Đốt tương lai bên những lò chì
109 trường hợp trẻ dưới 10 tuổi tại thôn Đông Mai (huyện Văn Lâm – tỉnh Hưng Yên) sau khi xét nghiệm máu đều có hàm lượng chì vượt quá giới hạn bình thường từ 2 – 7 lần.
Không theo chì thì… khó sống
Nghề tái chế chì ở thôn Đông Mai (xã Chỉ Đạo – huyện Văn Lâm – tỉnh Hưng Yên) xuất hiện trước những năm 1970, đến năm 1978 thì phát triển mạnh. Cả làng theo nghề phá chì. Người dân đi khắp nơi để thu gom bình ắc quy hỏng về phá dỡ lấy chì bán. Có thời kỳ cao điểm, mỗi ngày, cả làng nấu được trên 10 tấn chì nhưng cũng thải ra không khí hàng tấn khói bụi lẫn chì.
Quy trình sản xuất chì ở thôn Đông Mai chủ yếu bằng phương pháp thủ công, từ lấy nguyên liệu, vận chuyển đến đưa chì vào lò nấu tái chế. Bình ắc quy hỏng sau khi thu mua về được ngưới dân phá dỡ lấy lõi chì, còn nước axít sau khi phá dỡ được đổ thẳng ra những cánh đồng qua hệ thống kênh mương. Những ngày nắng nóng, bụi chì và nước axít trong các cống rãnh bốc mùi khét lẹt khi trời đổ mưa nước axít theo nước ngấm vào lòng đất, đọng đầy các ao hồ. Không khí trong thôn luôn ngợp trong khói bụi của chì.
Một nữ công nhân cho biết: “Nghề nấu chì hết sức vất vả và nguy hiểm. Sau khi bình ắc quy được gom về, chúng tôi sẽ phá dỡ toàn bộ bình để lấy những lõi chì bên trong. Ban đầu khi mới vào nghề, tôi thường bị a xít làm phỏng tay trong khi phá dỡ bình. Nhiều hôm còn không ăn uống được gì vì hít quá nhiều khí độc, chỉ chực nôn. Muốn bỏ nghề nhưng không biết làm gì để sống, vì đất đai ruộng vườn xung quanh làng đều bị nhiễm chì nặng, không còn trồng trọt được gì nữa”.
Axít từ những bình ắc quy hỏng được xả thẳng ra môi trường…
…rồi kết tủa thành những mảng lớn dọc bờ mương của các cánh đồng
Cây cỏ chết khô, người dân không trồng được gì trên đồng ruộng
Không chỉ thôn Đông Mai bị ảnh hưởng bới khói chì mà các thôn lân cận không nấu chì nhưng cũng bị khói chì bên Đông Mai tấn công, làm cho hoa màu và gia cầm chết hàng loạt.
Đánh đổi vì chì
Video đang HOT
Tuy biết nấu chì độc hại, nhưng do nguồn lợi mang lại cao nên người dân trong làng bất chấp hậu quả. Chì từ các loại phế liệu, bình ắc quy hỏng sau khi phá dỡ ra được cung cấp cho các nhà máy, xí nghiệp sản xuất ắc quy, mạ kẽm. Một gia đình theo nghề này có thu nhập bình quân 50 – 60 triệu đồng/năm. Trong quá trình nấu, phế phẩm thường xuyên thải ra từ hệ thống lò đốt, nhưng đa số người dân không trang bị dụng cụ bảo hộ lao động nào.
Chị H., một trong những hộ hiếm hoi không làm nghề nhưng lại chịu ảnh hưởng từ hậu quả của việc phá chì, cho biết con trai út của chị vừa được phát hiện có nồng độ chì trong máu vượt quá giới hạn cho phép. “Cạnh nhà tôi có một hộ nấu chì, mỗi ngày họ thải ra hàng đống bình ắc quy hỏng. Axít từ những bình này thải thẳng ra vườn nhà tôi, kết tủa thành từng đống. Vào những ngày nắng nóng, axít bốc mùi rất kinh khủng, còn trời mưa thì váng axít nổi lềnh bềnh trong sân. Đáng sợ nhất là khi họ nấu chì, khói bốc lên nghi ngút và mùi thì không thể chịu nổi, cả nhà tôi phải di tản để tránh khói chì. Mấy năm gần đây, gia định tôi không trồng trọt, chăn nuôi được gì hết, còn cháu út thì đau ốm thường xuyên”.
Bất chấp lệnh cấm, những lò chì thủ công này vẫn tồn tại và phá chì một cách công khai
Vỏ bình ắc quy được người dân tận dụng làm hàng rào xung quanh nhà
Các phế thải khác thì đổ bỏ bừa bãi khắp đầu làng ngõ xóm
Khi lượng rác thải ắc quy quá lớn, các lò tái chế sẽ hủy đi bằng cách đốt cháy, bốc mùi khói chì và a xít còn lại rất khó chịu.
Bà Đặng Thị Lý, Trạm trưởng trạm y tế xã Chỉ Đạo cho biết: Theo kết quả xét nghiệm của Viện y học lao động và vệ sinh môi trường, 109 trẻ em trong xã được vừa xét nghiệm nhanh, sàng lọc thì 100% mẫu máu có hàm lượng chì trong máu vượt quá giới hạn bình thường từ 2-7 lần. Trong số đó có 30 cháu được lấy máu tĩnh mạch tại phòng thí nghiệm của Viện và phát hiện 2 trường hợp có hàm lượng ở mức nguy hiểm (&ge 70mcg/dl), 17 trường hợp ở mức báo động (45 – 70mcg/dl), 4 trường hợp ở mức cao (25 – 44mcg/dl) và 1 trường hợp ở mức ranh giới (15 – 19mcg/dl). Còn tại khu vực thôn Đông Mai, hàm lượng chì trung bình trong không khí vượt tiêu chuẩn 3,47 lần, trong đất bề mặt cao gấp 10 lần, trong bụi cao gấp hơn 11 lần mức cho phép. Trong thực phẩm thì hàm lượng chì cũng vượt tiêu chuẩn 4,61 lần. Theo bà Lý, đây là hệ luỵ do nghề đúc chì làm lượng chì độc hại ảnh hưởng từ nguồn nước, không khí…
Nguồn nước của thôn Đông Mai bị nhiễm chì nặng
Đa số trẻ con dưới 10 tuổi sau khi xét nghiệm đều phát hiện lượng chì trong máu cao vượt ngưỡng cho phép.
Để giảm tác hại với môi trường và sức khỏe người dân, vài năm gần đây, nghề nấu chì đã bị cấm. Huyện Văn Lâm đã có nhiều biện pháp xử lý mạnh đối với các lò nấu chì, công an đã thu giữ hàng trăm tấn chì ắc quy từ các lò tái chế thủ công. Song sau các đợt ra quân, mọi việc lại đâu vào đấy, các lò nấu chì vẫn hoạt động công khai. Chất thải độc hại của chì vẫn tiếp tục đeo bám, đe dọa tính mạng của hàng nghìn người dân.
Theo Trung tâm chống độc bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội): Tình trạng nhiễm chì trong máu gây những tác hại lâu dài, khó lường cho sức khỏe của trẻ em, ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương, đặc biệt có thể gây ra các chứng rối loạn não và máu, dễ dẫn đến suy gan, thận. Nguy hiểm hơn, có thể gây nên bệnh Alzheimer (mất trí nhớ, sụt cân, khó khăn trong vận động) khi trẻ trưởng thành. Những trẻ em bị nhiễm chì dù đã chữa trị thì vẫn để lại di chứng ảnh hưởng đến sự phát triển cả thể chất và trí tuệ của trẻ sau này
Theo 24h
"Ổ ung thư" bên dòng Gianh
Ông Nguyễn Đình Thọ - Trưởng trạm y tế xã Quảng Phong (Quảng Trạch, Quảng Bình) mở cuốn sổ theo dõi bệnh nhân tử vong do căn bệnh ung thư gây ra trên địa bàn xã rồi khẽ giọng: "Tính trong vòng thời gian mười năm trở lại đây ít nhất có 50 người chết vì bệnh ung thư. Trong đó, tập trung người bệnh cao nhất ở thôn 5. Hiện con số bệnh nhân tử vong trong thôn cũng đã gần 30 người rồi".
Sống mòn vì bạo bệnh
Quảng Phong là xã nằm ở trung tâm huyện Quảng Trạch, trải dài theo dọc sông Gianh chừng ba cây số. Nguồn nước sinh hoạt dồi dào nhưng nhiễm phèn nặng. Từ xưa đến nay, người dân Quảng Phong dùng giếng tự đào (giếng khơi) hoặc giếng khoan.
Nguồn nước nhiễm phèn nặng nên các hộ phải xây bể để lọc nước một cách thủ công. Nhiều nhà xây bể chứa nước mưa nhưng do nắng hạn kéo dài trong những tháng qua nên lượng nước mưa dự trữ không đủ để ăn uống hàng ngày đành phải dùng nước giếng nhiễm phèn sau khi lọc sơ qua. Không rõ có phải nguồn nước không bảo đảm hay không mà trong những năm qua, số người mắc bệnh ung thư trong cụm dân cư này xảy ra liên tục và có xu hướng tăng trong hai năm gần đây.
Đến Trạm y tế xã, ông Nguyễn Đình Thọ - Trạm trưởng lấy cuốn sổ được đóng thành tập dày mở ra tra cứu rồi lắc đầu: "Phần lớn bệnh nhân tử vong vì bị các chứng bệnh ung thư gan, vòm họng, phổi... Những năm gần đây, cả người trẻ hay trẻ em cũng bị bệnh. Nguyên nhân thì chúng tôi chịu vì vượt quá tầm của trạm. Chỉ biết là tập trung nhiều nhất ở thôn 5 thôi".
Ông Nguyễn Đình Thọ (bên trái ảnh): "Số người chết vì ung thư ở thôn 5 nhiều lên so với trước..."
Trưởng thôn 5, Nguyễn Văn Hệ, mặt buồn rười rượi, nói với chúng tôi: "Thôn có 150 hộ, theo con số thống kê thì cũng gần 30 người chết vì căn bệnh ung thư. Nhưng tập trung nhiều ở cụm dân cư giữa thôn. Nếu lấy bán kính xung quanh khoảng 300 mét có 50 hộ dân thì có đến 20 người đã chết. Có gia đình chết đến 3 người. Già có, trẻ có".
Chúng tôi về đến thôn 5 để biết rõ thực hư câu chuyện. Chị Nguyễn Thị Hường là con dâu trong gia đình có bố mẹ chồng mất vì căn bệnh ung thư cho biết: "Gia đình chị trước đây có bảy người, mẹ chồng chị đang khỏe mạnh bỗng nhiên đổ bệnh, đi khám được bác sĩ cho biết là bà bị ung thu dạ dày. Gia đình cố gắng chạy chữa nhưng bà đã mất sau ba tháng phát hiện bệnh. Được hơn năm thì bố chồng mất vì bị ung thư vòm họng. Mấy năm sau đó, anh trai chồng cũng đột ngột ra đi vì bạo bệnh".
Đi ngược đường bê tông mấy ngõ, đến nhà bà Nguyễn Thị Hòa. Không khí trong nhà trầm mặc. Bà Hòa kể lại, bố chồng bà mất vì căn bệnh ung thư gan mấy năm nay. Tưởng căn bệnh quái ác đi qua rồi thôi. Không ngờ con trai bà mới học lớp 11 đang yên lành thì một lần đi học về cháu kêu đau nhức mình. Cứ vậy bệnh ngày càng nặng. Đến bệnh viện được chẩn đoán cháu bị ung thư xương. Về nhà mấy tháng thì mất. "Cả xóm ni, gần như nhà mô cũng có người chết vì bệnh ung thư" - bà Hòa nghẹn giọng.
Người già bị ung thư đã đành, trẻ nhỏ cũng bị căn bệnh cướp đi mạng sống thật xót thương. Vợ chồng anh Nguyễn Văn Tám có được cháu trai Nguyễn Văn Quang đầu lòng nên nội ngoại ai cũng mừng. Cháu lên 6 tuổi bắt đầu đi học lớp 1 thì cứ ốm vặt suốt. Khi đưa đi khám mới biết cháu bị ung thư máu.
Không ai để ý...
Ông Nguyễn Thế Sơn - Phó Chủ tịch UBND xã Quảng Phong cho hay: "Trong 10 thôn của xã đều có nhưng riêng cụm dân cư ở giữa thôn 5 chiếm số cao lượng người bệnh, với nhiều độ tuổi khác nhau. Trước hiện tượng bất thường về số người bị bệnh ung thư, xã đã cùng với cơ quan y tế địa phương lấy mẫu nước sinh hoạt xét nghiệm, kết quả không có gì bất thường. Trên địa bàn cũng không có kho hóa chất hoặc nhà máy nào đang hoạt động để nghi ngờ gây ô nhiễm. Thế nhưng nhiều người dân trong thôn vẫn bị mắc ung thư".
Người dân cho nguyên nhân vì kho thuốc trừ sâu trước đây
"Có lẽ bệnh ung thư này xuất phát từ kho chứa thuốc trừ sâu của HTX trước đây" - ông Hệ, trưởng thôn thốt lên như vậy. Cũng theo ông Hệ thì kho thuốc trừ sâu có ở giữa thôn từ năm 1968. "Lúc đó, khi còn thanh niên, chúng tôi vẫn thường đến đó nhận thuốc về để phun cho lúa" - ông Hệ nhớ lại. Theo nhiều người, hồi đó, ở thôn 5, nhà cửa thưa thớt. Hơn mười năm nay nhiều người đắp đất trên ruộng lúa để làm nhà, thành ra xóm đông đúc như bây giờ. "Như vậy, nguồn nước không chỉ bị phèn nặng mà có thể nhiễm chất độc gây ung thư chăng?" - ông Hệ đặt nghi vấn.
Ông Nguyễn Đình Thọ - Trưởng trạm y tế xã: "Trong 5 năm gần đây, người dân thôn 5 phải chịu nhiều tang thương do căn bệnh ung thư hoành hành. Chỉ hơn 30 hộ dân trong xóm mà 14 hộ gia đình có 15 người bị bệnh ung thư, có gia đình hai người chết do ung thư. Điều đó đã gây tâm lý hoang mang và ảnh hưởng đến đời sống của nhân dân trong khu vực".
Nơi được cho là vị trí kho thuốc trừ sâu bây giờ là vạt đất trồng rau muống của gia đình ông Phạm Văn Hầu. Ông Hầu năm nay đã ngót 80 tuổi, nhưng còn khỏe mạnh. Ông cho hay: "Hồi đó, tui là đội trưởng sản xuất nên biết rõ kho thuốc này. Kho nhà có 3 gian, bề ngang 7 mét và bề rộng 4 mét. Trong đó chủ yếu là thuốc bột 666 và thuốc Vôphatốc đóng chai loại 1 lít. Từ kho thuốc này, mới được phân phối về cho các đội để phun cho lúa, hoa màu. Thường lượng thuốc lưu kho cũng đến hơn tạ. Mùi hôi khủng khiếp lắm. Sau này đến năm 85, 86 chi đó mới phá dỡ đi".
Bà Nguyễn Thị Mường - cán bộ y tế nghỉ hưu giờ tham gia làm công tác y tế thôn cho hay: "Nếu lấy vùng đất đã từng làm kho thuốc trừ sâu làm trung tâm thì tất cả những gia đình sống gần đó đều có người bị ung thư chết. Cụm dân cư này có lẽ có số người mắc bệnh cao nhất bởi gần 20 người đã chết vì bệnh này".
Theo ông Sơn - Phó Chủ tịch xã, vào năm 2007, Sở TN-MT có công văn đề nghị lập danh sách người chết vì ung thư gửi lên huyện, tỉnh, rồi thôi. Cách đây mấy năm, có đoàn công tác nghe là từ Hà Nội vào lấy mẫu nước đưa đi xét nghiệm. Nhưng sau đó cũng không có động tĩnh gì. "Bây giờ, người dân thôn 5 cứ phải sống trong sợ hãi như vậy. Cứ nơm nớp lo chứ biết làm sao được" - ông Sơn bộc bạch.
Theo 24h
Nước ngầm ô nhiễm Trong khi chờ đợi giấc mơ trên thành hiện thực, người dân ở ngoại thành TP.HCM phải chịu cảnh sống rất khốn khổ vì thiếu nước, phải dùng nước ô nhiễm hoặc phải đi mua nước với giá... trên trời. Lâu nay, hàng ngàn hộ dân ở xã Tân Kiên, H.Bình Chánh sử dụng nước giếng khoan do Tổ chức UNICEF tài trợ...