôi không thể làm vậy. Người đàn ông trẻ tuổi có đứa con vừa chết cũng chính là con tôi rứt ruột đẻ ra theo hợp đồng đẻ thuê mấy chục năm về trước. Theo cam kết, tôi phải giữ bí mật đến cùng. Hơn 30 năm qua, tôi đã giữ được. Nay, tôi không thể vi phạm lời hứa. Nhưng thật trớ trêu, nó đã không chấp nhận lời đề nghị của tôi, bởi trong mắt nó, tôi là người xa lạ, là mẹ của kẻ đã gây nên cái chết cho con nó.
Làm sao có thể khoan nhượng! Tâm trạng tôi rối bời: Vừa có phần tự hào vì nó không tham tiền mà chỉ thương tiếc đứa con, vừa lại thương thằng con lái xe sẽ không thoát khỏi tù tội. Rồi thương đứa cháu nội sớm bạc mệnh. Tôi nảy ý nghĩ hay là đến phút hiểm nghèo này cứ nói hết sự thật - điều bí mật đã giấu kín mấy chục năm nay? Chắc chắn đứa con đẻ thuê của tôi sẽ không thể nhẫn tâm để mẹ và anh mình chịu đau khổ. Theo các anh chị, tôi có nên làm như thế? Và nếu nói ra, liệu nó có tin?
Theo VNE
Cô chỉ là người đàn bà đẻ thuê! Ngày Hương lấy chồng, ai cũng nói hắn là "cứu tinh" của gia đình cô vì cô vừa lấy được chồng "xịn" lại vừa giúp bố thoát con đường tù tội. Mọi người thầm ghen tị với Hương, chỉ có người trong cuộc như cô mới hiểu được sự chua chát và cay đắng của cuộc đời mình, bởi lẽ đó là cuộc...



Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Dọn dẹp phòng ngủ của chị gái, tôi tái mặt khi phát hiện lý do chị luôn mặc quần áo rộng thùng thình, càng sợ hãi hậu quả của nó

Mẹ vợ U70 vượt 100 cây số đến nhà con gái, chúng tôi giật mình hoảng hốt khi bà đưa 10 triệu rồi yêu cầu một việc khó lường

Khó hòa nhập với nhà bạn trai khi tôi ăn chay trường

Anh rể thường chê trách chị gái khiến tôi nóng mặt, quyết định phải "trị" một trận: Khoản nợ 400 triệu và sự hèn nhát của một người đàn ông

Mẹ chồng âm mưu chiếm hết tài sản cho con riêng, tôi lạnh lùng tung ra bằng chứng khiến bà chết lặng

Chồng ném 500 triệu yêu cầu tôi ở nhà, chưa kịp mừng thì mẹ đẻ gọi điện báo tin sốc!

Sống chung với mẹ chồng: 5 triệu tiền ăn mỗi tháng vẫn thiếu, tôi bất lực khi bị biến thành "nhân viên đi chợ"

Bi kịch của mẹ chồng tương lai: Hủy cưới vì tôi "vô sinh", 4 năm sau bật khóc nức nở trước cổng nhà tôi

Bán nhà, mua đất theo ý chồng trẻ, tôi cay đắng phát hiện tất cả chỉ là cái bẫy

Về nhà bất ngờ, thấy cảnh tượng trong phòng khách, vợ lập tức đòi ly hôn

Mẹ chồng tặng tôi 7 cây vàng cưới với điều kiện phải làm dâu 2 năm, hết thời hạn tôi nhận được một tờ giấy

Bố vợ hứa hẹn cho hết gia sản, trong cuộc họp gia đình con rể nhận cú sốc với phần nhận được
Có thể bạn quan tâm

Đặc sắc Lễ hội Voi Sayaboury
Thế giới
19:37:31 23/02/2025
Cặp đôi 'đũa lệch' tình yêu ngọt ngào của showbiz, có 'ông cháu' chênh 53 tuổi
Sao âu mỹ
19:37:06 23/02/2025
Dự án Netflix của Park Bo Young - Choi Woo Sik thất bại thảm hại
Hậu trường phim
19:18:24 23/02/2025
Lamine Yamal khoe bàn chân đẫm máu, mỉa mai đối thủ chơi xấu
Sao thể thao
19:12:37 23/02/2025
Nằm viện một mình, chàng sinh viên Hà Tĩnh ngỡ ngàng khi nhận mẩu giấy nhắn của cán bộ bệnh viện
Netizen
18:02:42 23/02/2025
Sao nam Vbiz bị nghi thay thế Trấn Thành - Trường Giang: "Đừng tấn công tôi!"
Sao việt
17:20:47 23/02/2025
Người phụ nữ trung niên 52 tuổi chia sẻ 9 bí quyết nhà bếp, dân tình tấm tắc: Tuyệt đỉnh tư duy!
Sáng tạo
17:04:58 23/02/2025
Hành trình khám phá ở Việt Nam vào top 'mơ ước' của du khách
Du lịch
16:47:44 23/02/2025
Một anh trai nhảy múa sexy khiến Trấn Thành nổi đóa ném bát đũa
Nhạc việt
15:59:27 23/02/2025
Triệt phá đường dây đánh bạc qua mạng xuyên quốc gia với hơn 10.000 lượt con bạc tham gia
Pháp luật
15:32:40 23/02/2025