Đón em chồng lên sống cùng được vài tuần, gia đình đang hạnh phúc bỗng dưng sắp đổ vỡ
Tôi tưởng đón em chồng lên sống cùng là làm một việc tốt, nào ngờ rước thêm khổ đau vào thân.
Chồng tôi có một cô em gái, vừa mới đỗ vào đại học. Tôi cũng vui lắm, nên khi em chồng thi xong, vợ chồng tôi về tận quê để đón em ấy lên chơi và dự định nếu đỗ đại học sẽ ở luôn nhà anh chị. Tôi luôn quý em ấy, mặc dù nhiều lần về quê chơi, em chồng khá thờ ơ với chị dâu. Coi chuyện cho tiền, mua quà là trách nhiệm của chị dâu.
Tôi nghĩ đơn giản và không để ý vì em ấy tuổi mới lớn, lại đang bận học hành, ôn thi nên tâm lý có phần hơi khác biệt như vậy. Nhà chồng tôi rất chiều em ý vì nhỏ tuổi nhất, hơn nữa lại trắng trẻo, xinh xắn, học giỏi nữa. Nên ở nhà không phải làm thứ gì hết, chỉ việc ăn học thôi.
Biết là em chồng được nuông chiều nên không biết làm gì, khi đón em ấy lên tôi cũng xác định em là khách, chứ không phải lên giúp đỡ công việc nhà, trông cháu. Nhưng quả thực, tôi lại không nghĩ đến cuộc sống bị xáo trộn, căng thẳng như hiện tại. Em chồng tôi rất lười, tính tình hơi kỳ quái, tôi cũng không để ý, hay bắt em phải làm gì đâu, nhưng lúc nào cũng tỏ ra như là thượng khách.
Hàng ngày, chị dâu đầu tắt mặt tối lo cho con nhỏ, nấu nướng, dọn dẹp, đi làm… Vậy mà cô em chồng dửng dưng như chuyện của ai đó, không tham gia, phụ giúp bất kỳ việc gì. Hàng ngày chỉ ở lì trong phòng, hoặc đôi lúc ra phòng khách nằm ườn ra xem tivi, thấy chị dâu về là chạy tót về phòng. Cả ngày cắm mặt vào chiếc điện thoại, hết xem phim, nhắn tin đến cả “cày game” đến tận 2 – 3 giờ sáng, hôm sau ngủ tới tận trưa.
Cuộc sống gia đình đảo lộn, mệt mỏi kể từ khi có sự xuất hiện của cô em chồng. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Em chồng đúng là được chiều chuộng thái quá nên mới như vậy. Ai đời tắm xong quần áo bẩn vo túm tụm vứt vào một góc chứ không thèm để vào giỏ hay bỏ vào máy giặt. Đến bữa ăn phải gọi mấy lần mới xuống, vào bữa ăn chê ỏng chê eo, ăn vội ăn vàng rồi lại về phòng, tránh dọn dẹp, rửa bát. Mỗi lần nhờ vả chuyện gì là mặt xị ra, kêu mệt với đau chân, đau tay.
Tôi mua nhiều quần áo, giầy dép đẹp, sắm cho cả mỹ phẩm nữa còn không bắt làm gì. Vậy mà thỉnh thoảng mẹ chồng gọi điện lên mắng tới tấp, bảo tôi phải đối xử tốt với em chồng, đừng có mà bắt nạt, ép làm nhiều việc nhà. Ngoài chuyện hay xin tiền anh trai, chị dâu ra, tôi còn phát hiện ra em chồng còn có tính ăn cắp tiền. Em ấy lấy tiền để nạp thẻ chơi game, còn có cả bạn trai ở xa và gửi nhiều quà cho cậu ta, tôi nghĩ là chắc yêu qua game hay mạng xã hội thôi.
Biết chị dâu không còn để tiền lung tung nữa, không lấy được và cũng ngại xin nhiều lần nên em chồng tỏ ra bực tức, kiếm cớ gây sự. Hết nói xấu chị dâu với mẹ, còn bịa đặt chuyện để mách anh trai. Nhiều phen hai vợ chồng cãi nhau to chỉ vì mấy chuyện liên quan đến em chồng, cô ta rất hay kích động để anh trai ghét, nghĩ xấu về vợ.
Các loại mỹ phẩm của tôi bị vứt mỗi nơi một thứ. Tôi có góp ý cho em chồng dùng xong cất lại vị trí cũ thì cô ta khóc lóc, lấy điện thoại gọi cho anh trai vu khống chị dâu đánh mắng. Chồng tôi chưa biết đầu đuôi đã vội phi về nhà tát cho vợ một cái, quát lớn: “Cô đừng có mà tác oai tác quái nhé. Em nó lên ở mới được hai tháng mà cô liên tục gây sự, đánh mắng nó. Nhà này cũng là của tôi nữa đấy, cô thích thì ly hôn đi, tôi mua nhà khác sống với em tôi”.
Vợ chồng tôi cãi vã thường xuyên, tôi rất mệt mỏi, căng thẳng và nghĩ nhiều đến ly hôn nhưng không đành vì lý do em chồng tôi sống cùng. Tôi không muốn hôn nhân của mình kết thúc một cách đáng tiếc như vậy. Tôi phải làm gì để em chồng ngoan ngoãn, biết điều khi sống vợ chồng tôi? Tôi có nên bàn bạc với chồng tìm thuê nhà cho em ấy ra ngoài ở không? Nếu như chồng và em chồng tiếp tục quá đáng như vậy, tôi có thể ly hôn?
Nhờ mẹ chồng lên chăm con, tôi lắp camera để rồi bật khóc khi thấy hành động này của bà
Tôi muốn đi làm nhưng vẫn quan sát được tình hình con ở nhà với bà nội nên bí mật lắp camera theo dõi.
Tôi lấy chồng ở xa nhưng may mắn không phải đi làm dâu. Bố mẹ tôi chỉ có một mình tôi, nhà chồng lại đông anh chị em nên sau khi cưới bố mẹ tôi cho tiền để chúng tôi mua một căn nhà và ở tại thành phố.
Bố mẹ tôi cũng tâm lí nên cuộc sống của chúng tôi khá êm ấm, thi thoảng thì về quê chồng thăm bố mẹ chồng và các em chồng.
Chồng tôi là con trưởng nên tôi trở thành chị dâu trưởng. Tuy nhiên vì từ bé tôi đã được bố mẹ chiều chuộng nên mấy việc sắp cỗ giỗ chạp hay nấu nướng mời khách khứa thì tôi chẳng biết làm thế nào.
Vậy mà bao lâu nay, gia đình nhà chồng không một lời than vãn về tôi. Chẳng những quan tâm, săn sóc hết lòng lúc ốm đau, bỏ thời gian, công sức, tiền của cho những tháng ngày tôi nằm viện mà ngay cả khi sức khỏe của tôi đã tạm ổn, bố mẹ chồng, các em chồng vẫn cưng chiều hết mực.
Tôi có chút vấn đề về sức khỏe nên 2 năm sau cưới vẫn chưa mang thai, vậy nhưng bố mẹ chồng cũng không hề áp lực gì cả, mỗi lúc về quê chồng chơi thì cỗ bàn mâm bát đã chờ sẵn, đón tiếp không khác nào thượng khách.
Lúc đi thì bao giờ cũng nặng trĩu các thứ túi to túi nhỏ. Nếu lỡ tôi đau ốm không về được thì nhà chồng vẫn sẽ gửi quà cho. Có đàn gà đẻ trứng, bố mẹ chồng cũng gom góp đợi gửi cho con dâu. Mẹ chồng không bao giờ xét nét tôi một tiếng mà chỉ lẳng lặng xem tôi cần gì để đáp ứng.
Ảnh minh họa
Tới khi tôi sinh con, vì bố mẹ tôi đều là viên chức nhà nước nên phải đi làm cả ngày. Chồng tôi cũng đi suốt nên không ai chăm tôi được cả. Mới đầu mẹ tôi bàn thuê giúp việc nhưng chồng tôi không đồng ý. Sau đó anh gọi mẹ anh từ quê lên chăm tôi.
Tất nhiên tôi cũng không được thoải mái vì nói gì thì nói mẹ chồng nàng dâu cũng có khoảng cách nhất định, đó là chưa kể cái tính quá tiết kiệm của mẹ chồng cũng không hợp với tôi.
Tôi sinh con xong thì mẹ chồng lên, bà chỉ nấu những món béo ngậy bắt tôi ăn cho tốt, còn những món ăn chua, cứng, bà đều không cho đụng tới. Mặc dù biết ăn uống vậy tăng cân quá nhiều nhưng tôi vẫn nghe theo vì bà làm thế chỉ là muốn tốt cho tôi thôi.
Đến khi hết 6 tháng nghỉ sinh tôi phải đi làm. Tôi muốn khi mình ở công ty cũng có thể quan sát nhất cử nhất động của con nên bí mật lắp camera trong nhà. Tất nhiên tôi không nói cho chồng biết vì anh mà biết thì thế nào anh cũng phản đối cho bằng được.
Bình thường thì cuối tuần tôi sẽ đi siêu thị mua đồ ăn và về sơ chế. Vợ chồng tôi chỉ ăn ở nhà với mẹ bữa tối nên thường thì bữa tối sẽ có đủ món mặn, canh, món xào... Tôi cũng có mua vài món mẹ chồng thích và dặn bà ở nhà thích ăn gì thì chủ động nấu bữa trưa.
Tuần trước, khi đang ăn trưa với đồng nghiệp ở công ty, tôi mở điện thoại ra xem camera để xem bà nội và cháu ở nhà thế nào. Tình cờ tôi thấy đúng lúc bà đang ăn cơm nguội với nước mắm. Nhìn cảnh bà vừa dỗ cháu vừa ăn cơm nguội mà tôi thấy thương bà quá.
Buổi chiều về nhà tôi có hỏi sao mẹ không nấu nướng ăn tử tế mà lại ăn cơm nguội với nước mắm thì bà bảo một mình bà ăn thế nào cũng được, ăn thế cho tiết kiệm cho chúng tôi, một ngày chỉ cần một bữa ăn đủ chất là được.
Nghe đến đây mắt tôi cay xè, cả đời mẹ chồng tôi tần tảo nuôi đàn con ăn học, trưởng thành nhưng khi các con có điều kiện bà vẫn giữ thói quen tiết kiệm. Tôi chỉ mong bà ăn uống đủ chất để giữ gìn sức khỏe, chứ tiết kiệm thế không may ốm thì biết làm sao.
Em chồng chê trách tôi lười, câu đáp trả của mẹ chồng làm tôi ấm lòng Từ ngày em chồng giận nhà nội, bế con về nhà ngoại tá túc, tôi chịu nhiều ấm ức. Đến khi nghe những lời bênh vực của mẹ chồng khiến tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Ảnh minh họa Suốt 2 năm nay, mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng rất tốt. Công việc của tôi bận rộn nên phải đi...