Ê chề bị chồng bỏ vì phẫu thuật thẩm mỹ
Với ý định “đại tu” nhan sắc để chồng thương yêu hơn, nào ngờ chị đã mất cả chì lẫn chài.
Muốn “tút tát” lại nhan sắc cho bằng chị bằng em, không ít người đã bỏ cả “núi” tiền đi làm đẹp. Người may mắn thì sau những lần phẫu thuật đau đớn đó nhận được vẻ ngoại hình như ý muốn, còn người kém may mắn thì tiền mất tật mang. Không được vẻ đẹp như mong muốn mà do biến chứng phẫu thuật khiến chị em còn tệ hơn lúc trước khi phẫu thuật.
Chị Hương là một trường hợp điển hình trong số đó. Làm việc tại Hà Nội, nghe nhiều chị em trong công ty đồn đại nhau rằng phẫu thuật nâng mũi, gọt cằm không đau mà lại có nhan sắc như những ngôi sao Hàn. Chị Hương vốn đã rất tự ti vì cái mũi tẹt của mình cộng thêm cái cằm hơi thô mang đặc trưng của người Châu Á, nghe nói việc thẩm mỹ có thể khiến chị cải thiện nhan sắc của mình nên chị quyết định gom tiền để đi làm đẹp.
Video đang HOT
Chị giấu chồng đi thẩm mỹ với mong muốn tạo sự bất ngờ cho anh. Chị nói với ông xã là đi công tác một vài ngày, rồi khăn gói quả mướp lên đường. Chiến dịch làm đẹp của chị với tổng chi phí lên tới gần trăm triệu đồng.Chị Hương không nghĩ việc phẫu thuật mắt nâng mũi, gọt cằm lại đơn giản và nhanh gọn đến thế. Chị về nhà với sự vui mừng rạng rỡ, phấn khởi đợi chồng về để khoe thì bỗng dưng chị cảm thấy cái cằm của mình căng căng, nhức nhức. Chị soi gương thì thấy nó đã sưng phồng lên, biến dạng. Nó làm cho cả khuôn mặt chị méo xệch.
Đi làm về, thấy vợ sụt sịt khóc, anh vội vàng chạy lại hỏi han rồi vô tình nhìn thấy “thành quả” làm đẹp của vợ. Từ sự ngạc nhiên chuyển sang sững sờ rồi mặt anh tím tái lại. Anh như không tin vào mắt mình nữa. Quá tức giận, chồng chị Hương gặng hỏi sự tình và anh đã nổi giận khi biết vợ mình đã đi phẫu thuật nâng mũi, gọt cằm.
Tức giận vì kiểu làm đẹp không đâu của vợ, sau khi giận dữ trách mắng, chồng chị Hương bỏ ra ngoài, không quên kèm theo câu nói khiến chị chết điếng: “Nếu cô không lấy lại khuôn mặt trước kia thì đường ai nấy đi”.
Vốn là người gia trưởng, anh càng không thể chấp nhận được người vợ có vẻ đẹp dao kéo và méo mó như vậy. Sau đó hai vợ chồng đã phải ra tòa giải quyết việc ly hôn. Chị Hương đau đớn vì vừa mất chồng vừa phải mang khuôn mặt biến dạng suốt đời do bị biến chứng sau phẫu thuật.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ê chề khi trao "cái ngàn vàng"
Sau khi hiến dâng cái ngàn vàng cho mối tình đầu - một người đàn ông đã có vợ, tôi không khỏi đau đớn và trách cứ mình.
Ngày trước khi nghe lũ bạn nói về chuyện tình yêu của những đứa con gái đối với người đàn ông đã có vợ, tôi đã bình luận rất sôi nổi. Tôi luôn luôn tôn thờ quan niệm là không thể thích người đã có người yêu chứ đừng nói là người đã có gia đình. Nhưng đó là ngày trước, ngày tôi còn là 1 con nhóc chưa biết đến thứ gọi là tình yêu.
Rồi khi rời ra vòng tay chăm sóc của bố mẹ, khi phải rời xa quê hương yêu dấu để đi làm nơi đất khách quê người. Những ngày đầu xa nhà tôi rất buồn và cảm thấy cô đơn vô cùng. Hình như trên thế gian này chỉ có mình tôi, khi đi làm tôi ngồi một mình một phòng, không đồng nghiệp, không người chỉ dẫn. Tôi như một cái máy ngày ngày tới công ty lụi cụi mày mò tìm kiếm đến hết giờ lại lủi thủi đi về.
Rồi tôi cũng tìm được chút niềm vui từ ngày gặp anh - sếp tôi. Anh là một người vui vẻ và chân thành (nhận xét ban đầu của tôi). Anh đã nói chuyện với tôi rất nhiều. Anh kể về công ty cho tôi nghe, về những người tôi làm việc chung, về gia đình anh, nơi có một người vợ xinh đẹp và 2 đứa con ngoan. Tôi lắng nghe rất chăm chú và cảm thấy vui vô cùng khi anh nói nhiều chuyện như vậy. Tôi đã nghĩ rằng đó là 1 sự tin tưởng và tôi cũng đã bắt đầu cởi mở hơn, tâm sự với anh rất nhiều. Từ đó tôi cảm thấy thích đi làm rất nhiều, mong được gặp anh, được trò chuyện tâm sự với anh.
Một ngày anh nói với tôi rằng anh có chuyện buồn. Tôi lắng nghe và như hòa chung vào cảm xúc của anh. Tôi cũng cảm thấy buồn và không muốn thấy anh như vậy chút nào. Tôi xót xa và dần cảm nhận được tôi cũng đã có cảm tình gì đó rất rất nhiều. Nhưng tôi có thể khẳng định đó không phải là tình đồng nghiệp anh em, tôi không dám nói với anh vì sợ anh biết sẽ xa lánh. Tôi cố gắng chôn giấu tình cảm và âm thầm lo lắng cho anh như một người yêu.
Hình như anh cũng cảm nhận được ánh mắt khác lạ, những lo lắng hơn bình thường của tôi dành cho anh. Anh đúng là người từng trải, anh khẽ nhẹ nhàng nắm tay tôi nhưng tôi không rút ra và anh đã hỏi nó: "Em thương anh rồi hả?". Tôi hơi bất ngờ nhưng cũng lấy hết cam đảm để nhìn thẳng vào mắt anh và nhẹ nhàng gật đầu. Anh ác lắm, anh biết tôi chưa bao giờ yêu ai vậy mà khi đó anh đã không đẩy tôi ra mà lại kéo tôi, ôm tôi vào lòng thì thầm yêu thương.
Anh bảo anh rất bất ngờ, anh không nghĩ là tôi lại thương anh, anh cũng thương tôi nhưng chỉ như 1 đứa em gái.thôi. Lần đó anh đã rủ tôi đi uống cà phê, anh bảo ngồi phía trong góc khuất để tránh gặp người quen trong công ty. Rồi anh như một người khác hoàn toàn. Anh ôm hôn tôi và bảo sao tôi thương anh chi cho khổ. Sao biết tôi thương anh sẽ khổ mà anh lại ôm tôi. Anh quá độc ác với một đứa ngây thơ như tôi mà lúc đó nó lại không thể nhận ra. Tôi đã tràn ngập trong sự sung sướng ngu dốt với ý nghĩ anh cũng thương tôi - chỉ cần anh thương tôi là được.
Ngày 20-10 anh dẫn tôi đi chơi và thuê khách sạn ngủ. Tôi vô cùng lo lắng khi bước theo sau anh vào khách sạn. Tôi không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi rất sợ sẽ mất đi cái quý giá nhất của người con gái. Nhưng hôm đó anh và tôi không có gì quá lố ngoài những nụ hôn say đắm và ôm nhau ngủ tới sáng. Tôi thở phào nhẹ nhõm và ngày càng tin yêu anh hơn vì nghĩ rằng anh không lợi dụng tôi mà yêu thương tôi thật lòng.
Sau ngày đó tôi và anh có đi khách sạn thêm 5 hay 6 lần gì nữa. Những lần đó anh với tôi đã đi quá giới hạn lần đầu một chút là tôi và anh không mặc gì trên người. Nhưng anh và tôi cũng đã có những cử chỉ của cái mà người ta gọi là chuyện người lớn song tôi vẫn giữ được cái ngàn vàng.
Ngày ngày anh vẫn sẻ chia vẫn lo lắng cho tôi, anh nói rằng anh cũng yêu tôi mất rồi anh sợ anh sẽ bỏ vợ con mà theo tôi mất. Tôi đâu biết rằng đó là cái bẫy mà anh đặt sẵn để dụ tôi vào trong. Tôi tin tưởng anh tuyệt đối, tôi còn khuyên anh rằng tôi rất yêu anh nhưng không muốn gia đình anh đổ vỡ vì tôi, không muốn các con anh hận tôi. Tôi còn nói sẽ yêu anh âm thầm lặng lẽ và không làm gì để ảnh hưởng tới hạn phúc gia đình anh.
Và tôi đã có 1 quyết định hết sức sai lầm. Tôi nói sẽ có con với anh, sau đó sẽ đi đến 1 nơi nào đó thật xa, không ai biết tôi là ai để sống và nuôi con 1 mình. Tôi nói với anh thì anh bảo như vậy tôi sẽ khổ lắm, tôi khổ sao anh chịu nổi (lại những lời nói dối rất tuyệt vời của anh). Đêm đó tôi đã trao cái ngàn vàng cho anh và nhận được 1 lời nói "Anh xin lỗi" của anh kèm theo câu "Mình dừng lại đi em" cùng sự lạnh nhạt của anh ngay ngày hôm sau.
Tôi phải làm gì, sẽ làm ầm lên cho vợ con anh biết, cho đồng nghiệp trong công ty biết sao? Nếu tôi làm vậy thì ai sẽ xấu mặt chứ, là tôi chứ không phải ai khác. Người ta sẽ nói tôi ngu, là con gái mà không biết giữ thân, là đứa con gái độc ác xấu xa lăng lòan mồi chài chồng người khác mà thôi.
Giờ tôi ân hận. Tôi nghĩ tới cha mẹ tôi ở quê. Tôi thấy có lỗi với cha mẹ rất nhiều, những người đã yêu thương hết mực, trao cho tôi cuộc sống quý giá này, đã đặt rất nhiều sự tin tưởng vào tôi. Nếu cha mẹ tôi biết sự thật này thì chỉ có thể sốc đến độ đứng tim mà chết thôi vì tôi vốn dĩ là 1 đứa con ngoan học giỏi trong mắt ba mẹ bạn bè mà, ngay cả những người trong công ty cũng luôn khen tôi dễ thương tốt bụng mà.
Tôi sẽ phải làm sao đây, tôi đã nghĩ đến cái chết nhưng lúc đó tôi lại nghĩ tới cha mẹ nhiều hơn. Tôi chưa làm gì để báo hiếu cha mẹ tôi mà giờ đây còn muốn tìm cái chết để kết thúc tội lỗi sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sốc khi chồng là "đại gia mua dâm chân dài" Vậy là ngày ấy đã đến, nhưng sao Tuyết thấy mình nhục nhã, ê chề quá. Bỏ qua tất cả những lời khuyên nhủ của cha mẹ, bạn bè, Tuyết quyết định cưới Long. Mọi người khuyên cô nên nghĩ kỹ bởi "dính vào gã giàu mà đẹp mã lại leo lẻo, Tuyết sẽ khổ đấy", nhưng cô kệ. Long là tất cả...