Dù đau khổ, tôi đã kết thúc mối tình tội lỗi ấy
Vượt qua chuyện với Philip không hề đơn giản. Phải mất gần một năm sau tôi mới có thể bắt đầu hẹn hò lại. Tuy vậy, tôi chưa bao giờ hối hận về quyết định của mình.
Tôi gặp Philip khi đã 26 tuổi. Chúng tôi làm việc trong cùng một công ty. Tôi là người mới và anh là người hướng dẫn công việc cho tôi. Ở tuổi 28, anh trưởng thành hơn bất cứ ai trong số những người mà tôi biết và từng hẹn hò. Tôi đoán đó là điểm thu hút mạnh mẽ nhất ở anh ấy.
Làm việc cùng với Philip rất thoải mái những cũng đầy thử thách. Anh ấy làm tôi nhận ra khả năng bản thân và hoàn thiện chính mình. Mọi người trong văn phòng thường trêu chọc chúng tôi, bởi cả hai cứ dính lấy nhau vì công việc. Tuy vậy, tôi đặt giới hạn rất rõ ràng rằng không hẹn hò với bất cứ ai trong công ty. Đó là lý do tôi tin rằng mối quan hệ của chúng tôi sẽ không đi xa hơn. Philip biết và rất tôn trọng điều đó.
Ảnh minh họa
Trong sinh nhật 27 của mình, Kimberly – bạn thân nhất của tôi – và bạn bè đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ cho tôi. Khách mời bao gồm tất cả đồng nghiệp và có cả Philip. Đó là lần đầu tôi giới thiệu Philip với Kimberly. Cô ấy vừa chia tay và tôi tin rằng Philip sẽ giúp cô thoát khỏi khoảng thời gian tăm tối đó. Ngày làm việc hôm sau, Philip chủ động hỏi tôi về Kimberly. Rất nhanh chóng, chỉ sau đó hai tuần, hai người họ chính thức hẹn hò.
Như thường lệ, Kimberly tâm sự với tôi hàng tối về mọi chuyện, đặc biệt mối quan hệ hiện tại của cô ấy với Philip. Mặt khác, những cuộc trò chuyện của tôi với Philip cũng thường xoay quanh Kimberly. Trong suốt tháng đầu tiên, dường như cuộc sống của tôi chỉ xoay quanh cặp đôi này.
Khoảng một năm rưỡi sau, Philip cầu hôn Kimberly tại Ý. Kimberly rất vui mừng và trả lời “có” ngay trước khi Philip đặt câu hỏi. Tất cả mọi người tại đó đều vui vẻ, hò reo chúc mừng cặp uyên ương, chỉ duy nhất tôi là cảm thấy có gì đó trống rỗng. Đó là thời điểm tôi nhận ra tình cảm của mình với Philip. Lẽ ra tôi đã có thể tiến xa hơn trong mối quan hệ này nhưng lại để bạn thân tôi thay thế.
Đêm trước đám cưới, Philip tâm sự rằng anh không chắc tình cảm với Kimberly có đủ lớn để dành cả cuộc đời bên cô ấy hay không. Tôi đã khẳng định với anh ấy rằng cả hai là một cặp hoàn hảo và cảm giác này trước khi cưới là hết sức bình thường. Trước khi chúng tôi kết thúc cuộc gọi, Philip thì thầm: “Em có biết cho đến bây giờ anh vẫn không loại bỏ bóng hình em hoàn toàn khỏi tâm trí?” Tôi im lặng dập máy mà không nói gì thêm.
Chúng tôi vờ như không có gì xảy ra vào đêm trước đám cưới. Tiệc cưới của Philip và Kimberly là một trong những bữa tiệc đẹp nhất tôi từng tham dự. Tôi biết cả hai chính thức đã là của nhau và mình chẳng thể làm gì nữa.
Video đang HOT
Tôi bỏ việc ngay sau đó. Một công ty ở Hồng Kông mời tôi làm với mức lương cao hơn, đồng thời tôi cũng muốn bỏ lại tất cả mọi chuyện sau lưng. Một tháng sau, tôi chia tay cuộc sống cũ và bắt đầu lại từ đầu trên một mảnh đất xa lạ. Kimberly nói với tôi rằng Philip cũng đã bỏ việc vài tháng sau khi tôi nghỉ nhưng tôi cũng không liên lạc lại với anh ta để hỏi nguyên nhân.
Ảnh minh họa
Vào tháng 12 năm 2012, tôi nhận được điện thoại của Philip. Anh ấy nói rằng đã chuyển đến Hồng Kông và hỏi tôi có biết khu thuê nhà trọ nào không. Vừa hay hàng xóm của tôi đang tìm kiếm bạn cùng phòng và rất nhanh chóng, chúng tôi trở thành hàng xóm của nhau.
Kể từ khi chuyển tới Hồng Kông một mình, Philip dành hầu hết thời gian với tôi. Lúc đầu tôi không thoải mái bởi vẫn yêu anh ấy. Nhưng dần dần, mối quan hệ này lại khiến tôi vui và bớt cô đơn. Tuy vậy, chúng tôi chưa bao giờ nói chuyện thẳng thắn với nhau về mối quan hệ này.
Những tháng ngày trong mơ
Chúng tôi có hẹn ra ngoài tụ tập cùng vài người bạn nhưng tôi đột nhiên cảm thấy không khỏe nên Philip đưa tôi về nhà ngay sau đó. Khi đang lục tung túi xách để tìm chìa khóa, Philip nhẹ nhàng ôm tôi và đặt một nụ hôn nồng cháy lên môi. Dường như thời gian ngừng trôi và chỉ khi định thần lại được, tôi mới đẩy anh ấy ra. Khi đó anh ấy thì thầm: “Anh luôn muốn làm điều này từ khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên.” Tôi rất sửng sốt và luống cuống lấy chìa khóa mở cửa. Tuy nhiên, anh ấy lại nắm tay tôi và trao một nụ hôn khác. Và rồi điều gì đến cũng đến. Sáng hôm sau, tôi thức dậy và hối tiếc về những gì mình đã làm.
Philip tỉnh dậy ngay sau tôi và nói rằng anh ấy chưa hề yêu ai hơn tôi, ngay cả Kimberly. Anh ấy sẽ ly hôn để ở bên cạnh tôi nhưng tôi đã ngăn anh ấy lại. Kimberly sẽ vô cùng đau khổ khi biết sự thật. Tôi muốn giữ chúng như một bí mật mà không bao giờ tiết lộ cho ai khác.
Mỗi ngày trôi qua, tôi đều cố gắng thôi nghĩ về những gì mình đang làm. Hàng tối, Philip đều đợi tôi ngoài văn phòng và đi ăn tối cùng nhau. Chúng tôi chưa bao giờ nói với Kimberly về điều này. Tôi biết mình rất ích kỉ khi giữ Philip bên cạnh nhưng đồng thời không thể ngăn nổi bản thân yêu anh ấy. Tôi tự nhủ miễn rằng chỉ hai người biết, cuộc sống của tôi sẽ mãi tuyệt vời như vậy.
Kimberly gọi ngay cho tôi khi Philip vừa về nước. Giọng cô có vẻ bối rối: “Mình nghĩ Philip đang có nhân tình.” Hàng triệu câu hỏi vụt qua tâm trí của tôi. Có phải cô ấy tìm hiểu về mối quan hệ của chúng tôi? Điều gì sẽ xảy ra?
Ảnh minh họa
Tôi hỏi cô ấy tại sao cô ấy nghĩ rằng anh ấy ngoại tình. Kimberly cho biết, Philip ấy trở nên quá xa cách với cô và lên kế hoạch định cư hẳn tại Hồng Kông. Tôi thấy nhẹ nhõm vì cô ấy không biết về cuộc tình vụng trộm của chúng tôi nhưng cũng thấy tội lỗi vì đã phá vỡ cuộc hôn nhân của họ.
Khi Philip trở lại Hồng Kông, tôi đã nói không thể tiếp tục mối quan hệ này và muốn kết thúc mọi thứ với anh ấy. Dù anh nài nỉ và cầu xin, tôi nhất quyết không chấp nhận. Cuối cùng, khi thấy tôi quá dứt khoái, anh cũng rút lui và quay về cùng Kimberly.
Bắt đầu lại từ đầu
Vượt qua chuyện với Philip không hề đơn giản. Phải mất gần một năm sau tôi mới có thể bắt đầu hẹn hò lại. Tuy vậy, tôi chưa bao giờ hối hận về quyết định của mình. Kimberly cho biết, cuộc hôn nhân của họ đang tiến triển tích cực hơn và cả hai vừa có một cặp song sinh. Tôi cũng đã có bạn trai mới và chắc chắn Philip từ giờ sẽ chỉ là quá khứ mà thôi.
Theo Trí Thức Trẻ
Sốc khi gặp lại bạn gái cũ trong 1 hoàn cảnh trớ trêu
Hỏi được địa chỉ phòng bệnh, tôi tức tốc đi tìm, nóng lòng muốn biết giờ em ra sao. Đến nơi, nhìn từ ngoài vào phòng, tôi thật sự sốc: em bị mất một chân.
Tôi từng có một đời vợ, nhưng cô ấy qua đời vì bệnh ung thư. Từ đó đến nay đã qua 3 năm và tôi đang một mình nuôi con gái 5 tuổi. Tôi là một người yêu nghệ thuật và đang là giảng viên múa ở một trường đại học. Tôi quen em khi em mới ra trường và được phân công tác giảng dạy ở trường tôi.
Em là một người con gái ngoan hiền, nhu mì, xinh đẹp và dịu dàng. Em lớn lên trong gia đình gia giáo. Bố em mất sớm, mẹ em là hiệu trưởng một trường tiểu học. Không được sống bên cha từ nhỏ nên mẹ luôn yêu thương em hết mực. Bù lại, bà cũng luôn nghiêm khắc với em.
Tiếp xúc qua những cuộc họp chuyên môn, em và tôi dần có tình cảm với nhau. Từ khi vợ mất, con còn nhỏ, tôi đã có ý nghĩ sẽ ở vậy nuôi con chứ không đi bước nữa. Thế nhưng em đã sưởi ấm thứ tình cảm đã nguội lạnh trong tôi.
Khi đã thân hơn, tôi có mời em đến nhà ăn cơm. Con bé nhà tôi rất quý em. Nó luôn miệng hỏi em đủ thứ trên đời, hai cô cháu quấn quýt nhau chơi đùa rất thân mật. Đã lâu rồi tôi không thấy con gái tôi vui vẻ như thế. Nhìn cảnh ấy, tôi đã nghĩ đến một mái ấm hạnh phúc sau này.
Em đã sưởi ấm thứ tình cảm đã nguội lạnh trong tôi. (Ảnh minh họa)
Biết chuyện, mẹ em ngăn cấm kịch liệt. Tôi cũng hiểu bà không dễ dàng để con gái duy nhất của bà lấy một người đàn ông đã từng có gia đình. Tôi hơn em đến gần chục tuổi, lại có một cô con gái, nếu để sánh đôi với cô gái trẻ đẹp, thông minh như em thì đúng là như đôi đũa lệch.
Mẹ em cấm em không được qua lại với tôi khiến mọi chuyện càng căng thẳng. Dạo đó gặp em ở trường, tôi thấy mắt em thâm quầng, vẻ mặt mệt mỏi. Chắc em đã suy nghĩ nhiều lắm. Tôi cố tìm gặp em nhưng có vẻ như em lẩn tránh. Tôi đã nghĩ có lẽ chuyện tình cảm của tôi đã chấm dứt tại đây.
Mọi chuyện có lẽ cứ thế mà lắng xuống nếu tai nạn kinh hoàng ấy không ập đến với em. Ngày hôm đó khi tôi đang trong tiết dạy thì cô bạn thân của em ở trường chạy đến lớp tôi với vẻ mặt hốt hoảng: "Sao bây giờ anh vẫn còn bình thản ở đây, cô T bị tai nạn trên đường đến trường. Tình hình rất nguy hiểm, đang được cấp cứu ở viện Nhân Dân."
Tôi chạy nhanh đến viện như sợ mất em. Tôi đến nơi thì em đã được cấp cứu xong và đưa vào phòng hồi sức. Hỏi được địa chỉ phòng bệnh, tôi tức tốc đi tìm, nóng lòng muốn biết giờ em ra sao. Đến nơi, nhìn từ ngoài vào phòng, tôi thật sự sốc: em bị mất một chân.
Tôi choáng váng, ngồi sụp xuống. Tôi không biết có nên vào thăm em lúc này không. Thấy mẹ em đang ngồi cạnh giường nước mắt lăn dài, em thì vẫn chưa tỉnh. Trái tim tôi như thắt lại.
Tôi lê bước chân về nhà. Từng bước đi nặng nề như cảm thấy thế giới đang sụp đổ. Múa là ước mơ của em từ khi còn nhỏ, làm đam mê em dành cả đời để theo đuổi. Giờ chỉ còn một chân, em phải làm sao để thực hiện đam mê ấy đây?
Sáng hôm sau, tôi đến bệnh viện thật sớm. Mở cửa phòng bệnh của em rồi bước vào, tôi đến cạnh giường nhẹ đặt tay lên má em. Em từ từ mở mắt rồi thấy tôi, bỗng em gạt tay tôi ra. Tôi ôm lấy em rồi bật khóc, em cũng khóc theo tôi. Em nức nở: "Em đã cố rời xa anh để không phải nhớ về anh nữa. Nhưng em không làm được. Giờ thì em cũng không xứng với anh nữa".
Tôi nghe mà lòng quặn thắt. Tôi có ngờ đâu em ngốc đến thế. Tôi chỉ nói được rằng: "Em ngốc lắm. Em có biết dù em như thế nào thì cũng vẫn là cô gái nhân hậu. Vẫn là người mà anh yêu không?".
Nhưng em không chấp nhận được sự thật. Em đẩy tôi ra và bảo tôi ra khỏi phòng, em muốn nghỉ ngơi.
Vì muốn em có không gian yên tĩnh suy nghĩ nên tôi đành trở về đi dạy. Nào ngờ buổi chiều tối, khi tôi đến bệnh viện thăm em thì bác sĩ nói em đã chuyển viện. Tôi hỏi em đi đâu thì họ không cho biết vì bệnh nhân yêu cầu giấu kín.
Tôi điên cuồng gọi điện cho em nhưng máy bận. Tìm đến nhà em chầu chực chờ mẹ em về để hỏi nhưng cả đêm bác không về. Giờ tôi phải làm sao để tìm được em đây? Phải làm sao để em biết tôi thực sự yêu và muốn cưới em? Làm thế nào để em có thể trở lại là người con gái vô tư yêu đời như ngày trước?
Theo Afamily
Tôi khẳng định cậu ta đang lừa dối em gái tôi Hôm qua đi dạy, tôi vẫn thấy cậu ta ngồi quán cà phê trong sân trường, điềm nhiên uống một ly sinh tố và hút thuốc lá phì phèo, nào có dáng vẻ phải tiết kiệm ăn tiêu để chữa bệnh? Em gái tôi năm nay học năm 3 đại học. Em có dáng người xinh xắn, khuôn mặt đáng yêu, tính tình...