Đừng có ngu mà rước vợ đẹp giống như tôi!
Ngày vu quy anh vui đến nỗi cười ngoác hết cả miệng. Mũi phổng lên vì ai cũng khen anh khéo chọn vợ…
Ngay từ lần đầu gặp chị Hoa, anh Thành (Mỹ Đình – Hà Nội) đã “chết đứ đừ” với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của chị.
Sở hữa làn da trắng như tuyết, khuôn mặt đẹp quý phái cộng với thân hình bốc lửa như người mẫu khiến xung quanh chị lúc nào cũng có hàng tá đàn ông theo đuổi.
Trước đây, anh cũng khổ sở để lấy lòng không chỉ người đẹp mà cả gia đình người đẹp. Nhờ sự kiên trì theo đuổi và tình yêu chân thành cuối cùng anh cũng rước được chị về dinh.
Về ở với nhau anh chăm chút, chiều chuộng chị đủ đường. Chị Hoa muốn gì là anh liền đáp ứng, thấy vợ vui anh cũng ngất ngây hạnh phúc. Nhưng lâu dần anh nhận ra vợ mình chỉ đẹp vẻ bề ngoài, còn bên trong thì vô tâm, ích kỉ, chỉ biết lo cho bản thân mình.
Trong mắt anh, chị đang “xấu” đi từng ngày…
Chị suốt ngày dành thời gian chăm sóc sắc đẹp, mua sắm, đi chơi cùng bạn bè mà chẳng thèm đoái hoài gì tới chồng.
Hình Minh Họa
Ngay cả khi anh ốm nằm bẹp một chỗ, chị cũng chỉ hỏi qua loa, dặn cô giúp việc nấu cháo cho anh rồi vội vàng đi spa, làm tóc. Nhìn vợ bước đi mà lòng anh đau nhói chỉ biết than khổ.
Video đang HOT
Cuối tuần được nghỉ, anh gợi ý đưa vợ về quê thăm bố mẹ chồng nhưng hết lần này tới lần khác chị lấy lí do bận để khỏi phải về.
Bất đắc dĩ phải về quê thì chị cũng chỉ hôm trước, hôm sau kêu có việc phải đi luôn. Mà cái việc gấp của chị là về nhanh để còn đi chăm sóc da, đi thể dục cho đúng lịch.
Một lần, đứa cháu ở quê ra thi đại học nhờ đón ở bến xe. Anh có việc đột xuất nên gọi điện nhờ vợ. Chị đang đi làm tóc ậm ừ bảo: “cứ nói nó chờ đấy”.
Chờ mãi không thấy cô chú ra đón, đứa cháu gọi điện cho anh khóc lóc. Anh tá hỏa bỏ việc chạy đi đón cháu, mãi sau mới thấy chị mò về. Điên tiết anh mắng thì chị quắc mắt: “Đi thì em cũng phải làm xong tóc mới đi được chứ, vác cái đầu ướt ra đường để người ta nghĩ là mình dở à? Mà nó lớn rồi, ngồi đợi tí thì đã làm sao?”.
Anh chỉ còn biết lắc đầu ngán ngẩm.
Thấy bố mẹ giục giã, anh bàn tới chuyện sinh con thì chị giãy nảy lên, nhất quyết không chịu, bảo anh thụ tinh nhân tạo rồi thuê người đẻ hộ. Anh méo mặt nghĩ hai vợ chồng khỏe mạnh như thế này mà tự dưng lại làm vậy thì quá đỗi vô lí.
Nghĩ tới nghĩ lui thấy không ổn, anh bèn quay ra thuyết phục vợ, thủ thỉ nhẹ nhàng có, quát nạt đe dọa có mà nàng vẫn tưng tửng “không là không, có sinh thì sau này, trẻ đẹp như em đẻ xong là mất hết dáng…”.
Không còn cách nào khác anh bèn nhờ tới bố mẹ vợ. Không biết ông bà khuyên nhủ thế nào mà cuối cùng chị cũng chịu sinh con, nhưng với điều kiện anh phải chăm sóc con. Anh mừng như vớ được vàng.
Sinh con xong, chị phó mặc cho chồng chăm sóc. Còn chị lại tung tẩy đi làm đẹp tối ngày.
Nhìn con suốt ngày bú sữa bình mà anh xót xa hết ruột gan. Khuyên bảo vợ không được anh quay ra mặc kệ.
Từ ngày có con anh chẳng còn biết mặt mũi bạn bè ra sao, lúc nào cũng tất bật, nhìn anh không ai còn nhận ra là “Thành đẹp trai, phong độ” ngày nào.
Cuộc sống vợ chồng cũng từ đó mà nhạt nhẽo dần. Thấy vợ hay đi sớm về khuya thất thường, nhiều lúc anh cũng băn khoăn, nhưng rồi mải lo công việc và chăm sóc con nên lại tặc lưỡi cho qua.
Mãi tới khi nghe phong thanh vợ hay qua lại với một người đàn ông khác, anh mới giật mình. Tra hỏi thì chị mát mẻ: “Anh chẳng bảo em chỉ được cái mã ngoài. Thế thì ai thèm mà anh phải lo!”.
Anh tâm sự thì bạn bè phán: “Ai bảo cậu ham vợ đẹp mà làm gì, vợ đẹp là vợ người ta, lấy về chỉ để ngắm chứ có mài ra mà ăn được đâu?”.
Anh nghe mà tai ù đi, cái tổ ấm mà bao lâu anh vun đắp nghe chừng sắp sụp đổ…
Theo Trithuctre
"Em không còn hoàn hảo vì đã qua tay một thằng khác"
Trang giống y như những gì tôi tưởng tượng và ước ao về người vợ tương lai. Cô ấy không quá khéo tay nhưng chăm chỉ, chịu khó học hỏi, ứng xử khéo léo, lúc cần mềm là mềm, lúc cần cứng là cứng. Trong đầu tôi đã có kế hoạch lấy cô ấy về làm vợ.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi bắt đầu bàn về chuyện cưới hỏi với em. Trong đầu tôi gần như chắc chắn Trang sẽ là người vợ tương lai của mình, nên tôi rủ rê em làm chuyện đó. Tôi cũng thèm khát em từ lâu rồi.
Tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên "yêu" của chúng tôi. Trong đầu tôi đinh ninh đấy là lần đầu tiên của Trang, vì thế tôi hết sức nhẹ nhàng, liên tục hỏi cô ấy có sợ không, có đau không? Đáp lại tôi chỉ hoàn toàn là sự im lặng của em, thậm chí em còn không nhìn vào mắt tôi. Tôi cứ nghĩ là cô ấy hồi hộp. Nhưng đến khi biết được sự thật, tôi choáng váng: Trang của tôi không còn trinh.
Tôi cảm thấy mình thật ngu từ trước đến giờ khi nghĩ rằng cô ấy ngoan hiền, trong sáng. Và càng ngu hơn khi nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, lại còn lo cô ấy đau, cô ấy sợ. Hóa ra, người mình yêu đã quen với chuyện tình dục lắm rồi, làm chuyện đó với thằng khác lâu rồi. Tôi uất ức chửi và cố sức hành hạ cơ thể em. Khi đó, em im lặng, chỉ chịu đựng và khóc.
Tôi biết mình làm như vậy là sai, là bất công với em, nhưng tôi không thể ngăn được sự khó chịu mỗi khi nghĩ đến việc em không còn trinh.
Sau khi tất cả dục tình qua đi, tôi cảm thấy mình thật tồi tệ. Tôi biết mình đã làm tổn thương người mình yêu nhất. Tôi cũng chẳng còn trinh mà đòi hỏi em phải còn trinh. Tôi ôm lấy em, cả hai cùng khóc.
Tôi quyết định quên đi tất cả. Tôi cố thuyết phục rằng mình yêu Trang chứ không phải cái màng trinh của em. Nhưng chuyện em không còn trinh đã là một vết sẹo trong tôi. Tôi bảo em: "Trong mắt tôi, em không còn là người yêu hoàn hảo, bởi vì em đã từng qua tay một thằng khác".
Đầu tôi lúc nào cũng nghĩ đến việc em và thằng khác quần nhau trên giường. Tôi đã hành hạ em rất nhiều về chuyện đó. Mỗi lần làm chuyện đó, tôi lại cảm tưởng như em đang ngầm so sánh tôi với thằng người yêu cũ của em. Tôi dò hỏi xem em đã làm những gì với thằng đó. Tôi đối xử cay nghiệt với người mình yêu chỉ vì sự ghen tị, ích kỷ.
Tôi biết mình làm như vậy là sai, là bất công với em, nhưng tôi không thể ngăn được sự khó chịu mỗi khi nghĩ đến việc em không còn trinh. Tôi không thể chấp nhận nổi vợ mình là hàng "second hand". Cuối cùng, sau hơn 2 tháng dằn vặt, tôi chia tay dù vẫn còn yêu cô ấy.
Tôi đến với một người con gái khác và cưới cô ấy. Vợ tôi còn trinh, tôi là người đầu tiên của cô ấy. Tôi không phải nơm nớp lo sợ vợ đang nghĩ đến thằng khác khi làm tình với tôi. Cô ấy hoàn toàn sạch sẽ, hoàn toàn thuộc về chỉ mình tôi.
Nhưng ở bên vợ, con tim tôi lạ sao lại không hề rung động. Tôi không yêu vợ tôi. Mới cưới được hơn 1 năm nhưng tôi cảm thấy chúng tôi chẳng khác nào vợ chồng già. Cả hai ít khi nói chuyện, chia sẻ, không hợp nhau trong rất nhiều chuyện.
Ở bên vợ nhưng lòng tôi lúc nào cũng nhớ về Trang. Tôi nhớ sự thông minh, dí dỏm của cô ấy, nhớ cách chăm sóc khéo léo, rất hiểu lòng tôi của em. Tôi không thể quên em được. Tôi khổ sở vì cuộc sống đồng sàng dị mộng, ở cạnh một người tôi không hề yêu và luôn nghĩ về một người con gái khác
Nhiều lúc tôi nghĩ, Trang của tôi thật ngốc. Giá như em đừng thật thà quá như vậy, đi vá trinh và giữ bí mật đó cả đời, có phải bây giờ chúng tôi đã là một cặp vợ chồng hạnh phúc bên nhau rồi không.
Theo VNE
Gã trai tồi tệ và cuộc điện thoại định mệnh Đúng ra khi làm chuyện đốn mạt đó tôi phải là người xin lỗi, vậy mà tôi trở thành chủ nhân khiến em phải phục tùng. Tôi dùng quyền lực của một khách hàng từ chối nhận hàng, hợp đồng lớn như vậy dĩ nhiên em phải van xin tôi chấp nhận, điều kiện là chính em. Tôi không sao ngủ yên được...