Đưa anh trai đi khám, nhìn tờ giấy chứng nhận mà tim tôi quặn thắt nhưng mẹ lại điên cuồng lao vào trách mắng rồi đuổi tôi ra khỏi nhà (P5)
Anh tôi như phát điên lên khi thấy tờ giấy xét nghiệm. Hành động sau đó của anh khiến mọi người sửng sốt.
Anh tôi đọc thật kĩ từng chữ trong tờ kết quả. Tôi thấy sắc mặt anh ngày càng trầm trọng, khó coi. Nhưng hành động sau đó của anh càng khiến tôi sửng sốt, bàng hoàng.
Anh lao sang phòng vợ mình rồi ôm hết đồ chị dâu vứt ra ngoài sân. Bố mẹ tôi đang uống cà phê ngoài sân thì nghe tiếng hét thất thanh của con dâu nên vội vã chạy vào. Anh tôi như kẻ điên, anh gào thét, la hét và đuổi vợ ra khỏi nhà. Lần đầu tiên tôi thấy dáng vẻ cúm rúm tội nghiệp của chị dâu.
Mới đầu mẹ tôi còn can ngăn nhưng khi đọc kết quả xét nghiệm, biết mấy tháng nay yêu thương nhầm cháu người khác, bà cũng giận dữ không kém. Ngày hôm đó, chị dâu tôi vừa ôm con vừa chửi bới. Mẹ tôi cũng chửi lại. Gia đình tôi không khác gì đám hát tuồng, mua vui cho hàng xóm.
Từ khi biết đứa bé không phải con trai mình, anh tôi càng lúc càng mất kiểm soát. Anh ấy tự nhốt mình vào phòng, không thiết ăn uống hay đi làm. Đến công ty, anh còn cãi tay đôi với sếp và bị khiển trách. Tôi dù cố hết sức vẫn không sao giúp được anh. Tâm lý anh bất ổn đến mức tự làm tổn thương mình.
Video đang HOT
Có lần, anh còn uống quá nhiều rượu tới mức ngộ độc. Gia đình tôi được một phen nháo nhào. Mẹ tôi cứ khóc lóc rồi lại trút giận lên tôi. Chưa khi nào, tôi thấy gia đình trở thành gánh nặng và mệt mỏi đến thế.
Vừa về nhà, bà còn đuổi tôi đi vì ly gián tình cảm gia đình. (Ảnh minh họa)
Tuần trước, tôi lén đưa anh đến bệnh viện khám. Bác sĩ nói anh bị trầm cảm nhẹ, tim tôi quặn thắt vì đau, vì thương anh. Nhưng không hiểu sao mẹ tôi lại biết. Bà tìm đến bệnh viện, thấy tôi và anh đứng trước sảnh thì lao vào đánh mắng tôi. Vừa về nhà, bà còn đuổi tôi đi vì ly gián tình cảm gia đình. Mặc cho tôi thuyết phục, khuyên mẹ nên cho anh đi khám, điều trị, bà vẫn không đồng ý. Tôi biết, bà không sao chấp nhận được sự thật nghiệt ngã này. Nhưng người gây ra mọi chuyện, chẳng phải do chính bà sao?
Hiện giờ, tôi đang thuê phòng trọ gần nhà. Thỉnh thoảng tôi cũng chạy về nhà và rất lo lắng cho tình hình của anh trai mình. Anh ấy cả ngày chỉ nằm vùi trong phòng, có khi đi lại một cách vô hồn vô thức. Nhưng hôm qua, trong lúc ngồi nói chuyện, anh tôi bỗng nhắc đến tên Thảo. Tôi biết, anh nhớ chị ấy lắm. Nếu chị ấy chịu gặp anh, biết đâu anh sẽ có chuyển biến tốt hơn thì sao?
Theo tôi biết, chị ấy đã về trước Tết, hiện vẫn đang ở nhà. Tôi có nên tìm đến nhà chị ấy rồi nhờ chị ấy giúp anh trai mình không? Rồi còn chính mẹ tôi, tôi phải làm gì để thuyết phục bà cho anh đi chữa bệnh bây giờ?
Đêm trước ngày ra tòa, chồng ân cần pha cho 2 con ly ca cao nóng rồi dỗ chúng ngủ, sau đó anh dịu dàng hát cho tôi nghe một bản tình ca khiến tôi bật khóc
Ai mà nghĩ được ngày mai chúng tôi sẽ cùng nhau ra tòa chứ...
Tôi và chồng từng có quãng thời gian yêu nhau 10 năm trước khi chính thức là vợ chồng. Tình yêu từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đẹp lắm, ngây thơ và vụng dại nhưng đáng nhớ vô cùng. Từng ấy năm bên nhau, trải qua đủ mọi thăng trầm cuộc sống, tôi với anh chưa lúc nào vơi cạn tình yêu dành cho nhau.
Nhưng cũng từng ấy năm chuyện tình của tôi và anh không được mẹ chồng chấp nhận. Tôi chỉ biết bà chê tôi đen, béo, gia đình nghèo hèn. Có lẽ tính bà cố chấp, một khi ghét là ghét đến cùng. Hơn nữa thấy chúng tôi càng gắn bó khăng khít bà lại càng "ngứa mắt" tôi.
Sau chuỗi ngày thuyết phục bà không thành, chồng hạ quyết tâm cưới tôi mà không cần sự cho phép của mẹ anh. Chúng tôi chỉ đăng kí kết hôn, làm vài mâm tiệc mời bạn bè thân thiết đến dự. Gia đình 2 bên chẳng ai có mặt, nhà anh không đến thì nhà tôi đến làm gì cho thêm xót xa. Mẹ tôi khóc thương con gái nhưng ý tôi đã quyết.
7 năm qua đi rồi, tôi và anh đã có 2 đứa con xinh xắn. Vợ chồng tôi có thể coi như hạnh phúc song niềm vui của chúng tôi không vẹn toàn. Vì mẹ anh vẫn chưa tha thứ cho anh, không chấp nhận con dâu lẫn cháu nội. Thi thoảng anh có về bên nhà thăm bố mẹ, bố chồng đôi lúc cũng đến chơi với chúng tôi. Ba mẹ con tôi chưa 1 lần được xuất hiện ở nhà chồng.
Liệu còn con đường nào cho mẹ anh chấp nhận tôi nữa không? (Ảnh minh họa)
Tháng trước, bố chồng đến, gọi anh ra nói chuyện rất lâu. Hóa ra mẹ chồng tôi dạo này đau ốm liên miên. Sức khỏe bà ngày một kém đi. Bà cho anh về nhà nhưng phải ly hôn vợ. Khi nghe đến đó tôi biết mẹ chồng đối với tôi đã là nỗi hận thù. Bà oán hận tôi cướp mất con trai bà, khiến anh chấp nhận cả bị từ mặt để cưới tôi.
Suy cho cùng, anh chỉ có một người mẹ mà thôi. Tôi với anh thức trắng nhiều đêm, cõi lòng nặng trĩu. Cuối cùng anh nói chúng tôi cứ ly hôn đi, anh sẽ về nhà kề cận bên mẹ. Không sống chung nhà nữa chứ tình cảm của anh vẫn không thay đổi. Tôi hiểu, chúng tôi đã chẳng còn lựa chọn nào khác.
Đêm trước ngày nộp đơn ra tòa để anh dọn đồ về nhà, chúng tôi cố nén mọi cảm xúc trong lòng, tỏ ra thản nhiên như không. Cơm nước và dạy con học xong, anh ân cần pha 2 ly ca cao nóng cho lũ trẻ rồi dỗ chúng đi ngủ. Sau đó anh trở ra, cầm cây đàn ghi-ta vừa đàn vừa hát tặng tôi một bản tình ca, như khi xưa lúc yêu nhau anh vẫn thường làm. Ai mà nghĩ được ngày mai chúng tôi sẽ cùng nhau ra tòa chứ...
Hiện giờ chồng tôi đã chuyển về nhà sống. Anh vẫn liên lạc hỏi thăm mấy mẹ con và gửi tiền cho tôi nuôi con đều đặn. Do sợ mẹ anh nghĩ ngợi, anh không đến gặp chúng tôi nhiều được. Tôi quặn thắt cả cõi lòng khi nghĩ, nhỡ mẹ anh bắt anh lấy vợ mới theo ý bà thì sao? Đến mức này rồi liệu còn con đường nào cho bà chấp nhận tôi nữa không?
(hoamuongbien...@gmail.com)
Sao mẹ có thể vượt qua nhiều tổn thương? Cuộc hôn nhân 40 năm của cha mẹ cô không phải chỉ toàn bất hạnh. Nhưng nhìn lại những tổn thương mà mẹ đã chịu đựng, cô nghĩ, khó thể nào vượt qua để đi đến cuối chặng đường, nếu cô là mẹ. Sinh ra trong một gia đình đông anh em trai, mẹ cô từ nhỏ đã là nạn nhân của định...