Đừng buồn khi thi trượt, con trai
Con trai, vậy là con đã 15 tuổi rồi. 15 năm có bao nhiêu biến cố, ngay từ khi ra đời con đã là đứa trẻ yếu ớt, thiếu tháng, chỉ nặng có 1, chẳng có lồng kính như bây giờ, con chỉ có chậu than hoa để sưởi.
Vậy mà môi con vẫn đỏ như tô son, da trắng, bé xinh như thiên thần. Com hay quấy đêm, hết ba tháng mới chịu ngoan. Lúc con hai tuổi mẹ để con ở với ngoại để hoàn thành ước mơ đại học, thoát khỏi cảnh vất vả như bà ngoại. Bố con luôn công tác xa nhà, cả tháng về thăm được một lần. Thương con biết bao nhiêu, đi học mẹ tiết kiệm từng đồng chỉ mong cuối tháng về với con, yêu cái má phính và ôm con ngủ trọn đêm.
Con lên sáu tuổi mẹ bắt đầu đi làm xa, nhìn dáng người bé tí của con mang theo cái cặp sách vào lớp một mẹ thương vô cùng. Rồi mẹ xin việc được ở gần nhà, lương thấp nên phải làm thêm tối ngày, mong có chút tiền làm nhà khang trang cho con ở. Từ ngày con tới trường đến nay mẹ chưa bao giờ phải gọi con dậy đi học vì con rất tự giác. Con luôn là học sinh ngoan, chăm chỉ và học giỏi nhất nhì lớp. Mẹ tuy vất vả nhưng thấy thật hạnh phúc và tự hào khi có con.
Con trai, chín năm học trôi qua, con luôn cố gắng và đạt thành quả nhất định. Trong kỳ thi tuyển vào lớp 10 chuyên của tỉnh vừa qua con đã cố gắng, khi làm bài thi có chút sơ xuất nhưng mẹ luôn tin rằng năng lực của con còn hơn điểm số kia rất nhiều. Tuy điểm thi không quá cao nhưng con cũng lọt vào top 35 trong số học sinh sẽ đỗ lớp chuyên. Mẹ vui mừng và cũng thấp thỏm vì chưa có thông báo chính thức, và bởi con đứng thứ 35, vị trí nguy hiểm con nhỉ.
Thế rồi người ta báo có điểm phúc khảo của thí sinh, điểm sau phúc khảo đương nhiên cao hơn trước, vậy là con trai mẹ bị đẩy lùi xuống vị trí 36; mặc dù trước đó họ còn cách một khoảng cách khá dài. Trượt thi con có buồn không? Chắc là có nhưng mẹ đã chuẩn bị sẵn cho con một vị trí tốt hơn con số 35 kia, con luôn là số một trong lòng mẹ, mẹ chỉ buồn vì đi dạy học sinh trong khi con mình chẳng có thời gian để kèm cặp, chẳng giúp được gì cho con. Cố gắng lên con nhé, mẹ luôn tin tưởng dù học ở đâu, môi trường nào con cũng học tốt, nuôi dưỡng cho những ước mơ của mình thành hiện thực; không nhất thiết phải trường chuyên con nhỉ. Mẹ yêu con nhiều.
Video đang HOT
Theo VNE
Là con một nhưng vợ lại vô sinh
Khánh nhìn vào tờ giấy khám sức khỏe của vợ đã giấu kĩ trong ngăn kéo mà chân tay run rẩy, miệng không nói thành lời.
Thực sự, dù đã nghĩ đến nhiều chuyện xấu có thể xảy ra, nhưng khi nhìn kết quả khám bệnh của vợ, Khánh vẫn không dám tin vào mắt mình. Vô sinh, đó là tất cả những gì anh nhìn được từ tờ giấy cầm trên tay.
Hôm nay vợ anh đi vắng, cô ấy nói đi công tác một tuần bên nước ngoài. Anh không hề hoài nghi vì trước giờ, vợ chồng anh tin tưởng nhau, yêu thương nhau chân thành tuyệt đối. Nhưng bây giờ thì anh nghĩ, chuyến công tác này thực ra chỉ là một cuộc đi chữa bệnh vô sinh của vợ mà thôi. Nghĩ đến vợ, nước mắt anh rơi. Nỗi đau này anh đau một thì vợ đau mười. Anh cố gắng kìm lòng, cố không để nước mắt trào ra giống như một đứa trẻ.
Thế là hi vọng cuối cùng của anh đã dập tắt. Anh còn tưởng, mình sắp có tin vui khi vợ anh thông báo, vợ thấy dạo này người khác khác, đợi đến tháng sau thì dùng que thử thai xem có phải có bầu hay không. Khánh đã cứ hi vọng vào điều đó, nghĩ rằng, có thể sự cố gắng của anh và vợ sẽ được đền đáp. Nhưng tờ giấy khám sức khỏe này đã nói lên tất cả. Vợ anh chẳng có thai, cũng không thể sinh được con nữa, vĩnh viễn không bao giờ anh được thực hiện giấc mơ làm cha.
Khánh luôn hi vọng ông trời sẽ mở lòng từ bi, thương xót cho tình yêu của hai đứa mà cảm động, ban cho Khánh và vợ một đứa con. (ảnh minh họa)
Khánh ngồi sụp xuống ghế, ôm lấy đầu. Niềm hi vọng cuối cùng mong manh cũng bị dập tắt. Nhưng tại sao vợ lại lừa dối anh, phải chăng đây là chuyến đi cuối cùng của cô ấy. Cô ấy muốn làm một việc trọng đại trước tiên nói lời chia tay?
Đến bây giờ, tính cả thời gian yêu nhau và thời gian cưới đã là chục năm. 6 năm làm vợ chồng mà chưa có con, thật sự là một điều quá nguy hiểm. Hai bên gia đình thúc giục quá nhiều, đến bây giờ cũng chẳng ai muốn nói gì nữa. Nói mãi cũng chán. Cả nhà Khánh đau đầu, vắt óc, mệt mỏi vì con. Vì gia đình Khánh chỉ có mình anh là con trai. Áp lực chồng chất áp lực, Khánh thực sự đã gần như kiệt sức vì những lời ra tiếng vào. Bây giờ bảo Khánh phải làm sao.
Khánh luôn hi vọng ông trời sẽ mở lòng từ bi, thương xót cho tình yêu của hai đứa mà cảm động, ban cho Khánh và vợ một đứa con. Vợ Khánh chẳng có tội gì, có chăng vì quá yêu Khánh nên đâm ra khó nghĩ, khó thú tội mình vô sinh. Nghĩ đến cảnh vợ một mình nơi đất khách quê người, lặn lội xa xôi và kiên trì, Khánh lại rơi nước mắt. Khánh thương vợ và quá yêu vợ. Một người vợ hiền thục, nhu mì, một người vợ hết lòng vì chồng, vi gia đình chồng, chăm sóc cả nhà Khánh từng ly từng tí, chưa từng phàn nàn thì có gì đáng chê đâu. Khánh không bao giờ nghĩ mình có thể lấy được người vợ tốt hơn người vợ ấy. Khánh trân trọng tất cả tình cảm vợ chồng dành cho nhau.
Đã thụ tinh nhân tạo, đã làm nhiều cách nhưng chưa có kết quả. Chẳng lẽ là ly hôn như lời vợ nói. (ảnh minh họa)
Cách đây mấy năm, tức là đã cưới nhau được 4 năm, Khánh và vợ không có con. Hai người chạy vạy khắp nơi để khám. Khánh biết mình không sao thì vui lắm nhưng lại phải nói với vợ rằng, bác sĩ cũng bảo mình hơi khó trong vấn đề sinh con, để vợ yên tâm. Khánh yêu vợ nên không muốn để vợ buồn. Thời gian trôi đi, Khánh cũng đau đầu suy nghĩ, áp lực là con một và lo lắng một đứa cháu nối dõi cho ông bà, Khánh gầy người đi. Vợ Khánh cũng vậy, gầy đi và trông buồn bã, không lúc nào tươi tỉnh được. Hai vợ chồng nương tựa vào nhau, cố gắng động viên nhau.
Những ngày vợ Khánh khóc thầm, Khánh biết hết nhưng làm như không thấy gì để vợ đỡ tổn thương. Khánh lo cho vợ nhiều hơn bản thân mình. Yêu như vậy sao có thể chia tay vì chuyện không có con? Hai năm sau, tức là 6 năm sau ngày cưới, tình yêu vẫn nguyên vẹn như vậy. Bây giờ Khánh vẫn yêu người phụ nữ này chân thành và tha thiết, chưa có gì phải băn khoăn cả. Nhưng cái chuyện con cái, Khánh phải làm sao đây?
Đã thụ tinh nhân tạo, đã làm nhiều cách nhưng chưa có kết quả. Chẳng lẽ là ly hôn như lời vợ nói. Vợ Khánh đã từng yêu cầu chia tay nhưng Khánh biết, trong lòng cô ấy còn quá yêu anh. Chỉ là không chịu được áp lực và nghĩ cho chồng nên cô đã phải miễn cưỡng nói như vậy.
Bây giờ, con cá không có. Khánh biết vợ mình vô sinh. Mấy ngày nay vợ về buồn rầu, không nói gì. Có lẽ là không có kết quả. Khánh hiểu tất cả nhưng làm như không biết, anh vẫn quan tâm, lo lắng, yêu thương vợ. Tình cảm là thứ tình khó dứt nhất. Anh mong có con nhưng vì chuyện đó mà phụ bạc vợ mình thì không đành. 6 năm rồi, nếu không thể có con, anh sẽ già mất, bố mẹ anh cũng già mà chỉ mong có cháu nối dõi. Cuộc sống thực sự quá mệt mỏi, đau khổ. Bây giờ Khánh đứng giữa hai quyết định quan trọng mà không biết nên làm gì...
Theo VNE
Vác bụng bầu 7 tháng đi đánh ghen Tôi sợ, nếu chồng cứ mải chơi mãi, lao vào chốn đó thì một ngày, anh sẽ dẫn một cô bồ nhí về và đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Có bầu chồng &'tích cực' ngoại tình Ngay khi biết tin tôi có bầu, chồng tỏ ra vô cùng hạnh phúc và vui mừng, nhưng đổi lại, anh cũng đi chơi tối...