Dùng mọi thủ đoạn vào hào môn, đêm tân hôn tôi chết lặng vì tờ hợp đồng chồng đưa, sốc hơn cả là lời đề nghị của mẹ anh
Thấy bạn giới thiệu Tuấn là 1 công tử nhà giàu, có nhà ở Hà Nội và đi xe sang, tôi quyết định bằng mọi giá biến anh ấy trở thành chồng mình.
Một lần đi sinh nhật của 1 người bạn, tôi được cô ấy huých tay và giới thiệu: “Biết anh chàng kia không?”. Tôi lắc đầu. Bạn tôi thở dài: “Chán mày. Đấy là Tuấn, trai phố Cổ, có nhà sang, xế hộp, tiền tiêu không phải nghĩ. Ai mà lấy được anh ta á, cứ như chuột sa chĩnh gạo ấy. Sướng hết phần đời còn lại. Chỉ ăn chơi hưởng thụ, chẳng phải lo cái gì sất”.
Tôi nghe mà sáng bừng cả đôi mắt. Tôi bảo bạn: “Thế để tao. Tao không tin với nhan sắc và tài ăn nói của mình, anh ta lại không rạo rực”. Con bạn tôi cười phá lên, nó thách tôi tán được Tuấn, bởi anh ta có bạn gái rồi.
Tôi có ngại gì đâu. Tuấn có bạn gái rồi thì càng tốt. Đánh đồn 1 địch còn dễ hơn ấy chứ. Thế là tôi xin số điện thoại của Tuấn qua người bạn của tôi. Về nhà tôi điều tra ra Facebook của anh và bắt đầu nhắn tin tán tỉnh. Tôi “quăng thính” và Tuấn không ngần ngại đáp trả. Vì Tuấn cởi mở với tôi, tôi lại càng tin chắc mình có cơ hội trong vụ này.
(Ảnh minh hoa)
Sau đó, tôi còn tìm ra cả Facebook của bạn gái anh. Hàng ngày tôi đều nhắn tin khủng bố cô ấy. Tôi giả bộ Tuấn đã nhận lời yêu tôi, chê cô ấy già, tẻ nhạt… Những lần đi chơi sau đó cùng Tuấn, tôi đều cố tình dựa dẫm, ôm ấp anh và nhờ người chụp lại. Có lần tôi còn táo bạo vòng tay quay cổ hôn anh nồng nhiệt. Những hình ảnh đó tôi đều gửi cho bạn gái của Tuấn.
Quả nhiên, cô ta không thể bình tĩnh nữa mà làm ầm lên. Cô ấy hẹn tôi và Tuấn ra để 3 mặt 1 lời. Tôi hơi chột dạ vì việc làm táo bạo của mình. Nếu Tuấn hỏi tôi sẽ nói rằng vì mình yêu anh quá mất rồi. Nhưng thật lạ, buổi gặp mặt hôm đó, Tuấn lại bênh tôi. Anh nói rằng đã quá chán cô ấy và thừa nhận tôi là người yêu. Bạn biết không, lúc đó lòng tôi vui sướng nhảy cẫng lên, nhưng bên ngoài tôi vẫn tỏ ra giả nai, rơm rớm khóc.
Video đang HOT
Yêu nhau được 1 tuần, Tuấn dẫn tôi về ra mắt. Tôi choáng ngợp với căn nhà rộng rãi, khang trang của gia đình anh. Mẹ Tuấn rất có tướng là “người có tiền”. Bà nho nhã, ăn nói nhỏ nhẹ nhưng câu nào cũng thâm nho, sâu sắc. Tôi thì thảo mai hết sức có thể, ra sức lấy lòng bà. Từ hôm đó trở đi, cứ cách vài hôm tôi lại sang nhà Tuấn, mua nhiều đồ đắt tiền tặng mẹ anh. Và có vẻ như mẹ Tuấn cũng không có thành kiến gì với tôi.
2 tháng sau chúng tôi làm đám cưới. Bạn bè đều kinh ngạc khi tôi có thể “cưa đổ” Tuấn trong 1 thời gian ngắn như thế. Ngày cưới, ai cũng chúc mừng tôi 1 bước lên tiên. Từ cô gái nông thôn lên lập nghiệp, giờ tôi đã có ô tô, có nhà trên Hà Nội. Đặc biệt, lại có anh chồng đẹp trai, tuấn tú.
Hôm cưới, mẹ chồng trao cho tôi 3 cây vàng và 2 nhẫn kim cương. Tôi cười híp mắt, sung sướng đến tận cùng. Ấy thế nhưng ngay tối hôm đó, mọi thứ trong tôi sụp đổ.
(Ảnh minh họa)
Buổi tối, chồng nhậu với họ hàng và đám bạn của anh ấy ở dưới nhà. Một mình tôi nằm trong phòng nghĩ về cuộc đời mình. Ôm đống vàng cưới và tiền mừng trong tay, ngước nhìn căn phòng rộng rãi, lãng mạn, tôi mỉm cười.
Đến 10 giờ, chồng mới về phòng. Tôi vui sướng đón anh, cố gắng ăn mặc hờ hững 1 chút để thu hút chồng (trước đó chúng tôi vẫn chưa quan hệ). Tuy nhiên, anh đáp trả lại tôi bằng ánh mắt lạnh nhạt. Tôi chột dạ nhưng vẫn cố kéo chồng về giường thì anh hất tay tôi ra và nói: “Đạt được mục đích rồi em vui không?”. Tôi sững người.
Tiếp đó, anh mở tủ, lấy ra 1 bản hợp đồng anh đã thảo từ trước và đưa cho tôi đọc. Anh giải thích: “Thú thực với em, tôi không có hứng thú với con gái. Tôi lấy em chỉ để tạo tấm bình phong tốt nhất cho mình là thôi. Em hãy ngoan ngoãn làm vợ tôi thì đảm bảo cuộc sống của em no đủ. Đừng nghĩ cách phản bội tôi hay đòi ly hôn. Bởi tôi sẽ cho đời em nát theo đó. Những bằng chứng em làm trước kia, em lừa bao nhiêu thằng nhà giàu, hại bao nhiêu cô gái để đạt được mục đích của mình, tôi đều nắm trong tay cả”.
Đến bây giờ thì tôi sốc. Hóa ra, mọi việc tôi làm anh đều biết. Và để đạt mục đích của mình, anh đã phối hợp nhịp nhàng với tôi. Đêm hôm đó, anh bỏ lại tôi nằm khóc ướt gối, còn bản thân đi tìm thú vui riêng.
Sáng hôm sau 5 giờ sáng mẹ chồng đã gọi tôi dậy và bắt làm việc nhà. Đống bát đũa mọi người ăn hôm qua còn nguyên, hôm nay tôi phải rửa hết. Ngồi rửa đến 7 giờ mới xong, tôi lại phải nấu bữa sáng.
Đang ăn thì mẹ chồng tôi nói: “Mẹ cho giúp việc nghỉ từ tuần trước rồi. Tuần sau đi làm lại thì con xin nghỉ việc luôn đi, tập trung chăm chồng và chăm gia đình chồng.
À số vàng mẹ đưa con hôm cưới, tý trả mẹ. Vàng đó đi mượn cho đẹp mặt thôi. Đợt này nhà mình làm ăn thua lỗ, lấy đâu ra của cải dư thừa. Cứ đưa mẹ, bao giờ có mẹ cho sau”.
Tôi nghe mà không nuốt trôi miếng bún nữa. Cổ họng nghẹn đắng. Chưa ăn hết bữa, mẹ chồng đã bắt lên lấy vàng và nhẫn đưa cho bà rồi. Chồng tôi vẫn thản nhiên ngồi ăn, chẳng có cảm xúc gì.
Giờ đây tôi ân hận lắm, nhưng không biết nói với ai. Bạn bè mà biết chắc chúng nó sẽ cười tôi không ngẩng mặt lên được mất. Bố mẹ cũng hi vọng rất nhiều về tôi. Có lẽ tôi đã tự đào hố chôn mình rồi!
Người yêu đòi thủ thân đến ngày cưới, tôi ra ngoài để giải tỏa, cô ấy lại làm mình làm mẩy đòi hủy hôn
Chúng tôi bắt đầu hợp đồng với nhau. Hàng tháng cả hai sẽ gặp gỡ khoảng 2, 3 lần. Tôi chu cấp cho cô bé ấy 4 triệu một tháng, giữa chúng tôi không hề có nảy sinh tình cảm. Chỉ là một người cần tiền, còn người khác thì cần tình, thế thôi.
Thú thật là bây giờ gia đình tôi đang rất khó chịu với sự đỏng đảnh của người yêu. Còn tôi cũng thấy em quá vô lý. Chuyện là chúng tôi đã yêu nhau được 2 năm rồi. Thế nhưng nói chẳng ai tin, đến bây giờ tôi vẫn chưa được chung đụng với em lần nào.
Tôi không phải Sở Khanh, nếu có ý đồ đã chia tay ngay từ đầu chứ không phải yêu đến 2 năm như thế này. Chỉ là thời bây giờ, người ta yêu nhau và gần gũi là chuyện hết sức vình thường. Tôi không hiểu tại sao người yêu mình lại cổ hủ đến mức ấy. Hồi chúng tôi yêu nhau, thời gian đầu em chỉ cho nắm tay. 6 tháng sau mới có cái hôn đầu tiên. Có thể người yêu tôi nghĩ đó là hay, nhưng tôi thấy nhàm chán và cả hai không có sự gắn kết chút nào.
Trước đây tôi đã từng rủ em đi du lịch, còn cố tình chỉ đặt một phòng khách sạn. Đêm ấy, tôi cố tình lại gần người yêu rồi ôm chặt em. Không ngờ em vùng vẫy mạnh quá khiến tôi ngã xuống đất, bị trật cả khớp lưng. Sau chuyện này, em vẫn mạnh miệng tuyên bố:
"Anh đừng tốn công vô ích. Em sẽ giữ mình đến đêm tân hôn".
Ảnh minh họa
Thế rồi tôi cũng chán nản và chẳng đòi hỏi em chuyện ấy nữa. Nhưng đàn ông đang ở tuổi sức dài vai rộng, không có người này thì phải có chỗ khác để giải tỏa. Trước khi đến với người yêu, tôi đã quen một cô gái khác. Chúng tôi làm chuyện ấy thoải mái với nhau nên khi bị cự tuyệt, tôi cảm thấy rất bứt rứt và khó chịu. Qua giới thiệu, tôi biết một cô bé mới ra trường đang cần tiền. Chúng tôi bắt đầu hợp đồng với nhau. Hàng tháng cả hai sẽ gặp gỡ khoảng 2, 3 lần. Tôi chu cấp cho cô bé ấy 4 triệu một tháng, giữa chúng tôi không hề có nảy sinh tình cảm. Chỉ là một người cần tiền, còn người khác thì cần tình dục, thế thôi. Bản thân tôi cũng xác định khi nào cưới vợ sẽ không có chuyện qua lại với ai khác nữa.
Tôi đã làm chuyện ấy trót lọt được 3 tháng nay. Không ngờ hôm ấy, người yêu tôi lại phát hiện chiếc điện thoại thứ 2. Đọc được tin nhắn đến hạn chuyển tiền, cộng với những tin hẹn gặp từ lần trước, em hiểu ra mọi chuyện rồi đùng đùng bỏ về. Chưa nghe tôi giải thích, em đã làm ầm lên, còn nói với bố mẹ rằng tôi dối trá, lừa lọc. Không những vậy, chúng tôi vừa bàn chuyện cưới xin, ngày giờ định sẵn cả rồi. Thế mà người yêu và bố mẹ em không màng danh dự, tự động hủy hôn.
Tôi nói thật, làm đàn ông ai cũng có nhu cầu. Vì không được gần gũi người yêu, tôi mới phải tìm cách khác. Em chẳng hiểu cho tôi thì thôi, còn kênh kiệu đòi hủy hôn. Theo mọi người, tôi nên hạ mình xuống nước vì danh dự gia đình. Rồi sau này cưới về thì dạy lại em, hay cứ để em làm mình làm mẩy, thích chia tay thì chia tay?
Nhìn thấy bát mì tôm đặt trên bàn tôi đã nổi khùng lên rồi cầm ném xuống đất, vợ lập tức đưa giấy ly hôn khiến tôi hốt hoảng cầu xin tha thứ 'Ngày xưa bát mì này giúp anh và em đến với nhau, còn bây giờ cũng là bát mì này nhưng lại khiến tình vợ chồng tan nát. Anh đã thay đổi rồi, không phải anh của ngày xưa nữa. Em chỉ cần con, còn toàn bộ tài sản này là của anh hết hãy giữ lấy mà hưởng thụ em không ham',...