Đừng lãng quên giới tính thứ ba
Xã hội chưa quan tâm đến việc giáo dục giới tính cho les, gay, bi và chuyển giới. Là một bộ phận không nhỏ tồn tại thật trong xã hội, cộng đồng LGBT (lesbian – đồng tính nữ, gay – đồng tính nam, bisexual – lưỡng tính, transfer – chuyển giới) dường như chỉ được xã hội nhắc đến trong những chương trình giải trí hay những xìcăngđan gây sốc. Thực tế, họ cũng như tất cả mọi người, cũng cần được tôn trọng, được lắng nghe, được chia sẻ, đặc biệt là được hướng dẫn về lối sống và giới tính.
Đừng nên chờ đợi
Những tài liệu hiện nay chỉ đề cập giới tính thứ ba dưới góc độ giải thích đồng tính là gì. Tuy nhiên, hướng dẫn họ những biện pháp tình dục an toàn, hướng dẫn họ trong tiến trình phát triển tâm sinh lý, định hướng lối sống lành mạnh, hướng dẫn cách cư xử trong mối quan hệ khác giới, đồng giới… là một mảng hoàn toàn bỏ trống.
Thực tế, cộng đồng LGBT cũng có những vấn đề về sức khỏe thể chất và tinh thần họ cũng có bạn bè, tình yêu và những vấn đề tình dục. Trừ việc mang thai, họ cũng có thể mắc tất cả các bệnh lây lan qua đường tình dục, có thể trải nghiệm tất cả các đau đớn trong tình yêu, chịu đựng những nỗi đau tinh thần như bao người khác thậm chí những căn bệnh đó, những nỗi đau đó có khi còn mãnh liệt và giằng xé hơn gấp nhiều lần. Thế nhưng, họ đã bị bỏ rơi với giới tính của mình. Hiện tại, xã hội chúng ta chưa có cái nhìn hoàn toàn cởi mở về giới tính này, chưa xem đó là một xu hướng tình dục tự nhiên. Khi cái nhìn xã hội chưa được mở thì làm sao việc giáo dục giới tính cho cộng đồng LGBT một cách chính quy có thể được cởi trói?
Tuy nhiên, chúng ta đừng nên chờ đợi. Trước khi xã hội cởi mở hơn, trước khi được pháp luật công nhận, những nhà giáo, những bác sĩ, những người có chuyên môn cần phổ biến các hiểu biết về chăm sóc sức khỏe giới tính cho họ. Song song đó, chính gia đình và các tổ chức xã hội phải quan tâm chăm sóc đến cộng đồng này vì đó cũng là con em, bè bạn của tất cả chúng ta, cũng là một thành viên tích cực của gia đình mình, của xã hội mình. Quan tâm đến họ là quan tâm đến đồng loại, một hành vi nhân văn.
Câu hỏi về giới tính thứ ba là một trong những câu hỏi nhạy cảm nhất và được quan tâm nhất. Bởi hiểu biết của giới trẻ và tất cả chúng ta về cộng đồng này vẫn còn rất mù mờ. Trong quá trình tư vấn tâm lý cho tuổi học đường, dưới đây là những câu hỏi thường xuyên nhất mà tôi hay được hỏi.
Làm sao biết mình là gay hay les?
Một người được khẳng định là đồng tính phải hội đủ hai điều kiện:
Thứ nhất, bản thân chúng ta có cảm giác bị thu hút về mặt cảm xúc đối với một người cùng phái nào đó (họ khiến ta yêu thương, nhung nhớ, đam mê).
Thứ hai, bản thân chúng ta cảm thấy người cùng phái ấy có sức hấp dẫn tình dục khi tiếp xúc với họ (ta thích đụng chạm họ, ôm hôn…).
Mà điều thứ hai này thì chỉ có chính bản thân người đồng tính mới cảm nhận được. Thế nên chúng ta không nên kết luận vội ai đó là đồng tính khi thấy một cậu con trai ăn mặc chải chuốt, nói năng nhẹ nhàng, thích vào bếp hay một cô con gái tóc ngắn tomboy, tính cách mạnh mẽ.
Câu hỏi về giới tính thứ ba là một trong những câu hỏi nhạy cảm nhất và được quan tâm nhất (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Câu hỏi dễ nhầm lẫn nhất: Đồng tính giả là gì?
Với câu hỏi này, tôi thường nói với các em rằng không có đồng tính thật 30%, 50% hay 80%. Chỉ có những dạng sau đây:
Một số bạn là dị tính, “cặp” với người cùng giới để thử cho biết, thử cho vui rồi hoàn toàn thôi thì không gọi là đồng tính được.
Những bạn ban đầu có vẻ như là dị tính, sau một số lần trải nghiệm cảm xúc với người cùng giới và khám phá ra xu hướng giới tính “ẩn” bấy lâu nay của mình thì đó là đồng tính thật.
Những bạn vừa có cảm xúc với cả nam lẫn nữ thì là “bi” (lưỡng tính – yêu được cả hai phái).
C âu hỏi lo lắng nhất: Đó có phải bệnh không? Có lây không? Chữa được không?
Đồng tính không phải là bệnh, có giới tính thứ nhất, có giới tính thứ hai thì cũng có giới tính thứ ba. Đó là một hiện tượng bình thường tồn tại khá phổ biến trong giới tự nhiên (ở các loài động vật bậc cao, hiện tượng này rất phổ biến). Là con trai, con gái hay LGBT thì cũng là con người và là người bình thường.
Đó không phải là bệnh nên không lây. Có vài giả thuyết đặt ra về hiện tượng tập nhiễm: người dị tính quan hệ với người đồng tính vài lần thì có thể trở thành đồng tính. Tuy nhiên, giả thuyết này cũng không có cơ sở và chưa ai chứng minh được.
Có rất nhiều trường hợp đã bắt ép con em của mình quan hệ với người khác phái để “c hạy chữa căn bệnh” của họ, đó là một việc làm hoàn toàn vô ích và sai trái. Đồng tính không “chữa” được và cũng không cần “chữa”. Quan trọng là họ chọn lối sống thế nào, lành mạnh hay không lành mạnh. Nếu muốn giúp, hãy giúp họ bằng cách thể hiện sự đồng cảm và đóng góp xây dựng để họ có một cuộc sống đẹp được tất cả mọi người chấp nhận. Đừng cố gắng gán ép giới tính mà làm khổ con em mình.
Trăn trở lớn nhất: Là người đồng tính, làm sao để sống mà không bị kỳ thị?
Giới tính không có tội. Cái xấu không nằm ở giới tính mà nằm ở cách sống. Là nam hay nữ mà sống xấu thì cũng là người xấu, là LGBT mà sống đẹp thì cũng là người tốt.
Người đồng tính hoàn toàn có quyền sống đúng với giới tính của mình, có quyền được thích, được yêu và bày tỏ tình cảm. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là chúng ta cứ cư xử với mọi người như “người cùng tần số” mà không nghĩ đến cảm nhận của họ. Để có thể trở thành một G-Boy (đồng tính nam) hay L-Girl (đồng tính nữ) luôn được mọi người yêu mến, họ phải chú ý vài điều:
Thứ nhất là lịch sự trong hình thức bên ngoài. Các bạn đồng tính nam vẫn có thể dễ thương vô cùng với bộ quần áo dù “nổi” hơn bình thường mà vẫn không “lụa” quá. Còn các bạn đồng tính nữ vẫn có thể thể hiện cá tính với những bộ quần áo phong cách “cứng cỏi” mà không nên quá hở hay thô thiển.
Thứ hai là phong thái vẫn thanh lịch. Ai bảo gay thì phải uốn éo mới đẹp? Và ai bảo les thì phải thô lỗ mới là chất?
Thứ ba là lời nói đường hoàng. Các bạn gay đừng gọi nhau là chị, các bạn les cũng đừng gọi nhau là anh này anh kia. Người đồng tính cũng là người bình thường, chúng ta chỉ trở nên khác thường nếu như buông ra những lời “khó đỡ”.
Cuối cùng, quan trọng nhất là cách ứng xử và thể hiện tình cảm của chúng ta. Nếu muốn “bắn tín hiệu” tình cảm thì phải rà đài xem người ta có phải “cùng tần số” với mình không đã, kẻo lời tỏ tình đặt nhầm hộ khẩu thì khiến người ta hốt hoảng rồi rạn nứt tình bạn… Cố gắng kiềm chế cảm xúc để không có những hành vi manh động, ta sẽ giữ được danh dự của bản thân mình và được người khác tin tưởng thay vì ánh mắt ghê sợ hay e dè.
Cuối cùng, điều tôi luôn nhắc các bạn là làm sao sống đúng với chính mình mà vẫn làm cho người ta yêu mến và tôn trọng mới là một người đồng tính bản lĩnh!Dư luận xã hội dường như dần cởi mở hơn với người đồng giới. Hiện nay, chúng ta chưa có con số thống kê chính thức về người đồng tính ở Việt Nam. Có hai nguyên nhân chính: một là từ trước đến nay những người đồng giới/ giới thứ ba vốn được xem là “bất thường” và chịu sự kỳ thị của xã hội hai là trong lĩnh vực thống kê không chú ý đến vấn đề này, và những người hoạch định chính sách cũng chưa nhận thấy sự cần thiết tính tới các chính sách đối với người đồng giới. Mặc dù vậy, từ thông tin của những nguồn khác nhau, có thể ước tính ở nước ta có đến hàng chục vạn người đồng giới.
Theo một nghiên cứu của cố bác sĩ Trần Bồng Sơn, số đồng tính nam ước tính khoảng 70.000 người (chiếm 0,09% dân số). Theo một nghiên cứu khác do Tổ chức CARE quốc tế thực hiện tại Việt Nam, con số này khoảng 50.000-125.000 người (chiếm 0,06-0,15% dân số). Nếu theo tỉ lệ này, với dân số nước ta gần 90 triệu, sẽ có khoảng 135.000 người đồng giới nam. Đó là chưa kể những người đồng giới nữ và tình dục hai giới. Tỉ lệ này thấp hơn nhiều so với các nước phát triển, ví dụ ở Mỹ theo nghiên cứu của Viện Williams thuộc Trường Luật (Đại học California, Los Angeles UCLA), tỉ lệ đồng giới nam/nữ là 1,7% và tình dục hai phía là 1,8% trong tổng dân số.
Theo 24h
Vở kịch làm "đàn bà"
Tôi sẽ rũ bỏ con người thật của mình để trở thành một người đàn bà đúng nghĩa.
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi đã được đọc rất nhiều bài tâm sự của các bạn độc giả trên chuyên mục, nó giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống, cũng như có thêm nhiều kinh nghiệm hơn trong công việc, tình yêu. Hôm nay, tôi quyết định chia sẻ câu chuyện của mình và mong muốn sẽ nhận được những lời khuyên bổ ích từ các bạn độc giả.
Gần đây dư luận có vẻ rất quan tâm tới vấn đề đồng tính, từ đám cưới của 2 cô gái ở trường Raffles, clip tỏ tình của 2 chàng trai ở trường Rmit hay gần đây là chuyện chuyển giới của ca sỹ Lâm Chí Khanh... Mỗi người có quan điểm riêng, có người ủng hộ nhưng cũng có người kịch liệt phản đối. Đó là ý kiến cá nhân nên tôi không bình luận nó mà chỉ chia sẻ câu chuyện của mình, hi vọng góp phần nhỏ vào việc thay đổi cách nhìn của một số người về thế giới thứ 3.
Tôi cũng sinh ra và lớn lên trong một gia đình nề nếp, được ba mẹ quan tâm, yêu chiều. Từ khi còn nhỏ, tôi đã rất thích chơi nhưng trò chơi của con trai dù thực tế tôi là một cô bé. Khi còn đi học cấp 2, cấp 3, tôi cũng cảm thấy rất quý mến các bạn cùng giới, có gì đó thật lạ nhưng lúc đó có lẽ tôi chưa đủ khôn lớn để hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
Cũng có thể tôi đang chọn giải pháp trốn chạy, tôi tự nhủ rằng, chắc tại các bạn xinh xắn và nữ tính hơn nên mình thấy thích vậy thôi. Bố mẹ tôi làm việc lao động chân tay nên rất vất vả để nuôi tôi ăn học, chính vì thế tôi càng cố gắng học hành và rồi tôi cũng đậu đại học.
Chuyện thực sự bắt đầu khi tôi gặp cô ấy ở đại học, lúc đầu tôi cũng chỉ nghĩ như mọi lần, chắc tại bạn ấy dễ thương, còn mình thì quá "nam tính" nên mới quý cô ấy. Nhưng không, lần này không phải vậy, bạn ấy cũng quý mến, quan tâm và coi tôi như một người bạn thân. Cô ấy hay tự tay làm tặng tôi những món quà rất đẹp khiến tôi càng hy vọng vào một "điều kỳ diệu" sẽ xảy ra với hai chúng tôi, dù tôi chưa một lần thổ lộ.
Tôi cũng chỉ dám im lặng và cố gắng trở thành một người bạn tốt của cô ấy trong suốt 3 năm học đại học. Tôi thấy nhớ bạn ấy khi không gặp, muốn đi học 24h một ngày và 7 ngày một tuần chỉ để gặp bạn ấy. Những chuyện buồn nhất của tôi là khi bạn ấy chia sẻ có một chàng trai nào đó đang theo đuổi, lúc đó tôi chỉ biết lắng nghe dù trong lòng rất buồn. Nhưng rồi các chàng trai đó đều lần lượt thất bại, tuy biết rằng ích kỷ nhưng tôi thực sự rất vui vì tôi vẫn có thể cùng bạn mình đi dạo lang thang mà không sợ có một người thứ 3 nào đó quan trọng hơn mình xen vào.
Ở nơi xa ấy, bạn cũng hãy hạnh phúc nhé! (Ảnh minh họa)
Dù không may cho tôi là số chàng trai đến và đi không ít, nó đồng nghĩa với việc tôi phải nếm trái đắng và trái ngọt rất nhiều lần. Nhưng thôi, có đắng một chút thì ta mới quý trọng vị ngọt hơn, tôi nghĩ vậy.
Giá như bạn ấy học đại học cùng tôi không phải 3 năm mà là 5 năm, 10 năm hay suốt cuộc đời thì tôi cũng chấp nhận. Dĩ nhiên chuyện đó không thể xảy ra được rồi, tôi và bạn ấy cũng tốt nghiệp. Tôi trở về và xin được một công việc ổn định, còn bạn ấy lại xin vào làm ở một công ty rất xa, cách quê tôi gần 2000 km. Dù vậy tỗi vẫn thường xuyên giữ liên lạc bởi không nói chuyện hay nhắn tin với bạn ấy thì tôi thấy nhớ vô cùng.
Thấy bạn bè lần lượt giới thiệu người yêu rồi lập gia đình vừa mừng cho họ mà cũng thấy tủi thân cho mình. Có những khi tôi muốn nói sự thật với bạn ấy, nói sự thật với gia đình nhưng rồi tôi lại không đủ dũng cảm, tôi sợ bạn ấy không chấp nhận và xa lánh tôi, tôi cũng sợ làm phiền lòng ba mẹ vì ba mẹ đã vất vả vì tôi lắm rồi.
Một lần, tôi đọc được một chương trình về giáo dục giới tính ở trên mạng, nó khiến tôi hiểu ra nhiều điều mà trước đây tôi đã cố tình quên lãng. Lẽ thường cuộc sống một người phụ nữ cần một người đàn ông và một người đàn ông cũng cần một người phụ nữ để cùng xây dựng tổ ấm với những đứa con của mình. Đó là điều tự nhiên của cuộc sống, nó giúp cuộc sống duy trì và tạo ra nhưng con người mới. Tôi hiểu rằng dù cô ấy có chấp nhận tôi, tôi sẽ hạnh phúc lắm đó những rồi niềm vui có được tay gang?
Tôi không phải là một người đàn ông thực sự, không đủ khả năng làm chồng, làm cha, không đủ tự tin đưa cô ấy đến những nơi công cộng dưới cái nhìn ái ngại của mọi người. Có thể im lặng sẽ tốt hơn chẳng? Có thể sẽ có một người đàn ông đủ mạnh mẽ đến che chở và bảo vệ cô ấy... chắc chắn khi đó tôi cũng sẽ thấy hạnh phúc thôi. Tôi tin vậy và quyết giữ kín tình cảm của mình.
Khi câm lặng với tình yêu của mình, tôi sẽ không lo lắng mất đi người bạn đó, cũng sẽ không đem lại cho gia đình tôi những phiền muộn nữa. Một mình buồn mà những người xung quanh vẫn vui vẻ, hạnh phúc thì đáng làm lắm chứ?
Tôi cũng phải làm một người vợ đúng nghĩa thôi bởi khi sinh ra, số phận đã định ra cho tôi nhiệm vụ đó rồi. Có những vở kịch thật khó khăn nhưng hãy làm hết mình vì nó thì chắc hẳn sẽ không có đạo diễn nào lại từ chối mình cả. Và hơn hết, tôi tin khi tôi im lặng, bạn tôi sẽ tìm được một bến bờ vững chắc và yên bình hơn...
Bạn à! Hãy sống hạnh phúc cùng một chàng trai nào đó thật xứng đáng và có những đứa con thật đáng yêu. Tôi cũng sẽ cố gắng như vậy! Tôi yêu bạn nhiều lắm - người bạn có duyên mà không có phận của tôi à! Từ đây cũng xin mọi người hãy có cái nhìn thiện cảm hơn với thế giới thứ ba, với những người như chúng tôi. Chúng tôi đã thiệt thòi, đã nhiều day dắt lắm rồi... Xin đừng để chúng tôi phải trở thành những diễn viên bất đắc dĩ trong cuộc sống không thể thiếu được tình yêu này!
Theo 24h
Say sưa trong tình yêu đồng giới Cậu ấy đã thổi vào cuộc đời tôi một làn gió mát ... (Ảnh minh họa) Say sưa trong hạnh phúc đúng bản chất của mình, tôi quên rằng mình đã có vợ. Khi ngồi đây viết những dòng chữ này, nước mắt tôi cứ tiếp tục trào ra. Lẽ ra tôi không nên "vạch áo cho người xem lưng", nhưng tôi muốn...