Dọn tủ lạnh nhà chị dâu, tôi nghẹn ngào khi thấy cái bánh kem đã hỏng
Thấy tôi đến chơi, chị dâu liền nhờ tôi dọn dẹp tủ lạnh giúp. Tôi cũng nhiệt tình làm ngay để rồi ngẩn người khi thấy cái bánh kem bị bỏ lâu ngày trong tủ.
Chị dâu tôi kinh doanh nhà hàng, kinh tế khá giả. Vợ chồng chị ấy ở trong căn nhà rộng rãi, sang trọng, đồ đạc hiện đại. Dù giàu có nhưng tính chị rất tốt, nhiệt tình giúp đỡ anh chị em trong nhà chứ không kênh kiệu, khó gần. Nửa năm nay, chồng tôi thất nghiệp, mức lương công nhân 8 triệu/tháng của tôi không thể xoay xở nổi trong gia đình 4 người. Tôi hỏi vay tiền chị dâu. Chị ấy không ngại ngần mà cho vợ chồng tôi 20 triệu. Tôi không nhận thì chị nói chị cho hai cháu mua quần áo, đóng tiền học nên tôi buộc phải nhận. Từ đó đến nay, chị dâu thường hay cho các con tôi thứ này thứ nọ hoặc dẫn cả nhà tôi đi ăn nhà hàng, uống cà phê ở những quán sang trọng. Những gì chị dâu cho quá nhiều khiến tôi luôn có cảm giác mang nợ chị ấy.
Tháng trước, nhân ngày sinh nhật của chị dâu, tôi tự mình bỏ công nửa ngày để làm cái bánh kem đặc biệt tặng chị. Chị dâu vui lắm, cứ cảm ơn tôi suốt. Đến khi nhập tiệc, tôi nói chị cắt bánh kem ăn, chị còn không nỡ, bảo muốn để dành ăn dần. Tình cảm, sự trân trọng của chị đối với cái bánh làm tôi cảm động và thấy ấm áp, trân quý chị hơn.
Sáng nay, tôi được nghỉ làm nên đến nhà chị chơi. Lúc đó, chị đang bận rộn cho bé Sóc ăn để còn đến quản lý nhà hàng. Chị nhờ tôi dọn dẹp hộ tủ lạnh vì chị bận quá, không có thời gian dọn dẹp. Chị còn dặn dò tôi thấy thứ gì không cần thiết hoặc đã hỏng thì vứt đi giúp chị. Còn thịt cá trong ngăn đông, tôi thích ăn gì thì cứ lấy về ăn; lấy hết cũng được.
Video đang HOT
Tôi nhiệt tình nhận lời vì tôi nghĩ, mình mang ơn chị quá nhiều, dọn dẹp tủ lạnh thôi thì cũng chẳng khổ cực gì. Tủ lạnh nhà chị dâu 4 cánh nhưng đều chật kín bởi thức ăn cũ lẫn mới. Trong đó có cái bánh kem tôi làm tặng chị đã nổi mốc lên.
Chẳng hiểu sao lúc ấy, tôi lại cảm thấy chạnh lòng và tủi thân. Cứ tưởng chị dâu thật sự thích bánh kem do tôi tự tay làm nên mới giữ lại để ăn dần, không ngờ chị ăn có vài miếng và đã để hỏng hết phần còn lại. Giờ bánh không ăn được, đành phải đem vứt đi.
Trên đường về, cứ nghĩ đến cảnh mình cặm cụi làm bánh, vẽ từng bông hoa, ghi từng chữ nhưng lại phải đem vứt đi, tôi đỏ hoe cả mắt. Do tôi quá đề cao mình hay do chị dâu không thật lòng thích tôi nên mới lãng phí công sức của tôi đây?
Nhìn gia đình chị dâu nheo nhóc, tôi muốn nhận nuôi 1 cháu nhưng bị từ chối
Thấy hoàn cảnh gia đình chị dâu quá khó khăn, tôi nảy ra ý nghĩ nuôi con giúp chị ấy. Nào ngờ lại đẩy bản thân vào tình huống khó xử.
Ảnh minh họa
Từ ngày chị dâu sinh đứa con thứ 3, gia đình anh trai tôi gặp rất nhiều khó khăn. Đứa con nhỏ của anh chị sức khỏe yếu nên ốm đau suốt. Chị phải ở nhà chăm sóc các con không thể đi làm được. Một mình anh tôi phải làm việc từ sáng sớm đến tối muộn mới đủ tiền nuôi gia đình.
Không thể chấp nhận cảnh gia đình thiếu trước hụt sau. Anh tôi quyết định đi làm ăn xa để cải thiện thu nhập. 2 năm đầu, tháng nào anh tôi cũng gửi tiền về cho chị dâu nuôi con. Sang đến năm thứ 3 thì gia đình tôi không có tin tức gì về anh.
Có người nói anh tôi bỏ rơi mẹ con chị dâu tìm cuộc sống tốt hơn. Nhưng cũng có nguồn tin nói anh tôi nghèo khó quá, làm không đủ ăn nên không dám quay về quê nữa. Gia đình tôi chẳng biết tin nào đúng, chỉ mong ngày anh trở về.
Hơn 1 năm nay, chị dâu phải làm đủ việc để nuôi con. Bố mẹ tôi già yếu, lo bản thân thôi cũng đã đủ khó khăn nên chẳng giúp được con cháu việc gì. Nhà ngoại của chị dâu có khá giả hơn nhưng chị không dám nhờ vả bố mẹ. Vì ngày anh chị cưới nhau, bố mẹ chị ấy ngăn cản quyết liệt, thậm chí còn từ mặt. Gia đình chị chê anh tôi nghèo, không có tương lai, lấy rồi khổ cả đời.
Tuần vừa rồi, mẹ bị ốm nên tôi về thăm. Vì là ngày nghỉ nên chị dâu đưa các cháu qua gửi nhà nội trông giúp. Nhìn các cháu nheo nhóc, ăn mặc rách rưới mà tôi thương. Tôi đưa các cháu ra chợ và mua cho mỗi đứa vài bộ đồ mới để mặc. Đi qua quán chè, đứa bé thứ 2 thèm lắm nhưng không dám đòi hỏi. Tôi thương quá nên đưa các cháu vào quán ăn cho thỏa thích.
Có lẽ lâu ngày các cháu không được ăn món ngon, trong bữa tối tôi mua con vịt quay, nhìn đám cháu ăn ngấu nghiến mà tôi thấy tội. Chẳng bù cho con nhà tôi, ép ăn cũng không chịu ăn.
Mới có vài tháng không gặp mà chị dâu đã gầy đi rất nhiều, cứ như thế này, chị kiệt sức mất. Lúc đó, trong đầu tôi bất ngờ nảy ra suy nghĩ là nhận nuôi 1 đứa cháu. Tôi bắt đầu thuyết phục chị là làm không đủ nuôi các con, sợ tương lai của các cháu sẽ mù mịt.
Bất ngờ chị dâu ôm mặt khóc và trách bản thân kém cỏi, sinh con ra mà không lo cho các con ăn mặc đàng hoàng. Chị biết tôi có ý tốt với mẹ con chị ấy nhưng không bao giờ cho con đi, làm như thế sau này lớn lên các con sẽ oán trách mẹ.
Chị nói nếu tôi có lòng tốt thì mỗi tháng cho các cháu chút tiền là đủ rồi, còn việc chăm sóc các con, chị sẽ cố gắng hoàn thành trách nhiệm của người mẹ.
Tôi sợ chị dâu mải mê làm việc, không quan tâm tốt đến các con, rồi sau này bọn trẻ hỏng hết. Tôi vẫn muốn nhận nuôi và giáo dục 1 đứa cháu cho tốt hơn là cho tiền bọn trẻ. Theo mọi người, tôi nên nghe theo phương án của chị dâu, mỗi tháng gửi cho các cháu 3 triệu hay thuyết phục chị để tôi nuôi 1 đứa?
Mới cưới 3 tháng, chị dâu đã xây nhà mới mà không bàn với bố mẹ chồng Khi nhóm thợ xây kéo nhau đến nhà, bố mẹ tôi ngơ ngác, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông bà vội gọi điện cho con dâu rồi giận dữ khi nghe ý định của chị. Vì nhà chỉ có một người con trai nên bố mẹ tôi đã làm công tác tư tưởng với anh trai tôi. Anh ấy có lấy...