Đồng Nai: “Ăn” hàng trăm tấn nông sản rồi bỏ trốn
Với vẻ ngoài sang trọng, cách ăn nói nhẹ nhàng, thu hút cùng nhà cửa khang trang, Phan Thị Dạ Thảo (ảnh,SN 1970, ngụ khóm 5, ấp Quảng Đà, xã Đông Hòa, huyện Trảng Bom, Đồng Nai) đã khiến không ít người tin tưởng, đem nông sản bán cho “bà chủ”. Đến khi số tiền nợ ngày càng lớn thì cũng là lúc Thảo lặn biệt tăm, mặc các nạn nhân sống dở chết dở.
Có mặt tại tòa soạn Báo CATPHCM ngày 15-8-2012, rất nhiều nạn nhân, chủ yếu ở Đồng Nai, đã tố cáo hành vi lừa đảo của vợ chồng Phan Thị Dạ Thảo. Theo trình bày của bà Nguyễn Thị Hồng Trang (SN 1959, ngụ khu trung tâm, ấp Hưng Long, xã Hưng Thịnh, huyện Trảng Bom, Đồng Nai), ngày 3 và 4-10-2011 bà Trang bán cho vợ chồng Thảo 6.700kg tiêu với tổng số tiền 1.139.136.000 đồng. Do là chỗ làm ăn quen biết nên Thảo hẹn trong vòng 20 ngày sẽ thanh toán hết. Nhưng gần 45 ngày sau, vợ chồng Thảo mới thanh toán cho bà Trang gần 700 triệu đồng và hứa ít bữa sẽ trả tiếp vì bận xoay vốn làm ăn. Thế nhưng sau đó, hai vợ chồng bỏ trốn khỏi địa phương, một thời gian sau lại ung dung quay về và còn có thái độ thách thức, coi thường pháp luật. Tương tự, chị Nguyễn Thị Thanh Hương (SN 1967, trú ấp Hòa Bình, xã Đông Hòa, huyện Trảng Bom, Đồng Nai) sau nhiều lần làm ăn qua lại, thấy Thảo uy tín nên chị rất tin tưởng. Ngày 17-1-2011, Thảo trực tiếp đến nhà chị Hương mua gần 9.000kg cà phê và trả gần hết tiền (còn nợ lại 62 triệu đồng). Khoảng tháng sau, Thảo lại đến mua tiếp 7.000kg cà phê với số tiền gần 370 triệu đồng, hứa đến chiều sẽ thanh toán và đã bỏ trốn.
Bi đát hơn là trường hợp anh Yin A Ửng (SN 1961, ngụ ấp 3, xã Sông Trầu, huyện Trảng Bom, Đồng Nai). Làm ăn với nhau đã lâu, vợ chồng Thảo luôn thanh toán công nợ đúng hẹn và đầy đủ. Chính điều này đã tạo lòng tin cho anh Ửng. Ngày 5-9-2011, anh bán cho Thảo lượng tiêu rất lớn, Thảo đã thanh toán, còn nợ lại 450 triệu đồng. 20 ngày sau, Thảo tiếp tục mua tiêu và nợ gần 240 triệu. Thấy số tiền nợ ngày càng nhiều, anh Ửng đã gọi điện nhắc, Thảo nại rằng do một số chủ thu mua chưa đưa tiền nên mới chậm trả. Tin lời, sau đó anh Ửng cho Thảo mượn thêm 100 triệu để đáo nợ ngân hàng và lấy sổ đỏ đem về thế chấp trả nợ cho mình. Chỉ đến khi vợ chồng Thảo bỏ trốn, anh Ửng mới ngậm ngùi gửi đơn lên CA huyện Trảng Bom nhờ can thiệp.
Không chỉ lừa bạn hàng, Thảo còn gạt cả người thân. Anh Lê Văn Thanh (SN 1960) và vợ là chị Lê Thị Nguyên (SN 1964, cùng ngụ tại ấp Hưng Nhơn, xã Hưng Lộc, huyện Thống Nhất, Đồng Nai) nghẹn ngào kể lại: “Thảo là em con dì ruột của tôi (anh Thanh). Khoảng tháng 8-2009, vợ chồng Thảo chủ động sang nhà tâm sự, có ý muốn chúng tôi cho mượn giấy CNQSDĐ (sổ đỏ) để thế chấp ngân hàng lấy tiền làm ăn. Biết Thảo mua bán tiêu và cà phê, số tiền lên đến hàng tỷ đồng nên lúc đầu chúng tôi từ chối, nhưng Thảo năn nỉ: “Anh chị cố giúp em, thời buổi này làm ăn phải có vốn mạnh, mình không bung tiền ra, ai tin mình chứ?”. Chỉ vì thương em, vợ chồng tôi đã đồng ý cho Thảo mượn sổ đỏ. Ban đầu nó nói chỉ vay tạm 4-50 triệu đồng gì đó thôi. Nhưng lợi dụng vợ chồng tôi không biết chữ, vợ chồng Thảo đã đem sổ đỏ thế chấp vào Ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn – chi nhánh Trảng Bom lấy gần 2 tỷ đồng. Vụ việc chỉ được phát hiện khi vợ chồng tôi có nhu cầu dùng điện nhiều để tưới cà phê, Công ty Điện lực yêu cầu phải có sổ đỏ của thửa đất hiện tại mới đăng ký sử dụng điện công nghiệp được”.
Hiện vợ chồng Thảo đã bỏ trốn, rất nhiều nạn nhân đã gửi đơn tố cáo đến cơ quan điều tra CA huyện Trảng Bom và các ngành chức năng. Quyền lợi của người dân sẽ được bảo vệ khi pháp luật thực thi.
Theo VNN