Dù có chồng và 2 con, tôi luôn nhớ về người yêu cũ
Những kỷ niệm của tôi và L cứ thế ùa về. Có lúc tôi chỉ biết đấm ngực thình thịch rồi khóc. Tôi ước gì thời gian quay trở lại, tôi sẽ tha thứ cho L và cùng L sống một cuộc sống thật hạnh phúc!
Ảnh minh họa
Bạn đọc thân mến!
Tôi đang rất buồn, tâm trạng tôi đang rối bời, tôi luôn nhớ về người yêu cũ mặc dù đã có chồng và 2 con. Tôi không biết tâm sự chuyện này với ai nên hôm nay tôi đã mượn trang tâm sự này của báo để bộc bạch với bạn đọc mong nhận được khuyên của mọi người.
Tôi và L là bạn học cùng lớp thời cấp 3. Hồi đó tôi là lớp phó học tập còn L là 1 học sinh rất thông minh nhưng hay bỏ tiết đi chơi. Với trách nhiệm là 1 cán bộ lớp tôi hay nhắc nhở và động viên L. Nhưng không biết từ lúc nào tôi đã thầm yêu trộm nhớ L. Tối đến mỗi khi học bài tôi thường nghĩ về L, tôi biết tôi đã dành cho L 1 tình cảm đặc biệt khác với những bạn khác giới khác. Nhưng là một đứa con gái ngoan hiền, có ý thức trong việc học hành nên tôi đã chôn chặt tình cảm đó không bày tỏ với L. Tình cảm của tôi vẫn dành cho L mà có khi chính L vẫn không biết.
Thế rồi chúng tôi tốt nghiệp cấp 3, mỗi đứa chọn cho mình một con đường sự nghiệp riêng. Tôi đã thi và đậu học Cao đẳng sư phạm, còn L thì thi không đậu nên gia đình cho đi bộ đội. Tết của năm học đầu tiên tôi và một bạn trai cùng lớp học với L cấp 3 sang nhà L chơi. Chúng tôi biết địa chỉ của nhau và thường xuyên liên lạc với nhau qua những lá thư. Và rồi tôi cũng biết rằng L cũng có tình cảm với tôi, tôi vui mừng biết bao. Tình yêu của tôi dành cho L ngày càng tăng lên theo thời gian. Tôi yêu L vô cùng, suốt 3 năm học sư phạm tôi luôn chung thủy với 1 tình yêu duy nhất là L.
Video đang HOT
Học xong tôi ra trường và dạy ở trường gần nhà, còn L cũng ra quân, chúng tôi có thời gian bên nhau. Lúc đó tôi đã động viên L thi Đại học. L đã ôn thi và tôi đã luôn ở bên động viên, tiếp sức cho L ôn thi. Mặc dù khi ra trường có rất nhiều người đàn ông theo đuổi yêu tôi nhưng tôi không hề quan tâm tới họ, tôi chỉ yêu mình L thôi. Và rồi những cố gắng của L cũng đã mang lại kết quả tốt đẹp. L đã đậu vào Khoa Quản trị kinh doanh của 1 trường Đại học. Tôi và gia đình L đã vô cùng vui mừng. L đi học còn tôi vẫn dạy học ở gần nhà.
Thời gian cứ trôi đi chúng tôi yêu nhau tha thiết cho tới một ngày tôi xuống trường thăm L. Thật là trớ trêu thay tôi đã vô tình đọc được 1 lá thư L đang viết dở cho người yêu cũ (L cũng có kể cho tôi nghe về người con gái này khi L ra quân rằng cô ấy yêu L còn L thì không chỉ thương hại cô ấy và hai người đã chấm dứt rồi). Tôi thật sự bàng hoàng với những lời lẽ trong thư, L viết rất tình cảm với tất cả yêu thương nhớ nhung mặc dù những lời đó L mới nói với tôi cách đó mấy hôm.
Tôi đã đau khổ vô cùng và nghi nghờ tình cảm mà L dành cho mình liệu có phải là tình yêu? Lòng tự trọng bị tổn thương, sự nghi ngờ về tình cảm mà L dành cho mình tôi đã quyết định chia tay mặc cho L đã xin lỗi nhiều lần và tôi biết tôi yêu người ấy vô cùng. Tôi đau khổ, dằn vặt bản thân một thời gian. Rồi tôi suy nghĩ rằng nếu như L đến và nói rằng yêu tôi, rằng L không thể sống thiếu tôi thì tôi sẽ tha thứ cho L nhưng không L cứ đến và chẳng nói được những gì tôi mong muốn.
Tôi đã chia tay L trong đau khổ, trong nước mắt. Tôi cứ miệng nói với L rằng tôi cứng rắn nhưng không phải như thế. Tôi buồn quá, lúc này tôi chỉ mong có ai đó bày tỏ tình cảm với mình rằng họ yêu tôi rằng họ không thể sống mà không có tôi thì tôi sẽ lấy người đó. Và sự mong chờ đó cũng đã tới. Tôi đã gặp chồng tôi bây giờ anh rất yêu tôi, từng khóc nhiều vì tôi. Tôi đã chấp nhận lấy anh và theo anh về tận Miền Nam sinh sống. Tôi không quan tâm gì đến tình yêu mà chồng tôi dành cho tôi, tôi muốn được yêu thương, tôi khao khát có được sự chung thủy của ai đó dành cho mình.
Lấy chồng đến nay đã 6 năm, chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con gái dễ thương. Bé lớn nhà tôi đã 5 tuổi học Tiếng Anh rất tốt, chuẩn bị thi HSG thành phố. Tôi rất thương chồng, anh ấy rất tốt với tôi chăm lo cho tôi mọi thứ. Cuộc sống của chúng tôi được coi là hạnh phúc. Tôi luôn vun đắp cho tổ ấm của mình, gia đình chồng cũng rất thương tôi (Vì tôi cũng thương họ lắm).
Nhưng kể từ khi liên lạc với người yêu cũ qua nick chat thì tình cảm trong tôi lại bùng lên. Những kỷ niệm của tôi và L cứ thế ùa về trong tôi. Có lúc tôi chỉ biết đấm ngực thình thịch rồi khóc thôi. Tôi ước gì thời gian quay trở lại, tôi sẽ tha thứ cho L và cùng L sống một cuộc sống thật hạnh phúc! Tối đến tôi không sao ngủ được, cứ suy nghĩ về L, không biết L sống thế nào, có hạnh phúc không? Không biết vợ L có quan tâm chắc sóc L như tôi chăm sóc chồng không? Có kéo chăn lên đắp cho L mỗi khi L ngủ say như tôi đã làm với chồng tôi không? Có quan tâm chia sẻ với L những khó khăn của cuộc sống không? Không biết cô ấy có tốt với bố mẹ của L như tôi đối với mẹ chồng tôi không?…
Tôi suy nghĩ đủ thứ, tôi không thể thoát ra khỏi tâm trạng này được. Nếu như chồng tôi biết rằng tôi còn nhớ đến L như vậy chắc anh ấy sẽ buồn lắm. Tôi muốn quên đi quá khứ nhưng sao tôi không thể kiểm soát được suy nghĩ và tình cảm của mình. Xin bạn đọc hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo Afamily
Nỗi đau của cô gái 21 tuổi
Khi em báo tin mình có bầu cũng là lúc anh công khai mình sẽ cưới vợ.
Khi 18 tuổi em nghĩ rằng cuộc sống này phải cẩn thận không nên mở lòng quá nhiều dễ bị tổn thương. Khi 18 tuổi em nghĩ rằng tiền chỉ là phương tiện sống nó không mua được tất cả. Khi 18 tuổi em rất sợ ở một mình, và em nghĩ cô đơn và một mình giống nhau. Nhưng khi 21 tuổi em nhận ra, đôi khi ở xung quanh một đám đông vẫn cảm thấy cô đơn, còn có lúc ở một mình nhưng thấy ấm áp vô cùng. Lúc này em cũng nhận ra tiền không mua được tất cả nhưng muốn có hạnh phúc cần phải có tiền.
Cuộc sống vấp ngã đã khiến em nhận ra nhiều hơn. Bên em mất đi một người cô yêu nhất. Em trở nên cười nhiều hơn, nỗi đau dày xéo trong em ngày một sâu hơn.
21 tuổi em yêu anh, và mất đi đứa con của mình...
Yêu anh em không đòi hỏi gì thậm chí còn đánh mất chính mình và hy sinh tất cả vì anh để rồi khi biết em mang bầu anh đã nói em bỏ đứa bé đi. Em đau lòng vì biết mình đã trao thân cho nhầm người, trái tim em xót xa khi biết anh sắp cưới vợ. Đau đớn hơn nữa là cả anh cùng người ấy đều muốn em bỏ đứa bé, em chỉ biết khóc trong câm lặng. Chỉ những ai từng làm mẹ mới có thể hiểu được cái cảm giác ấy, em đấu tranh với bản thân không thể nào bỏ đi giọt máu của mình. Ngày tháng ốm nghén em mệt mỏi, cần lắm sự chăm sóc của anh nhưng đến một cuộc gọi cũng chẳng thấy đâu.
Trái tim em xót xa khi biết anh sắp cưới vợ (Ảnh minh họa)
Ngày nào em cũng ngập trong nước mắt và giằng xé tâm can, em hận anh, hận bản thân mình. Tuy mới được 1 tháng nhưng ngày nào em cũng nói chuyện với con, đứa bé có lẽ vì thương và xót xa cho số phận của mẹ nên đã rời bỏ em ra đi khi vừa tròn 4 tuần. Em không thể khóc được nữa, mắt em nhòe đi, tay run run và bụng đau quặn... Nỗi đau của người mẹ khi mất đi một thiên thần bé nhỏ, nỗi đau của người mẹ khi không giữ được con mình. Càng yêu con bao nhiêu em càng oán hận anh bấy nhiêu. Ngày em mất con cũng là ngày anh mỉm cười khi bớt đi gánh nặng.
Trả anh về với gió của trời, em chẳng cần gì hết, em cười lên từng hồi rồi chìm trong cơn mơ: "Mẹ à con yêu mẹ lắm"... tiếng đứa bé văng vẳng bên tai em. Bất giác em tỉnh dậy đưa tay xuống bụng mình và gào thét. Em thèm lắm một vòng tay, một hơi ấm của ai kia nhưng khi yêu thương chỉ còn là vụn vỡ em gạt đi tất cả.
Ông trời không lấy đi của ai tất cả, bên em còn có người bạn gái luôn ân cần chăm sóc. Em thầm cảm ơn tất cả đã không bỏ mặc em như anh, đã lau nước mắt khi em gục ngã, đã vực em dậy trong bóng tối. Nỗi đau này làm sao có thể xóa nhòa được, một mùa đông nữa lại về. Những ngày cuối năm nhìn mọi người vui vẻ đoàn tụ bên gia đình bên người yêu, lòng em quặn đau.
Một nỗi đau của tình yêu vụng dại, em mỉm cười chua chát hướng về phía tượng phật phía xa... "Cảm ơn con đã nghĩ cho mẹ, cảm ơn anh đã phụ bạc để em biết rằng em rất mạnh mẽ, cảm ơn bạn đã luôn ở bên khóc cùng tôi để tôi đứng dậy. Cảm ơn cha mẹ, cảm ơn cuộc đời"...
Theo VNE
Anh đến với tôi vì muốn có con trai Anh thú nhận vợ anh ở quê không đẻ được con trai nên anh muốn kiếm một đứa con nối dõi. Khi tôi mang bầu ở tháng thứ 6, tôi mới biết anh có vợ. Tôi đã sốc! Nếu không phải vì đứa con mà tôi đang mang trong bụng, tôi không biết mình sẽ làm những gì. Anh không phải là mối...