Đột ngột về nhà sớm, vợ bắt gặp chồng nhễ nhại mồ hôi và ‘vật lạ’ trong phòng tắm
Mở cửa vào phòng, tôi bất ngờ thấy chồng tôi nằm “tả tơi” trên giường, chỉ mặc độc cái quần đùi, tóc còn bê bết mồ hôi. Nhìn thấy tôi, anh giật mình, cười rất ngớ ngẩn, vội vã bảo: “Vừa tập chống đẩy”
Ảnh minh họa
Chồng tôi lúc đó đẹp trai, cao lớn và rất vui tính. Tuy nhiên, anh kém tôi 3 tuổi. Vì vậy tôi chỉ luôn coi anh ấy là một “cậu em” chứ không phải là một người đàn ông đáng để tin tưởng và nương tựa. Mặc cho anh ấy theo đuổi tôi như thế nào, tôi vẫn một mực từ chối.
Ai biết rằng anh ấy không vì thế mà bỏ cuộc. Càng bị từ chối phũ phàng, chồng tôi càng kiên trì bày tỏ tình cảm. Cho đến một ngày định mệnh đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của tôi. Hôm đó, tôi đi làm về muộn vì có sự cố. Khi đang đi trên đường, tôi bị hỏng xe.
Nếu anh ấy không xuất hiện, tôi không biết sẽ phải làm như thế nào. Sau hôm đó, tôi cảm thấy muốn gắn bó với anh ấy.
Sau hơn một năm hẹn hò, tôi cảm thấy anh là một người đàn ông đáng để nương tựa. Chính vì vậy, tôi không hối tiếc khi quyết định cưới anh. Sau khi cưới, tôi dùng tiền tích cóp của bản thân để mua một căn hộ chung cư ở trung tâm thành phố. Tôi đã tính đến việc sinh con ngay sau khi cưới.
Tuy nhiên, sau đó, tôi lại được thăng chức lên phó giám đốc, thường xuyên phải đi công tác nên đành trì hoãn việc sinh con lại. Chồng tôi ban đầu cũng rất sốt sắng chuyện con cái nhưng thấy tôi ưu tiên phấn đấu sự nghiệp, anh ấy cũng đành bất lực.
Video đang HOT
Bình thường buổi chiều, vợ chồng tôi thường về nhà lúc 17-18h. Nhưng hôm đó xong việc sớm, lại đau đầu nên về sớm, hơn 16h đã đến nhà. Ngay tại hành lang dẫn vào nhà, tôi va vội vào một cô gái trẻ, mặc váy ngắn, đầu tóc còn bù xù, rối bời.
Mở cửa vào phòng, tôi bất ngờ thấy chồng tôi nằm “tả tơi” trên giường, chỉ mặc độc cái quần đùi, tóc còn bê bết mồ hôi. Nhìn thấy tôi, anh giật mình, cười rất ngớ ngẩn, rồi vội vã bảo “Vừa tập chống đẩy” khi tôi còn chưa kịp hỏi gì.
Nhưng đi vào phòng tắm, tôi giật mình khi thấy lọ nước rửa mặt của mình bị mở nắp, trong khi tôi nhớ buổi sáng dùng xong tôi đã đóng chặt. Phòng tắm cũng ướt nước, lênh láng và dưới nắp thoát nước, tôi tìm thấy một sợi tóc rất dài, trong khi tóc tôi chỉ ngắn đến ngang vai..
Nỗi nghi ngờ khiến tôi lạnh xương sống, nhưng không hiểu sao tôi lại bình tĩnh kiềm chế được. Để kiểm chứng những nghi ngờ của mình, tôi nói với chồng rằng tôi sẽ đi công tác ở TPHCM trong 1 tuần. Thực chất, tôi không đến công ty mà ở nhờ nhà bạn ở gần đó và chiều chiều sẽ “rình mò” ở cửa nhà mình.
Trong 3 ngày đầu tiên, chồng tôi rất “ngoan”, anh đi làm rồi trở về nhà một cách bình thường. Tuy nhiên, đến ngày thứ 4, vào khoảng 10 giờ tối hôm đó, 1 cô gái đã xuất hiện, mặc đồ kín mít và đi thẳng vào nhà tôi.
30 phút sau, tôi dùng chìa khóa riêng để mở phòng, vào nhà, nhìn rõ mồn một chồng tôi đang “tập chống đẩy” với người phụ nữ lạ trên chính chiếc giường của hai vợ chồng.
Tôi không thể quên được vẻ mặt của chồng tôi lúc đó. Anh ta không hề hối hận mà còn giận ngược, đổ lỗi cho tôi. Anh ta mắng tôi là nô lệ của đồng tiền, mải mê chạy theo đồng tiền mà không quan tâm gì đến chồng nên anh ta mới “sa ngã”.
Sau mấy ngày chiến tranh lạnh, anh ta cũng xuống nước xin lỗi tôi, nói rằng vì tôi thường xuyên đi công tác, không có nhà, anh ta gọi gái chỉ để giải quyết nhu cầu sinh lý chứ vẫn một lòng một dạ với tôi.
Tôi không muốn tha thứ nhưng sau khi nghe lời giải thích của anh ấy, tôi hơi mềm lòng. Trong chuyện này, không phải tôi không có lỗi sai. Hiện tại, tôi không biết phải làm sao nữa. Tha thứ cho anh ấy cũng được thôi nhưng có chắc anh ta không tái phạm nữa?
Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Dân Việt
Chồng ơi, giàu có làm gì khi mà đến cái ôm chúng ta cũng tiết kiệm với nhau?
Hay là nhà mình to quá, giường của mình rộng quá nên chúng ta không thể quay lại ôm nhau?
Em từng mơ ước sẽ lấy được một người đàn ông thành đạt, giàu có. Em khao khát một gia đình mà ở đó, con cái chúng ta sẽ chẳng bao giờ thiếu ăn thiếu mặc. Còn vợ chồng mình thì thoải mái mua sắm, chi tiêu.
Khi gặp anh, một người cũng tham vọng đầy mình, em biết anh chính là bến đỗ cuối cùng của cuộc đời em. Chúng ta đến với nhau bằng tất cả tình yêu, khi ấy, cả em và anh chỉ có 2 bàn ta trắng. Thế nhưng tình yêu mộc mạc của anh đã lấp đầy hạnh phúc trong em. Để rồi sau 2 năm yêu nhau, em chính thức nhận lời làm vợ anh.
Thời gian đầu của hôn nhân, cả em và anh đều ngập tràn hạnh phúc. Em đi làm về sẽ tranh thủ vào siêu thị mua đồ để nấu ăn cho anh. Còn anh dù bận cách mấy cũng không bao giờ quên về ăn cơm với vợ. Nhiều hôm anh đi công tác, anh lại dặn em muối cho anh hũ dưa cà...
Anh này, nhà mình rộng và trống trải quá. (Ảnh minh họa)
Sau khi em sinh con, không thể toàn tâm toàn ý chăm sóc anh, chúng ta bắt đầu xa nhau. Mặc dù mình vẫn sống cùng một ngôi nhà, vẫn ngủ chung trên một chiếc giường, thế nhưng em và anh đều giữ khoảng cách. Anh thì chẳng bao giờ kể với em về công ty, về những dự án của mình. Còn em bận rộn với con cái, bỉm sữa nên không có nhiều thời gian cho anh.
Em thừa nhận kinh tế gia đình mình ngày càng khá lên. Anh kí được nhiều hợp đồng, mang nhiều tiền về cho vợ con. Nhưng anh à, có bao giờ anh nhìn lại và thấy mình đã quá khác xưa? Đúng là bây giờ, gia đình mình đang sống trong căn hộ sang trọng ở thành phố. Con có đầy đủ điều kiện để khôn lớn, trưởng thành. Ai nhìn vào cuộc sống của em cũng ngưỡng mộ, trầm trồ.
Nhưng... Anh không còn muốn ăn cơm nhà, mỗi sáng đi làm, anh vội vã rời đi mà chẳng tạm biệt em và con. Những nụ cười thưa thớt, ngay cả câu yêu thương cũng bị anh lãng quên từ lâu lắm rồi. Anh có nhớ tất cả những điều đó không? Không, chắc chắn là không, anh nhỉ?
Hay là nhà mình to quá, giường của mình rộng quá nên chúng ta không thể quay lại ôm nhau? (Ảnh minh họa)
Anh này, nhà mình rộng và trống trải quá. Dù trong không gian ấy, chúng ta có đắp lên bằng những món đồ nội thất sang trọng, hiện đại cũng không thể lấp đầy không khí ấm cúng của gia đình. Đã rất lâu rồi, em sợ cái cảm giác mở cửa về nhà, sợ nhìn thấy ngôi nhà của chúng ta lạnh lẽo, tối đen.
Nhiều khi em nghĩ, hay là nhà mình to quá, giường của mình rộng quá nên chúng ta không thể quay lại ôm nhau? Thậm chí có lúc, em mơ một giấc mơ với người khác là rất đỗi tầm thường, nhưng với em lại là mơ ước. Đó là em, anh và con được sống một cuộc sống bình thường. Anh sẽ cười, hoặc bảo em vô lý, nhưng suốt quãng thời gian qua, em nhận ra cái giá phải trả cho sự giàu có là quá đắt đối với em và con, anh ạ. Và đến giờ phút này, em chấp nhận đánh đổi tất cả chỉ để chúng ta có thể ngồi chung một mâm, ăn với nhau một bữa cơm và trao nhau cái ôm nồng nàn.
Chồng này, nếu có một điều ước, anh có muốn được trở về những ngày tháng ấy và cùng em sống hạnh phúc hay không?
Theo Afamily
Chồng đi lắp thiết bị điện nước, chụp ảnh vòi nước vừa lắp về cho vợ yên tâm, nào ngờ khi về tới nhà thì nhận ngay lá đơn ly hôn Nhận được câu đồng ý của vợ, hắn vội cúp máy rồi chụp ảnh chiếc vòi nước mới tinh bóng láng gửi ảnh cho nàng, sau đó ra "làm việc" tiếp với vị khách kia. Hôm nay hắn có cuốc đi sửa điện nước cho một khách hàng quen. Làm cái nghề này đã mấy năm, có khách quen là chuyện bình thường...