Đừng cặp bồ nếu muốn con anh hạnh phúc
Những bữa cơm chan nước mắt của mẹ con tôi đã ám ảnh tôi suốt cả cuộc đời. Tôi đã từng rất hận bố mình, người đàn ông đã gây nên biết bao lỗi lầm vì đi ngoại tình.
Suốt cả quãng tuổi thơ của mình tôi luôn ám ảnh bới những bữa cơm chan nước mắt, cuộc cãi vã căng thẳng, những trận đòn mà bố tôi đánh mẹ luôn là kết thúc của những cuộc cãi vã ấy.
Nguyên nhân của tất cả những kỉ niệm buồn tôi muốn quên ấy chính là do bố tôi ngoại tình với người đàn bà khác. Trong dòng trí nhớ hỗn độn của mình tôi vẫn nhớ như in câu nói của mẹ: “Anh bỏ nhà bỏ cửa, mang tiền cho con hồ li ấy, anh có biết mẹ con tôi sống khổ sở như thế nào không?”.
Bố tôi hầu như không có mặt ở nhà, có chăng là dăm bữa nửa tháng hết tiền về nhà ăn ké mẹ con tôi bữa cơm, hay lại đánh mẹ bắt mẹ đưa tiền. Vậy nên mỗi khi thấy bố về nhà là anh em tôi rất sợ, sợ run người vì lo bị bố đánh, rồi bố mẹ cãi nhau, những đứa bạn tôi đi học lại lấy cớ bắt nạt hai anh em tôi.
Ngày ấy tuy còn rất nhỏ nhưng trong trí nhớ non nớt của mình tôi đã luôn có một ý nghĩ là không bao giờ ngoại tình, tôi sẽ chung thủy cả đời với người phụ nữ mà mình đã chọn, chắc chắn tôi không bao giờ để vợ mình phải rơi một giọt nước mắt nào cả, nhất định gia đình tôi không có những bữa cơm chan toàn nước mắt như tuổi thơ tôi đã trải qua.
Những đồng nghiệp và bạn bè của tôi cũng không ít người có bồ nhí, lập “phòng nhì”, nhìn cách họ phớt đời vênh váo đi khoác tay một em xinh tươi trẻ đẹp hơn vợ của họ mà tôi thấy thương hại. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Giờ đây, khi đã có đầy đủ nhận thức của một người đàn ông trưởng thành, tôi vẫn không thể hiểu nổi lí do vì sao đàn ông lại thích đi ngoại tình? Nếu như là để sĩ diện với bạn bè, là để khoe nhiều bồ, nhiều chân dài trong bữa nhậu thì đó là thằng đàn ông thất bại tầm thường, nếu như đi ngoại tình để thỏa mãn dục vọng thì những kẻ ấy tồn tại phần “con” hơn phần người rất rất nhiều.
Những đồng nghiệp và bạn bè của tôi cũng không ít người có bồ nhí, lập “phòng nhì”, nhìn cách họ phớt đời vênh váo đi khoác tay một em xinh tươi trẻ đẹp hơn vợ của họ mà tôi thấy thương hại, thật sự những người đàn ông đó đáng thương vô cùng, ấy thế mà họ lại không thể nhận ra điều đó, khi mà vợ họ chắt chiu từng đồng bạc lẻ, họ thức khuya dậy sớm, tất tả chay ngược xuôi để lo toan cho gia đình, khi mà chồng ốm họ lo lắng thuốc thang cơm nước, họ tiết kiệm không đi làm đẹp, cả năm không dám sắm một bộ quần áo mới chỉ để mua sữa cho con, mua gạo cho cả nhà.
Bồ là gì mà sao phải có? Đã đành là con người thì luôn có tính tham lam, các anh muốn cơi nới, các anh muốn lập thêm phòng nhì, phòng ba…. để thỏa mãn tính tham lam, ích kỉ cái dục vọng tầm thường của một con người, vì cái tham lam ấy mà làm tổn thương người phụ nữ luôn hi sinh cho gia đình cho con cái thì liệu có đáng?
Ai cũng có nhu cầu được hạnh phúc, được yêu thương và được đón nhận một tình yêu trọn vẹn, phụ nữ có quyền được đòi hỏi mình là của riêng chồng và chồng cũng là của riêng mình. (Ảnh minh họa)
Đôi khi, tôi tự hỏi, đàn ông, những kẻ vẫn tự nhận mình sâu sắc, cao thượng, tử tế, họ có thấy xấu hổ không khi lén lút nhắn tin chỉ để lên giường với một phụ nữ thứ ba?
Ai cũng có nhu cầu được hạnh phúc, được yêu thương và được đón nhận một tình yêu trọn vẹn, phụ nữ có quyền được đòi hỏi mình là của riêng chồng và chồng cũng là của riêng mình. Nếu như một số người đàn ông vẫn biện minh cho hành vi ngoại tình của mình là “đàn ông có nhu cầu tình dục cao hơn phụ nữ” nên cần đi ngoại tình, vậy thì chẳng lẽ họ chối bỏ cái văn minh của cuộc sống hiện đại với hôn nhân một vợ một chồng được pháp luật thừa nhận để trở về thời kì tiền sử sống bầy đàn trong các hang đá?
Tôi không khẳng định mình là một thằng đàn ông tử tế trong tất cả mọi việc, nhưng tôi có thể khẳng định chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ trở thành một gã đàn ông lăng nhăng ngoại tình để vợ của mình phải rơi nước mắt.
Ngoại tình để làm gì, nếu các anh còn muốn chính con trai mình sống hạnh phúc và tử tế!
Theo VNE
Khó chịu khi bố chồng can thiệp quá vào đời sống riêng tư
Có lần bị mất tiền tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên.
Chúng tôi kết hôn được một năm, cảm giác khó chịu, nhất là đối với bố chồng. Gia đình anh chỉ có duy nhất anh, nhiều người bảo tôi sướng vì sẽ được chiều, tôi cũng cảm nhận được thế, chả ai là tròn vẹn cả, được cái này mất cái kia.
Ngày làm đám cưới, sau khi mọi việc xong xuôi, tôi tranh thủ vào phòng nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt vì cả sáng đứng tiếp khách, mở cửa bước vào phòng thấy bố anh nằm ngủ trên giường tân hôn, trong đó tôi chưa được nằm lần nào. Nghĩ chắc ông cũng mệt, nhưng tôi hơi thắc mắc vì còn nhiều giường khác chứ đâu chỉ có mỗi giường vợ chồng tôi, tôi cũng lờ đi.
Ảnh minh họa: HH
Khoảng một tháng sau, vì chồng làm xa nhà, thỉnh thoảng mới về chơi một hai hôm nên tôi hay xuống chơi với anh. Lần đó tôi xuống chơi cũng lâu nên anh đưa tôi về nhà, cũng là nghỉ ngơi luôn. Về đến nhà tôi thấy phòng mình sáng, đi vào thấy bố chồng đang nằm xem tivi trong phòng, mặc dù nhà tôi có hai tivi. Tôi ngồi ở ngoài chán chê đợi ông ra để vào, vì ngại không muốn vào phòng khi ông chưa ra, lâu quá đến nỗi anh phải quát lên "Bố đi ra cho bọn con đi ngủ". Chần chừ một lúc ông mới ra.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản ông xem tivi trong phòng vì màn hình to, cũng hơi khó chịu một chút. Rồi về sau, hễ tôi ra ngoài là ông lại vào phòng tôi, nhiều lần đồ đạc trong phòng bị đảo lộn hết, mỗi ngày tôi càng thêm khó chịu. Tôi không thích như vậy, không thích ai can thiệp quá vào đời sống riêng tư của mình, cũng tránh những mập mờ giữa bố chồng con dâu. Tôi nói với chồng không thích bố vào phòng, anh chỉ nghe chứ không nói lại với bố mẹ, thậm chí tôi còn nói với chị con nhà bác, chị có nói lại với bà, mà bà chẳng nói gì với ông. Việc đó vẫn diễn ra cho đến tận giờ.
Có lần bị mất tiền tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên, đến cái cốc uống nước của tôi trong phòng ông cũng lấy ra dùng rồi làm vỡ. Có lần vào phòng tôi, chẳng biết ấn khoá thế nào cửa sập vào, không mở được ra, chìa khoá để trong phòng, cuối cùng phải phá cửa. Cứ ngỡ chồng sẽ nói bố không vào hoặc cần gì thì hãy vào, nhưng đâu vẫn đóng đấy.
Ngoài ra, trong bữa cơm, nếu có cá là y như rằng ông dầm nguyên đầu cá vào bát nước chấm, vừa tanh vừa không có chỗ để chấm thức ăn, tôi chẳng bao giờ chấm thức ăn gì cả. Nước canh tôi không cho mì chính là lại làu nhàu "Chả có cái mẹ gì cả", rồi đứng phắt dậy, ném đũa xuống mâm cơm. Lại nữa, ông chuyên mặc quần sooc ngắn, thói quen của ông là ăn cơm thu cả 2 chân lên ghế, làm tôi vừa thấy ngại vừa không dám nhìn, chỉ biết gục mặt xuống ăn.
Tôi hay mua đồ về chế biến các món để ăn, một phần vì đang có bầu và phần để cho ông bà thưởng thức, nhưng cứ nấu lên ông lại kêu "Kinh bỏ mẹ", rồi vẫn ăn hết thậm chí còn ăn khỏe hơn tôi. Ông luôn chê tôi nhà quê, trong khi đó tôi là gái phố, bố là chủ xây dựng còn mẹ kinh doanh; nhà chồng là phố núi, ông bà không có lương. Tôi luôn im lặng trước những câu nói của ông, không dám nói lại vì sợ mọi người bảo cãi láo. Nhiều lúc ấm ức, tủi thân chỉ biết nằm trong phòng nước mắt ngắn nước mắt dài.
Tôi nói tất cả những suy nghĩ của mình với chồng nhưng anh không nói gì cả, mỗi lần tôi động đến là anh lại lảng sang chuyện khác. Các bạn bảo tôi phải làm sao, có phải tôi quá kỹ tính hay bố anh quá vô tư? Thưc sự mọi hành động của ông làm tôi rất khó chịu.
Theo VNE
Em đã lên giường với sếp chẳng khác gì gái Em biết, lên giường ngủ với kẻ khác khi đang yêu chẳng khác gì một con đĩ. Nhưng em đang lấy sai lầm trước đó làm bài học đắt giá cho mình để không bao giờ tái phạm. Gửi cho chị Lâm Tường Khánh Linh điều mà chị thực sự muốn nghe lúc này trong bài "Tình em không có nhưng nghĩa với...