Đứng giữa hai người đàn ông
Em không đủ tự tin về mình nên cho rằng chắc anh sẽ buông tay em thôi. Em năm nay 25 tuổi, đã có người yêu 4 năm (2 năm ở gần, 2 năm ở xa). Em quen anh khi anh chưa đi nước ngoài làm việc. Tính em nhút nhát, xinh đẹp đáng yêu nên được nhiều người quí mến, xong em chẳng để ý ai bởi em không thích cũng chẳng đủ tự tin. Gia đình em không hạnh phúc, kinh tế cũng không giàu, công việc chỉ ổn định, em không muốn tốn thời gian cho những phù phiếm xa hoa. 2 năm người yêu đi nước ngoài em vẫn không thay đổi nhưng giá như em không gặp người mới. Anh ấy làm ở một công ty lớn, cũng làm trưởng phòng, vì là đối tác công ty của nhau nên có dịp em gặp gỡ. Lúc đó anh đã có người yêu.
Một năm sau chúng em vô tình gặp lại, anh đã chia tay bạn gái còn em thì không nghĩ lại có một thứ tình cảm khác ngoài bạn bè. Em nhắn tin, trò chuyện với anh ngày một nhiều, nhớ anh đến vô tận, chúng em hợp nhau đến từng chi tiết nhỏ của cuộc sống. Anh rất tốt, mỗi tháng anh thường lên thăm em. Khoảng thời gian thật hạnh phúc. Em biết em yêu anh ấy nhiều vô cùng, là tình yêu thực sự trong con tim của mình. Đã biết nhau lâu, đã yêu nhau 5 tháng nhưng chúng em cũng chưa hề có một cái năm tay, em rất bối rối khi đứng trước anh. Mỗi lần gặp nhau cũng không ở bên nhau lâu, anh là người duy nhất trong cuộc sống đến bên em cho em những cảm xúc vui, buồn, hạnh phúc… Em trân trọng nâng niu tình cảm này trong tim nhưng không dám nói với anh tất cả sự thật đằng sau sự chân thành của mình.
Em biết em yêu anh ấy nhiều vô cùng, là tình yêu thực sự trong con tim của mình (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Rồi người yêu hiện tại nói với em rằng 1 tháng nữa anh về nước, và chúng em sẽ cưới vào cuối năm nay. Em buồn lắm, không biết làm sao. Một người hiểu được hoàn cảnh thật còn một người không biết nhiều về em (bởi em chẳng nói gì về mình – nhìn bề ngoài thì em đài các như tiểu thư). Một nửa trong em muốn chôn mối tình tận sâu đáy tim, cất giữ bảo vệ mối tình thơ mãi mãi là ký ức đẹp – quên anh đi và lấy người yêu khi về nước. Một nửa em muốn nói thẳng với anh ấy rằng em thế đó… anh có chấp nhận được không?! Em không đủ tự tin về mình nên cho rằng chắc anh sẽ buông tay em thôi. Em nghèo thế, khi yêu thì còn được chứ lấy về thế nào cơm áo gạo tiền cũng làm anh chán nản mệt mỏi, rồi lại tự trách mình sai lầm mù quáng. Em yêu anh nên chỉ mong anh mãi mãi trọn một nụ cười. Còn người yêu em nữa, anh ấy yêu em chân thành nhưng liệu hôn nhân khi tình cảm chưa đủ thì có hạnh phúc không hay lại chôn chặt hai mảnh đời sai lầm.
Xin anh chị hãy phân tích giúp em phải làm thế nào. Em đang làm việc ở quê, chọn ai thì em cũng phải trở về thành phố…
Theo 24h
Anh đã sánh bước cùng ai
Nụ cười của anh, lời nói của anh vẫn còn vẳng bên tai mà anh đã sánh bước cùng ai. Anh và Na học cùng lớp cấp ba, Na tinh nghịch mến anh nên chủ động làm quen và chọc anh là người yêu. Anh rất vui vẻ chiều lòng Na, Na hay chọc anh, giận anh rồi nhõng nhẽo bắt anh phải làm hòa, anh vẫn vui vẻ làm Na vừa lòng. Dường như đối với anh Na làm gì cũng đúng, Na làm gì cũng tốt anh không bao giờ giận hay trách Na điều gì. Anh rất hiền, rất hay cười, luôn biết giúp đỡ người khác đặc biệt là các bạn nữ vì thế anh luôn được mọi người yêu mến và kết bạn.
Anh đẹp - nét đẹp nho nhã, thư sinh và đặc biệt anh có chiều cao rất lý tưởng, vì thế Na đã hỏi sao anh cao được như thế anh trả lời vì ngày còn nhỏ anh không được cao nên ba mẹ đã tập cho anh leo cây dừa để anh cao thêm. Anh biết không Na rất thích những lúc anh hài hước như vậy Na lại đươc nhìn anh cười, nụ cười rất hiền rất đôn hậu của anh. Nhữ ng lúc Na kiếm cớ nói rằng anh vừa nhìn cô nào đó rồi đánh anh, anh tìm cách chụp được tay Na cười nói "tay nào đánh đau" rồi đánh nhẹ vào tay Na, lúc Na bị ai đó bắt nạt anh liền nói " Ai chọc Na vậy? Không được chọc Na dễ thương của tui nữa nghe". Những lúc như vậy Na cảm giác anh như một người hùng bước ra từ câu chuyện cổ tích, Na luôn cảm thấy mình được che trở và bảo vệ, luôn được an toàn khi có anh.
Na cứ mong mỗi buổi sáng đến lớp thật sớm để được nhìn anh cười, nghe anh nói. Anh từng nói sau này Na về nhà anh: Buổi sáng anh sẽ nấu cơm cho Na ăn, rồi cho Na tập leo cây dừa để Na cao như anh; buổi trưa anh sẽ bứt trái cây cho Na ăn rồi mắc võng ngoài vườn ru Na ngủ; buổi tối anh sẽ chèo thuyền trở Na dạo quanh hồ. Na nhõng nhẽo không chèo thuyền buổi tối đâu ngã chết đuối thì sao, anh cười "anh chèo thuyền giỏi lắm". Ở bên anh, với Na mọi thứ đều đẹp, lãng mạn nhưng Na vẫn ý thức được rằng anh và Na chỉ là bạn, là những niềm vui mà thôi.
Na vẫn vui vẻ cười nói với anh nhưng anh biết không lòng Na đau lòng lắm (Ảnh minh họa)
Rồi một thời gian dài anh ít nói chuyện với Na hơn, anh ít đùa vui với Na hơn. Na có cảm giác anh không còn quan tâm đến Na nữa, anh không còn cảm thấy vui khi ở cạnh Na nữa. Anh đã có một người nào đó cho riêng mình và thời gian rảnh rỗi anh chỉ dành cho người đó mà thôi. Na chợt thấy lòng mình tê tái, hình như Na sắp mất đi một điều gì đó quan trọng lắm.
Anh và bạn ấy chính thức nắm tay nhau đứng trước mặt Na, anh vui vẻ giới thiệu bạn ấy với Na. Từ khi ấy anh lại vui vẻ và quan tâm Na như trước còn bạn ấy tỏ vẻ xa cách hơn có lẽ bạn ấy nghĩ mình đã "cướp" anh khỏi cuộc đời Na, bạn ấy tâm sự với Na rằng anh đã uống rượu để có can đảm ngỏ lời với bạn ấy và anh đã làm như thế cho đến khi bạn ấy đồng ý. Nhìn bạn ấy ngả đầu vào vai anh rồi bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt tóc bạn ấy Na cảm thấy trái đất như sụp đổ, Na đã khóc -khóc nức nở, khóc như chưa bao giờ được khóc. Lúc ấy Na mới biết rằng Na không còn coi anh là bạn nữa, Na đã yêu anh thật rồi nhưng... Na cũng đã mất anh mãi mãi.
Nếu trước kia Na tinh nghịch hồn nhiên vô tư rằng: Anh mãi chỉ ở bên Na làm Na vui lòng thì giờ đây Na mới biết rằng anh mãi yêu thương và chiều chuộng Na như một cô em gái. Na vẫn vui vẻ cười nói với anh nhưng anh biết không lòng Na đau lòng lắm, lúc nào trong trái tim Na cũng chỉ có hình bóng anh mà thôi. Nụ cười của anh, lời nói của anh vẫn còn vẳng bên tai mà anh đã sánh bước cùng ai.
Cho đến tận bây giờ, khi Na đã học tập ở một môi trường mới với những người bạn mới, Na vẫn không quên được anh bởi vì thời gian được học cùng anh, ở bên anh là khoảng thời gian vui nhất và hạnh phúc nhất mà Na từng có.
Theo 24h
Vì anh là nắng gõ cửa trái tim em Em băn khoăn không biết em đã thực sự yêu anh chưa hay chỉ là sự ngộ nhận? Anh! Anh đã nói rằng em đừng phức tạp hóa vấn đề và đừng nghĩ nhiều, vài ngày sau sẽ lại bình thường. Đó là những gì anh khuyên em khi em tâm sự và nói chuyện với anh về những gì em nghĩ. Nhưng...