Dù ế còn hơn sống với đàn ông nghiện ngập
Tôi quá bức xúc khi đọc tâm sự của bạn Hồng. Tôi muốn dội cho bạn gáo nước lạnh xem có tỉnh không. Bạn có tri thức, sống thoải mái mà sao bản lĩnh và nhận thức xã hội kém vậy?
ảnh minh họa
Tôi năm nay 29 tuổi, từng yêu và cũng từng sai lầm. Hiển nhiên không ai dám chắc mình là người khôn ngoan, đặc biệt khi yêu bao giờ ta cũng dễ mù quáng. Thế nhưng mù quáng như bạn Hồng thì tôi không thể chấp nhận hay cảm thông. Đọc biết bao tâm sự tôi từng rơi nước mắt, từng trằn trọc, nhưng đọc tâm sự của bạn tôi phát điên lên. Xin lỗi bạn, nhưng có lẽ cần phải nói để bạn tỉnh ra, sao mà bạn … thế.
Yêu là biết chấp nhận, tha thứ, hi sinh, tất nhiên rồi, ai chẳng biết. Nhưng chúng ta chỉ nên chấp nhận những cái riêng cá nhân không thuộc về phạm trù vi phạm pháp luật, đạo đức thôi. Tức là những cái quan trọng thì phải có nguyên tắc, không thỏa hiệp, cái nhỏ thì linh hoạt, chấp nhận. Ví như sở thích ăn uống, thời trang, vài thói quen…cái lớn như là có tư cách không, biết quan tâm tới người khác không, có ý trí và sự cầu tiến không… Tôi xin lỗi, tôi không có ý dạy bạn đâu, tôi chỉ muốn chia sẻ những điều mà tôi đã trải qua và không mắc phải như bạn.
Tôi từng yêu một người, rất đẹp trai. Theo thời gian tôi nhận thấy người ấy sống không có ý trí và thiếu trách nhiệm, tôi đã nghĩ dừng lại. Một lần đi chơi xa người ấy say rượu và bắt tôi cầm lái, mà tôi khi ấy chưa biết lái xe. Tôi nói thế nào người ấy cũng không chịu, kết quả là bị tai nạn, sau đó dù người ấy xin lỗi thế nào tôi cũng không quay lại. Một người đàn ông khi yêu mà còn vô trách nhiệm như thế thì khi là vợ chồng, tình yêu bào mòn thì khi ấy sẽ ra sao?
Video đang HOT
Tôi có chị bạn, cũng hệt như bạn. Bao nhiêu lần phải đi vay mượn để lấy xe ra cho người yêu, vậy mà vẫn nói yêu thương không bỏ được.Ttrong khi gia đình người ta, bản thân người ta người ta còn không coi ra gì, người yêu cũng chỉ là kẻ xa lạ, có thể thay, thì làm gì có chuyện người ta lại vì mình được. Những người có thể hối cải là những người hỏng mặt này còn được mặt khác, chứ hỏng toàn tập như người yêu bạn thì không bao giờ thay đổi được đâu. Hơn nữa tôi thấy nhiều người nghiện thuốc phiện còn bỏ được chứ kinh nghiệm ít ỏi của tôi chưa thấy ai nghiện cờ bạc mà bỏ được bao giờ.
Chị bạn tôi sau khi cạn kiệt tài chính vì anh người yêu công an ấy vẫn không bỏ anh ta cho đến khi anh ta bỏ chị để đi theo cô gái giàu tiềm năng hơn. Thế đấy, tôi thấy kết cục ấy là tất yếu.
Còn bạn, không phải thương anh ta, anh ta không cần bạn thương đâu, ngày đêm sa đà vào các chiếu bạc anh ta không có thời gian nghĩ đến bạn đâu. Khi đi chơi về anh ta tốt với bạn vì bạn là chỗ anh ta biết có thế còn moi được. Nếu anh ta có lương tri, biết yêu thương không bao giờ anh ta trút bao nhiêu nợ nần lo lắng đau khổ cho gia đình. Người yêu như thế, anh ta là kẻ bỏ đi.
Bạn mà yêu và không dứt con người ấy ra được thì bạn cũng là kẻ chẳng ra gì, nhu nhược, ngu ngốc, thiếu hiểu biết, thiếu bản lĩnh, bạn sẽ chìm cùng anh ta nếu bạn muốn, khổ cho gia đình bạn mà thôi. Còn gia đình anh ta, bố mẹ dứt ruột đẻ con ra, dù nó giết người, cả xã hội lên án thì bậc sinh thành vẫn xót xa, vẫn thương, vẫn lo, vẫn chạy án nếu có thể. Họ không thể và không bao giờ từ bỏ con họ được. Còn bạn?
Tôi biết khi mỗi người lên tâm sự đều mong nhận được sự cảm thông chia sẻ chứ không phải để người khác chỉ trích. Nhưng bạn thì tôi muốn dội cho bạn gáo nước lạnh xem có tỉnh không. Các bạn có tri thức, sống thoải mái mà sao bản lĩnh và nhận thức xã hội kém vậy. Tuổi còn trẻ, cơ hội còn nhiều, mà cho dù là ế còn hơn sống với người như thế. Vậy thì tiếc gì.
Bạn hãy lặng lẽ chia tay, nói chia tay rồi không phải giải thích gì nữa, thay số điện thoại, chuyển chỗ ở. Tôi mà là bạn, là chị, là em của bạn thì bạn ăn vài cái bạt tai. Đùa thôi, bạn hãy mạnh mẽ lên, bạn cứ như vậy không ai thương bạn đâu. Hãy tự cứu mình trước đã.
Theo Afamily
Vợ chồng nuôi heo đất để về quê ăn Tết
Chuẩn bị cho ngày về, vợ chồng cùng đi chợ, ra siêu thị mua sắm đủ thứ. Chỉ riêng việc này đã thấy rắc rối. Với chồng, chọn "thủ tục" lì xì là hợp lý, nhanh gọn, nhưng vợ không chịu, nhất định phải có quà cho những người mà vợ đã lên danh sách.
Nuôi heo đất được xem là cách tiết kiệm hữu hiệu nhất cho kế hoạch về quê ăn Tết của gia đình mình.
Mới ra Giêng, vợ rinh về con heo to, kêu gọi cả nhà cùng chung sức vỗ béo. Chồng đùa: đã bỏ thuốc, giảm nhậu, chẳng lẽ giảm ăn nữa thì lấy sức đâu mà làm việc! Vợ quyết liệt: "Không phải lúc nào heo cũng đòi ăn. Heo chỉ biết đói lúc thấy mọi người phung phí".
Thế là cả nhà cùng vào cuộc. Việc chi tiêu hàng ngày vẫn diễn ra bình thường, chỉ khác trước một chút là có điểm dừng. Những hôm "vô mánh", vợ chồng mạnh ai nấy "vỗ", nên cảm giác heo lớn lên mỗi ngày. Điều đó vừa thú vị, vừa tạo thói quen có lợi: chồng biết cách từ chối những cuộc nhậu, vợ giảm mua sắm, con cái bớt mè nheo đòi quà.
Mức lương của hai vợ chồng thuộc tầm trung, nên mỗi đợt về Tết phải lên lịch trước hết sức cụ thể để không bị động. Nào tiền tàu xe, di chuyển; nào chuyện quà cáp, biếu xén, lì xì cho cả hai bên nội, ngoại. Danh sách dài cả... cây số. Vợ chồng động viên nhau "cố lên", lẽ nào cứ đón xuân tha hương mãi! Thỉnh thoảng thấy vợ ôm heo lắc lắc, xem nặng nhẹ thế nào, chồng tự nhủ phải gắng tiết kiệm.
Ảnh mang tính minh họa
Tối trước hôm đi mua vé, vợ chồng quyết định mổ heo. Trước mắt chồng toàn những tờ tiền mệnh giá 100, 200, 500 ngàn sáng chói. Chồng thắc mắc, vợ bảo những tờ tiền mệnh giá thấp của chồng, vợ phải đổi thành tiền trăm cho tiện. Heo phải được ăn sang, ăn sướng như thế mới mau lớn! Chồng phục vợ sát đất.
Sau khi trích tiền mua vé khứ hồi, số "thịt" còn lại cũng khá bộn, có thể trang trải đủ cho hành trình về quê. Dù vậy, khoản phát sinh bao giờ cũng là con số biết nói. Có lẽ phải đợi lãnh lương, lãnh thưởng, để ngày về thêm phần tự tin. Phải công nhận kế hoạch nuôi heo đất tuy có vẻ tủn mủn nhưng hiệu quả không ngờ. Nhớ lần về Tết trước, do bị động "toàn tập", nên phải ứng lương, mượn bạn bè, ra Giêng "cày" trả nợ hụt hơi.
Chuẩn bị cho ngày về, vợ chồng cùng đi chợ, ra siêu thị mua sắm đủ thứ. Chỉ riêng việc này đã thấy rắc rối. Với chồng, chọn "thủ tục" lì xì là hợp lý, nhanh gọn, nhưng vợ không chịu, nhất định phải có quà cho những người mà vợ đã lên danh sách. Vợ chọn những món quà vừa túi tiền, nhưng ý nghĩa. Chồng chỉ biết kéo xe đẩy lòng vòng trong siêu thị giúp vợ, và yên tâm khi có vợ chịu trách nhiệm về khoản biếu xén ấy.
Hành lý đã sẵn sàng. Tinh thần thật sự thoải mái. Chỉ đợi đến giờ "G" là cả nhà xuất phát. Được như thế này là công của cả nhà, vì ai cũng ra sức vỗ béo heo. Chồng nghĩ, không riêng gì chuyện tết nhứt, khi muốn thực hiện điều gì liên quan đến tiền bạc (nhất là đối với những gia đình có mức thu nhập khiêm tốn như gia đình mình), chỉ cần sớm lên kế hoạch với "heo đất", cùng quyết tâm thực hiện, mọi việc sẽ dễ dàng thành hiện thực.
Theo VNE
Ấm ức ở cùng mẹ chồng Nó về làm dâu cũng đã ba năm có lẻ, những ấm ức, cay cú dường như sắp lĩnh hội đủ, các quy tắc bất thành văn bắt đầu được nó thiết lập để tạo nên kinh nghiệm cho mình, trong đó có những quan điểm sai mười mươi mà vẫn đành phải bấm bụng tuân theo. Nó dần rút ra khái niệm...