Đừng cố yêu con chồng như con đẻ
Bạn sắp lấy chồng, người đàn ông đã qua một lần đò và đang nuôi hai con nhỏ.
Ảnh minh họa: Internet
Bạn sắp làm mẹ kế của hai đứa trẻ, một lên tám, một lên năm, khi bạn chưa một lần sinh nở. Bạn bảo với tôi, mình sẽ yêu con chồng như con đẻ.
Đừng bạn ạ, đừng cố yêu con chồng như con đẻ, bởi sẽ chẳng có đứa trẻ nào khiến bạn có thể yêu như chính đứa con mình dứt ruột đẻ ra, trừ khi bạn quyết định không sinh con nữa.
Bạn biết không, chăm sóc yêu thương một đứa trẻ không phải con đẻ của mình là không đơn giản. Trẻ con mà, đâu phải lúc nào chúng cũng dễ thương. Chẳng như những đứa trẻ tình cờ mà bạn gặp ngoài công viên hay siêu thị, thật thơm tho, xinh đẹp, thật rạng rỡ, đáng yêu.
Đứa trẻ trong nhà bạn sẽ có những lúc bẩn thỉu nhếch nhác tưởng như mới chui ra từ bãi rác. Những đứa trẻ sống chung với bạn sẽ có lúc ương bướng, cáu bẳn đến mức bạn muốn phát điên. Những đứa trẻ mà bạn đang mong muốn coi chúng như con đấy, thì mãi mãi bạn sẽ không thể thay thế được mẹ của chúng, đơn giản vì chúng đã có mẹ, một người mẹ bằng xương bằng thịt.
Dù vì lý do gì cha mẹ chúng chia tay đi nữa, thì chắc chắn hình ảnh mẹ trong tim chúng sẽ không gì thay thế được. Thế nên đừng vội vàng mong thay mẹ chúng.
Những đứa trẻ con chồng bạn, có thể đối xử rất dễ thương với bạn trước mặt cha chúng nó, vì nể sợ cái uy của người cha, nhưng như thế không có nghĩa chúng sẽ dễ thương với bạn mọi lúc mọi nơi. Rất có thể chúng sẽ còn thử sức chịu đựng của bạn với nhiều trò tai quái. Trẻ con tuổi đó thừa trí tưởng tượng để có thể khiến bạn cảm thấy như đang trải qua chiến tranh. Thế nên đừng vội tự tin quá.
Video đang HOT
Những đứa con của chồng bạn đang tuổi ăn tuổi lớn, cũng có nghĩa là đang tuổi ốm đau. Chẳng nghiêm trọng lắm đâu, nhưng những cơn cảm sốt nhức đầu, đau bụng đau tai thì thể nào cũng có. Bạn sẽ vừa là vú em, vừa là giúp việc, vừa là y tá, vừa là đầu bếp kiêm tất cả mọi việc.
Một đứa trẻ ốm luôn phải được chăm sóc tối đa, điều này chắc sẽ làm bạn mệt mỏi và bối rối. Thế nên hãy chuẩn bị sẵn một thể lực bền như loại pin không bao giờ phải sạc.
Bạn ạ, mọi đứa trẻ được sinh ra trên đời đều có quyền được yêu thương chăm sóc vô điều kiện. Bạn chấp nhận lấy một người đàn ông đã có con thì đương nhiên bạn phải chấp nhận yêu thương chăm sóc con của anh ấy. Nhưng đừng cố yêu chúng như con đẻ của mình, vì không bao giờ chúng là con đẻ của bạn cả.
Bạn hãy yêu thương chăm sóc chúng vì chúng là những đứa trẻ. Hãy chấp nhận chúng những lúc chúng nhếch nhác bẩn thỉu, có thể bạn không cần phải mỉm cười, nhất là khi thấy mình đang muốn khóc, nhưng cũng đừng cáu bẳn với chúng. Khi chúng làm bạn phát điên vì điều này điều nọ, bạn đừng cố kiềm chế để nói lời ngọt ngào, bạn vẫn cần phải tỏ thái độ không hài lòng nếu chúng làm sai, nhưng phải bằng một thái độ rõ ràng, đúng mực.
Một đứa trẻ đôi khi làm một việc sai, rất sai là đằng khác, nhưng như thế không có nghĩa là đứa trẻ đó xấu hay cố tình làm điều xấu. Đôi khi chỉ đơn giản nó không biết giới hạn của việc được phép làm.
Thay vì cố làm mẹ, bạn hãy cố làm bạn với chúng trước. Được tôn trọng và đặt ngang hàng như những người bạn, chúng sẽ đến gần bạn hơn. Rồi sẽ tới một ngày, tự chúng sẽ muốn có thêm một người mẹ.
Rất có thể rồi bạn sẽ sinh một đứa con. Không gì tuyệt vời hơn cảm giác được hoài thai đứa trẻ của chính mình. Ngày lại ngày thấy con lớn dần lên trong cơ thể mình, bạn sẽ thấy tình mẫu tử thiêng liêng và tuyệt vời như thế nào, và bạn sẽ thấy không đứa trẻ nào có thể khiến bạn yêu thương hơn đứa con của chính bạn.
Và khi đó, bạn càng đừng cố yêu con chồng như con đẻ. Chỉ cần bạn công bằng khi cư xử với các con. Trẻ con nhạy cảm lắm, nên bạn không cần phải cố đâu, cứ bình thường như vốn dĩ đã thế, chỉ chân thành là đủ.
Phụ nữ lấy chồng sinh con, nuôi dạy con khôn lớn vốn đã chẳng phải việc đơn giản, bạn chọn lấy chồng rồi nuôi con chồng có nghĩa là chấp nhận thử thách lớn hơn gấp bội. Bạn, một phụ nữ nhân hậu, vị tha, yêu trẻ nên mới chấp nhận thử thách đó. Khó, nhưng không có nghĩa là không thể. Lường trước những khó khăn là ít nhiều đã vượt qua được nấc thang đầu tiên.
Chẳng hạnh phúc nào dễ dàng có được chỉ bằng cánh hoa hồng. Hãy cứ bước tiếp trên con đường mình đã chọn, tự tin bằng cả tấm chân tình. Và đừng cố yêu con chồng như con đẻ.
Theo Tienphong
Tôi tỉnh ngộ khi nghe lời trăng trối của chồng trước khi chết
Lời trăng trối của chồng trước khi chết đã khiến tôi tỉnh ngộ. Cũng vì lời trăng trối của chồng trước khi chết mà tôi đã bỏ rơi người tình trẻ của mình.
Lời trăng trối của chồng trước khi chết đã khiến tôi tỉnh ngộ. Tôi bỏ mặc người tình trẻ và tận tâm chăm sóc con gái theo mong muốn của người chồng quá cố. Đó là cả một câu chuyện dài mà khi nhớ lại nước mắt tôi lại rơi vì cảm thấy có lỗi với chồng.
Chúng tôi quen nhau khi tôi đang học cấp 3 còn anh đã là sinh viên đại học. Anh là gia sư tại nhà môn toán của tôi. Dưới sự chỉ dẫn của anh, tôi học khá hơn hẳn. Vì vậy, bố mẹ tôi đã thuê anh trong một thời gian khá dài cho đến khi tôi đỗ đại học. Vì cách biệt tuổi tác không quá lớn nên tôi và anh nói chuyện rất hợp nhau. Dù anh không còn dạy thêm cho tôi nữa nhưng cả hai vẫn liên lạc. Tôi đã âm thầm dành tình yêu cho anh từ đó. Vốn là một cô bé lém lỉnh có phần láu cá nên tôi đã chủ động bày tỏ tình cảm với anh.
Khi nghe tôi nói, anh đã vô cùng bất ngờ và bảo cần thời gian suy nghĩ. Thời gian chờ đợi câu trả lời của anh đối với tôi thật dài. Cuối cùng thì anh cũng chấp nhận tình cảm của tôi. Và cho tôi biết lý do khiến anh đắn đo là vì hoàn cảnh hai gia đình khác biệt. Nhà anh nghèo chứ không có điều kiện như gia đình tôi. Lúc đó, tôi đã không cho anh nói nữa và ôm người mình yêu thật chặt.
Tôi và anh đã có khoảng thời gian hạnh phúc ấm áp bên nhau (Ảnh mình họa)
Trong mắt tôi anh là người đàn ông chiều bạn gái. Tôi và anh đã có khoảng thời gian hạnh phúc ấm áp bên nhau.
Sau khi ra trường với tấm bằng giỏi, anh xin được làm giáo viên ở một trường THPT. Trong thời gian anh đi làm, chúng tôi vẫn đều đặn hẹn hò vào những dịp cuối tuần. Bố mẹ tôi cũng biết được chuyện tình cảm của con gái nhưng không phản đối. Bởi qua những lần tiếp xúc trước đây, bố mẹ tôi thấy anh là người hiền lành, dễ mến.
Ngày tôi ra trường cũng là ngày anh nói muốn lấy tôi làm vợ. Tôi đã ôm anh trong niềm hạnh phúc vỡ òa. Đám cưới của chúng tôi được diễn ra không lâu sau đó. Bố mẹ tôi vì không muốn con gái khổ nên đã mua tặng một căn hộ chung cư dù không lớn lắm. 2 tháng sau khi kết hôn, tôi cũng xin được công việc tại một công ty chuyên làm về xuất khẩu lao động sang nước ngoài.
Hơn 1 năm sau, tôi sinh hạ đứa con đầu lòng. Có lẽ anh là người hạnh phúc nhất khi con chào đời. Anh chăm sóc vợ con ân cần, chu đáo. Nhưng chính cuộc sống bình lặng quá khiến tôi dần cảm thấy chán nản, nhạt nhẽo. Chính vì thế, tôi đã âm thầm ngoại tình với một người đồng nghiệp trẻ tuổi cùng công ty. Hàng ngày, tôi vẫn chăm sóc chồng con như bình thường nhưng khi có cơ hội tôi lại lén lút vụng trộm với người tình trẻ.
Rồi một biến cố ập đến với gia đình tôi, khi anh đi khám và phát hiện mình đang bị ung thư ở giai đoạn cuối. Theo chẩn đoán của bác sĩ thì thời gian dành cho chồng tôi giờ chỉ tính bằng ngày, bằng tháng. Khi nghe được tin đó, tôi như rụng rời chân tay và không còn tin nổi vào tai mình nữa. Khi lâm bệnh anh vẫn tỏ ra mạnh mẽ vì không muốn vợ lo lắng. Nhìn anh gắng gượng chiến đấu với tử thần mà tôi chỉ biết khóc. Rồi một hôm tình trạng của chồng tôi bất ngờ chuyển biến theo chiều hướng xấu. Lúc đó, anh muốn mọi người ra ngoài để nói chuyện riêng với tôi.
Tôi tỉnh ngộ khi nghe lời trăng trối của chồng trước khi chết (Ảnh minh họa)
Trước khi mất, chồng tôi nói đã biết vợ ngoại tình từ lâu nhưng vẫn bỏ qua. Anh biết sự thật khi bạn của anh vô tình nhìn thấy tôi và một người đàn ông lạ đi vào khách sạn. Và anh cũng đã âm thầm theo dõi và đau đớn khi biết đó là sự thật. Lời trăng trối của chồng trước khi chết đến giờ tôi vẫn nhớ như in, thậm chí còn bị ám ảnh vì cảm thấy tội lỗi: "Anh biết, mình đã có người khác bên ngoài. Nhưng sau khi chết, anh muốn mình hãy chăm sóc tốt cho con. Mình có thể tìm người đàn ông khác tốt hơn anh nhưng trước khi tái hôn hãy suy nghĩ kỹ để con không phải chịu thiệt thòi. Đây là ước muốn cuối đời của anh, mong mình đồng ý". Lúc đó, tôi đã hứa với chồng để anh có thể ra đi thanh thản.
Giờ đây, đã 5 năm kể từ ngày chồng mất nhưng tôi vẫn chưa tái hôn. Tôi không còn qua lại với gã tình nhân kia nữa mà hết lòng chăm sóc con. Chính câu nói và sự vị tha của chồng trước khi mất đã khiến tôi tỉnh ngộ. Hy vọng, ở nơi chín suối anh sẽ mỉm cười khi thấy hai mẹ con tôi sống hạnh phúc.
Theo Ngoisao
Cái kết đắng cho người phụ nữ cả đời vì chồng vì con Nhiều khi chị cũng chạnh lòng khi nghĩ đến ngày cưới của mình, chưa một lần chị được đeo trên tay chiếc nhẫn cưới cùng anh. Chị cũng đau đáu vì chẳng thể có được một đứa con của chính mình. Ở vùng quê nghèo, chị nổi bật hẳn với những cô gái khác. Làn da trắng, giọng nói nhẹ nhàng, truyền cảm,...