Được mai mối cho anh chồng U50 nhưng tôi vẫn có đêm tân hôn nồng nhiệt, tới gần sáng thì choàng tỉnh vì tiếng hét của mẹ chồng
Sau đêm tân hôn mặn nồng ấy tôi mới bàng hoàng nhận ra cuộc sống những ngày tháng tới sẽ chẳng dễ dàng…
Tôi và Phong được mai mối rồi đi tới hôn nhân. Nói thật, nếu không phải vì điều kiện của gia đình anh thì tôi cũng chẳng nhắm mắt đưa chân mà lên xe hoa lần nữa đâu. Phần vì Phong đã 46 – vẻ ngoài lại còn già hơn t.uổi nữa nên không khiến tôi rung động. Rồi anh lại rất ít nói, khô khan, nhút nhát, bảo sao tới t.uổi đó mà vẫn sống cùng mẹ, đưa lương cho mẹ. Quan trọng nhất, tôi cũng là gái 1 lần chồng, có con 6 t.uổi rồi, đi bước nữa tôi chỉ lo thằng bé không được yêu thương. Song cứ nghĩ tới lương của Phong rồi mấy căn biệt thự ngoài phố nhà anh, tôi lại đắn đo…
Cho tới một lần nọ, mẹ Phong trực tiếp gọi tôi tới nhà. Bà hỏi tôi lý do vì sao vẫn không chấp nhận lời cầu hôn của Phong (sau 3 lần đi cà phê, nhắn tin nhiều ngày thì Phong bảo muốn cưới tôi. Nhưng tôi thấy khá đường đột và không có tình cảm nên mới bảo cho thêm thời gian. Không ngờ anh đem kể hết với mẹ, còn nói tôi không đồng ý).
Tôi hơi lúng túng, rồi cũng thật thà chia sẻ: “Cháu thấy mới quen nhau được 2 tháng, quá sớm để tính tới chuyện cưới xin ạ. Cháu cũng nói với anh Phong rồi, cháu muốn có thêm 1 chút thời gian suy nghĩ cũng như vun đắp tình cảm”.
“Cháu vun đắp tới khi nào? Nếu có tình cảm rồi thì cưới xong vun cũng được, còn không cháu cứ câu giờ thế mất thời gian của đôi bên. Bác nói thẳng nhá, con trai bác có t.uổi rồi, chẳng trẻ trung gì nữa để mấy đứa con gái như cháu đòi thêm thời gian. Còn cháu cũng chả trẻ đâu, ngoài 30 rồi đó, còn có tướng sát phu, không cưới đi khéo chỉ có mấy ông già hơn tới hỏi thôi” - Mẹ Phong phũ phàng nói.
Tôi cảm thấy bị xúc phạm nặng nề, chỉ muốn đứng dậy luôn rồi bỏ về. Tôi 32, nhưng tôi được đ.ánh giá trẻ trung so với t.uổi. Nếu không phải vì chồng mất sớm, mọi người nói tôi sát phu có lẽ tôi cũng sớm tái giá rồi.
Tuy nhiên, mẹ Phong cũng khá tinh ý, nhận thấy tay tôi nắm chặt, mặt đỏ phừng phừng vì tức cũng nhanh chóng đưa ra hành động xoa dịu: “Bác nói vậy thôi chứ bác thấy cháu xinh xắn, trẻ trung mới nhờ người mai mối chứ. Cháu còn đắn đo gì không biết, về làm dâu nhà này sẽ được sang tên ngay một lô đất gần tỷ. Con trai cháu bác cũng sẽ coi như cháu nội, chuyển sang học trường tư ngay. Cháu nghĩ đi, chả thiệt thòi gì cả. Thằng Phong tuy hơi nhiều t.uổi và không mấy điển trai, nhưng nó chưa từng có vợ, không vướng bận con cái. So với mấy ông góa vợ tán tỉnh cháu thì điều kiện của thằng Phong không phải quá tốt à?”
Video đang HOT
Câu nói ấy của mẹ Phong thật sự làm tôi thay đổi. Tôi gật đầu đồng ý. Đám cưới sau đó được gia đình nhà trai lo mọi chi phí tổ chức ở khách sạn sang, bà cho tôi 1 lô đất thật, dù trong ngõ nhưng giá trị cũng không rẻ.
(Ảnh minh họa)
Rồi cưới xin cũng xong xuôi, đêm tân hôn hôm ấy lại khiến tôi không thể quên. Như đã nói, vì tôi vốn không có cảm tình với Phong nên không hề vượt giới hạn. Thậm chí, ngay cả ôm, hôn chúng tôi cũng chưa từng. Trên sân khấu đám cưới khi MC nói hôn, đó là lần đầu của tôi và Phong. Song tới lúc “động phòng”, nhìn Phong nằm vật ra vì say, tôi lại nghĩ chả lẽ hôn nhân mình lại thế này? Hôm nay thế, mai này cũng thế? Tôi lấy chồng chỉ vì t.iền thôi sao?
Dù sao, tôi cũng đã thiếu vắng hơi chồng vài năm nay, giờ có một người đàn ông nằm cạnh liền quyết định chủ động. Sau 1 hồi, Phong cũng quay sang đáp lại thật. Hôm ấy, hai chúng tôi đã có một đêm tân hôn nồng nhiệt. Sau đó, chúng tôi ngủ thiếp đi.
Thế nhưng, tới khoảng tờ mờ sáng, đang say giấc nồng thì tôi choàng tỉnh vì 1 tiếng hét thất thanh. Tôi mở mắt, mẹ chồng đang đứng trước cửa. Bà nhìn hai chúng tôi không mảnh vải che thân rồi phản ứng thái kém tinh tế như vậy.
Nhưng bất ngờ hơn, Phong lại bối rối như 1 đ.ứa t.rẻ làm sai điều gì. Còn tôi, quấn tạm chăn vào nhưng chẳng hiểu chuyện gì. Tôi còn thấy bực vì mẹ chồng quá tùy tiện. Nhưng bà lại mắng tôi sa sả: “Tôi cưới cô về để chăm con tôi, không phải hành nó. Nó sức khỏe yếu, không được ra gió, không được quá sức, cô xem, tối qua nó đã uống say như thế mà cô còn bắt nó phục vụ? Cô thiếu hơi đàn ông tới vậy à?”
Tôi choáng váng thật sự. Tôi cố giải thích nhưng mẹ chồng chỉ nhẹ nhàng bảo Phong đi tắm, thay đồ và sang phòng khác mà nghỉ ngơi. Còn tôi, bà lườm nguýt, trước khi rời đi còn nói: “Nhẹ nhàng với cục vàng của tôi thôi, đợi khi có bầu thì đừng động vào nó!”.
Tận vài ngày sau, khi hai vợ chồng cùng nằm trên giường, Phong có cảm tình với tôi hơn, anh mới chia sẻ rằng anh bị bệnh khá nặng, nên sức khỏe yếu. Rồi thì mẹ coi anh như trẻ con nên bao bọc quá đà, hẹn hò vài người trước kia nhưng bà cũng luôn dặn không được hôn và Phong nghe lời. Đêm tân hôn là lần đầu tiên của Phong…
Tôi rất bất ngờ, nhưng đoán rằng hôn nhân mai này của mình sẽ rất khó khăn với bà mẹ chồng quái thai, thích can thiệp vào cuộc sống của các con, còn chồng thì sợ mẹ 1 phép dù đã U50. Không biết lựa chọn của tôi có đúng không nữa, liệu tôi có bị bà làm khó để giao lại mảnh đất kia không?
Chồng yêu cầu vợ chia t.iền khi ăn sinh nhật
Sau đêm tân hôn, Hiên sững sờ khi thấy Toàn vạch rõ những khoản chi tiêu chung của cả hai người và đề nghị chia sẻ.
Toàn và Hiên quen nhau qua mai mối của gia đình khi cả hai đã bước sang t.uổi băm. Ấn tượng của Hiên đối với Toàn trong lần đầu gặp mặt khá tốt. Anh lịch lãm, không nhiều lời, và có vẻ trầm tĩnh của người thành đạt. Sau sáu tháng tìm hiểu, Toàn và Hiên về chung một nhà trong niềm hân hoan của cha mẹ hai bên.
Sau đêm tân hôn, Hiên sững sờ khi thấy Toàn vạch rõ những khoản chi tiêu chung của cả hai người và đề nghị chia sẻ. Cô nhìn các khoản cơ bản như điện, nước, gas, t.iền rác, t.iền lương giúp việc, phí bảo trì nhà cửa và cả t.iền ăn. Cô ngỡ ngàng và chỉ biết gật đầu đồng ý. Sống chung nửa năm, Hiên dần dần thích ứng với hoàn cảnh mới. Toàn chuyển khoản t.iền sinh hoạt phí cho cô đúng hạn vào ngày 10 hằng tháng.
Ảnh minh họa.
Hai vợ chồng thu nhập độc lập, chi tiêu độc lập và không ai can thiệp tài chính của ai. Những khoản ma chay, hiếu hỷ của gia đình bên nào thì người ấy sẽ lo. Suốt nửa năm là vợ chồng, Hiên cùng Toàn đi ăn tối bên ngoài đúng hai lần vào dịp sinh nhật của cô và anh, thì cả hai lần cô đều phải chia sẻ t.iền cùng chồng.
Là một người phụ nữ hiện đại và thành đạt, Hiên chưa bao giờ có suy nghĩ sống phụ thuộc vào chồng hay tiêu t.iền của đàn ông. Cô cũng không bài xích việc hai vợ chồng cùng chia sẻ sinh hoạt phí.
Thế nhưng cách cư xử của Toàn khiến cô quá bất ngờ. Bạn bè xung quanh cô đều chung một quan điểm: "Đàn ông sau kết hôn chưa biết thu nhập nhiều bao nhiêu, quỹ đen cất làm sao, nhưng chắc chắn thẻ lương chính phải giao cho vợ; muốn dùng t.iền phải có ý kiến của bà xã. Có như thế, vợ mới được gọi là tay hòm chìa khóa".
Hiên ngẩn người, cô chưa từng biết mỗi tháng thu nhập của Toàn là bao nhiêu, bởi anh tỏ vẻ không vui khi một lần nói chuyện cô vô tình nhắc đến. Anh thẳng thắn bảo cô: "Thu nhập là chuyện riêng của mỗi người. Anh mong em không can thiệp vào việc này. Vợ chồng cũng như thế. Anh sẽ đưa đủ chi phí sinh hoạt của anh cho em, nếu trong tháng phát sinh thêm các khoản nào, anh sẽ chuyển thêm".
Hiên không biết phải làm thế nào với cuộc sống hôn nhân vừa mới bắt đầu. Chồng cô, ngoài việc quá rạch ròi về tài chính thì cơ bản khá ổn. Anh thỉnh thoảng cũng đến nhà thăm hỏi bố mẹ vợ, hay mua quà tặng khi đi công tác về. Cô cứ cảm thấy giữa hai người luôn có một khoảng trống nào đó, không thể san lấp.
Thi thoảng đi ăn uống hay mua sắm cùng đồng nghiệp, bắt gặp hình ảnh những người đàn ông rút ví, vui vẻ trả t.iền cho người yêu hay vợ của họ, Hiên nhiều lúc tự hỏi bản thân mình có hạnh phúc không? Có muốn thay đổi để tìm cho mình một niềm vui mới? Câu trả lời vẫn nằm xa xôi đâu đó, mà nỗi niềm chẳng biết phải tỏ cùng ai.
Đêm tân hôn, chồng bật khóc xin vợ đừng động vào người Vừa cưới xong đã được ở riêng lại có nhà riêng, tôi thực sự là một người phụ nữ may mắn. Nhưng ai ngờ đâu, ngay sau đêm tân hôn, tôi mới biết mình chính là một người phụ nữ bất hạnh! Tôi vừa lấy chồng được đúng 5 ngày mọi người ạ. Nhưng có lẽ tôi đành phải chấm dứt cuộc hôn...