Em bị đánh trượt ngay lần đầu ra mắt vì… quá nghe lời mẹ người yêu
Em không biết lần sau đối mặt với bác ấy thế nào vì không biết đâu là lời nói thật, đâu là thử lòng các chị ạ.
Các chị ơi, người yêu em vừa kể là mẹ anh ấy không đồng ý để bọn em tiếp tục yêu nhau. Mà lý do thì chẳng có gì cả. Nếu người yêu em không nói thì nằm mơ em cũng không thể tưởng tượng được.
Bọn em yêu nhau được 3 năm rồi. Người yêu em năm nay 29, em 24. Dự định là cuối năm bọn em sẽ tổ chức đám cưới. Nhưng giờ kế hoạch bị hoãn lại vì em không vượt qua được buổi ra mắt của mẹ người yêu.
Đó là lần đầu tiên em đến nhà anh ấy. Mẹ người yêu em là giáo viên về hưu. Em nghe kể bác là người rất xem trọng lễ nghĩa. Vì thế khi đến chơi, em chào hỏi đàng hoàng, một lời con hai lời bác.
Không biết nhà anh thích ăn gì nên em chỉ mua một lãng hoa quả để làm quà. Đến bữa cơm cũng xung phong vào bếp để đạo diễn món ăn. Hôm ấy nhà anh lại mua một món mà em không biết nấu. Đó là ếch.
Video đang HOT
Nhà em không có ai thích ăn ếch. Thành thử ra em không biết phải chế biến thế nào. (Ảnh minh họa)
Nhà em không có ai thích ăn ếch. Thành thử ra em không biết phải chế biến thế nào. Sợ nấu lên không ngon nên em đành phải nói thật với bác gái là mình không biết nấu ếch. Nghe em nói vậy, bác bảo em cứ ra ngoài chơi để bác nấu cho. Đứng bếp lâu nên em cũng nóng, nghe mẹ người yêu nói vậy thế là em ra ngoài phòng khách ngồi xem ti vi với người yêu luôn.
Lúc ăn xong, em có bổ dưa mời cả nhà ăn. Mẹ người yêu em nói bác ấy không thích ăn dưa. Em cũng thật thà ngồi ăn cố cả quả dưa cùng người yêu vì nghĩ bác ấy không thích ăn.
Còn một chuyện khiến em bị mất điểm nữa. Khi em xin phép ra về thì mẹ người yêu em bảo đã đến rồi, cũng nên lên phòng xem thử người yêu mình ăn ở ra sao. Thấy chưa muộn, lại được bác ấy mở lời trước nên em cũng lên phòng người yêu em để thăm thú. Em chỉ lên một chút và nhìn căn phòng chứ không hề táy máy đến đồ đạc bên trong.
Nghe người yêu kể, em chẳng còn gì để nói. (Ảnh minh họa)
Chuyện chỉ có vậy thôi các chị ạ. Thế mà mẹ người yêu em lại không ưng em chỉ vì những điều đó. Người yêu em cũng thật thà nên mẹ anh ấy nhận xét gì về em, anh ấy đều kể hết. Nào là: “Con gái đến nhà bạn trai, không biết nấu thì phải hỏi cách để nấu chứ ai lại lên nhà xem ti vi để mặc mẹ nấu. Đã ăn cơm rồi còn ăn như hạm đội, ăn hết nửa quả dưa. Đến nhà bạn trai mà dễ dãi, mới lần đầu đã ti toe lên phòng bạn trai chơi”.
Nghe người yêu kể, em chẳng còn gì để nói. Có phải em bắt bác ấy nấu đâu. Em chỉ nói không biết nấu và bác ấy bảo em lên nghỉ ngơi cơ mà. Còn chuyện lên phòng cũng chính bác ấy nói em lên. Sao giờ bác ấy lại nhận xét em là con người như thế chứ. Em không biết lần sau đối mặt với bác ấy thế nào vì không biết đâu là lời nói thật, đâu là thử lòng các chị ạ. Theo các chị, em phải đối phó với mẹ chồng tương lai này như thế nào?
Theo Trí Thức Trẻ
Lần đầu về ra mắt, mẹ chồng tương lai phán một câu làm nàng dâu "chết đứng"
Sau lần về nhà người yêu ra mắt, tôi nhận ra bản chất con người thật của anh và quyết định chia tay dù trong lòng rất buồn và tiếc nuối.
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn nghèo khó. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi làm việc trong một công ty quảng cáo với mức lương trung bình. Tiền lương của tôi chỉ đủ để trang trải sinh hoạt và gửi về cho bố mẹ 1-2 triệu mỗi tháng. Tôi trông xinh đẹp, cao ráo nên có khá nhiều người theo đuổi. Hồi học đại học, tôi có yêu một người nhưng sau khi phát hiện người đó bắt cá hai tay, tôi đã chia tay. Sau khi đi làm, cũng có rất nhiều người làm quen, theo đuổi tôi nhưng tôi không cảm thấy ai có ý định nghiêm túc với tôi cả.
Đến năm 25 tuổi, tôi được giới thiệu Nghiêm, một chàng trai chạc tuổi. Theo lời chị đồng nghiệp mai mối, Nghiêm là người chững chạc, đứng đắn, rất chăm chỉ làm ăn, gia đình toàn người tử tế.
Nghiêm đẹp trai, cao ráo hơn những gì tôi tưởng tượng. Tôi với Nghiêm đến với nhau rất tự nhiên. Tuy nhiên, khi đã thành đôi, tôi cảm thấy Nghiêm là người... tiết kiệm quá mức. Anh rất hiếm khi mua quần áo, giày dép mới vì anh cho rằng đồ cũ có thể mặc đi mặc lại nhiều năm, chỉ cần biết cách giặt giũ, bảo quản là được. Chưa kể, mỗi lần tôi mua váy, quần áo mới là anh phàn nàn, mắng tôi tiêu hoang. Anh cũng chưa bao giờ bỏ tiền mua cho tôi cái gì.
Mỗi lần đi ăn, cứ đến lúc thanh toán là anh lại biến mất khiến tôi phải "chịu trận". Khi nói đến chuyện cưới hỏi, Nghiêm thường mon men dò hỏi xem nhà tôi có ý định mua nhà cho tôi ở thành phố hay không. Tuy Nghiêm có tính xấu như vậy nhưng tôi với anh lại có nhiều điểm hợp nhau. Nghiêm có công việc tốt với mức lương vài chục triệu mỗi tháng. Mẹ tôi nói đàn ông chịu khó làm ăn lại không tiêu hoang như Nghiêm rất hiếm. Tôi lấy Nghiêm về chẳng mấy mà hai vợ chồng có nhà lầu, xe hơi.
Sau khi hẹn hò 2 năm, Nghiêm ngỏ ý muốn đưa tôi về nhà ra mắt. Trong ngày về nhà anh, tôi mua một vài hộp bánh và ăn mặc thật gọn gàng. Mẹ chồng tương lai của tôi đon đả chào mời tôi vào nhà. Bà nhìn tôi từ trên xuống dưới và hỏi gia đình tôi ở đâu, bố mẹ tôi làm gì. Sau đó, tôi ăn tối với gia đình anh. Quê anh xa nên anh nói tôi ngủ lại một đêm để sáng mai bắt chuyến xe sớm. Vì lạ nhà nên tôi nằm trằn trọc mãi không ngủ được. Đêm đó, khi tôi tỉnh dậy đi vệ sinh thì nghe tiếng mẹ chồng tương lai đang nói chuyện với Nghiêm trong bếp.
Mẹ anh nói: "Mẹ thấy điều kiện nhà con bé này quá tệ. Bố mẹ làm nông nghiệp chẳng có gì, lại phải nuôi thêm 2 đứa em. Con nên bỏ nó càng sớm càng tốt. Mẹ thấy cái Thủy hôm trước con dẫn về, tuy không xinh đẹp bằng nhưng nhà nó có điều kiện. Con nên lấy nó thì hơn".
Nghiêm nói: "Vâng, con cũng tính rồi. Con định chia tay nhưng cô ấy cứ bám mãi, chưa có lý do gì để bỏ nhau cho hợp tình hợp lý. Để 1-2 tuần nữa con quyết định dứt điểm cho xong".
Nghe Nghiêm và mẹ ngồi nói chuyện, tôi thấy trời đất như quay cuồng. Tôi không ngờ, khi yêu tôi anh có những toan tính đáng sợ đến vậy. Tôi khóc vì tiếc cho tình cảm chân thành của mình suốt 2 năm nay không được đền đáp. Mấy ngày nay, tỗi vẫn còn sốc vì câu chuyện buồn của ngày ra mắt.
Theo Danviet
Sau lần về ra mắt gia đình và gặp mẹ người yêu, tôi thật chẳng muốn cầu hôn em nữa mà chỉ muốn chạy cho nhanh Chiều tôi đưa em lên lại thành phố, em lại tỏ vẻ không vui. Em lại còn trách tôi không ý tứ. Chuyện tôi kể ra đây chắc sẽ nhận được không ít "gạch đá" của mọi người. Nhưng tôi vẫn muốn kể với mong muốn nhận được những lời khuyên tích cực nhất cho mối quan hệ hiện tại. Tôi năm nay...