Đưa mẹ chồng đi viện, tôi điếng người khi biết lý do khiến bà luôn ghét mình là gì
Nghe xong những lời mẹ chồng nói, tôi run rẩy không đứng vững. Cốc nước trên tay rơi xuống lênh láng khắp nền nhà.
Tôi mới lấy chồng gần hai năm, đang ở nhà chăm con nhỏ. Chồng tôi là con cả trong gia đình nên tôi phải làm dâu, sống chung với bố mẹ chồng.
Ngày mới về ra mắt, mẹ chồng khi ấy tỏ ra rất quý mến tôi. Thế nhưng, càng ngày, không hiểu vì lý do gì, bà dần không thích tôi ra mặt. Thậm chí còn phản đối đám cưới của chúng tôi một cách rất gay gắt.
Thời điểm ấy, tôi đã mang thai nên không còn cách nào khác, cố gắng cùng người yêu thuyết phục mẹ chồng tương lai. Cuối cùng, bà đành miễn cưỡng đồng ý cho chúng tôi đến với nhau.
Biết mẹ chồng không thích mình nên ngay những ngày đầu làm dâu, tôi đã xác định tâm lý là phải cố gắng gấp đôi, gấp ba bình thường để làm vui lòng bà. Dù bầu bì, ốm nghén nhưng tôi không nề hà bất cứ việc gì trong nhà từ cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp. Thế nhưng, dường như mọi việc tôi làm đều không khiến mẹ chồng hài lòng.
Từ ngày về làm dâu, hiếm khi nào tôi nhận được câu nói dịu dàng cùng nụ nười của mẹ chồng. Bà luôn mặt nặng mày nhẹ soi mói tôi đủ điều. Tôi nấu cơm cả nhà ăn uống bình thường không ai có ý kiến gì, riêng mẹ chồng hết chê cơm nhão lại đến canh mặn. Tôi có cảm giác mẹ chồng luôn để ý, chờ tôi mắc lỗi là lao đến mắng nhiếc, sỉ vả.
Lúc con tôi mới hơn 3 tháng, bà đã bóng gió nói tôi nghỉ thế đủ rồi, nên đi làm để kiếm tiền đỡ đần cùng chồng. Trong khi tôi nghỉ thai sản có chế độ và tháng nào cũng nộp sinh hoạt phí cho bà đầy đủ.
Dù rất ấm ức với mẹ chồng nhưng tôi vẫn cố gắng nhẫn nhịn để không gây ra mâu thuẫn, xích mích lớn giữa mẹ chồng nàng dâu.
Thời gian gần đây, mẹ chồng tôi thường xuyên kêu hoa mắt, mệt mỏi kèm đau nhức khắp người nên tôi chủ động đưa bà đi khám. Đến viện, tôi lo mọi thủ tục, thanh toán tiền và dìu bà đến các phòng khám chuyên khoa theo chỉ định. Thấy tôi ân cần với mẹ chồng, nhiều người ở đó còn nói tưởng tôi đưa mẹ đẻ đi khám.
Video đang HOT
Tuy nhiên, khi có kết quả mắc một số bệnh, mẹ chồng tỏ rõ sự giận dữ và trút giận lên người tôi. Tiếng quát mắng của mẹ chồng khiến nhiều người xung quanh bất ngờ. Để không khiến bà khó chịu thêm nữa, tôi lấy lý do đi mua nước để tạm lánh mặt.
Nghĩ mẹ chồng đã qua cơn giận, tôi quay lại đưa nước cho bà thì thấy mẹ chồng đang nhắc đến mình trong câu chuyện với một người lạ.
“Ngày trước, lúc thằng con tôi dẫn nó về ra mắt, tôi đã lấy ngày tháng năm sinh để đi xem bói. Thầy phán là hai vợ chồng nó thì hợp nhau nhưng đứa con dâu này sẽ khắc nhà chồng. Biết thế nên tôi đã cố ngăn cản không cho bọn nó cưới nhau nhưng nó lấy đứa con trong bụng ra để ép vợ chồng tôi cho cưới.
Bà biết không, từ ngày nó về làm dâu, đồ vật trong nhà tôi liên tục hỏng hóc phải thay mới. Tôi trước nay cũng không hay đau ốm gì, vậy mà giờ phát hiện ra một đống bệnh. Bà thử nghĩ xem, đấy không phải là khắc nhà chồng thì là gì. Giờ tôi chỉ mong tìm được cách nào khiến vợ chồng nó ly hôn, để nó bớt gây họa cho nhà tôi thêm nữa”
Nghe xong những lời mẹ chồng nói, tôi run rẩy không đứng vững. Cốc nước trên tay rơi xuống lênh láng khắp nền nhà.
Tôi ngồi thụp xuống đất, nước mắt uất ức cứ thế tuôn trào. Hóa ra hai năm qua, vì nghe lời thầy bói nên mẹ chồng luôn có ác cảm với tôi. Bà phủ nhận mọi việc tôi làm dù đó là nỗ lực vun vén cho gia đình.
Bà đổ mọi trách nhiệm lên đầu tôi với tất cả mọi điều xấu xảy đến với gia đình. Bà coi tôi là “ sao chổi” mà mặc sức đay nghiến, mắng nhiếc tôi đủ điều. Bà ghét tôi, ghét luôn cả cháu nội của bà.
Mấy ngày nay, tôi vẫn cố giữ thái độ bình thường với mẹ chồng nhưng những lời bà nói vẫn luôn ám ảnh trong đầu tôi. Giờ tôi phải làm thế nào để thay đổi suy nghĩ của mẹ chồng? Nếu bà vẫn tin vào bói toán và ghét bỏ tôi, tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân mệt mỏi với gia đình nhà chồng này hay không?
Quên điện thoại về nhà lấy, con dâu điếng người khi nghe những gì mẹ chồng đang mắng con gái mình trong nhà
Nghe xong câu nói của mẹ chồng, tôi thật sự sốc. Bao nhiêu ấm ức của tôi trong suốt mấy năm qua như trào dâng.
Tôi là dâu thứ trong gia đình có hai anh em trai. Do điều kiện kinh tế chưa cho phép nên hiện chúng tôi vẫn đang sống chung với mẹ chồng.
Anh chồng tôi đã có gia đình riêng và có một bé trai 5 tuổi, có cuộc sống sung túc trong căn nhà 4 tầng khang trang.
Ngay từ ngày về làm dâu, tôi biết, mẹ chồng cũng có nhiều điều chưa hài lòng về tôi. Từ xuất thân, học vấn đến ngoại hình, tôi đều thua con trai bà và không bằng chị dâu cả.
Ảnh minh họa
Sau khi cưới lại sống chung cùng nhà nên cũng nhiều lúc giữa tôi và mẹ chồng không tránh khỏi những mâu thuẫn, xích mích. Tôi cảm thấy dường như mọi việc tôi làm đều không vừa ý mẹ chồng.
Sau khi tôi sinh con, mẹ chồng càng ghét tôi ra mặt. Bà luôn bực dọc với cách chăm con của tôi dù tôi nuôi con theo khoa học còn bà luôn áp dụng các kinh nghiệm dân gian.
Các bữa cơm cữ bà nấu cho tôi loanh quanh cũng chỉ trứng hấp, thịt rang nghệ và rau ngót. Có hôm còn chỉ có cơm trắng, bát canh rau. Tròn tháng ở cữ, tôi đã phải xuống bếp nấu cơm, giặt giũ quần áo, dọn dẹp nhà cửa như bình thường.
Mẹ chồng không thích tôi nhưng lại rất quý chị dâu cả. Dù vợ chồng chị dâu sống ngay gần nhà bố mẹ chồng nhưng mỗi lần sang chơi lại được bà tiếp đón như khách quý. Nhà có gì ngon là bà mang ra cho chị dâu và con trai chị ăn hết. Còn tôi ăn một miếng cũng bị bà soi mói.
Tôi biết, tôi không khéo như chị dâu, không nhiều tiền để thỉnh thoảng biếu bà một chút tiêu vặt như chị nhưng cách bà đối xử bên trọng bên khinh như thế khiến tôi vô cùng chạnh lòng.
Tuy vậy, tôi vẫn cố nhẫn nhịn cho êm cửa êm nhà, mong đến ngày vợ chồng tôi có nhiều tiền hơn để chuyển ra ở riêng. Thế nhưng, thời gian gần đây, tôi vô cùng bức xúc khi mẹ chồng không những ghét tôi mà còn ghét luôn cả con gái tôi, tức là cháu nội của bà.
Dù cùng là cháu nội nhưng con trai anh chị cả luôn được mẹ chồng yêu thương, còn con tôi, nhiều lần dơ tay đòi bà bế nhưng nhận lại là sự quay đi rất vô tình.
Mỗi lần bà đi đây đi đó, bà đều mua quà bánh cho cháu trai mà coi con gái tôi như vô hình. Họa chi thỉnh thoảng bà mới chia quà cho con tôi nhưng dĩ nhiên, vẫn không bằng phần của con trai anh chị cả.
Có lần, cháu trai sang nhà chơi và tranh đồ chơi với con gái tôi. Hai anh em cùng khóc ăn vạ. Tôi chỉ nhẹ nhàng nói cháu nhường đồ chơi cho em vì em còn bé. Vậy mà mẹ chồng tôi chưa hiểu đầu đuôi chuyện gì đã vội lao vào mắng tôi té tát. Bà nói tôi sống chỉ biết một mình mình, có cái đồ chơi cũng tiếc không chia sẻ cho cháu.
Rồi bà bế nựng dỗ dành đứa cháu 5 tuổi, trong khi con gái tôi cũng vẫn đang khóc nấc lên vì bị anh tranh đồ chơi thì bà không hề quan tâm. Lúc ấy, tôi có cảm giác, mẹ chồng coi con tôi là người dưng, không phải là cháu của bà.
Chứng kiến sự ghẻ lạnh của mẹ chồng với con gái, nhiều lúc, tôi ứa nước mắt vì thương con. Điều tôi luôn khó hiểu là một đứa trẻ chưa đầy 1 tuổi, đâu có tội tình gì mà phải nhận sự đối xử từ bà nội như vậy.
Hôm vừa rồi, tôi có việc gấp nên nhờ mẹ chồng trông cháu cho một lúc. Bà dù không mấy hài lòng nhưng vẫn nhận vì không còn cách nào khác.
Đi đến nửa đường, tôi chợt nhớ ra mình để quên điện thoại ở nhà. Tôi vội vòng về, dựng xe ở cổng để chạy vào nhà lấy điện thoại. Nhưng mới đến bậc hiên, tôi vô tình nghe thấy tiếng con gái đang khóc và mẹ chồng đang mắng nhiếc trong nhà.
" Có nín ngay đi không. Đúng là mẹ nào con nấy. Xấu người xấu cả nết. Càng nhìn càng thấy xấu giống mẹ, không ưa được cái nét nào. Con cháu nhà này là phải đẹp như anh Bin (con trai của anh cả) ấy. Không nín là tao vứt ra khỏi nhà không nuôi nữa đâu. Tao muốn trả mẹ con mày về ông bà ngoại cho khuất mắt lắm rồi".
Nghe xong câu nói của mẹ chồng, tôi thật sự sốc. Hóa ra, đó là lý do mà bà ghét mẹ con tôi đến vậy. Bao nhiêu ấm ức của tôi trong suốt mấy năm qua như trào dâng.
Tôi vừa khóc vừa lao vào ôm lấy con gái vừa gào lên trách mẹ chồng quá tàn nhẫn khi thốt ra những lời nói miệt thị như vậy với một đứa trẻ con chưa biết gì. Tôi quá sợ bà. Sợ con người hiểm độc của bà.
Giờ mẹ con tôi đang ở bên ông bà ngoại. Tôi không muốn quay về ngôi nhà đó thêm nữa vì tôi quá mệt mỏi để có thể tiếp tục chung sống với một bà mẹ chồng oái oăm đến vậy.
Bất chợt đến viện thăm chồng, tôi điếng người khi biết vị khách lạ trong phòng bệnh của chồng là ai Ngay khoảnh khắc ấy, dù rất muốn đẩy cửa lao vào vạch mặt hai người bọn họ nhưng tôi đã kiềm chế. Tôi 39 tuổi, là kế toán cho một công ty chuyên về nội thất. Chồng tôi làm ở showroom ô tô. Chúng tôi lấy nhau gần 15 năm, có hai con, một gái, một trai. Chúng tôi đến với nhau khi...