Đừng bước vào cuộc đời em lần nữa
Đã có lúc em nhớ anh đên cháy bỏng ruôt gan, em không ngại ngân mà nói rằng em yêu và nhớ anh vô cùng.
Lại môt đêm em phải khóc vì anh. Bắt đâu từ khi nào em cũng không còn nhớ nữa, chỉ biêt là đã rât lâu rôi, nước mắt trở thành người bạn trung thành với em môi khi đêm vê.
Ngày mới yêu anh, anh là tât cả đôi với em, là người tuyêt vời nhât trong mắt em. Em nhân lời yêu anh trong sự ngỡ ngàng pha lân chút hoài nghi vê tình cảm của anh. Mình đã quen nhau trước đó khá lâu rôi nhưng chưa bao giờ em nghĩ mình lại đên bên nhau. Em đón nhân anh là đê không phụ tình cảm của anh và cũng vì em tin rằng, tình cảm có thê vun đắp dân theo thời gian.
Thời gian trôi đi và điêu em tin đã thành sự thât. Anh đã cho em những kỷ niêm ngọt ngào, những ký ức không thê quên. Chúng trở thành môt phân trong cuôc sông của em. Em bắt đâu môt ngày mới bằng những tin nhắn đây yêu thương và kêt thúc môt ngày bằng tin nhắn chúc ngủ ngon cùng với những lời yêu ngọt ngào từ sô điên thoại mang tên Honey trong danh bạ. Anh quan tâm đên em từng miêng ăn, giâc ngủ cho đên viêc học hành. Em cứ vô tư sông trong tình yêu mà em tin là chân thành ây.
Em còn nhớ như in từng kỷ niêm đã có giữa chúng mình. Ngày đó, môi khi em đi học vê lại có anh ra đón, dù nắng hay mưa và bât kê là nóng bức hay giá lạnh. Bô mẹ em khắt khe lắm nên em và anh không thê cùng sánh bước bên nhau ở nơi có quá nhiêu người quen này, vây là em đi trước, anh đi sau. Nhưng trong lòng em lại vô cùng hạnh phúc bởi vì chỉ cân ngoảnh lại là sẽ bắt gặp ánh mắt đây yêu thương nơi anh dành cho riêng em.
Hạnh phúc với em là những lân cùng anh tay trong tay dạo phô. Hạnh phúc của em là khi có anh bên cạnh trong những ngày đặc biêt, cùng anh câu nguyên cho tình yêu của hai đứa bên ánh nên lung linh ngày sinh nhât hay trong khoảnh khắc thiêng liêng đêm giao thừa… Hạnh phúc với em là được mang vê cho anh những ly trà sữa mát lạnh trong những ngày hè nóng bức. Hạnh phúc với em là được yêu anh, quan tâm đên anh môi ngày. Và em hạnh phúc lắm khi được anh yêu thương, quan tâm, sẻ chia những vui buôn trong cuôc sông. Chỉ ở nơi nào có anh, em mới có niêm vui trọn vẹn. Chỉ khi nào ở trong vòng tay anh, em mới thây mình được che chở, yêu thương… và chỉ khi bên anh, em mới cảm giác bình yên thật sự. Hạnh phúc với em chỉ đơn giản là thê. Và cứ như vây, tình yêu lớn lên từng ngày trong trái tim em. Em yêu anh bằng môt tình yêu chân thành, mãnh liêt.
Rôi ngày tháng qua, khi em bắt đâu nhân ra em cân anh biêt bao thì cũng chính là lúc em ngờ ngợ nhân ra sự thay đôi nơi anh. Anh trở nên côc cằn, không còn quan tâm nhiêu đên em như trước nữa. Môi lân có chụyên gì khiên hai người cãi nhau thì không giông như trước kia, anh không còn chủ đông làm hòa mà anh sẵn sàng từ bỏ tât cả, đê mình lại mình em với những đêm dài đâm nước mắt. Hình như anh đã quá đê cao khả năng chịu đựng và gìn giữ tình yêu của em. Hay anh đã muôn đặt dâu châm hêt cho tình yêu này?
Video đang HOT
Anh vào Nha Trang học. Anh đông viên em rằng, anh đi cũng là vì tương lai của hai đứa, dặn em ở nhà cô gắng học hành, đợi ngày anh vê. Môt ngày trước khi anh lên đường, anh còn nói anh sợ anh đi rôi em sẽ phản bôi anh, sau chuyên đi này hoặc là anh sẽ có tât cả hoặc là sẽ mât tât cả. Anh đánh cược tình yêu của mình vào chuyên đi này. Khi ây em đã tự dặn lòng mình sẽ không bao giờ được phép thay lòng.
Đêm nay em sẽ khóc thât nhiêu đê nước mắt cuôn trôi bao khô đau trong em… (Ảnh minh họa)
Ngày anh lên đường là đúng vào kỳ thi quan trọng nên em đành nói lời tạm biêt anh qua những tin nhắn. Kê từ ngày đó, em luôn dặn mình phải cô gắng, phải chứng minh cho anh thây anh đã không sai lâm khi tin và yêu em. Và em đã làm như thê, khoảng cách 1200 cây sô và thời gian chờ đợi không đủ dài đê làm nguôi lạnh tình yêu em dành cho anh. Ngày hôm nay em yêu anh nhiêu hơn hôm qua và ngày mai em yêu anh nhiêu hơn lúc này.
Đã có lúc em nhớ anh đên cháy bỏng ruôt gan, em không ngại ngân mà nói rằng em yêu và nhớ anh vô cùng. Anh lại an ủi em rằng thời gian sẽ trôi nhanh và anh sẽ vê bên em vào môt ngày không xa. Dù xa nhau nhưng anh vân luôn quan tâm em môi ngày. Em tin anh. Em tin vào tình yêu đã trải qua biết bao sóng gió…
Nhưng giờ đây, niêm tin ấy đang dân vơi cạn trong em, thay vào đó là sự hoang mang, lo sợ. Những cô người yêu cũ của anh liên tục làm phiên tình yêu của chúng mình trong khi trước đây họ đã phản bôi anh và chạy theo người đàn ông khác và cũng biêt giờ anh đã yêu em. Anh thât ngôc khi không đủ tỉnh táo đê quyêt định dứt khoát với người ta. Chẳng phải anh rât coi trọng sự thủy chung sao anh? Họ đã phản bôi anh bước theo tình mới thì có đáng đê anh phải trân trọng nữa không? Khi tình mới không êm đẹp, thâm chí họ bị bỏ rơi thì lại tìm vê với anh. Anh có cảm thây lòng tự trọng của mình bị tôn thương không anh? Dù có quay lại nhưng rôi đên ngày nào đó họ tìm được người hơn anh thì họ sẽ lại nói lời xin lôi và chúc anh hạnh phúc như đã làm thôi.
Em đã tôn thương lắm, đau đớn lắm khi anh cứ cô gắng tìm cách sông thê nào cho họ nê phục anh mà không hê nghĩ đên cảm nhân của người con gái môt lòng tôn thờ tình yêu đã có với anh. Không biêt vì lý do gì nhưng có lẽ anh đã không còn yêu em như lời anh hứa. Em đã khóc rât nhiêu vì anh nhưng nước mắt em đâu là gì bởi vì anh đã thay đôi? Anh nói chia tay. Lý do là “ Anh không muôn tiêp tục nữa”. Trời đât như sụp hoàn toàn trước mắt em. Em khóc như môt đứa trẻ cân mẹ, cô gắng làm tât cả những gì có thê đê giữ anh lại. Sau đó, anh đã rút lại lời chia tay nhưng cũng từ đó, anh càng vô tâm và lạnh lùng hơn. Lòng tự trọng của môt đứa con gái giúp em nhân ra đã đên lúc phải kêt thúc.
Em sẽ ra đi, sẽ mang theo nôi đau của môt cuôc tình tan vỡ bước chân ra khỏi cuôc đời anh kê từ giây phút này. Bàn chân em đang giâm vào những mảnh vỡ đó… đau quá! Em chẳng bước nổi nữa anh à!
Hình như em gục ngã mât rôi. Em chưa bao giờ nói rằng em sẽ không thê sông nêu không có anh bởi v,ì em còn có gia đình, có những người thân không bao giờ rời bỏ em giông như anh. Nhưng sẽ mât môt thời gian dài hoặc không bao giờ quên được anh. Thời gian trôi, tât cả rôi cũng sẽ qua, chỉ có nôi đau sẽ còn ở lại mãi.
Em đã suy nghĩ rât nhiêu trước khi đi đên quyêt định này. Môt năm, bảy tháng và mười tám ngày. Thời gian ây không phải là dài với môt đời người nhưng nó đủ đê lại cho con người ta những trang ký ức mãi không phai nhòa. Thât khó đê em vượt qua nôi đau này khi mà bât cứ nơi nào em đặt chân đên giữa lòng Thủ đô này đêu in dâu hình bóng anh. Nơi đâu cũng thuôc vê quá khứ mình có chung với nhau.
Đêm nay em sẽ khóc thât nhiêu đê nước mắt cuôn trôi bao khô đau trong em, đê sớm mai thức dây em sẽ trở vê là chính em trước khi anh đên. Em có môt tương lai tươi sáng phía trước. Xin anh đừng nhắn tin hỏi thăm em như anh đã làm với người trước bởi vì nó sẽ chỉ khiên em thêm đau lòng. Xin anh đừng chúc mừng em trong những ngày lê đặc biêt vì nó sẽ khiên những kí ức vê anh sông dây trong em. Xin anh đừng chúc em hạnh phúc mà chỉ cân chúc em may mắn đê gặp được môt người đàn ông tôt vì em tin hạnh phúc sẽ mỉm cười với những người có trái tim chân thành. Và… em xin anh đừng bước vào cuôc đời em thêm môt lân nữa…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh - Đồng nghiệp của em!
Em vẫn muốn nghe từ anh một lời giải thích, một lý do để em sẽ thôi không còn nhớ anh nữa. Được không anh - Đồng nghiệp yêu dấu của em?
Mọi người thường gọi người yêu là "anh yêu", hoặc "cưng", cũng có khi là "tình yêu của em", hay những từ gì đó đại loại thế. Còn em, em lại thích gọi anh là đồng nghiệp.
Hai từ "đồng nghiệp" này chắc chỉ có anh mới hiểu là nó chan chứa tình cảm, sự đồng điệu, thân thiết thế nào anh nhỉ? Chính vì thế mà nó chỉ rành riêng cho anh mà không phải cho bất cứ ai làm cùng cơ quan với em. Anh đã từng nói với em: " Dù anh rất bận rộn nhưng sẽ luôn dành thời gian cho em". Vậy mà lúc em cần anh nhất anh đã không xuất hiện nữa. Em buồn! Cũng có ích gì đâu khi anh đã không còn ở bên em.
Em đã đọc ở đâu đó rằng: Có nhiều mối quan hệ ban đầu chỉ mang tính tạm thời để rồi trở nên có ý nghĩa với nhau và thành gắn kết. Và ngược lại, có những mối quan hệ ban đầu xác định là gắn kết nhưng rồi sau một thời gian mới nhận ra rằng nó chỉ xứng đáng để tạm thời. Em đã hy vọng là sẽ được cùng anh chia sẻ suốt cuộc đời, nhưng giờ thì không còn nữa rồi.
Em đã hy vọng là sẽ được cùng anh chia sẻ suốt cuộc đời, nhưng giờ thì không còn nữa rồi. (Ảnh minh họa)
Anh cũng đã từng nói với em rằng: Tình yêu là quan trọng nhưng để gắn kết hai người lại có rất nhiều mối quan hệ khác.. Lúc ấy em chỉ thấy anh nói đúng, nhưng đến tận bây giờ em mới hiểu hết câu nói ấy của anh. Và em biết mình không còn được anh dành cho em nỗi nhớ vượt qua cả cuộc gọi, vượt qua cả tin nhắn nữa.
Có lúc cồn cào nỗi nhớ anh, nhưng em biết có gọi điện thoại thì anh cũng không nhấc máy, mà nhắn tin thì tin nhắn ấy của em sẽ bị trôi vào hư không, có lẽ em chỉ gửi tin nhắn đi như một thói quen mà rồi chờ đợi nhận lại chỉ là im lặng.
Nhưng em vẫn muốn nghe từ anh một lời giải thích, một lý do để em sẽ thôi không còn nhớ anh nữa. Được không anh - Đồng nghiệp yêu dấu của em?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong em hãy quay về! Tôi tưởng rằng những bù đắp của tôi dành cho em có thể làm cho em hạnh phúc nhưng mọi thứ lại không như những gì tôi mong muốn... Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo ở Long An. Là gia đình nghèo lại đông anh em nên ngay từ nhỏ tôi đã phải làm rất nhiều việc để...