Đừng đến với em vì tình dục
Anh sợ rằng, tình cảm anh dành cho em bao lâu nay chỉ là tình dục, là bản năng, là những khát khao ham muốn chứ không phải là một tình yêu đích thực.
23 tuổi, tôi cũng đã ra trường, cũng đã có một công việc phù hợp với khả năng của mình và cũng đã có người yêu, một người đàn ông tốt… nhưng 23 tuổi, tôi cũng không còn niềm tin vào tình yêu, vào sự rung động của trái tim mình nữa… Phải chăng, tôi đã không còn là cô bé hồn nhiên, vô lo, vô nghĩ của ngày xưa nữa?
Trước đây, khi còn là sinh viên, tôi rất ghét chuyện trai gái sống thử hay quan hệ trước hôn nhân. Mình vẫn thường nói với bạn bè bằng cái giọng đầy khinh bỉ “Tại sao lại có những người con gái hư hỏng như vậy? Chẳng nhẽ bố mẹ họ không dạy bảo, căn dặn gì sao? Tại sao họ có thể buông mình dễ dãi với con trai như vậy?”. Thế mà giờ đây…
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, nề nếp. Từ nhỏ đến lớn, bố mẹ không tiếc cho tôi bất cứ một thứ gì tôi thích nhưng bên cạnh đó, bố mẹ cũng dạy dỗ con gái là phải đoan trang, đức hạnh, không được buông tuồng, dễ dãi… Những lời căn dặn ấy ngấm vào người tôi từ thưở còn dậy thì cho đến khi tôi rời khỏi vòng tay cha mẹ để lên thành phố học đại học.
Ngày còn là cô sinh viên năm đầu, tôi cũng mơ mộng về một tình yêu sinh viên thật lãng mạn và mơ mộng. Mặc dù khi ấy có khá nhiều người theo đuổi nhưng tôi vẫn không nhận lời một ai… nhưng rồi, kết thúc năm học đầu tiên, tôi nhận lời yêu một người bạn thân cùng lớp Đại học. Tình yêu sinh viên thật trong sáng, thánh thiện nhưng cũng đầy đau khổ và nước mắt. Chúng tôi yêu nhau được một năm, chia sẻ với nhau rất nhiều điều trong cuộc sống sinh viên xa đầy nhà khó khăn, thiếu thốn. Khi yêu, tôi vẫn nhớ những lời dặn dò của bố mẹ, vẫn cố gắng giữ gìn mỗi khi gần anh ấy… Nhưng rồi, cũng chỉ vì một phút yếu lòng, tôi đã trao đời con gái của mình cho anh. Khi sung sướng, hạnh phúc, tôi đâu có nghĩ gì… nhưng khi mọi chuyện đã qua đi, tôi bàng hoàng nhớ lại những lời dặn dò của bố mẹ, nhớ đến những điều mình đã từng cao ngạo tuyên bố… còn giờ đây, khi chỉ mới 21 tuổi đầu, tôi đã không còn là một người con gái trinh nguyên.
Như người ta vẫn thường nói “Mối tình đầu thường rất dễ tan vỡ” và chuyện của chúng tôi cũng vậy. Anh rời xa tôi với lý do “Không còn tình cảm với em nữa”. Tôi đã rất đau khổ, buồn bã, thậm chí cả một thời gian dài, tôi không chịu ăn uống và bị trầm cảm… Tôi đã từng nghĩ rằng, sẽ chẳng có gì thay đổi được tình cảm của tôi danh cho anh. Thế nhưng thời gian trôi đi, cuộc sống bộn bề những lo toan, công việc học tập càng ngày càng bận rộn hơn… dường như tôi cũng không còn chìm đắm trong nỗi đớn đau, dằn vặt như trước kia nữa.
Tôi ra trường và tìm được một công việc tốt, nhờ vậy mà tôi cũng cảm thấy yêu đời hơn, yêu công việc hơn… và không còn quẩn quanh những suy nghĩ đau khổ như trước đây nữa. Làm việc trong môi trường năng động, tôi có cơ hội tiếp xúc với rất nhiều người, từ già đến trẻ, từ đồng nghiệp đến đối tác làm ăn và nhờ có khả năng giao tiếp tốt và khả năng nhạy bén trong công việc, tôi cũng được rất nhiều người trong cơ quan quý mến. Tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, đam mê, tôi lao đầu vào công việc như con thiêu thân cả ngày, tối đến tôi lại đến trường để học thêm ngoại ngữ và văn bằng hai. Cuộc sống của một cô gái trẻ dường như không có khoảng thời gia rảnh rỗi để chăm chút cho bản thân mình, cũng không dành nhiều thời gian cho bất cứ một chàng trai nào đang cận kề theo đuổi…
Sau một năm đi làm, tôi bắt đầu nhận thấy sự quan tâm của một anh chàng đồng nghiệp ở công ty mình. Và rồi, cuộc sống như duyên số khi đưa chúng tôi đến gần nhau. Tôi nhận lời yêu anh sau một thời gian nhận được lời thổ lộ yêu thương… và tôi biết, trái tim mình đã đập loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy anh. Tôi yêu anh như chưa yêu lần nào… những bỡ ngỡ, va chạm, những cảm xúc hồi hộp mong chờ… tôi thật sự rất hạnh phúc khi đã tìm được chàng trai của cuộc đời mình.
Video đang HOT
Yêu nhau chưa đầy một tháng nhưng tình cảm của chúng tôi mặn nồng như biết bao đôi yêu nhau khác. Và trong một lần gần gũi nhau, chỉ vì một phút yếu lòng, tôi đã ngã vào vòng tay của anh… và đêm hôm đó, chúng tôi đã quan hệ với nhau. Sau hôm ấy, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi không hiểu vì sao mình lại có thể dễ dãi với anh như vậy? Tôi đã tự hứa với bản thân mình, sẽ phải sống chừng mực, mạnh mẽ hơn, sẽ không dễ dàng dâng hiến như mối tình đầu để rồi phải nhận lại hậu quả chua chát nữa… nhưng tôi đã không thể kiềm chế nổi những khao khát của mình khi ở bên anh. Tôi đã dễ dàng cho đi mà không nghĩ đến hậu quả của nó… Liệu tôi có phải là người con gái hư hỏng không khi mới 23 tuổi, tôi đã hai lần đánh mất mình với hai người đàn ông?
Tôi không hối hận khi yêu anh, cũng không hối hận khi đã làm chuyện ấy với anh… nhưng tôi vẫn muốn giữ cái gì đó cho riêng bản thân mình, cũng như giữ niềm tin cho tình yêu mới… Vì tôi sợ anh sẽ không còn niềm tin yêu vào tôi nữa, và sợ rằng anh cũng sẽ bỏ tôi ra đi như mối tình đầu của mình…
Anh sợ rằng, tình cảm anh dành cho em bấy lâu nay chỉ là tình dục, là ham muốn của bản thân mình…
Tôi và anh mới yêu nhau nhưng đã không biết có bao nhiêu chuyện xảy ra. Từ ngày chúng tôi quan hệ với nhau, anh luôn hỏi tôi về chuyện quá khứ của mình. Tôi không muốn trả lời vì đó là nỗi đau của tôi, là sự ám ảnh của một thời nông nổi… Nhưng tôi lại bật khóc khi anh bóng gió chuyện quá khứ của mình, anh chì chiết trách móc, dằn vặt bản thân tôi vì tôi không còn là người con gái trong trắng nữa… Chán nản, đau khổ… tôi chỉ muốn tìm một khoảng lặng để sống với nỗi đau của riêng mình.
Yêu nhau được bốn tháng, tôi cảm thấy tình cảm của anh dành cho tôi ngày càng lạnh lùng. Đôi khi, tôi muốn được anh đón đi chơi, được anh đưa đi dạo qua những con phố, được ghé thăm các quán nước ven đường… nhưng anh luôn đưa ra các lý do để cáo bận. Tôi hiểu thời gian này công việc của anh không được tốt lắm, tôi rất muốn ở bên cạnh để động viên anh, được nấu cho anh một bữa cơm thật ngon và được anh ôm chặt vào lòng để xua đi bao nghi ngờ, ghen tuông… nhưng dường như, tình cảm của anh dành cho tôi đã thực sự đổi khác.
Càng ngày anh càng lạnh lùng với tôi hơn. Biết tôi buồn và suy nghĩ nhiều, anh cũng mong tôi “Cho anh có thời gian để suy nghĩ lại tình cảm của mình, vì anh sợ, tình cảm anh dành cho em bấy lâu nay chỉ là tình dục, là bản năng, là những khát khao ham muốn chứ không phải là tình yêu đích thực”. Tôi không thể tưởng tượng được tại sao anh lại có thể nói với tôi những lời như vậy? Tôi rất buồn và giận anh, tôi đã quyết định sẽ không chủ động gặp anh nữa… nhưng rồi, nỗi nhớ anh mỗi ngày một dày lên, chúng tôi lại tìm đến với nhau, lại làm làm, lại gần gũi yêu thương như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra…
Tôi cảm thấy mình đã có rất nhiều thay đổi từ khi yêu anh. Tôi biết yêu bản thân mình hơn, chăm lo cho công việc của mình hơn và biết quan tâm, yêu thương anh nhiều hơn… nhưng dường như, đáp lại sự cố gắng đó của tôi là sự lạnh lùng của anh mà thôi. Tôi hiểu anh là người tốt, anh không muốn làm tôi buồn… nhưng liệu có bao giờ anh hiểu được tâm trạng, những khát khao, mong mỏi của tôi về anh không?
Anh à! Xin anh đừng lạnh lùng, thờ ơ với em như vậy nữa. Nếu còn yêu em thì hãy ở bên em và chúng mình sẽ cùng cố gắng anh nhé! Nhưng nếu anh hết yêu em rồi thì anh hãy nói cho em biết nhé anh! Em hiểu khi anh nói lời chia tay, em sẽ rất buồn, rất đau… nhưng em mạnh mẽ lắm anh à! Đừng yêu em chỉ vì bản năng, vì tình dục, vì những khát khao ham muốn… em cần ở anh là một tình yêu, một tình yêu chân thành và lớn lao hơn bao giờ hết!
Theo Eva
Cưới xong 2 tuần, chồng đi ngủ với gái
Chỉ 2 tuần sau khi cưới, chồng tôi đã phản bội tôi, lên giường ngủ với một cô gái khác.
Giờ tôi nên làm gì, quyết định ly hôn chồng hay sống dằn vặt cả đời trong nỗi đau bị phản bội để con được hạnh phúc? (Ảnh minh họa)
Tôi lên xe hoa về nhà chồng cách đây 1 tháng. Đó là ngày tràn ngập hạnh phúc với tôi vì tôi đã chờ đợi nó quá lâu. Hơn 5 năm yêu nhau, trải qua sự ngăn cản của gia đình chúng tôi mới đến được với nhau. Vậy mà chỉ sau đó 2 tuần, địa ngục như mở ra trước mắt tôi khi chồng tôi đã phản bội vợ, lên giường với một cô gái khác.
Chồng tôi là người đàn ông tốt, hiền lành. Chúng tôi yêu nhau ngần ấy thời gian nhưng chưa bao giờ anh khiến tôi phật lòng. Tôi cứ ngỡ mình yêu được một người đáng để tự hào. Vậy mà có ngờ đâu, chỉ 2 tuần sau khi cưới, chồng tôi lại gây ra cho tôi một nỗi đau quá lớn. Nhất là khi tôi lại đang mang bầu đứa con đầu lòng.
Để được cưới nhau, sau 5 năm đấu tranh, cuối cùng chúng tôi phải dùng tới biện pháp có bầu trước. Tính tới thời điểm chúng tôi cưới, tôi đang mang bầu được hơn 4 tháng. Sức khỏe tôi vốn không được tốt nên từ khi mang bầu, chúng tôi không hề quan hệ. Tôi nghĩ mọi chuyện cũng bình thường nhưng có vẻ như với chồng tôi, điều đó khó khăn hơn nhiều.
Sau khi cưới được 2 tuần, chồng tôi đi công tác. Cả đoàn đi có 8 người, trong đó có 2 cô gái trẻ mới ra trường. Tôi hoàn toàn không nghi ngờ gì cả vì yêu nhau ngần ấy năm tôi luôn tin tưởng anh ấy. Chồng tôi cũng chỉ đi công tác có 1 tuần là về, quãng thời gian đó đâu có nhiều nhặn gì. Vậy mà chỉ trong 1 tuần đó, đã có biết bao chuyện xảy ra.
Vừa cưới xong 2 tuần, anh đã phản bội tôi ngủ với gái (Ảnh minh họa)
Chồng tôi nói rằng, đêm cuối cùng, khi đã hoàn thành xong công việc, cả đội kéo nhau đi liên hoan. Tất cả mọi người đều uống say không biết trời đất gì nữa. Khi ấy, cô gái trẻ chủ động đưa chồng tôi về phòng cô ta. Chồng tôi nói lúc đó cũng có lơ mơ biết hình như mình về nhầm phòng nhưng mệt không biết gì cả. Thế rồi chồng tôi và cô ta đã đi quá giới hạn. Chồng tôi lúc đó cũng biết nhưng vì bị "bỏ đói" lâu ngày, sẵn có hơi men trong người, lại thêm đối phương chủ động nên chồng tôi không đừng được.
Nhưng điều khiến tôi đau khổ hơn nữa là họ không chỉ xảy ra chuyện đó một lần. Chồng tôi thú nhận hết. Sau đêm ấy, sáng hôm sau họ tỉnh lại, biết là đã đi quá giới hạn với nhau nhưng rồi chẳng hiểu vì sao họ lại tiếp tục quan hệ. Lúc này, họ đều tỉnh táo và họ thích điều đó chứ không phải là do không tự chủ được. Và tôi thực sự không thể nào lí giải nổi cho hành động vô liêm sỉ đó của chồng mình.
Ngay sau khi về, chồng tôi đã thú nhận với tôi tất cả. Anh ta vừa khóc vừa cầu xin tôi tha thứ vì đứa con trong bụng. Chồng tôi nói đó chỉ là bản năng chứ nếu anh ta có ý định ngoại tình thì không đời nào về thú tội với tôi như thế. Chồng tôi cũng thề thốt sẽ không bao giờ tái phạm. Nhưng lòng tôi không yên được. Hạnh phúc lứa đôi mới chỉ vừa bắt đầu, tại sao chồng tôi lại lỡ làm như vậy? Tôi không thể nguôi ngoai được chuyện này.
Tôi bế tắc không biết phải làm gì. Tôi còn yêu chồng, thương chồng rất nhiều vì chúng tôi mới chỉ vừa bước qua những tháng ngày khó khăn để đến bên nhau thôi. Nhưng nghĩ tới việc vừa mới cưới nhau xong đã bị chồng phản bội tôi lại không thể quên đi được.
Giờ tôi nên làm gì, quyết định ly hôn chồng hay sống dằn vặt cả đời trong nỗi đau bị phản bội để con được hạnh phúc?
Theo VNE
Em gái tôi bỏ thi tốt nghiệp để đi chơi với bạn trai Cuối cùng thì 3 ngày thi tốt nghiệp cũng kết thúc. Rốt cuộc thì bao nhiêu cố gắng của gia đình tôi để "cứu vớt" cho tương lai cô em gái quý hóa cũng đã thành công cốc. ảnh minh họa Nhìn những đứa bạn cùng trang lứa với nó đi thi về, có đứa thì hớn hở, có đứa lại mặt mày...